Giữ vợ bằng… “chăn” chất lượng cao
Lần đầu tiên gặp nhau, nhìn tướng tá hầm hố và mặt mũi bặm trợn với bộ râu quai nón như cướp biển của chồng đã thấy sợ hết hồn. Thế nhưng trong lần đầu tiên ấy, em đã thấy anh quen lắm, như gặp ở đâu rồi thì phải.
Mất gần 1 phút mới nhận ra, hóa ra anh giống… cái thằng nhóc mà em hay gặp trong những giấc mơ từ thời thiếu nữ. Nó cũng có mái tóc lởm chởm như rễ tre, cái miệng vẩu, gương mặt tròn xoe… và đặc biệt là rất giống nhau ở đôi mắt. Có lẽ đó là linh tính khi trong những giấc mơ em thường trông thấy con của… anh, nên khi gặp anh… em thấy rất quen thuộc.
Thời gian qua đi, nhưng em vẫn nhớ rất rõ cảm giác của mình cái hôm anh nói với em “Anh sẽ dừng lại để em đi về phía khác. Anh không giàu có, không bằng một phần nhỏ của những người đang theo đuổi em, nếu em lấy người khác thì cuộc đời em sẽ sung sướng, em sẽ có tất cả những gì em muốn”. Trước đó em chưa từng trải nghiệm cảm giác yêu là như thế nào, nhưng ngay lúc đó em bật khóc và nhận ra mình đã yêu anh.
Rồi thêm một lần nữa chúng ta suýt lạc mất nhau, khi chính em muốn dừng lại vì áp lực gia đình. Anh đã gọi rất nhiều lần nhưng em không nghe máy. Lúc đó, từ một đất nước khác, bố đã gọi cho em vì thấy con trai bố tuyệt vọng. Em từ ngạc nhiên sang kính trọng bố sau cuộc nói chuyện ngắn gọn. Em biết bố yêu con trai của bố đến thế nào khi quyết định gọi cho đứa con gái mà bố chưa từng gặp bao giờ. Đó là lần đầu tiên bố gọi cho em để thông báo rằng con trai bố buồn và lo lắng như thế nào, và hỏi em có khỏe không. Chỉ có vậy.
Sau lần đó, chúng ta quyết tâm chinh phục ba mẹ em để mình được bên nhau mãi mãi. Cuối cùng anh đã khiến ba mẹ xiêu lòng và hứa gả. Rồi sợ ba mẹ đổi ý, anh lại ỉ ôi để đám cưới sớm hơn ngày ấn định… cuối cùng ba nói với mẹ: “Thằng này lạ thiệt, sớm cũng chết, muộn cũng chết, mà nó cứ đòi chết sớm. Thôi thì… nó đã muốn chết thì cho nó chết!”.
Như một sự bù trừ, anh thì cao to như khủng long, còn em thì bé tí. Có lẽ giống như câu dân ca “anh thấy em nhỏ xíu, nhỏ xíu… anh thương” nên từ khi mới quen nhau cho đến bây giờ, việc gì anh cũng giành làm hết. Chính em cũng đã nhầm khi trông mặt mà bắt hình dong trước vẻ ngoài cục mịch và bàn tay thô vụng của anh. Ai cũng tưởng anh chỉ có thể làm được những việc như bốc vác… vậy mà anh biết làm tất cả từ việc sửa điện nước trong nhà, leo trèo lên mái nhà sửa chữa đủ thứ, sửa xe cho vợ… cho đến cầm chổi quét nhà, giặt đồ, rửa chén… Duy chỉ có mỗi việc anh nhất quyết không chịu làm là nấu ăn vì anh cứ khăng khăng “anh nấu không ngon, đồ ăn vợ nấu là số một, từ ngày ăn đồ ăn vợ nấu rồi anh không ăn nổi đồ ăn anh nấu nữa”. Rồi anh chuẩn bị sẵn sàng hết những gì cần thiết, để vợ chỉ cần vô bếp là đứng nấu, nêm nếm thôi.
