Giữ quá khứ và quên ngày mai
Khoảnh khắc kết thúc, hãy giữ lấy quá khứ và quên đi ngày mai!
Anh nhủ lòng rằng sẽ quên đi ngày mai của đôi mình, nước mắt anh ứa ra trong những thì thầm riêng mang, khóc nốt hôm nay thôi để quên đi ngày mai…
Ngày em nói chia tay, anh vùi mình trong những bài hát buồn. Anh tìm kiếm sự đồng cảm trong những lời bài hát đó và anh làm theo một câu hát: “khẽ nhắm mắt để anh quên đi ngày mai. Không còn em giờ anh không còn mơ nữa đâu!”
Chia tay nhau, khoảng thời gian ta cần cho vào quên lãng đó chính là “ngày mai”.
Ta quên một ngày chưa tới, sự lãng quên đến trong dự cảm. Ngày mai trong dự cảm của tình mình sẽ là một ngày của những buồn đau vô nghĩa. Khi duyên hết, những trót lỡ để lại cho ta món nợ ân tình. Nếu nợ chưa dứt mà duyên đã tan, có khi nợ sẽ hóa niềm đau. Niềm đau ngày duyên vỡ dằn vặt người ta vào quãng sau của kết thúc.
Phút em nói chia xa, anh cố quên ngày mai của đôi mình. Duyên hết, ngày mai sẽ là ngày anh nhìn em đi cùng người khác, ngày những vương vấn đọng trong anh thành nước mắt. Ngày mai, anh nhớ đôi tay em từng lắm, vòng tay anh từng ôm em để xua những cô đơn vây kín tâm hồn và dìu nhau qua những mệt mỏi của cuộc đời. Ngày mai, anh chênh chao trong cảm giác thiếu vắng đi điều gì đã từng trong anh, đó là ngày anh mất đi một nửa của tâm hồn mình. Khi em đi mất, một nửa mảnh tình trong anh cũng đành bẻ làm đôi…
Anh muốn quên đi những khoảnh khắc nhiều luyến tiếc, buồn đau và trống trải đó. Cuộc tình kết thúc, anh dặn lòng phải quên đi ngày mai.
Video đang HOT
Chia tay, anh muốn giữ lại ngày hôm qua của đôi mình, giữ lại những khoảnh khắc hạnh phúc. Cuộc đời đâu có mấy lần bắt đầu, nếu ta rũ bỏ và lãng quên mọi thứ mình đi qua thì đến đoạn cuối của yêu thương, trong ta còn lại những gì?
Anh sẽ không nhủ lòng mình cố quên em của quá khứ. Bởi vì em của quá khứ vẫn vẹn nguyên trong anh một vẻ đẹp, bởi vì em của quá khứ thật dịu dàng ân cần. Tại sao lại phải cố xóa đi một hình ảnh đã từng là tuyệt vời trong ta. Tại sao phải cố gạt bỏ bóng hình một người đã từng dìu ta qua những mệt mỏi và chán nản của ngày dài. Anh sẽ không quên người con gái với anh từng là đẹp nhất dù cho bây giờ em chẳng thể bên anh.
Chia tay, anh giữ lại bóng em như những gì anh từng nhận được từ em. Tình yêu có khi là những ảo ảnh. Người ta yêu nhau để ngộ nhận về vẻ đẹp của đối phương, để rồi say nhau, để rồi cháy lên những hạnh phúc khi trở thành duy nhất trong lòng một ai đó. Khi mọi thứ kết thúc, khi vết thương chưa lành và lòng ta chưa thể đón nhận một người mới, hãy cứ giữ lại những ảo ảnh xưa cũ, giữ lại những gì ta đã từng có trong tay. Tình yêu là một thứ ảo ảnh, hạnh phúc riêng mang cũng là ảo ảnh, chẳng khác gì nhau cả.
Ngày em xa, giấc mơ anh thành mây trời lang thang. Mây trời thì chẳng thể giữ. Em đi mất, anh chẳng thể điều khiển con tim mình. Anh gượng gạo dặn nó quên đi ngày mai. Anh bất lực thả cho nỗi nhớ, niềm yêu xưa cũ trong nó được tự nhiên mà thổn thức.
Tình yêu nào cũng có ngày kết thúc, khoảnh khắc chia tay. Mong mỗi tình yêu sẽ là một tình yêu đẹp, đọng lại trong ta những ngọt lành của khao khát. Mong những người xa nhau sẽ quên đi ngày mai nhiều buồn đau vô nghĩa. Mong những người không còn nhau nữa sẽ nhớ được những ấm áp từng được nhận để sau mỗi cuộc tình, trái tim sẽ không thêm một vết thương…
Nguyên Bảo
Tiếng thì thầm trong đêm tố cáo bí mật khủng khiếp của vợ tôi
Rồi nửa đêm, khi tỉnh dậy đang định đi vệ sinh thì anh bỗng dưng nghe tiếng vợ đang thì thầm. Thấy lạ, anh rón rén lại gần.
37 tuổi, anh Quý có trong tay một cơ ngơi có thể nói đáng để nhiều người mơ ước. Đặc biệt, anh có người vợ xinh đẹp, đảm đang ai cũng phải ngưỡng mộ. Cưới nhau được 10 năm, anh Quý có 2 người con trai. Đứa lớn 7 tuổi, đứa thứ hai vừa lên 5. Con anh cả hai đứa đều ngoan ngoãn, học giỏi.
