Góc khuất đau đớn cuộc đời của các bầu show
Cùng với Phước Sang, nhiều ông bầu như Mạnh Dũng, Duy Ngọc cũng trải qua cuộc sống sự nghiệp thăng trầm, thậm chí khi qua đời chẳng có một nén nhang.
Nghệ sĩ – bầu show, mối quan hệ có lúc tưởng chừng như không thể tách rời ấy lại được nối với nhau bằng một “sợi dây” rất lỏng lẻo mà người ta vẫn gọi là tiền. Tất nhiên cũng có những người vẫn đến với nhau vì tình cảm nhưng con số ấy cũng hiếm như số lần nguyệt thực diễn ra trong một năm.
Khi qua đời cũng thiếu một nén hương
Đã là nghệ sĩ, bạn phải quen với ánh đèn flash của máy ảnh nhưng nhiều người quen đến mức tưởng chừng như không thể sống thiếu nó. Chắc chắn không mấy ai còn nhớ đến đám tang của Minh Dũng, một bầu show lớn nhất nhì Sài Gòn, dù anh rời cõi tạm chưa tròn 3 tháng.
Minh Dũng xuất thân là một nhà ảo thuật, anh vốn là cháu của một bầu show nổi tiếng thường được giới nghệ sĩ gọi thân thương là “ba Duy Ngọc”. Phàm là nghệ sĩ, chẳng ai lắc đầu khi nhắc đến Duy Ngọc, cái tên quyền lực của các sân khấu ca nhạc từ những năm 60. Không biết bao nhiêu thế hệ ca sĩ, diễn viên đều thành danh nhờ gia đình ấy, từ B.T, H.C, K.C cho đến sau này là N.S, Đ.V, P.T, Đ.V.H… Vậy mà khi Minh Dũng nằm xuống, rất ít nghệ sĩ đến thắp một nén hương. Có nhiều người bận chạy show ở chân trời nào đó, cũng có người bận việc nọ việc kia. Một khi đã muốn bận, họ chẳng thiếu bất cứ lý do nào để biện hộ cho sự vắng mặt của mình.
Người ngoài nhìn vào chỉ biết thương thay cho một kiếp người, sống cả đời nghệ sĩ vây quay nhưng đến khi chết lại chẳng mấy ai nhớ đến. Cũng có khoảnh khắc ai đó trộm nghĩ: “Có lẽ cũng do truyền thông không đến đưa tin” và họ cũng nhanh chóng gạt đi cũng bởi một suy nghĩ khác: “Dù gì nghĩa tử cũng là nghĩa tận”.
Nhưng cuộc đời đâu ai biết được chữ ngờ, tối đưa Minh Dũng về nhà, cậu anh – bầu Duy Ngọc – ốm yếu, già nua như thế cũng lập cập chạy ra sân khấu Trống Đồng để năn nỉ nghệ sĩ: “Tối tụi con hát xong, tụi con sang nhà bác thắp cho anh Dũng nén hương. Đám ma lạnh lẽo quá”. Vậy mà… cũng chẳng ai qua, kể cả những người từng gọi anh là “ca ca”, một cách gọi thân mật thường thấy trong phim Trung Quốc. Có lẽ họ bận thật.
Ngã ngựa mới biết ai là bạn
Một nữ bầu show khác của đoàn ca nhạc Sao Đêm cũng lâm vào tình cảnh bi ai không kém. Nếu đoàn của bầu show D.N chuyên hát Sài Gòn và miền Tây, đoàn của chị chuyên biểu diễn ở miền Trung và Hà Nội. Một thời, nhiều nghệ sĩ xây nhà cửa, sắm biệt thự cũng nhờ đoàn. Sao Đêm đi đến đâu, khán giả lại vây kín đến đó. Nghệ sĩ đi theo chị luôn được ở khách sạn hạng sang, không ở dạng bình thường. Nói như vậy mới biết người bầu show cưng “gà” như thế nào.