Đi với nhau, anh giành mang vác hết, không cho vợ cầm một thứ gì nặng nề. Giành giật qua lại một hồi anh chưng ra bộ mặt hình sự nói “khi trên người chồng còn chỗ để mang thì vợ không phải mang vác gì hết, rõ chưa!”. Lần nào giận nhau cũng bực dọc nói “tui ghét anh” thì chồng đều đanh mặt trả lời “tớ không cần cậu thương tớ, chỉ cần một mình tớ thương cậu là được rồi. Cậu ghét tớ cũng được, nhưng đừng có buông tay tớ ra”. Và điều đặc biệt là cho dù bị vợ giận hay giận vợ, bao giờ anh cũng nhẹ nhàng, ngọt ngào.
Video đang HOT
Thương nhất là trong những bữa ăn chồng cứ lựa món béo bở gắp cho vợ, còn mình thì xì xụp húp nước và ăn rau. Vợ phản đối thì cứ bảo: Cậu &’to khỏe’ thì ăn những món đó đi để không thôi qua cầu gió bay, thổi mất vợ tớ. Tớ vốn &’nhỏ bé yếu đuối’ nên ăn vầy là được rồi. Biết tính chồng nên dần dà vợ có thói quen nấu nướng theo kiểu “cả làng ăn hổng hết” để chồng phải động đũa vì tiếc của mà chịu ăn những món ngon.
Sắm thêm chiếc điện thoại xịn, chồng bắt vợ phải xài. Còn chồng thì xài cái cũ vợ đang xài. Vợ phản đối thì cố kiếm ra cái để “xạo” cho bằng được: “Cái điện thoại này là đổ đểu, người đểu phải xài hàng đểu mới hợp, nên vợ phải xài cái này thôi, không cãi nữa nhé!”.
Xa nhau, chồng cứ hay gọi về nhắc “cậu chăm sóc vợ tớ cho cẩn thận nhé, nhớ cho vợ tớ ăn uống đầy đủ… cậu mà để vợ tớ ốm là tớ bỏ đói thằng chồng mập của cậu đấy”. Nhờ cái tính tếu táo ấy mà lúc nào hai vợ chồng cũng vui vẻ như gala cười, thấy mỗi ngày bên nhau thật ngắn.
Dù bận rộn túi bụi nhưng chồng vẫn cố gắng tranh thủ gọi điện hỏi thăm ba mẹ và họ hàng nhà vợ. Có lần vợ gọi về cho dì út, nghe trách một câu mà mát cả lòng: “Cả năm con mới gọi cho út được một lần, còn thằng cháu rể thì lại rất tình cảm, út bệnh nó cũng biết để gọi hỏi thăm nữa”. Những ngày ông ngoại bệnh sắp mất, chồng nói với vợ “để chồng về ở với ông ngoại ít hôm, vì công việc vợ không thể nghỉ được, vợ đã không thể làm được thì chồng sẽ làm thay vợ. Giờ ông bà nội và bà ngoại mất cả rồi, chỉ còn ông ngoại thôi. Không có ông ngoại thì không có mẹ, không có mẹ thì đâu có vợ”. Vợ biết chồng về đó thì sẽ không ăn uống thoải mái như khi được vợ chăm, không ngủ thẳng giấc… nhưng chồng vẫn cương quyết làm.
Ngày xưa có nhiều người từng nhìn vào vẻ bề ngoài hầm hố của chồng và vì những định kiến mà khuyên vợ hãy suy nghĩ cho kỹ, vì đợi đến lúc “ở trong chăn mới biết chăn có rận” thì đã tàn đời rồi. Cũng may mắn là vợ đã cương quyết đến cùng, nếu không thì bây giờ đâu có được tấm chăn không &’có rận’ mà còn ấm đến nhường này. Tự nhủ với lòng sẽ hiếu thảo với bố mẹ chồng và chung thủy suốt đời để vợ cũng là tấm chăn ấm của chồng. Qua trang báo, muốn nói một lời cảm ơn chồng, cảm ơn bố vì hôm ấy đã gọi cho vợ… để chúng ta không đi lướt qua nhau trong cuộc đời này.
