Giữ lại em đi
Chiều bận chút việc còn dang dở, em phải về muộn hơn ba mươi phút. Chừng ấy thời gian thôi cũng đủ khiến đường về nhà mình tắc nghẽn.
Em hoàn toàn bất lực khi mắc kẹt trong cả một đám đông hối hả, vội vàng, đang cố về nhà cho kịp bữa tối. Tất cả mọi người đều ngán ngẩm, thở dài khi không biết làm cách nào để thoát ra khỏi nơi mình đang đứng. Em khóc dở khi cứ vô tình bị người trước, người sau cuốn đi theo một con đường không định trước.
Trời tối mịt, đèn đường không có, cảnh vật xung quanh hoàn toàn lạ lẫm với em. Em không thể hình dung ra nên đi tiếp thế nào. Em mất phương hướng. Em gọi điện cho anh hơn chục cuộc điện thoại, nhưng anh không nhấc máy. Anh vẫn vậy, trong những lúc em cần anh nhất, thì chẳng mấy khi gọi được cho anh. Tủi thân, em khóc.
Và ngay khi bình tâm lại được, thì em đã lại lạc đường thêm nữa. Em quay sang tìm một người đi đường để hỏi. May thay, có một anh cùng đường với em và hứa sẽ đưa em về đến gần chung cư nhà mình. Giây phút ấy, em như người chết trôi vớ được cọc, à không, nói lãng mạn hơn một chút, thì em thấy mình là nhân vật nữ chính trong các phim siêu anh hùng. Ít nhất, trong thời điểm đấy, anh ấy là người hùng với em.
Em phút chốc quên đi những công việc không tên còn đợi mình ở nhà, quên đi người chồng cằn cỗi lúc nào cũng chỉ biết hỏi vợ những câu đại loại như: “Tối nay ăn gì?”, “Áo quần của anh đâu?”, “ Sao nền nhà bẩn thế?”… và tận hưởng khung cảnh nên thơ đang có.
Nghĩa là, em đang say nắng người bạn đường bên cạnh. Bởi người ấy nhẹ nhàng thăm hỏi, thi thoảng lại chỉ cho em thứ này thứ kia, không coi em là một người phụ nữ đã có chồng, mà đối xử với em như một cô gái xinh đẹp, ngây thơ vô cùng. Rồi em thấy có lỗi với anh quá, khi tự dưng trái tim em lại rộn ràng vì một người đàn ông khác.
Video đang HOT
Anh chàng đẹp trai ấy khiến em lâng lâng, khiến em như tìm gặp lại trái tim non nớt của mình bốn năm về trước, từ cái thuở chưa quen anh, vẫn đang ngồi lựa lựa những vệ tinh xung quanh để xem ai là hợp với mình nhất. Nếu em gặp anh chàng này hồi đấy, thì chắc là anh không có cửa để làm chồng em đâu.
Nhưng anh là chồng em rồi, nên em thật là sai khi còn ngồi đây lựa thêm chi nữa. Em nên biết bằng lòng với hiện tại, và cố gắng để không phá vỡ gia đình mà em đang có. Em là của anh, em phải có trách nhiệm với điều này, em biết. Nên dù trái tim em đang xôn xao, đang muốn nán lại những cảm xúc mà mình đang có, thì cũng phải cố mà dừng đi thôi.
Em quay sang cám ơn người bạn đồng hành, bảo rằng đoạn đường này em quen lắm rồi, và em đã có thể về nhà một mình. Chồng em đang đợi. Nghe vậy, người ta dành cho em một nụ cười đầy thân thiện rồi nói tạm biệt. Nụ cười, ánh mắt ấy, lại khiến em thêm lần rung rinh nữa. Em tự hứa, xuyến xao như vậy là đủ rồi. Em phải về với thực tại.