Nhưng ai cũng chỉ có một thời đỉnh cao, khi âm nhạc bị thoái trào, nhiều bầu showthất thế, người nắm giữ Sao Đêm cũng rơi vào tình cảnh tương tự. Từ một người có tất cả, chị trở về với hai bàn tay trắng. Nhà cửa, đất đai, xe cộ mất hết, làm bao nhiêu không đủ để đắp lỗ, càng làm càng mất – điều này một phần cũng do bầu show ngày xưa “sĩ diện” ghê lắm. Nghệ sĩ nói bao nhiêu trả đủ bấy nhiêu để còn giữ quan hệ, không cò kè, thêm bớt một đồng như bây giờ.
Phước Sang.
Video đang HOT
Mất tiền đã đành một nhẽ, đằng này lại thiếu cả tình người. Lúc sa cơ, thất thế, khi ở trong tình trạng yếu đuối nhất, chị nhìn chung quanh mình chẳng thấy mấy ai. Những người từng được Sao Đêm nâng đỡ giờ cũng đành ngoảnh mặt làm ngơ. Đến bước đường cùng, sau khi mua một căn nhà trả góp của N.P.H, chị chọn cửa Phật làm nơi gửi gắm.
Đến bước đường cùng vẫn còn bị lợi dụng
Chuyện của một nhà làm phim tư nhân cũng chẳng khá khẩm hơn là mấy. Chắc hẳn nhiều người rất ngạc nhiên khi nghe tin anh vỡ nợ, bởi phim nào của Phước Sang ra rạp cũng rần rần. Dù vẫn còn đó không ít lời chê, nhưng điều quan trọng là anh đã kéo được họ đến rạp và thay đổi phần nào con mắt nhìn của khán giả Việt về phim Việt.
Không chỉ là người tạo ra trào lưu mới trong điện ảnh, Phước Sang còn là người có công vực dậy tiếng tăm và tạo điều kiện đóng phim cho một giọng ca nổi tiếng đang ở bên kia con dốc. Có thể nói nhờ anh, người nghệ sĩ ấy sống lại trong tim khán giả và vẫn đắt show phim ảnh cho đến bây giờ. Vẫn biết là nghệ sĩ làm việc với nhau đâu tránh được những hờn giận bởi ai cũng vô cùng mong manh và nhạy cảm. Nhưng giận đến mức biết anh sa cơ vẫn làm như không biết, không một câu hỏi han người đã cho mình vai diễn điện ảnh đầu đời đó có phải là điều nên làm?
Bao nhiêu đó chưa đủ chua chát, biết anh rơi vào cảnh khổ, một màn kịch nghĩa hiệp còn được dựng lên dưới cái tên “họp báo” khiến bao nhiêu người mất công mừng mừng tủi tủi cho số phận của nhà làm phim có tiếng. Người này đứng ra lãnh nợ ngần này tiền, người khác lại chấp nhận thay Phước Sang trả nợ một con số không nhỏ. Màn kịch này khéo đến nỗi nhiều người chắc mẩm với anh: “Phen này sống rồi anh ơi”.
Vậy mà cuối cùng khi chủ nợ gọi, họ lại buông lời ráo hoảnh: “Chúng tôi chỉ đứng ra dàn xếp vậy thôi, chẳng biết gì cả”.
Ừ thì việc nhà mình còn chưa xong, ai hơi đâu đứng ra trả nợ cho “người dưng”. Ừ thì giá như họ đừng là diễn viên nổi tiếng.
Theo TTVN
Phước Sang đã cười trở lại sau biến cố
"Tôi đã tích lũy được nhiều kinh nghiệm xương máu ở lĩnh vực sản xuất phim, nhưng khi đầu tư bất động sản tuy có nhiều hấp dẫn lại khiến tôi đau đầu một thời gian dài", Phước Sang chia sẻ về nhữngsự cố vừa qua.
Qua ba lần hẹn và hàng rào người bảo vệ, người viết mới có thể gặp được ông bầu hãng phim Việt tại Trung tâm Quốc Thanh (TP.HCM). Nét mặt hồng hào, tác phong nhanh nhẹn, đặc biệt là cách nói chuyện có nhiều câu hài hước, Phước Sangchứng minh được hoạn nạn hôm nào đã khép lại. Bây giờ, ở anh hiện lên hình dáng của một ông chủ phong độ, tiếp khách niềm nở.
