Giữa lòng thu, chợt thấy mình cô đơn đến lạ…
Thử hỏi, có ai một lần mỗi độ thu về mà không hoài niệm, mà không thấy day dứt trong nhau?…
Thu len lỏi theo gió vào ô cửa sổ, thu lặng lẽ và trong veo. Thu miên man và trải dài trên con phố nhỏ tràn ngập lá vàng. Đường phố khuya chỉ một mình bước chân ta, lặng lẽ…
Gió thu luồn qua từng sợi tóc, ta bất chợt cảm nhận thấy hơi thở của mùa thu khi một mình bước đi trên phố. Thoảng xa mùi hương ngọc lan, xen lẫn chút hoa sữa nở sớm. Thấy lòng bình yên và thanh thản lạ.
Ta đã lãng quên cảm giác này hình như rất lâu rồi, kể từ cái ngày ta xách ba lô rời xa thành phố nhỏ thân yêu. Kể ra cũng hơn 10 năm rồi, thời gian quả là thứ đáng sợ nhất. Ngoảnh đi ngoảnh lại, chỉ nhìn thấy mình trên tường đá cũ đến rêu phong ở cuối con hẻm nhỏ cô tịch, già nua.
Thu làm cho ta có cảm giác u sầu nhưng lại xốn xang đến lạ.
Có người đi, có kẻ ở. Riêng ta bước đi rồi lại quay về. Kí ức đọng lại nhiều nhất trong ta là những buổi chiều thu nắng vàng như mật. Nhưng quá đỗi dịu hiền và ngọt ngào đến lạ.
Video đang HOT
Thu làm cho cô bé mới lớn ngày ấy tự nhiên thấy lòng tư lự lạ, chỉ cảm thấy điều gì đó làm ta mơ hồ đến xa xăm. Còn bây giờ, thu lại làm cho ta cảm giác u sầu nhưng lại xốn xang đến lạ. Thấy thèm một tiếng cười, một lời nói, một cái nắm tay đến chặt bước đi trong buổi chiều muộn cuối thu…
Thu về như mang theo chiếc túi kỉ niệm để ta lục lại những điều xưa cũ. Mùa thu để người ta gặp gỡ, để người ta xa cách và để người ta tìm tới nhau. Bao nhiêu hoài niệm, bao nhiêu day dứt rồi lại oán trách nhau. Thử hỏi có ai một lần mỗi độ thu về mà không hoài niệm, mà không thấy day dứt trong nhau?
Tối mùa thu một mình lang thang trên phố. Bàn chân vô tình dẫm nhẹ lên những chiếc lá thu mà giật mình đến lạ. Mong một bàn tay ấm bất chợt nắm lấy tay ta, mong một câu hát êm dịu đến tê lòng. Bất chợt văng vẳng đâu đây câu hát xưa cũ:
“Em có nghe mùa thu cho ai nức nở
Em có nghe thu về hát khúc yêu thương…”.
Đi giữa lòng thu, chợt nhận ra mình cô đơn…
Theo VNE
Chồng được gái bao không chịu quay về với vợ
Càng gần đến ngày Tết, tôi càng cảm thấy xót và và đau đớn khi không khí gia đình vắng lặng.
Giờ này, chồng tôi đang hạnh phúc bên người đàn bà khác dù cô ta không được pháp luật bảo vệ, không phải là người vợ hợp pháp. Nhưng cô ta có tiền, vì thế mà chồng tôi ở lì chỗ cô ta không về với vợ con.
Vợ chồng tôi cưới nhau được hơn 5 năm. Khoảng thời gian đó đâu phải là quá nhiều vậy mà anh ta đã bỏ tôi đi ở với người tình được hơn nửa năm nay. Chị ta là người làm ở khu công nghiệp, giàu có, lại một thân một mình nên anh ta si mê. Nghe nói chị ta cũng từng có một đời chồng nhưng rồi ly hôn. Giờ gặp chồng tôi, hai bên trơ trẽn, bất chấp cách nhà tôi chỉ tầm 20km nhưng vẫn đến ở với nhau công khai không lo sợ điều gì.