Theo Giadinh
Suýt nữa "làm thịt" em chồng
Thương cảm, bất bình do bạn bè, chị em mình bị phụ bạc, hoặc có nguy cơ bị phụ bạc, nhiều quý bà, quý cô nổi máu nghĩa hiệp, ra tay giúp trị "kẻ thứ ba", nhưng rồi chính họ gặp phải tình huống dở khóc dở cười...
Suýt "làm thịt" em chồng
Chứng kiến cô bạn thân bơ phờ, phát ốm vì chồng đang xao xuyến trước một cô gái trẻ, Hoàn (27 tuổi, Nam Định), thấy máu bốc lên mặt. "Mày chỉ nó cho tao, tao làm thịt nó cho, đồ ranh con mới nứt mắt ra đã chơi trò cướp chồng".
Theo sắp đặt của Hoàn, cô bạn dùng sim khuyến mại gọi cho tình địch, xưng là người của một tổ chức đang thực hiện một điều tra xã hội học, muốn gặp phỏng vấn, có trả thù lao. Cô sinh viên năm cuối đồng ý. Được người bạn cho biết cô gái sẽ ngồi ở quán cà phê nào, bàn nào, giờ nào, Hoàn nói: "Rồi, tao sẽ bất ngờ túm tóc nó tát cho mấy phát, chửi trước mặt mọi người cho nó nhục. Tao sẽ dọa nếu không buông tha chồng mày ra thì sẽ cho mấy thằng đầu gấu xử lý, nó khiếp ngay".
Ở vị trí đã hẹn, Hoàn thấy một cô gái ngồi quay lưng về phía mình. Để chắc ăn, cô bấm số điện thoại của tình địch bạn mình. Thấy "đối tượng" lôi di động ra nghe, Hoàn hùng hổ tiến vào ngay. Nhưng khi đối mặt với cô gái, Hoàn ớ ra vì đó là... cô em chồng, thế là bảo chị hẹn bạn ở đây rồi vờ "a lô, bận không đến được hả" để... rút.
Sau này, lấy cớ "nghe lời đồn", Hoàn hỏi em về chuyện với chồng bạn, thì được trả lời là anh ta yêu đơn phương. Hoàn không biết điều cô em nói đúng hay sai, nhưng thấy hú vía vì dù sự thật thế nào, cô cũng sẽ gặp phải tai họa nếu "tập kích" bất ngờ khi chưa kịp nhìn mặt &'đối tượng".
Tấn công nhầm mục tiêu
Vân (33 tuổi, Hà Đông, Hà Nội) lên tầng ba của quán cà phê, nơi mà em rể mình hẹn với bồ. Cả phòng chỉ có mỗi cô gái đang ngồi đợi. "Khoảng 25 tuổi, tóc tém, xinh, người nhỏ, da trắng, đúng nó rồi", Vân tự nhủ và bước đến. "Chào em, chị nói chuyện với em vài phút được không?", Vân nói với vẻ mặt và giọng lạnh te. Rồi trước đôi mắt dò hỏi của cô gái, Vân bảo: "Em đang đợi một người đàn ông phải không? Về đi, hắn không đến đâu, vợ hắn giữ hắn ở nhà rồi". Cô gái đỏ mặt: "Tôi không hiểu chị nói gì, chị đi cho".
Chớ dại mà dây vào việc của người khác... (Ảnh minh họa)
Thế là Vân nổi cơn tam bành: "À đến nước này mày còn nỏ mồm hả con ranh? Tao sẽ đánh cho mày chừa cái thói chài đàn ông có vợ đi nhé". Thế là cả hai người phụ nữ đều thét lên, người tìm cách giằng ra, người giơ tay đánh. Rồi Vân bị một người đàn ông đẩy bật vào tường, chỉ mặt quát: "Cô là ai, sao dám đánh bạn gái tôi". Sau vài giây, vân nhận ra anh chàng này chính là người cô gái đợi, nhưng vẫn sừng sộ: "Anh đúng là yêu phải yêu quái rồi, nó cặp bồ với em rể tôi nửa năm rồi đấy" và bỏ đi.
Về phàn nàn với em gái chuyện đánh ghen hụt, nói qua nói lại một lúc, Vân mới biết mình vào nhầm quán. Con phố đó có nhiều quán cà phê, chỗ tình địch của em gái Vân đến là số nhà 38C, trong khi chị vào số nhà 38. Vân kêu hoảng: "Trời ơi, suýt nữa tao bị thằng cha ấy đánh rồi".
