Góc nhỏ trong trái tim em
Em mâu thuẫn với chính mình, lý trí và con tim luôn giằng xé, làm em đau lắm anh à.
Em là một cô gái 25 tuổi – cái tuổi chưa gọi là già và cũng không thể nói là còn trẻ, giống như ý nghĩa của quyển sách “Chênh vênh 25″ của nhà văn Nguyễn Ngọc Thạch. Đúng thật anh à! Sống 25 năm, lần đầu tiên em trải qua được cái cảm giác hồi hộp chờ một ai đó, cảm giác mừng rỡ như đứa trẻ khi nhìn thấy một ai đó, cảm giác ngại ngùng khi nói chuyện với một ai đó, và cả cảm giác tủi thân khi nhìn thấy một ai đó bên người khác mà không thể làm gì khác được, đơn giản vì em chẳng có cái quyền được ghen đúng không anh?
Dường như ông trời đang cố tình thử thách tình cảm của hai chúng ta, em đã nghĩ rất nhiều, liệu em có đủ lý trí, có đủ mạnh mẽ để buông tay anh ra, trả lại cho cả anh và em cuộc sống như lúc đầu. Bởi lẽ, chúng ta còn phải nghĩ cho những người thân yêu đang lặng lẽ đi bên cạnh ta…
Anh và em đều nói với nhau rằng chúng ta sẽ luôn là những người bạn thân của nhau, có thể tâm sự và sẻ chia những buồn vui trong cuộc sống và cả những khi ta cảm thấy cô đơn. Em biết chúng ta đều có một người luôn yêu thương, lo lắng nhưng… em vẫn không thể ngăn con tim em nghĩ về anh. Phải chăng em đã sai rồi?
Đúng, em sai thật rồi anh à! Em không nên để trái tim mình loạn nhịp khi gặp anh, để rồi đem đến sự khó xử pha lẫn nuối tiếc của chúng ta. Có lẽ đã quá lâu rồi em không có cảm giác được yêu thương, đã lâu em thiếu đi một vòng tay, một sự ân cần mà đáng lý cặp đôi nào cũng phải có. Để rồi anh nhẹ nhàng đến bên em, lặng lẽ nhìn em, quan tâm em để rồi cướp mất ánh mắt của em từ lúc nào mà em không hề hay biết.
Một tháng bên nhau để lại trong em bao nhớ nhung, bao khó xử. Đúng ra cái đêm chia tay ấy em không nên nói ra những lời đó để hôm nay em phải đau như thế khi nhìn anh bên ai không phải em. Em không thể hiểu thật sự thì anh nghĩ gì về tình cảm của chúng ta, nhưng em lại không thể hỏi. Em cảm nhận được tình cảm của anh nhưng cũng phân vân liệu nó có phải như em nghĩ khi em biết anh luôn có một vòng tay bên cạnh.
Em mâu thuẫn với chính mình, lý trí và con tim luôn giằng xé, làm em đau lắm anh à.
Video đang HOT
Đối với em thì yêu không cần chiếm hữu, chỉ cần thấy anh vui và hạnh phúc là được (Ảnh minh họa)
Không có gì đau hơn khi phải cười tươi với anh và hỏi rằng “anh và cô ấy thế nào rồi?”; không có gì đau bằng khi hàng đêm trò chuyện cùng anh là em biết anh vừa đi cùng cô ấy… Em chỉ như cái bóng phía sau anh, thấy hết, hiểu hết nhưng chỉ biết im lặng, bởi em không có lý do gì để can thiệp vào cuộc sống của anh. Hạnh phúc với em, có chăng chỉ là những lần nói chuyện và những lần hẹn hò không đúng nghĩa…
Em biết em đã đôi lần làm ảnh hưởng đến tình cảm của anh và cô ấy, mặc dù anh chẳng hề nói hay trách gì em. Em không cố ý đâu, chỉ là em không thể ngăn đôi tay này bấm số gọi anh, đôi mắt và con tim này ngừng hướng về phía anh.
Em biết em cần quay trở lại là chính mình, em đã đi quá xa rồi nhưng có lẽ sẽ mãi không làm được. Anh biết không, cho dù mai sau có thế nào thì con tim này vẫn luôn dành một góc nhỏ cho anh, bất kể anh có nhớ đến hay không. Đó sẽ là nơi lưu giữ những ký ức về anh, và giúp em chữa lành mọi vết thương. Em sẽ nhớ về anh như một giấc mơ đẹp, lặng lẽ làm một người bạn thân bên cạnh anh, và mang đến niềm vui cho những người yêu thương em. Anh đừng lo em sẽ mệt mỏi hay đau khổ, không đâu anh! Giờ em đã không đau nữa, bởi vì nụ cười của anh là động lực, là niềm vui cho em hoàn thành những công việc mình nên làm. Đối với em thì yêu không cần chiếm hữu, chỉ cần thấy anh vui và hạnh phúc là được.
Sẽ quên một cách nhẹ nhàng, trở lại là em của ngày xưa, năng động, nhí nhảnh và tự tin, sẽ không âu sầu vì ai nữa. Cho nhau một khoảng cách, cho nhau sự riêng tư… đứng ở một nơi vừa đủ để chia sẻ nhưng tuyệt đối không “quấy rầy”. Khi đó chúng ta sẽ luôn ở bên nhau, đầm ấm, bình yên, không ai bị tổn thương…
Một góc nhỏ trong tim nhau là đủ rồi anh nhé!
“Có những mối quan hệ vốn dĩ biết chẳng là gì của nhau nhưng tim vẫn đau khi thấy đối phương bên cạnh người khác ..”
