Giữa đêm tân hôn bị chồng đuổi về nhà đẻ, tôi bật khóc nhào vào lòng anh cảm kích
Ánh mắt anh quá đáng sợ, chưa bao giờ tôi thấy anh tức giận đến vậy.
Nhà chồng có điều kiện hơn nhà tôi gấp nhiều lần. Lấy được anh, ai cũng khen tôi tốt số. Mấy cô bạn còn dặn tôi rằng phải cẩn thận mà giữ chồng, tôi rõ ràng lép vế anh về tiền bạc. Sau này anh có ra ngoài chơi bời thì tôi cũng khó mà quản được, chưa nói về nhà chồng còn bị khinh thường.
Vừa muốn được chồng yêu thương, nể trọng, lại mong gia đình chồng không coi nhẹ mình, tôi về khóc lóc với bố mẹ mong ông bà lo cho con gái phần hồi môn tươm tất một chút. Tôi là con gái 1, ngoài ra không còn anh chị em nào khác, chắc hẳn bố mẹ sẽ không từ chối.
Tôi muốn được chồng yêu thương, nể trọng, lại mong gia đình chồng không coi nhẹ mình… (Ảnh minh họa)
Đám cưới diễn ra rất vui vẻ và thuận lợi. Đêm tân hôn, tôi mở tủ lấy ra 1 chiếc hộp, cười đưa cho chồng:
- Anh xem, chỗ này có 15 cây vàng, là của hồi môn bố mẹ cho em đấy. Lúc trên tiệc cưới, ông bà không muốn gây sự chú ý nên chỉ lên trao cho em vài chỉ vàng tượng trưng thôi.
Anh vừa nhìn thấy vàng thì to giọng hỏi tôi bố mẹ lấy ở đâu ra. Anh bảo nhà tôi làm gì có điều kiện đến thế, nếu tôi không nói rõ số vàng này ở đâu ra thì anh không để yên.
Ánh mắt anh quá đáng sợ, chưa bao giờ tôi thấy anh tức giận đến vậy. Hai năm yêu nhau, anh lúc nào cũng nhẹ nhàng, dịu dàng với bạn gái, chẳng may tôi mắc lỗi thì anh cũng từ tốn giải thích, khuyên bảo. Hơn nữa, dù không về chơi nhiều nhưng tại sao anh lại rõ hoàn cảnh nhà tôi đến vậy?
Tôi sợ quá, không dám nói dối, lắp bắp khai thật là bố mẹ mang sổ đỏ nhà đi cắm lấy tiền mua vàng cho tôi mang về nhà chồng. Bởi vì tạm thời trong nhà không có tiền. Lúc nào có thì ông bà sẽ đi chuộc về ngay, không có vấn đề gì, không phải là bán hẳn.
Video đang HOT
Anh đứng bật dậy, gằn giọng đầy tức giận:
- Anh yêu chính là con người em chứ không phải vẻ bề ngoài hay tiền tài vật chất mà em có. Em làm như vậy là không hiểu anh! Ngay bây giờ em hãy mang tiền về trả cho bố mẹ, để ông bà đi chuộc lại căn nhà. Em mang tiền về nhà chồng sống an nhàn, còn ông bà phải nai lưng ra làm trả nợ vàng hồi mon cho con gái à?
Nói rồi chồng khăng khăng bắt tôi phải về ngay trong đêm, không được để đến sáng mai. Tôi bàng hoàng không thể tin nổi. Thực ra chuyện bố cắm sổ đỏ lấy tiền mua vàng cho con gái, ban đầu tôi không biết. Nhưng hôm trước ngày cưới, tôi tình cờ nghe được ông bà nói chuyện với nhau thì đã tường tận rồi. Có điều lúc ấy tôi muốn đẹp mặt với họ nhà trai, muốn mình vẻ vang về nhà chồng nên vờ như chẳng biết.
Ngay đêm đó chúng tôi đã mang vàng về đưa cho bố, để mai ông đi chuộc giấy tờ nhà. (Ảnh minh họa)
Vừa hổ thẹn khi bị chồng phát hiện chuyện chẳng hay ho gì trong nhà, tôi vừa cảm kích anh vô cùng. Anh thật sự là người đàn ông tốt, biết thương bố mẹ vợ, không ham vật chất. Chứ không phải như những người khác thấy vợ mang ít của hồi môn về là mặt nặng mày nhẹ.
Tôi nhào vào lòng anh bật khóc vì xúc động và biết ơn. Ngay đêm đó chúng tôi đã mang vàng về đưa cho bố, để mai ông đi chuộc giấy tờ nhà. Bố mẹ tôi qua chuyện này lại càng quý mến và yêu thương con rể. Tôi thấy mình thật may mắn, có bố mẹ yêu thương con, có thể làm bất cứ điều gì vì con gái. Chẳng những vậy tôi còn có 1 người chồng tuyệt vời nữa.
Ngày ra mắt bị mẹ chồng tương lai 'dội nước lạnh', tôi quyết định làm 1 việc khiến bà xin lỗi
Tôi luôn tự tin về nhan sắc và sự nghiệp nhưng mẹ anh lại coi thường và nói tôi đũa mốc đòi chòi mâm son.
Tôi lớn lên trong sự yêu thương và dạy dỗ của mẹ bởi vì bố mẹ ly hôn từ khi tôi mới 5 tuổi. Ngay sau đó, bố tôi sau đó có gia đình mới và cũng không quan tâm gì đến tôi nữa.