Phước Sang với nụ cười tươi đã trở lại sau nhiều biến cố xảy ra.
- Sau thành công của "Hello cô Ba", anh luôn dẫn đầu trong danh sách nhà sản xuất đạt doanh thu cao nhất, đồng thời anh có thêm mác "nhà sản xuất dòng phim nhảm". Anh nghĩ gì với những nhận xét đó?
- Tại sao mọi người lại gọi là thảm họa? Mỗi bộ phim của chúng tôi phát hành đều qua hội đồng nghệ thuật kiểm duyệt rất kỹ lưỡng. Tôi thấy mình sống và làm đúng theo pháp luật và phim của tôi từ trước đến nay chẳng hại ai. Dư luận có nhiều ý kiến khen lẫn chê, ai cũng có quyền nói lên quan điểm riêng.
Tôi là người đứng tên sản xuất những bộ phim nên trong trạng thái "luôn luôn lắng nghe, luôn luôn thấu hiểu". Theo tôi, điều quan trọng nhất là bộ phim phải được cấp phép, nó giống như giấy phép chứng nhận thực phẩm có chất lượng. Tôi luôn tin tưởng hội đồng kiểm duyệt vì họ cho phép phim được công chiếu nghĩa là nó phải có điểm gì hay, thú vị. Nếu nó vi phạm sẽ lập tức bị đình bản. Khi điều rủi ro này xảy ra, những nhà sản xuất sẽ chết ngay lập tức.
- Từ trước đến nay, mọi người thường phân loại dòng phim nghệ thuật và phim thị trường, nhưng từ khi anh thực hiện "Ngũ long công chúa", "Hello cô Ba" được gắn mác là dòng phim nhảm. K hán giả nên phân biệt các dòng phim này như thế nào?
- Tôi nghĩ khán giả nên bình tâm đón nhận những bộ phim mới khi nó ra mắt. Đó là tâm huyết của một tập thể ngày đêm "chiến đấu" với từng cảnh quay, không chỉ làm qua loa là xong. Những bộ phim này được ví như phở, cháo gà, hủ tiếu, cơm sườn... đều có hương vị riêng. Ai hợp khẩu vị nào sẽ đón nhận món ăn đó.
Là người sản xuất phim, tôi phải nghiên cứu và tìm hiểu khán giả của mình thích ăn món gì, sau đó mới cung cấp món ăn. Phim của tôi không to tát như những tác phẩm đi dự thi liên hoan phim quốc tế, nó chỉ đơn giản là phim giải trí bình dân nhưng rất hấp dẫn. Khán giả đến xem xin đừng suy diễn nhiều, hãy đón nhận nó với tâm trạng thoải mái để cảm nhận ngay nụ cười đầu năm. Điều này xem như là sự may mắn anh em nghệ sĩ muốn gửi đến khán giả nhân ngày xuân mới.
- Anh đầu tư để sản xuất phim nhưng sau đó bán sản phẩm cho đơn vị khác, điển hình là "Ầu ơ dí dầu". Nguyên nhân là do anh kẹt vốn, không đợi được đến ngày phát sóng chính thức hay anh có hướng đi mới trong nghề làm phim?
- Với tôi, làm phim có lúc là thực hiện một tác phẩm nghệ thuật, lúc khác như một vụ làm ăn. Hướng nào mang đến lợi nhuận là tôi "chơi". Nó giống như mình có đứa con gái đẹp đến tuổi trưởng thành, ai hỏi cưới với sính lễ hoành tráng là tôi gã. Đôi lúc, tôi cũng sợ "nó" bị ế. Vấn đề là khán giả đón nhận như thế nào. Nếu phim dở, làm gì có chuyện người ta mua lại. Trong trường hợp này, mọi người có thể xem đây là mô hình mới và hãng phim Phước Sang là đơn vị tiên phong.
