Gom niềm vui tháng Chín
Tháng Chín vừa mới bắt đầu đã nghe vui bởi có ngày Tết độc lập. Cách đây bảy mươi năm, cả dân tộc mình vỡ òa trong hạnh phúc khi đất nước bước sang trang mới. Năm châu bốn bể biết đến một dải đất hình chữ S kiên cường, bản lĩnh, yêu hòa bình.
Nhà nhà rộn rã treo lá cờ Tổ quốc bằng niềm hãnh diện. Không khí càng vui vẻ hơn khi ai cũng tận dụng ngày nghỉ để về thăm nhà, thăm bạn bè hay đơn giản là cho mình nghỉ ngơi thong thả trong một ngày trời thu đẹp đẽ.
Tháng Chín an vui cho những bạn sinh viên sắp vào trường, bắt đầu xây đắp giấc mơ và hoài bão. Ai nấy đều tự tin hệt chúng mình nhiều năm về trước, giữ được niềm tự tin ấy cho đến khi vào đời là một niềm vui.
Những niềm vui bé mọn luôn được nhen nhóm và khởi nguồn từ tâm. Ví như mình hẹn bạn vào một sớm ngập ngừng thu, hai đứa ngồi yên nghe nhạc ngắm trời mây phiêu lãng. Tối tối được vui đùa bên bạn nhỏ nhà mình, nghe bạn kể chuyện trường lớp và giải đáp muôn vàn thắc mắc hồn nhiên của trẻ nít.
Những niềm vui bình dị giản đơn như thay vì vào mạng cắm cúi trong thế giới ảo nhiều cám dỗ, ta nhớ ra nhánh phong lan bên nhà đã nở hoa. Mùa lộc vừng cũng vừa đến, hoa rụng lả tả đỏ rực khắp sân nhà. Ai đó cất lên một giai điệu cũ nghe thương yêu và bình yên quá đỗi.
Cuộc sống vẫn dịu dàng chảy trôi như thế dẫu vài điều chẳng như ý mình. Biết làm sao được khi cuộc đời vẫn muốn thử thách sự kiên trì nhẫn nại của chúng ta, nên thôi cứ yêu cuộc đời tha thiết bằng vài ba niềm vui góp nhặt.
Video đang HOT
Thêm niềm vui khi gặp bạn cũ, thấy bạn trưởng thành chín chắn hơn xưa. Bạn mơ hồ lo lắng về địa vị xã hội hay những điều mông lung còn xa hiện tại nhưng so với chính bạn, bạn đã trưởng thành hơn rất nhiều. Đó chẳng phải là niềm vui cần gìn giữ sao, những gì ở phía ngày sau chưa rõ nhưng ắt hẳn thành công sẽ đến với những ai biết cố gắng không ngừng.
Tháng Chín vô tình làm vỡ một giấc mơ cho riêng mình. Đôi khi ước ao giá trở về ngày trước để làm lại điều này điều nọ và chẳng nói ra những lời rõ ràng như thế rồi mất công ngần ngại lúng túng như bây giờ. Có những nỗi lòng không nhất thiết phải tỏ bày khi chúng mình chưa sẵn sàng để trao đi.
Tháng Chín nhiều lúc tò mò muốn biết người ta đã mơ gì cho riêng họ. Giấc mơ ấy liệu tình cờ có mình cùng chung nhịp hay chỉ là phút xao lòng lúc yếu mềm bâng quơ. Những bàn tay mình từng nắm và buông trong buổi chiều nổi gió rồi sẽ thay thế bởi một bàn tay khác, ấm êm và dịu ngọt như đã từng. Chỉ cần mình đủ niềm tin và bình an đón nhận.
Đã có lúc vịn vào đâu cũng thấy bất an, bạn nhắc mới nhớ một đứa mình náo động của ngày xưa luôn hồ hởi, hăng hái trước mọi việc. Nên lại ru ngủ mình chắc chắn sẽ quay về năm tháng cũ để rũ đi vài phiền phức không đáng bận tâm. Mình tập trơ lì trước bao phán xét thờ ơ của đám đông để không ảnh hưởng đến mình nhiều như dạo trước. Rốt cuộc chẳng vấn đề gì làm ảnh hướng tới bản thân bằng chính những nghĩ suy từ trong tâm tưởng.