Trong ký ức của tôi có vài lần bố đón tôi đến nhà bố chơi nhưng dì ấy luôn mặt nặng mày nhẹ, rồi tôi chứng kiến những trận cãi nhau giữa bố và dì chỉ vì tôi nên tôi cũng không tới nữa.
Tôi cũng còn nhớ như in cái cảm giác bị bọn bạn học xì xào tôi là đứa trẻ không có bố, nhưng sau mấy lần khóc sưng mắt thì tôi cũng quen dần với việc đó. Bây giờ, khi trưởng thành, tôi luôn tự tin về bản thân được mẹ chăm sóc và dạy dỗ nên người.
Thế nhưng không ngờ khi về ra mắt nhà bạn trai, một lần nữa tôi lại bị khinh thường vì bố mẹ ly hôn.
Nửa năm trước tôi và Thắng tình cờ gặp nhau trong một buổi tiệc sinh nhật cô bạn thân của tôi. Tuổi tôi cũng chẳng còn trẻ nữa, mẹ cũng giục giã lắm rồi, nên thấy Thắng là người hiền lành, tâm lý thì tôi gật đầu nhanh chóng làm bạn gái anh.
Suốt thời gian yêu nhau, chúng tôi chưa hề đi quá giới hạn. Tôi có cảm giác Thắng là người chín chắn và quân tử, dù hai đứa nhiều lần đi chơi riêng với nhau nhưng chưa một lần anh đòi hỏi chuyện đó nên tôi lại càng tin tưởng anh hơn.
Ảnh minh họa
Mới đây Thắng bảo tôi về ra mắt bố mẹ anh và sớm tính ngày làm đám cưới vì tuổi của hai đứa cũng không còn trẻ trung nữa.
Biết gia đình anh khá giả ở ngay trung tâm thành phố, mẹ anh kỹ tính nên tôi cũng chuẩn bị chỉn chu mọi thứ cho buổi đầu tiên ra mắt nhà chồng tương lai.
Vừa đến gặp mẹ chồng tương lai thì bà nhìn tôi từ đầu đến chân và hỏi nhà tôi ở đâu, có mấy anh em và bố mẹ tôi làm nghề gì... Vừa nói đến chuyện tôi là đứa bé trong gia đình bố mẹ ly hôn khi tôi còn nhỏ thì ánh mắt mẹ Thắng đã khác hẳn.
Bà chép miệng nói rằng "gái tỉnh lẻ bây giờ cũng mưu mô quen bằng được trai thành phố để hòng có tên trong hộ khẩu thành phố".
Sau đó mẹ anh nói không đồng ý cho chúng tôi qua lại với nhau nữa vì gia đình tôi thiếu hoàn chỉnh, tôi không có bố nên sẽ không được nuôi dạy tử tế. Bà thấy tôi không xứng đáng với con trai độc nhất của bà.
Thế nhưng, tôi vẫn giữ thái độ lễ phép với hi vọng một ngày nào đó mẹ Thắng hiểu hơn về con người tôi vì thực sự chúng tôi đến với nhau là vì tình yêu. Còn Thắng thì liên tục bảo vệ tôi và khuyên nhủ mẹ mình.
Thắng động viên nên tôi vẫn ở lại nấu bữa trưa như bình thường. Lúc dọn đồ ăn ra, tôi có vào gõ cửa mời mẹ Thắng ra dùng bữa nhưng bà nói bà đã đặt đồ ăn bên ngoài rồi.
Mẹ anh coi thường tôi đến mức nghĩ tôi cũng không xứng ăn cơm cùng bà chứ nói gì đến chuyện về làm dâu nhà bà.
Một tuần sau, nhân lễ kỷ niệm 20 năm thành lập công ty của mẹ, tôi đề nghị lần này mẹ mời tất cả nhân viên và người thân đến để tri ân vì một thời gian dài họ đã gắn bó với mẹ con tôi.
Mẹ tôi sau khi ly hôn vẫn có ý chí cố gắng phấn đấu xây dựng sự nghiệp và có cả công ty với hàng trăm nhân viên. Vậy nhưng bà hiếm khi tiết lộ cuộc sống riêng tư với đồng nghiệp. Khi tôi trưởng thành, bà dặn tôi không tiết lộ về hoàn cảnh của gia đình bởi bà đề cao sự tự lập của tôi và cũng sợ người khác lợi dụng tôi.
Sở dĩ tôi làm thế là vì hôm đến nhà Thắng tôi tình cờ thấy bức ảnh bố anh chụp với ban lãnh đạo công ty, và bố anh chính là nhân viên thân cận của mẹ tôi.
Tại bữa tiệc công ty, khi thấy bố mẹ Thắng vừa đến, mẹ tôi giới thiệu với quan khách rằng tôi là con gái và sắp tới sẽ thay bà tiếp quản vị trí giám đốc khiến mặt mẹ Thắng biến sắc.
Đến tối, tôi thấy mẹ Thắng nhắn tin xin lỗi vì hôm ra mắt đã đối xử chưa đúng mực với tôi nhưng tôi cũng không trả lời vì có làm dâu trong gia đình như thế, chẳng may có biến cố gì thì có lẽ tôi cũng không được yêu thương.
Ra mắt mẹ anh khinh không ngồi ăn chung, lúc về tôi để lại 1 thứ khiến bà biến sắc Vậy ra mẹ Đạt không đồng ý tôi qua lại với con trai bà, cho rằng tôi "đũa mốc đòi chòi mâm son", gia đình không ra gì, thiếu hoàn chỉnh, không có bố nên sẽ không được nuôi dạy tử tế. Tôi lớn lên trong một gia đình đơn thân, bố mẹ ly hôn từ khi tôi mới 10 tuổi còn em...