Mới đầu, cuộc sống của anh vô cùng khó khăn. Để có tiền chăm sóc vợ con, anh Quý đã phải kinh doanh buôn bán đủ mặt hàng. Lời nhiều nhưng thua lỗ cũng chẳng ít. Anh Quý còn nhớ, có những lúc cuộc sống anh cùng cực không một xu dính túi.
Anh Quý kể: "Có lúc vợ chồng mình phải cả tuần ăn cơm muối vừng để tích cóp lại mua chiếc màn tuyn. Nghĩ khi đó cũng khổ cực vợ bầu, tiền nhà lại đắt đỏ. Ngày đó, mình cứ nghĩ chắc cả đời không mua nổi nhà Hà Nội đâu. Nhưng nhờ trời thương gặp thời, gặp thế nên làm ăn phất cũng nhanh".
Nhờ có sức khỏe, lại thông minh nhanh nhẹn, nên sau 8 năm tập tành kinh doanh, anh Quý kiếm được đồng vốn kha khá. Nghe lời vợ, anh Quý mở luôn đại lý kinh doanh nguyên mặt hàng mà anh đang bán chạy. Từ đó tới nay, cuộc sống gia đình anh trở nên sung túc. Người ngoài nhìn vào ai cũng khen vợ chồng anh giỏi giang, biết làm ăn.
"Cứ nghĩ có tiền cuộc sống sẽ hạnh phúc. Nhưng mình cũng không thể lý giải vì sao, sau khi phất lên, vợ chồng mình suốt ngày cãi nhau. Khi thì chuyện tiền bạc, khi thì chuyện đối nội đối ngoại và chủ yếu là chuyện con cái. Nhiều hôm căng quá, mình bỏ đi đến nửa đêm mới về"- anh Quý buồn bã.
Không lý giải nổi việc vợ chồng cãi nhau, anh Quý có đi xem thầy, được người ta mách nước là do quy luật tự nhiên. Tiền tài nhiều thì chuyện vợ con, tình cảm kém đi một chút. Thầy cũng bày cho anh cách để cân bằng chuyện tiền bạc với tình cảm gia đình.
Tuy nhiên, khi chuyện vợ chồng còn chưa được hòa giải, anh Quý bỗng dưng thấy vợ mình càng trở nên lạnh nhạt. Vợ anh từ ngày có điều kiện kinh tế, càng trở nên ăn diện hơn. Cô ấy suốt ngày mốt này, mốt nọ.
Anh Quý cũng có vẻ ghen, nên nói ý ẩm vợ mình chưng diện chải chuốt. Đáp lại, vợ anh bĩu môi "Vừa mới có tiền, vợ diện một chút đã tiếc như thế. Thử hỏi, sao mà người ta chẳng giận, chẳng thèm yêu. Đẹp tôi cũng là đẹp cho chồng, việc gì mà lại nói kháy nhau thế".
Thấy vợ nói cũng phải nên anh Quý không đôi co với vợ nữa. Kể cũng một phần do anh, từ ngày mở cái đại lý, anh bận tối mắt, tối mũi không có thời gian cho vợ con. Nhiều khi nghĩ cũng tội nghiệp, vợ anh đường đường có chồng mà nhiều đêm "nằm không".
Một tối khi đã thấm mệt, anh về nhà trong trạng thái say xỉn. Rồi nửa đêm, khi tỉnh dậy đang định đi vệ sinh thì anh bỗng dưng nghe tiếng vợ anh đang thì thầm. Thấy lạ, anh rón rén lại gần thì bỗng dưng anh như chết lặng.
"Thằng chồng em nó đang ngủ. Con người như anh ta thì biết gì vợ với con. Mà anh ta cũng đâu có quan tâm. Hôm nào cũng đi tới nửa đêm không thì tối mịt mới về....Thôi nói nhanh, trưa mai nhé! Trưa mai mình lại hẹn nhau ở chỗ cũ nha. Anh có tư thế nào mới hơn không? Cứ mãi cái tư thế đấy chán chết đi được"- vợ anh lả lướt.
Không giấu nổi sự tức giận, anh Quý lao ra cho cô vợ lẳng lơ 2 cái tát. Cô ta không kịp nói gì mà đứng ngây người, rồi ôm mặt khóc nức nở. Cô ta cũng không giải thích, không thanh minh mà nằm khóc cả đêm.
Tối hôm đó, anh Quý không ngủ cùng giường với vợ mà sang phòng con nằm. Cả đêm anh không ngủ, bởi anh không tài nào chợp mắt nổi. Bao năm qua, anh đi làm phấn đấu vì vợ con, nay cô ta không hiểu lại cắm sừng anh đau đớn tới như thế. Sự thể đã ra nông nỗi như thế, giờ anh biết phải làm sao đây.
Theo Người đưa tin
Tiếng thì thầm lúc nửa đêm của chồng và em dâu Vừa bước đến cầu thang tầng 1 Bích đã khựng người lại, chết đứng khi nghe thấy tiếng thì thầm của chồng và cô em dâu chảnh chọe kia. "Anh còn để em chờ đến bao giờ nữa...." Chiều đi làm về là Bích vội vàng qua trường đón con rồi vào chợ mua đồ ăn. Ngày nào cũng thế, Bích luôn tất...