Thi thoảng buồn vu vơ cho vài điều bình thường rối ren của cuộc sống, rồi ngẩn ngơ vì mọi thứ đều trở về vị trí cũ như chưa từng có sự sắp đặt nào lớn lao. Thế nên kịp bừng tỉnh để không níu mình với những trở ngại. Mỉm cười xúng xính váy áo đẹp xinh và yêu chính mình để thấy đời hiền hòa dễ chịu. Đời vô thường nên có thêm một ngày bình an bên những người thương yêu đã là hạnh phúc, thứ hạnh phúc giản đơn cần trân quý như mọi niềm vui trọn vẹn nào.
Theo Dân Trí
Chúng mình cứ tự nhiên như thế mà lơi tay
Chúng mình cứ tự nhiên như thế mà lơi tay. Anh tự nhiên như thế mà không còn nói thương yêu em nữa. Em tự nhiên như thế mà chẳng nhớ chẳng mong.
Có người từng hỏi em đâu là giới hạn của một câu chuyện tình? (Ảnh minh họa)
Có người từng hỏi em đâu là giới hạn của một câu chuyện tình? Là khi ghen tuông đã xóa mờ cả những yêu thương ngày cũ? Là khi tay níu trong tay vẫn cảm thấy chơi vơi? Là khi cuộn tròn trong lòng nhau vẫn không tìm về hơi ấm?
Là khi...?
Là khi mà em không biết. Anh không biết. Chúng mình không biết.
Chúng mình cứ tự nhiên như thế mà lơi tay. Anh tự nhiên như thế mà không còn nói thương yêu em nữa. Em tự nhiên như thế mà chẳng nhớ chẳng mong.
Chúng mình cũng tự nhiên như thế mà lánh xa nhau. Tách khỏi nhau những bề bộn ngày giữa tuần. Tách khỏi nhau cả những ngày rảnh rỗi. Đi trên phố cũng chẳng nỡ bắt gặp nhau, chẳng nỡ nhắn nhủ hỏi han, chẳng nỡ hẹn hò chi nữa...
Có thể, rơi vào một ngày nào đó rất xa của một mùa rất xa, chúng mình nghĩ về nhau mà chỉ kịp "à" lên một tiếng người-yêu-cũ. Có thể, rơi vào một ngày nhịp tim trống trải và hụt hẫng, chúng mình cũng có đôi chút xót thương cho những khoảng tình xa. Nhưng rồi chúng mình cũng chỉ kịp nấc lên một hồi nuối tiếc, rồi tự mình nuốt trôi những khoảng buồn riêng.
Chúng mình cứ tự nhiên như thế mà lơi tay. Anh tự nhiên như thế mà không còn nói thương yêu em nữa. (Ảnh minh họa)
Ngày tình yêu vừa cạn, em sẽ nói rằng chúng ta đã từng yêu nhau nhiều như thế! Đã từng nhớ về nhau bằng nỗi nhớ tràn đầy. Đã từng yêu nhau bằng tình yêu tuổi trẻ. Đã từng dành mọi điều tốt đẹp nhất cho nhau. Vì thế, nếu như tình yêu vừa cạn, sẽ không cố níu tay nhau cho tình yêu dễ bề bóp méo. Cũng đừng trở lòng trở dạ nhanh như trở một bàn tay. Ngày tình yêu vừa cạn, em mong sao nghĩa vẫn còn đầy.
Ngày tình yêu vừa cạn. Chúng mình sẽ chào nhau về hai phía không nhau. Sẽ cười nói như thể chúng mình là những người bạn cũ. Nếu có xót lòng khi chạm phải ánh mắt nhau, cũng chỉ mong môi có thể mỉm cười yên an nhất.
Ngày tình yêu vừa cạn, em hứa, sẽ cố gắng để quên anh...
Theo blogtamsu
Thấy thiệt thòi vì bạn trai không có điều kiện Gia đình anh khá đông và thiếu thốn, anh lại có hiếu với gia đình và thương yêu anh em nên nhiều khi tôi thấy mình thiệt thòi. Ảnh minh họa Tôi đã trải qua nhiều biến cố và những mối tình thất bại. Năm nay 25 tuổi, tôi quen bạn trai hiện tại được gần 2 năm. Anh hơn tôi hai tuổi...