Em say nắng, lỗi của em. Nhưng anh biết không, nếu anh quan tâm em hơn một chút, thương em hơn một chút thì mọi chuyện đã không tệ đến vậy. Em muốn trong những câu chuyện của cuộc đời em, anh là nhân vật nam chính chứ không phải ai khác. Nên em ước gì anh có thể nhấc điện thoại mỗi khi em cần, bớt cộc cằn đi một chút, giá như biết giúp đỡ em trong việc nhà, đừng ỷ lại tất cả vào em. Và đừng khiến em cô đơn ngay cả khi đang ở bên cạnh anh.
Anh đừng làm em chán anh như thế nữa. Đừng gào lên: “Em đi đâu mà giờ này mới về?”, khi em vừa cố gắng lắm mới có thể vứt bỏ được những hoang mang để quay trở về với anh. Gần mười cuộc gọi nhỡ của em mà anh cũng không gọi lại lấy một lần. Và bếp núc thì vẫn nguội tanh như vậy để đợi em lao vào nấu bữa tối, dù đã rất muộn.
Ngay giờ phút này, em lại muốn đi hoang. Nhưng, anh làm ơn giữ trái tim em lại đi, được không?
Theo Dân Trí
Vừa nhìn thấy vết bớt trên vai tôi, anh đã tái mặt, la hét trong điên loạn
Mặt Tùng bỗng tái mét lại, rồi Tùng la hét ầm ĩ trong điên loạn. Hoa còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì Tùng đã nhanh chóng kéo Hoa và xe và chở thẳng về nhà mình.
Mãi tới tận khi Hoa tốt nghiệp đại học mới được biết về thân thế thực sự của mình. Thì ra Hoa không phải là con đẻ của của bố mẹ Hoa. Hoa được nhặt về từ khi còn ẵm ngửa. Nghe được câu chuyện về cuộc đời mình, Hoa mới thấy thực sự là người may mắn. Bởi Hoa chỉ là con nuôi nhưng bao năm qua, bố mẹ nuôi của Hoa đã thật đối xử, chăm sóc cho Hoa hết lòng. Ân tình này, có theo cả đời, Hoa cũng không trả hết cho bố mẹ được.
Ra trường đi làm, Hoa luôn cố gắng phấn đấu thật tốt trong sự nghiệp để có thể kiếm thật nhiều tiền, báo đáp công ơn dưỡng dục của bố mẹ. Hoa là tất cả để bố mẹ có thể vui lòng. Nhưng tận sâu trong tâm thức, Hoa vẫn luôn khắc khoải về câu chuyện tìm lại gia đình thật sự của mình. Rồi bước ngoặt cuộc đời Hoa xuất hiện.
Công ty Hoa chuẩn bị đón sếp mới. Nghe đâu sếp này khó tính lắm, khắt khe trong công việc vô cùng. Dù đã được công nhận là người cẩn thận, tỉ mỉ, chuyên tâm với công việc thì Hoa vẫn không khỏi lo lắng. Trong đầu Hoa tưởng tượng đủ thứ về sếp mới: đó là một đàn ông lớn tuổi với cái bụng bự do những đợt tiếp khách và khuôn mặt luôn cau có. Đáng tiếc, những tưởng tượng của Hoa lại đi lệch hoàn toàn so với sự thật.
Qua vài lần nói chuyện, Hoa và Tùng dần cảm mến nhau. (Ảnh minh họa)
Sếp mới vừa bước vào thì cả đám chị em đã phải trầm trồ. Lịch lãm, phong độ là hai cụm từ đầu tiên mà mọi người dành cho sếp mới. Buổi tối hôm đó, công ty tổ chức bữa tiệc liên hoan đón sếp mới nhưng do đã hứa với bố mẹ sẽ về ăn cơm nên bữa tiệc vừa mới bắt đầu, Hoa đã vội vã xin phép ra về. Hoa không ngờ, mình bị sếp mới chú ý từ hôm đó.