- Tôi nhận được thông tin một đơn vị tài trợ cho anh 8 tỷ đồng để thực hiện kế hoạch làm phim, vấn đề này nên nhìn nhận như thế nào?
- Tôi nghĩ không phải chỉ vì một chi tiết nhỏ khiến người ta bỏ số tiền lớn để đầu tư. Mọi người có thể xem đây là nghĩa cử cao đẹp, một sự tin tưởng tuyệt đối vào thương hiệu Phước Sang và quý giá như giọt nước giữa mùa khô hạn. Riêng tôi cảm nhận mình như lọt vào một hồ bơi với biển nước mênh mông, vừa thoáng mát, vừa có thể vẫy vùng thỏa thích.
- Gần đây, anh vừa khai trương trung tâm biểu diễn đa năng ở Vũng Tàu với số tiền "khủng". Vai trò của anh trong dự án này thế nào? Vì sao trong hoàn cảnh kinh tế khó khăn anh vẫn mạnh tay đầu tư như vậy?
- Đây là một dự án của tập thể, chúng tôi đã đầu tư gần 2 năm qua. Trong dự án, tôi chỉ là một cổ đông nhỏ. Trung tâm thành lập trong thời điểm nhạy cảm nên nhiều người chú ý hơn một chút.
- Anh trải qua nhiều biến cố, vậy anh cảm nhận được điều gì ý nghĩa nhất với mình?
- Cuộc sống luôn có nhiều khó khăn, nhất là ở lĩnh vực giải trí. Nếu mọi người nhìn bên ngoài vào sẽ thấy toàn màu hồng, còn khi vào cuộc nó không đơn giản. Điều tôi cảm nhận sâu sắc nhất là lòng yêu thương của người thân, khán giả đã giúp tôi có cái nhìn lạc quan, phấn đấu nhiều hơn trong chặng đường phía trước. Đây là những tấm lòng vàng, thắp sáng cho mình trong lúc đen tối nhất.
- Với anh điều gì bây giờ là quan trọng nhất?
- Trải qua bao sóng gió, điều tôi luôn nghĩ đến là sức khỏe. Dù công việc có thuận buồm xuôi gió, tiền bạc có nhiều, nhưng tôi tham công tiếc việc chẳng may ngã bệnh là mọi việc mất ý nghĩa ngay.
- Anh đảm nhận quá nhiều vị trí, từ quản lý sân khấu, kinh doanh nhà hàng, sản xuất phim đến buôn bán bất động sản. Anh có bao giờ cảm thấy đuối sức và anh mạnh nhất ở lĩnh vực nào?
- Khi tôi còn trẻ, tôi thấy mình càng "bao sân", càng sung sức. Còn bây giờ, tôi đã có cách nghĩ khác một chút. Sân khấu kịch tôi nhường cho lớp trẻ tiến lên, dù tôi rất mê diễn. Năm nay, tôi đã bỏ nhiều vai để cân bằng tâm lý và sức khỏe.
Với tôi, lĩnh vực sản xuất phim ảnh là thế mạnh nhất vì tôi đã tích lũy được nhiều kinh nghiệm "xương máu". Còn lĩnh lực bất động sản tuy có nhiều hấp dẫn, nhưng chính nó đã làm tôi bất động và điêu đứng một thời gian dài. Tôi mong rằng sau giai đoạn này mình sẽ vững bước hơn trong chặng đường sắp tới.
Sự xuất hiện của những người bạn, mạnh thường quân đã giúp Phước Sang ngày càng vững bước trong hành trình phía trước.
LỮ ĐẮC LONG
Theo Infonet
Dạo nhà 'sao': Lan Trinh tiếp tục tố 'ông bầu gạ tình' trên Zing Live Nữ ca sĩ tiếp tục than thở về vụ scandal với ông bầu cũ trên tường nhà: "Đã bao nhiêu nạn nhân cũng vì sợ bị bôi nhọ đành im lặng. Phụ nữ sao muôn đời thiệt thòi thế?". Lan Trinh bức xúc với ông bầu gạ tình Một vài hình ảnh chụp từ tường nhà của Lan Trinh trên Zing Live. Những...