Theo VNE
Không dám yêu vì mặc cảm tật nguyền
Tôi được mọi người đánh giá là đẹp trai và đứng đắn, gia đình cơ bản. Thực sự tôi không hoàn hảo như vậy.
Tôi năm nay 23 tuổi, là một người khuyết tật, tất nhiên tôi biết điều ấy vì tôi có những khiếm khuyết trên cơ thể. Nhưng mọi người không ai biết điều ấy, trước mặt họ, tôi vẫn hoàn hảo vì tôi đã có những bộ phận cơ thể giả (thật may mắn những tiến bộ của khoa học kỹ thuật đã cho tôi nhiều điều).
Tôi gặp cô ấy cách đây một năm, trong một lớp học và bắt đầu thích cô ấy từ đó. Chúng tôi có qua lại với nhau và tất nhiên tôi đã thổ lộ tình cảm với cô ấy. Nhưng rồi một ngày kia tôi nhận ra mọi chuyện không đơn giản như thế vì tôi không phải là một người bình thường. Tôi đã cố gắng xoá bỏ hình bóng cô ấy và cố gắng chấm dứt tình cảm chỉ vì tôi không thể lừa dối cô ấy và lừa dối chính mình.
Ảnh minh họa: News.
Cô ấy không biết gì về khiếm khuyết của tôi, nếu tôi nói cho cô ấy biết về điều ấy thì mọi chuyện sẽ như thế nào đây? Có thể lúc đó, cô ấy sẽ bị sốc và cho rằng tôi là kẻ dối trá còn tôi sẽ bị tổn thương. Nếu tôi chia tay ngay lúc này, ít ra mọi chuyện sẽ đơn giản hơn với cô ấy hơn.
Nhưng tôi không chắc rằng mãi sau này mình còn có thể chấp nhận một cô gái nào nữa không chỉ vì tôi quá tự ti với bản thân. Nếu hôm nay tôi chia tay thì tôi sẽ cứ mãi chạy chốn chính mình và từ chối bao tình cảm như tôi từng làm thế hồi tôi phổ thông. Tôi đang rất rối bời và cần lắm một lời khuyên. (Khánh)
Trả lời:
Khánh thân mến,
Trong các thể loại tình cảm của con người, ngoại trừ tình mẫu tử và tình phụ tử, thì tình yêu là một dạng tình cảm đặc biệt nhất mà thượng đế đã ban cho con người. Nhờ có tình yêu mà hai người xa lạ, không hề có chút liên hệ huyết thống gì sẵn sàng hy sinh cho nhau, đón nhận nhau và luôn tìm mọi cách để làm cho nhau hạnh phúc.
Nói như vậy, để bạn thấy rằng khi thật sự yêu nhau, người ta có thể đón nhận người mình yêu với tất cả những khiếm khuyết về mặt cơ thể mà không hề có một chút gì bận tâm. Đã có những câu chuyện cảm động về những cô gái khỏe mạnh yêu và cưới người đàn ông khiếm thị. Hay người đàn ông yêu và cưới người phụ nữ kia, dù biết chắc rằng cô ấy không có khả năng làm mẹ.
Qua lời tâm sự của Khánh, có thể nói bạn đang có nhiều lợi thế: đẹp trai, gia đình cơ bản, có học thức... và bạn cũng khá tự tin về điều đó. Chỉ tiếc một điều bạn không nói rõ bạn có vấn đề gì về khiếm khuyết cơ thể đến nỗi làm cho bạn mất tất cả sự tự tin đã có trong tình yêu của mình.
Khánh thân mến, nếu bạn tin rằng tình yêu của bạn và cô ấy đủ mạnh thì hãy chọn một dịp nào đó phù hợp để nói với cô ấy một cách trung thực về vấn đề của mình. Nói đúng sự thật, không giảm nhẹ và cũng không quá bi quan làm cho sự việc trở nên nặng nề hơn mức thực tế.
Tất nhiên, khi nói ra sự thật, bạn phải chuẩn bị cho chính mình tình huống xấu nhất đó là cô ấy không thể chấp nhận điều đó và quyết định chia tay. Nhưng dù sao, bạn cũng sẽ cảm thấy nhẹ lòng là mình đã không giấu gì cô ấy. Còn hôn nhân là chuyện hệ trọng, không thể bước vào cuộc sống chung với một sự không trung thực phải không bạn.
Nếu sau khi bạn nói ra vấn đề khiếm khuyết cơ thể của bạn mà cô ấy vẫn yêu và chấp nhận bạn thì đó thực sự là một hạnh phúc lớn với người phụ nữ hết lòng vì mình như vậy. Bạn có thể yên tâm đồng hành đến cuối cuộc đời của mình với tất cả tình yêu bạn dành cho cô ấy.
Khánh thân mến, bạn có từng nghe câu "Thà một lần đau thật là đau còn hơn đau một đời" chưa? Sự trung thực trong tình yêu luôn là một chất xúc tác giúp cho tình yêu bền vững. Do đó hãy nói sự thật để không phải bận tâm và lo lắng gì nữa cả bạn nhé.
Chúc bạn đủ vững vàng để vượt qua thử thách này trong tình yêu. Mong tin vui từ bạn.
Theo VNE
Những pha "vượt rào" sai lầm Mỗi cuộc hẹn hò đều có những giai đoạn nhất định ứng với từng mức độ sâu sắc khác nhau. Khi một trong hai người "đốt cháy giai đoạn" thì điều đó có thể sẽ cản trở họ tiến đến một mối quan hệ bền vững. Phụ nữ "nhanh chân", đàn ông sẽ... dừng bước! Các nhà tâm lý đã chỉ ra 5...