Giúp chồng bỏ… ‘vợ hai’
Chị biết anh nghiện thuốc lào từ thời sinh viên nhưng vẫn đồng ý cưới với quyết tâm bắt anh cai cái điếu.
Ảnh minh họa.
Chị mua kẹo về cho anh ăn nhưng chính chị chẳng thể nào kiềm chế được trước sự quyến rũ của những viên kẹo vị dâu, vị cam, vị việt quất… Chị ăn nhiều đến mức… nghiện luôn cái món dùng để cai nghiện cho anh.
Thế là, không bỏ được thuốc còn tốn tiền mua kẹo, chị vứt hết mấy cái điếu yêu quý của anh vào thùng rác. Bực mình, anh sắm luôn vài cái mới rồi gửi nhờ quán bà hàng nước đầu ngõ. Cứ tối tối anh ra đấy rít vài điếu rồi về.
Anh hút trộm được vài bữa thì bị chị phát hiện. Lần này chị xách tai anh về nhà khiến anh bẽ mặt trước bao nhiêu người. Anh gào lên: “Cô làm cái gì vậy, cô có biết, cô vừa giết chết sĩ diện của tôi rồi không? Đàn ông ai cũng phải nghiện một cái gì đấy mới là đàn ông đích thực”.
Chị cũng gào lên: “Anh tính làm khổ tôi đến bao giờ nữa?”. Biết mình luôn là người thua cuộc trong những cuộc cãi nhau tay đôi, lần này anh không ra sức gào nữa mà tỏ ra bình tĩnh hơn: “Tôi nói cho cô biết nhé, đàn ông đi gái gú thì khổ vợ, hủy hoại hạnh phúc gia đình, nghiện cờ bạc lô đề thì tan nát nhà cửa, có ngày đi tù, nghiện rượu thì hại sức khỏe, nghiện thuốc phiện còn chết nữa, nên tôi chọn cái nghiện an toàn và bình dân nhất là hút thuốc lào.
Mỗi lần hút sẽ chui vào toilet hoặc ra cổng, ra sân… không ảnh hưởng đến người khác. Cô không biết mình là người vợ may mắn hay sao mà suốt ngày chì chiết tôi?”.
Chị chẳng nói chẳng rằng, đi thẳng vào phòng ngủ rồi trở ra với một tờ báo trên tay: “Anh đọc đi, khói thuốc lào có chất nicotin ảnh hưởng đến cung cấp oxy và dinh dưỡng qua bánh rau nên sẽ ảnh hưởng đến thai nhi. Tác hại của nó khiến thai nhi có thể bị nhẹ cân, sinh non và nặng hơn có thể gây thai lưu do thiếu oxy cho thai.
Ngoài việc tạo mùi ô nhiễm, mất vệ sinh, nó còn tạo cảm giác chán ăn và khói thuốc lào là tác nhân gây ra các bệnh đường hô hấp, kể cả ung thư cho cả người hút chủ động và thụ động… Đấy, anh định hại chết cả nhà mình à?”.
Video đang HOT
Anh vùng vằng: “Gớm, báo chí lúc nào chẳng làm quá lên. Cô không hút nên không biết tác dụng thực sự của nó như thế nào đâu”.
Không ngăn cấm được tình yêu anh dành cho “ vợ hai”, cuối cùng chị phải ra lệnh cấm anh đến gần chị. Xem ra, chiêu này có vẻ tác dụng hơn hẳn quát mắng, đe dọa, lệnh cấm chưa áp dụng được một tuần, anh đã tỏ ra ăn năn: “Mẹ nó ơi, anh nghĩ kỹ rồi, anh sẽ bỏ… vợ hai”.
Chị nhìn anh với ánh mắt nghi ngờ: “Anh không hút thuốc ở nhà, nhưng hút ở chỗ khác thì làm sao tôi biết được?”. Anh nắm lấy tay chị, mắt chớp chớp, giọng ngọt ngào: “Anh nói thật mà, thằng bạn anh cũng bỏ thuốc rồi, thế nên anh càng quyết tâm hơn. Em giúp anh cai thuốc một lần nữa nhé”.
