Gởi người không thuộc về em
Em luôn lên án những người đi phá vỡ hạnh phúc gia đình người khác, người thứ 3 xấu xa, và luôn nghĩ rằng nếu một ngày mình rơi vào tình cảnh như vậy thì sẽ lập tức chia tay, vì đàn ông trên đời này thiếu gì mà để phải cứ đi giành giật của nhau. Để rồi một ngày em làm người thứ 3, và em chợt nhận ra chia tay thật khó khăn…
Có ai hiểu được cảm giác lúc đó của em không? hụt hẫng đau khổ, rồi ngày ngày dằn vặt lương tâm, lý trí, trái tim biết đi đường nào? Sau những cuộc tình tan vỡ vì nhiều lý do, khi gặp anh em đã có được những phút yên bình, hạnh phúc, thật sự khó khăn lắm em mới lại có được cảm giác yêu thương, nhớ mong, nhưng lại là yêu thương tội lỗi, xấu xa,… sự yêu thương mà người đời nguyền rủa, và bản thân em cũng không tha thứ được cho em, biết vậy nhưng em lại cứ lao vào như con thiêu thân, … yêu người không thuộc về em. Nhiều lần em tụ nhủ sẽ k gặp anh nữa, sẽ k điện thoại, không nhắn tin, không online cùng anh nữa, nhưng em lại không làm được.
Thật sự xin lỗi anh vì trong ý nghĩ của em đã có những ý nghĩ “có khi nào anh xem em như những gì mà người ta nói ngày nay là cuộc sống số nên tình yêu công sở là đương nhiên thôi không?” nhưng em không thể nghĩ khi anh bảo rằng anh cũng không tìm ra lối thoát cho riêng anh. Nếu không hạnh phúc sao lại phải chịu đựng? trong đầu em luôn có ngàn vạn suy nghĩ, em biết nếu em nghĩ sai thì thật có lỗi với anh, nhưng trong tình thế của em anh nói em phải làm như thế nào đây? biết bao người em lại chọn anh để rồi làm người thứ 3 xấu xa mà xã hội lên án, rồi gia đình em, người thân, bạn bè, hàng xóm láng giềng sẽ nghĩ về em như thế nào? người ta sẽ nói cha mẹ em không biết dạy con, để em đi dành chồng cướp cha của người khác, … nhưng khi bên anh em không thể nói ra lời chia tay, không thể nói được điều gì … đã nhiều lần em nhắn tin cho anh, rồi khi gặp anh, thấy anh em lại sợ xa anh, cảm giác lo sợ cứ bao trùm lấy em, …
Liệu rồi mình có được bên nhau không anh? Anh lúc nào cũng nói thiệt thòi cho em quá, vậy rồi liệu những thiệt thòi em chịu đựng có thể được đền đáp có anh trọn vẹn không? Em không quan trọng quá khứ, em chấp nhận tất cả vì yêu anh, nhưng liệu đến một ngày nào đó những điều xấu xa nhất của người thứ 3 sẽ đổ hết lên đầu em không anh? Khi anh nói về con gái anh em thấy mắt anh rạng ngời hạnh phúc, … Anh đã cho em thấy được tương lai của 2 đứa, về những đứa trẻ mà em là mẹ và anh là ba, về cuộc sống sau này, và những ngày ngọt nào bên nhau, nhưng có lẽ đó là tương lai vô định vì ngày bản thân anh cũng k tìm được lối thoát cho riêng anh, anh lại nói xin lỗi em, để được gì? em không cần anh xin lỗi cái em cần là thực tế có anh mãi mãi cơ. Em không hiểu được bản thân em nữa, đau lòng lắm anh à, càng nhớ anh càng thấy tim mình nghẹt thở, càng thấy mình xấu xa.
Em tự hỏi liệu có một ngày em đủ dũng khí rời xa anh không? Chắc là phải có thôi, em phải trả anh về đúng vị trí của anh, đúng bổn phận,trách nhiệm của anh, và có lẽ cũng như bao người thứ 3 khác em sẽ phải ra đi, em yêu anh nhưng em không thể làm việc mà trái lương tâm được anh à! Khi mình không muốn điều gì đó đến với mình thì cũng không nên làm với người khác. Em sẽ phải rời xa anh, em sẽ phải tập sống không có anh, cảm giác mất mát nhưng còn hơn sống trong dằn vặt anh à.
Anh à, em yêu anh, yêu nhiều lắm, nếu có một ngày anh đọc được những dòng này thì anh hãy biết rằng em hạnh phúc khi bên anh, nhưng em không thể cướp đi hạnh phúc của người khác, em xin lỗi vì đã không thực hiên được đúng lời hứa là sẽ không rời xa anh, nhưng anh còn gia đình, còn con gái và cả người vợ mà anh nói bất đồng quan điểm sống (nhưng anh lại khổng thể xa rời gia đình đó) và em còn bố mẹ, còn người thân, em không thể làm khác được, mặc dù tình yêu không có tội nhưng yêu anh em đã là người lạc lối, đôi lúc em không chỉ sống cho riêng mình, và anh cũng vậy, hãy xa nhau anh nhé em sẽ mãi nhớ anh, yêu anh và vẫn sẽ đau lòng khi nhớ về anh, em luôn luôn cầu chúc cho anh được hạnh phúc, anh chị hãy tìm cho mình một lối chung để nếu sống với nhau trọn đời thì không thể như vậy mãi được. Mãi yêu anh, người không thuộc về em, em cảm thấy xót xa, cho em và cho anh, nhưng hãy để thời gian làm dịu vết thương của cả hai và sống yên bình anh nhé. Tạm biệt anh.