"Hiệp nữ" gặp họa
Đến bây giờ, Thúy, 26 tuổi, ở Thanh Hóa, vẫn xấu hổ khi ai đó nhắc chuyện cô "đại náo" đám cưới cách đây ba năm. Chủ rể là Huân, người phũ phàng bỏ em gái người yêu Thúy sau khi làm cô có bầu. Khi hôn lễ bắt đầu, cô dâu chú rể đang đứng trên sân khấu ra mắt khách khứa thì Thúy xông lên cướp micro, sa sả sỉ nhục chú rể là đồ Sở Khanh, và khuyên cô dâu nên dừng đám cưới ngay khi còn kịp. Sau một phút "đơ máy", thanh niên hai họ xông lên túm tóc Thúy lôi ra ngoài và đánh cho một trận dù kẻ phá rối là phụ nữ. Nhưng đó chưa phải là toàn bộ tai họa của Thúy. Khi biết tin, gia đình bạn trai cô đều rất tức giận, cho rằng cô bêu riếu họ. Anh người yêu còn không thèm gặp Thúy suốt một thời gian dài.
Còn chị Lương, 34 tuổi, nhà ở Cầu Diễn, Hà Nội, từng bị chồng bỏ để cưới tình nhân nên rất căm những "kẻ chen ngang". Vậy nên khi bà chị họ than phiền chồng có bồ là một đồng nghiệp thì chị xung phong "trả hận" giúp. Tưởng nói miệng thế thôi, ai ngờ Lương dẫn cậu em mặt mày bặm trợn đi "hành hiệp". Rất không may cho chị, hôm đó "đối tượng" không ở nhà một mình như mọi ngày mà có mẹ lên thăm. Nghe to tiếng ngoài hành lang, bà già ngó ra thấy con bị bắt nạt liền đóng cửa lại rồi đứng trong nhà kêu cứu ầm ĩ.
Hàng xóm đổ ra, giữ hai "hiệp khách" lại đòi đưa lên công an. Mẹ con chủ nhà còn đòi kiện Lương vì tội hành hung và vu khống. Cô gái nói: "Anh H. với tôi chỉ là đồng nghiệp, không có quan hệ gì khác. Vợ anh ta sai chị đến đây hành hung, bôi nhọ tôi, tôi sẽ yêu cầu công an gọi cả chị ấy lên". Hoảng sợ vì sự giúp đỡ của mình có nguy cơ làm hại chị họ, Lương đành xuống nước xin thông cảm, cho biết vợ anh H. không dính dáng gì đến chuyện này. Nói mãi, họ mới thôi.
Về gặp bà chị, Lương hỏi: "Con bé đấy có phải bồ ông H. thật không mà nó chối hùng hồn thế?". Bà chị bảo: "Thì nghe người ta đồn ầm lên như vậy, chứ lấy đâu ra chứng cứ". "Trời ơi, chỉ nghe đồn mà bà làm tôi suýt bị bắt vào đồn đấy", Lương kêu lên. Nhưng rồi chị nhận ra là mọi việc cũng tại mình quá sốt sắng "giúp đỡ", bởi bà chị có nhờ làm việc đó đâu. Lương tự nhủ mình từ giờ chớ dại mà dây vào việc của người khác.
Cả Vân và Hoàn, sau sự cố đánh ghen hộ, cũng "rút kinh nghiệm", có thương bạn, thương em thì cũng chỉ "tư vấn" thôi chứ không dám "ra tay" để chuốc lấy tai bay vạ gió nữa.
Theo VNE
Phải làm gì khi biết người yêu sống thử? Tôi không dám tin vào tai mình khi biết được tin anh đã từng chung sống với người phụ nữ ấy như vợ chồng... và bây giờ, họ vẫn thường xuyên liên lạc, hẹn hò với nhau. Câu chuyện của tôi có lẽ cũng rất đời thường và giống như những tâm sự của các bạn trẻ khác. Tuy nhiên, tôi vô cùng...