Từ ngày tuyên bố bỏ “vợ hai”, chị thấy anh về nhà rất đúng giờ, đặc biệt không la cà quán xá nữa. Chị hỏi mấy quán nước gần nhà và gần cơ quan xem anh có ký gửi cái điếu nào không thì họ đều khẳng định: “Chồng cô bỏ thuốc rồi mà cô không biết à?”.
Chị vui quá, mua con gà về định ăn mừng thì vô tình nhìn thấy mẩu thuốc lá trong chậu cây cảnh. Đoán được điều chẳng lành, chị cầm mẩu thuốc, đẩy cửa vào nhà, giơ ra trước mặt anh, cất giọng đanh thép: “Đừng bảo cái thứ này không phải của anh nhé!”.
Anh thừa nhận luôn: “Ừ, của anh đấy, có vấn đề gì với nó sao?”. Chị phẫn nộ: “Giời ạ! Tôi tưởng anh biết tác hại của nó rồi chứ?”. Anh thản nhiên: “Những căn bệnh em từng đề cập là tác hại của thuốc lào, nghe lời em nên anh đã quyết tâm từ bỏ rồi còn gì. Đây chỉ là thuốc lá thôi mà”.
Chị tức nghẹn họng: “Hút thuốc cũng lá rất có hại, thứ này sẽ đốt cháy lá phổi của anh…”. Chị chưa nói hết câu, anh chen ngang: “… Thế nên anh phải đốt nó trước, ok?!”.
Màn bắt 'gian tình' tai hại của vợ phó giám đốc trong khách sạn
Khi tôi đang đi công tác, vợ tôi kéo người đến tận khách sạn tôi ở để đánh ghen. Cô ấy làm chồng bẽ mặt trước bao người...
Tôi năm nay 43 tuổi - tuổi được nhiều người đánh giá là ổn định về sự nghiệp lẫn gia đình. Nhưng vì một sự cố vừa xảy ra mà tôi có thể mất tất cả.
Chuyện bắt đầu từ những xung đột trong quan hệ của vợ chồng tôi. Vợ tôi là người phụ nữ bình thường về nhan sắc, học vấn, cô ấy làm kế toán cho một trường tiểu học. Chúng tôi quen nhau từ thời sinh viên. Sau khi tốt nghiệp đại học, cả hai về chung một nhà.
Tôi được mọi người nhận xét là phong độ, tính cách điềm đạm. Nhờ nhanh nhạy trong công việc, mấy năm trước, tôi được đề bạt lên vị trí phó giám đốc của một công ty có tiếng.
Ảnh: Đức Liên
Chuyện tình cảm của vợ chồng tôi khá bình thường. Yêu và kết hôn lâu nên tình cảm cũng dần nhạt nhòa. 2 năm về trước, tôi "say nắng" một nữ nhân viên cùng công ty. Cô ấy là mẹ đơn thân, hiền lành và tri thức. Giữa chúng tôi chưa có gì đi quá giới hạn, đơn thuần chỉ là sự cảm mến, trân trọng và chia sẻ.
Chúng tôi thường đi uống cà phê, trò chuyện bàn luận về các vấn đề trong cuộc sống. Những lần cô ấy gặp khó khăn, tôi cũng giúp đỡ về tiền bạc, vật chất nhưng không nhiều vì cô ấy sợ cảm giác mắc nợ tôi.
Chuyện chỉ có thế nhưng vợ tôi phát hiện ra và làm ầm ĩ lên. Vợ đến tận công ty tôi để "làm cho ra nhẽ", khiến cô gái tôi qua lại xấu hổ đến mức phải nghỉ việc.
Không chỉ dừng lại ở đó, những ngày về sau, vợ tôi ra sức kiểm soát chồng. Cô ấy tham dự tất cả buổi tiệc họp mặt của tôi với bạn bè, kiểm soát điện thoại của tôi. Những đối tác là nữ, tôi không được làm việc, bạn là nữ tôi cũng không được liên hệ...
