Giữa lòng thu, chợt thấy mình cô đơn đến lạ…
Thử hỏi, có ai một lần mỗi độ thu về mà không hoài niệm, mà không thấy day dứt trong nhau?…
Thu len lỏi theo gió vào ô cửa sổ, thu lặng lẽ và trong veo. Thu miên man và trải dài trên con phố nhỏ tràn ngập lá vàng. Đường phố khuya chỉ một mình bước chân ta, lặng lẽ…
Gió thu luồn qua từng sợi tóc, ta bất chợt cảm nhận thấy hơi thở của mùa thu khi một mình bước đi trên phố. Thoảng xa mùi hương ngọc lan, xen lẫn chút hoa sữa nở sớm. Thấy lòng bình yên và thanh thản lạ.
Ta đã lãng quên cảm giác này hình như rất lâu rồi, kể từ cái ngày ta xách ba lô rời xa thành phố nhỏ thân yêu. Kể ra cũng hơn 10 năm rồi, thời gian quả là thứ đáng sợ nhất. Ngoảnh đi ngoảnh lại, chỉ nhìn thấy mình trên tường đá cũ đến rêu phong ở cuối con hẻm nhỏ cô tịch, già nua.
Thu làm cho ta có cảm giác u sầu nhưng lại xốn xang đến lạ.
Video đang HOT
Có người đi, có kẻ ở. Riêng ta bước đi rồi lại quay về. Kí ức đọng lại nhiều nhất trong ta là những buổi chiều thu nắng vàng như mật. Nhưng quá đỗi dịu hiền và ngọt ngào đến lạ.
Thu làm cho cô bé mới lớn ngày ấy tự nhiên thấy lòng tư lự lạ, chỉ cảm thấy điều gì đó làm ta mơ hồ đến xa xăm. Còn bây giờ, thu lại làm cho ta cảm giác u sầu nhưng lại xốn xang đến lạ. Thấy thèm một tiếng cười, một lời nói, một cái nắm tay đến chặt bước đi trong buổi chiều muộn cuối thu…
Thu về như mang theo chiếc túi kỉ niệm để ta lục lại những điều xưa cũ. Mùa thu để người ta gặp gỡ, để người ta xa cách và để người ta tìm tới nhau. Bao nhiêu hoài niệm, bao nhiêu day dứt rồi lại oán trách nhau. Thử hỏi có ai một lần mỗi độ thu về mà không hoài niệm, mà không thấy day dứt trong nhau?
Tối mùa thu một mình lang thang trên phố. Bàn chân vô tình dẫm nhẹ lên những chiếc lá thu mà giật mình đến lạ. Mong một bàn tay ấm bất chợt nắm lấy tay ta, mong một câu hát êm dịu đến tê lòng. Bất chợt văng vẳng đâu đây câu hát xưa cũ:
“Em có nghe mùa thu cho ai nức nở
Em có nghe thu về hát khúc yêu thương…”.
Đi giữa lòng thu, chợt nhận ra mình cô đơn…
Theo VNE
Bạc đầu vì nợ nần anh chị em trong nhà
Vợ chồng tôi vay anh trai 20 cây vàng vào năm 2003, giá khoảng 170 triệu, đến lúc tôi trả, anh trai bán được 640 triệu đồng. Tôi biết anh trai sẽ trả lại một phần nhưng bao nhiêu thì chưa chốt lại. Tôi suy nghĩ nhiều bạc hết cả tóc.
ảnh minh họa
Vợ chồng tôi vay anh trai 20 cây vàng vào năm 2003 giá khoảng 8,5 triệu/cây, tính ra tiề.n tổng cộng là 170 triệu. Đến 2009, giá vàng tăng nhanh, khoảng 17,5 triệu/cây, vợ chồng quyết định trả nhưng anh trai không lấy vì chưa có nhu cầu và hơn nữa, tôi biết anh trai tôi cũng khó khăn quyết định lấy giá nào cho hợp tình hợp lý. Sau mấy lần đề nghị vẫn chưa chốt lại trong khi giá vàng tiếp tục đi lên, tôi quyết định mua luôn 20 cây với giá 28,5 triệu/cây để đó đỡ phải suy nghĩ. Sau đó, 2 anh em gặp nhau và đi đến thống nhất anh lấy 20 nghìn USD (giá trị lúc đó tương đương 390 triệu) thay vì 20 cây. Một năm sau, anh trai tôi cần tiề.n để giải quyết công việc, tôi đưa cho anh 20 cây vì lúc đó tôi không có tiề.n USD. Anh trai bán với giá 32 triệu/cây, tương đương 640 triệu.