Theo Ngoisao
Gửi người tôi yêu
Vâng, chào anh, lại là em ạ! Em không thể không nói tình cảm của mình khi trái tim em bị xao động, rối bời bởi hình bóng của anh.
Mặc dù đã không thể thừa nhận nó nhưng sự thật là thế, em không muốn giấu nó cả đời, em bỡ ngỡ, trẻ con, em nghĩ em đã ngộ nhận, nhưng không, thời gian qua tình cảm đó cứ lớn dần mãi trong em, em không kiểm soát được.
Giờ em mới nhận ra em thích anh và cũng là lúc em đủ tự tin để nói lên điều đó. Dù anh thích em hay tệ hơn là ghét em vô cùng thì em vẫn phải nói để sau này khỏi phải nói từ "giá như". Tình yêu ai bảo là có tội anh nhỉ, chỉ có người sống không có tình yêu mới là người có tội, em đọc được câu này ở đâu đó nên đã quyết định nói cho anh biết tình cảm của mình. Anh có thể cảm nhận được điều em muốn nói không ạ?
24/12, bốn năm rồi còn gì? Nhanh quá phải không anh? Em coi đó là cái mốc của chúng ta, em đã có thêm một người anh, người đã làm em thay đổi một cách hoàn mỹ hơn, và đã để cho em yêu người. Người đã tiếp thêm sức mạnh, niềm tự tin, niềm khát vọng trong em. Mỗi bước tiến của em đều có hình bóng của anh, những lúc em buồn, em vui, anh đều xuất hiện rồi mỉm cười với em, niềm hạnh phúc đã làm em vượt qua tất cả, vượt qua chính bản thân mình. Em rất vui anh ạ. Có anh ở trong trái tim, em không còn sợ bất kỳ điều gì nữa, nhiều lần em muốn khóc, em nghĩ tới anh, em phải vững vàng hơn, trên thế giới này vẫn còn có anh cơ mà.
Nhưng rồi, khi giấc mơ tỉnh giấc, bóng anh khuất xa đời em, em càng theo đuổi anh càng chạy xa, trái tim em nhức nhối, mong mỏi, em sợ anh biến mất trong thế giới có em. Em không tham lam, chỉ cần anh đừng biến mất, quay lại mỉm cười với em cũng đủ để làm em vui. Hãy để hình bóng của anh luôn tồn tại trong cuộc sống của em.
Hãy để hình bóng của anh luôn tồn tại trong cuộc sống của em... (Ảnh minh họa)
Tình yêu em dành cho anh là như vậy đấy, em không thể khóc, vì nếu em khóc thì người khác cho em là yếu đuối. Em có thể ngạo mạn trước tất cả mọi ngượi, riêng với anh thì không. Em muốn được dựa dẫm vào anh để mà khóc, niềm vui của em không có nhiều, em từng có ý nghĩ từ bỏ tình yêu này chỉ vì điều đó. Em không muốn anh buồn, thực sự không muốn.
Rồi những lúc em đi bên cạnh người đàn ông khác, người thích em hay không thích em em đều cảm thấy có lỗi với người em yêu. Biết là vậy nhưng vì công danh, vì sự nghiệp, vô tư trong mối quan hệ, vô tư trong cách chơi bời nên em chưa kiểm soát. Em chỉ biết có mỗi một điều là lúc đó em đã thích anh, trái tim em vẫn khép chặt một hình bóng. Em chưa nghĩ sẽ yêu một ai khác. Em sẽ tiếp tục làm theo con tim mách bảo.
Dù anh có muốn nghe hay không muốn nghe thì em cũng đã nói. Khi quyết định nói ra tình cả của mình em không nghĩ được nhiều thứ khác. Em có thể lừa dối anh, lừa dối tất cả mọi người nhưng không thể lừa dối chính con tim của mình. Em sống tự do, tự tại quá nhiều, giờ là lúc phải tìm ra cuộc sống riêng cho mình.
Đọc được những dòng chữ này anh không bất ngờ chứ ạ? Anh biết nhưng không dám tin phải không? Vậy hôm nay em đã nói rồi. Em thích anh, không biết từ khi nào, đó có thể gọi là yêu không?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Bế tắc khi "bắt cá hai tay" Anh biết tôi có người yêu, nhưng anh cũng không thể chế ngự trái tim mình mà nói yêu tôi, anh cũng nhớ tôi da diết như tôi nhớ anh. Tôi đáng rất cần tâm sự, rất cần những lời khuyên chân thành từ các bạn. Tôi công nhận tôi là người bỉ ổi và xấu xa. Nhưng thật lòng chưa bao giờ...