Cuộc sống của tôi vô cùng ngột ngạt. Mỗi lần tôi phản ứng, cô ấy lại khóc lóc, trách móc tôi là lăng nhăng, trăng hoa. Biết mình là người có lỗi nên tôi đành im lặng.
Tôi chỉ hi vọng thời gian tới, sự quan tâm chăm sóc của mình sẽ làm cô ấy yên lòng hơn. Nhưng dường như lòng ghen tuông của vợ tôi đã trở thành một căn bệnh.
Cô ấy ngày càng nghĩ ra nhiều "kịch bản" để giữ chân chồng. Một vài lần giữa giờ làm, cô ấy đột ngột xuất hiện ở công ty tôi. Cô ấy còn xin cho cháu họ vào làm cùng tôi chỉ để kiểm soát chồng giúp cô ấy.
Vợ còn cấm tôi mua hàng ở quán tạp hóa đầu ngõ vì người bán hàng là một phụ nữ đơn thân, xinh xắn...
Tôi cứ sống với vợ như vậy suốt 2 năm qua. Có lần, quá mệt mỏi, tôi đề nghị ly thân bởi tôi biết ghen tuông như vậy cô ấy cũng chẳng sung sướng gì. Nào ngờ vợ tôi quay ra khóc lóc, đoán rằng tôi có tình mới nên đòi ly hôn để rảnh rang đến với nhau.
Đợt đó, cô ấy còn không chịu ăn uống đến mức ngất xỉu do tụt huyết áp. Tôi sợ hãi, nên không dám đề cập đến vấn đề đó thêm một lần nào nữa.
Nhưng sự ghen tuông của vợ tôi ngày càng thái quá và gây ra hậu quả nghiêm trọng.
Lần đó, tôi đi công tác cùng giám đốc. Giám đốc của tôi khá nhiều tuổi và khó tính. Chuyến đi công tác 3 ngày 4 đêm của tôi khiến vợ tôi đứng ngồi không yên.
Dù tôi đã hết lời thuyết phục nhưng cô ấy không hề một chút tin tưởng.
Đến ngày thứ 2, khi tôi và giám đốc đang ở trong khách sạn thì nghe tiếng xôn xao ngoài cửa phòng. Hóa ra vợ tôi cùng mấy người lạ mặt nằng nặc đòi xông vào khách sạn.
Khi vào được phòng, nhìn thấy tôi và giám đốc, tôi tưởng vợ sẽ "buông tha". Nào ngờ cô ấy lại cho rằng tôi đã bày kịch để qua mắt cô ấy. Vì cô ấy chậm chân nên nhân tình của tôi trốn thoát được.
Không chỉ vậy, vợ tôi còn vạch tội giám đốc là người "nối giáo cho giặc", tiếp tay cho tôi làm điều xằng bậy. Cô ấy làm náo loạn cả khách sạn khiến lực lượng an ninh phải can thiệp.
Vụ việc khiến tôi muối mặt và giám đốc của tôi vô cùng giận giữ. Ông yêu cầu tôi về giải quyết chuyện gia đình. Khi nào giải quyết xong mới được quay lại công ty làm việc. Chuyến công tác của tôi vì vậy mà cũng bị ảnh hưởng. Tôi phải gạt hết các lịch trình, cùng vợ về nhà.
Mấy hôm nay tôi không muốn nói chuyện với cô ấy vì quá chán nản, bất lực. Tôi có nên kết thúc tại đây cho cả hai đỡ mệt mỏi?
Không muốn tiếp xúc với chồng Tôi 34 tuổi, lấy chồng khi 31 tuổi, chồng hơn tôi một tuổi. Trong 3 năm, tôi sinh liền 2 bé gái, giờ trong thời gian nghỉ thai sản. Anh từ nơi khác đến thành phố tôi đang sống để làm việc và làm cùng công ty tôi. Chồng tôi là người tháo vát, có thể đi chợ, phụ nấu ăn, dọn dẹp,...