Bản thân tôi không phải là người ham đấu đá. Tôi đã từng gặp chị ta, nói cho chị ta phải, trái, đúng, sai với hi vọng chị ta từ bỏ ý định cướp chồng người nhưng chị ta không nghe. Tôi không muốn đánh ghen hay làm lớn chuyện vì nghĩ còn để cửa cho hai vợ chồng quay về. Nhưng họ không muốn như thế. Chị ta và chồng tôi vẫn sống với nhau, giờ cô ta còn đang có bầu với chồng tôi và đó là con trai.
Nhân tình của chồng tôi giàu có nên anh ta chẳng thiết đến vợ con mà ở luôn chỗ người tình (Ảnh minh họa)
Tôi chỉ sinh được hai cháu gái, bản thân tôi là người sức khỏe yếu. Trước khi chồng tôi ngoại tình công khai như vậy, hầu hết tôi chỉ ở nhà dọn dẹp nhà cửa, trồng rau, làm việc nhẹ nhàng và chăm sóc con cái. Còn lại tất cả tiền là do chồng tôi lo. Bây giờ mặc dù đi ngoại tình, anh ấy vẫn có ý thức chăm sóc hai con bằng cách gửi tiền về. Thậm chí vì nhân tình của anh giàu nên hàng tháng anh gửi tiền cho tôi còn nhiều hơn so với trước kia vì anh không phải chi tiêu gì, toàn bộ do nhân tình lo nên cũng dư giả.
Tôi cũng đã nghĩ tới chuyện ly hôn nhưng chồng tôi không chịu. Anh ta nói nếu thích thì tôi cứ đơn phương ly hôn chứ anh ta không chịu kí vào đơn ly hôn. Tôi thực sự cũng không hiểu vì sao anh ta lại làm như vậy khi mà giờ đây anh ta đâu có về với vợ, với con. Tôi ly hôn không phải tham vọng lấy người chồng khác vì tôi biết sức khỏe của mình yếu, cũng chẳng sinh nở được nữa nên tôi không có ý định tái hôn.
Liệu tôi có nên ly hôn không khi mà chồng sống ngang nhiên với người tình? (Ảnh minh họa)
Cũng chính vì lí do đó mà tôi lại càng băn khoăn không biết có nên ly hôn hay không. Với tôi bây giờ chuyện vợ chồng không còn quan trọng nữa. Tôi ly hôn cũng không định tái hôn thì có chồng hay không cũng đâu là điều phải quan tâm. Vì thế mà tôi mới không biết có nên ly hôn không. Bởi nếu ly hôn thì tôi nuôi các con khó khăn hơn nhiều vì sức khỏe tôi yếu không thể làm tất cả mọi việc mà nuôi con được. Như vậy con tôi cũng khổ. Hay là tôi cứ chấp nhận cảnh sống này, mặc cho anh ta muốn sống với ai thì sống, miễn là hàng tháng anh ta gửi tiền cho tôi nuôi con là được? Giờ đời tôi chỉ biết đến các con mà thôi. Vì các con tôi sẵn sàng chịu thiệt thòi. Tôi chỉ thương các con đi ra ngoài bị mọi người dị nghị, về nhà các cháu khóc mếu: "Mẹ ly hôn đi, thà chấp nhận bị người ta chê cười vì bố mẹ bỏ nhau còn hơn là cái cảnh bố ngang nhiên đi sống với bồ như thế".
Các cháu chưa hiểu chuyên nên nghĩ như thế là hơn nhưng thực sự nếu ly hôn tôi nuôi các cháu không nổi. Tôi phải làm gì bây giờ?
Theo VNE
Bạc đầu vì nợ nần anh chị em trong nhà Vợ chồng tôi vay anh trai 20 cây vàng vào năm 2003, giá khoảng 170 triệu, đến lúc tôi trả, anh trai bán được 640 triệu đồng. Tôi biết anh trai sẽ trả lại một phần nhưng bao nhiêu thì chưa chốt lại. Tôi suy nghĩ nhiều bạc hết cả tóc. ảnh minh họa Vợ chồng tôi vay anh trai 20 cây vàng...