Theo như suy nghĩ của vợ tôi, anh trai sẽ trả lại cho vợ chồng tôi số tiề.n chênh lệch sau khi bán vàng so với giá USD tại thời điểm bán như thỏa thuận. Nhưng tôi thì nghĩ khác, vì vợ chồng tôi vay 20 cây thì trả 20 cây như vậy là xong nếu xét về lý, còn về tình, anh trai trả lại cho vợ chồng tôi bao nhiều là quyền của anh ấy. Tôi rất khó xử trong tình huống này, xét cả tình lẫn lý. Tôi suy nghĩ nhiều bạc hết cả tóc.
Tôi hiểu vợ tôi muốn lấy phần chênh lệch đó để trả bớt nợ tại ngân hàng, vì hiện tại vợ chồng tôi hàng tháng vẫn phải còng lưng ra làm để trả nợ gốc lẫn lãi vay ngân hàng. Tôi biết anh trai sẽ trả lại một phần nhưng bao nhiêu thì chưa chốt lại trong khi vợ tôi muốn phải dứt điểm chuyện này. Cách gì vừa hợp lý, vừa hợp tình để không mất tình anh em cũng như ảnh hưởng tình cảm vợ chồng?(Khanh)
Trả lời
Cuộc sống khó có khi nào tuân theo quy luật của tự nhiên vì tâm lý con người thay đổi. Khi tâm lý con người thay đổi thì hành vi của họ cũng thay đổi theo. Để tránh sự thay đổi phức tạp, đa phần chọn cách "cưa đứt, đục suốt", có nhiều người chọn cách rõ ràng trắng ra trắng đen ra đen nhưng vẫn xuất hiện cùng lúc cả đen lẫn trắng. Đây là vấn đề khó và phức tạp buộc người ta phải cân nhắc trong cách ứng xử.
Trong trường hợp của bạn về vấn đề người anh cho vay vàng mà không lấy lãi là người tốt. Bạn không thể đem so sánh việc trả lãi so với giá vàng tăng cao vì đây là hai lĩnh vực khác nhau. Nếu giá vàng xuống thấp thì ai sẽ là người thiệt? Trong kinh doanh cần sáng suốt để vượt qua những sự bất trắc như vàng tăng hoặc bớt giá luôn đòi hỏi sự nhạy cảm ở mỗi người.
Trước hết bạn không nên suy nghĩ về tiề.n hay USD nữa và nói với vợ mình "mình vay vàng thì trả vàng, khi mình trả anh chưa nhận tức là mình còn nợ vàng anh ấy, nếu anh là người chắc lép thì không cho vay như thế". Nếu bạn không tự dứt điểm bằng quan điểm rõ ràng "vay vật trả vật" thì vấn đề sẽ phức tạp. Còn việc anh bạn có nói trả cho 20 nghìn USD nhưng bạn chưa trả ngay lúc đó thì cái sai này thuộc vợ chồng bạn, vì thế vật nay vẫn là vàng. Việc làm rõ từ tư tưởng mình bao giờ cũng giúp bản thân sáng suốt để vượt qua khó khăn.
Riêng việc "hy vọng anh trai trả lại" cần tế nhị. Bạn nên tìm người trung gian lên tiếng giúp và nói "lúc này bạn khó khăn, còn nợ ngân hàng... vì thế đang cần anh giúp đỡ". Bằng sự tế nhị và khéo léo của người trung gian sẽ giúp bạn nói ra những điều khó nói, nhưng lưu ý đây chỉ là "hy vọng" chứ không phải là "tất yếu". Bạn vẫn chuẩn bị tâm lý để không đẩy "hy vọng" quá tầm kiểm soát mà dẫn đến mâu thuẫn anh em, còn việc "hy vọng" đến đâu tùy người anh quyết định và nhờ sự khéo léo của người trung gian.
Theo VNE
Nửa đêm trốn vợ đến nhà người yêu cũ... xông đất Nhìn con bé người yêu cũ của anh nó vẫn cười câng câng cái mặt, nói thật lúc ấy chồng nó không ra nhanh chắc bị tôi tặng liền mấy cái tát" mừng tuổ.i" năm mới rồi. ảnh minh họa Chiều ba mươi Tết cả nhà sum họp ăn bữa cơm tất niên của năm. Ngày hôm đó ai cũng vui vì không...