Sáng hôm sau vừa tới công ty, mọi người đã nhìn Hoa với ánh mắt chia buồn. Bước vào phòng giám đốc, cái tên Trần Thanh Tùng ở tấm biển hiệu đập vào mắt mà lại khiến tim Hoa loạn nhịp. Loạn nhịp không phải vì vẻ ngoài quá ư đẹp trai của Tùng mà bởi sự nghiêm khắc toát lên từ con người Tùng khiến Hoa lo sợ. Đúng như mọi người nói, Hoa bị Tùng hành lên hành xuống. Bình thường Hoa luôn được khen trong công việc, thế mà bây giờ lại bị chê tơi tả. Uất ức với sếp mới, Hoa đang tính xin nghỉ việc vì không chịu được áp lực thì nhận được tin nhắn đột ngột từ Tùng. Tùng muốn được tìm hiểu Hoa.
Thì ra Tùng để ý Hoa từ ngày đầu mới vào công ty nhưng chưa có cơ hội để thể hiện tình cảm với Hoa, hơn nữa, quá vồ vập sẽ khiến mọi người dị nghị, đàm tiếu. Qua vài lần nói chuyện, Hoa và Tùng dần cảm mến nhau. Tình yêu của cả hai được cả công ty ủng hộ, chúc phúc. Cô gái nào cũng ghen tỵ với Hoa vì thực sự quá tốt số.
Niềm vui gia đình đoàn tụ nhưng còn tình yêu vừa mới chớm nở kia, nó cũng sẽ giống như vết bớt trên vai Hoa, nhỏ nhưng theo ám ảnh cả hai cả đời. (Ảnh minh họa)
Bình thường Hoa là cô gái khá kín đáo, nhưng hôm đó Tùng muốn đưa Hoa đến ra mắt bạn bè mình, muốn gây được ấn tượng đặc biệt một chút nên Hoa đã chọn cho mình một chiếc váy để hở khoảng vai trần thon thả, trắng mịn mà bấy lâu nay Hoa vẫn muốn giấu vì trên vai Hoa có vết bớt hình bông hoa. Có lẽ đây cũng là lý do mà bố mẹ nuôi đặt tên cho Hoa như vậy. Vết bớt đã được mái tóc dài che kín nên cũng không đáng lo ngại. Ngắm mình trong gương, Hoa tự tin đợi Hùng đến. Nào ngờ...
Nhìn thấy Hoa trong chiếc váy quyến rũ ấy, Tùng phải đơ mất vài phút. Lấy lại tinh thần, Tùng mở cửa ô tô cho Hoa, lúc cúi xuống, tóc Hoa rơi theo để lộ vết bớt trên bả vai. Mặt Tùng bỗng tái mét lại, rồi Tùng la hét ầm ĩ trong điên loạn. Hoa còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì Tùng đã nhanh chóng kéo Hoa và xe và chở thẳng về nhà mình.
Mọi chuyện xảy đến quá đột ngột khiến Hoa chết sững, có nằm mơ cũng không thể ngờ được Hoa lại là người em gái đã bị thất lạc của Tùng. Bố mẹ Tùng cũng đã gặp bố mẹ nuôi của Hoa để xác nhận. Cầm trên tay kết quả xét nghiệm ADN cùng huyết thống mà cả Hoa và Tùng đều nghĩ đây chỉ là cơn ác mộng. Niềm vui gia đình đoàn tụ nhưng còn tình yêu vừa mới chớm nở kia, nó cũng sẽ giống như vết bớt trên vai Hoa, nhỏ nhưng theo ám ảnh cả hai cả đời.
Theo Một Thế Giới
"Lấy chồng theo thói nhà chồng, đừng theo thói ông cha nhà mình" Ngày mới lấy chồng, tôi là nhân viên ngân hàng, tiền lương thưởng khá rủng rỉnh. Vì thế, lần đầu sinh con, bố mẹ chồng nâng niu chăm bẵm cháu, phục vụ con dâu chu đáo lắm. 5 năm sau, tôi bị thất nghiệp, trong thời gian chờ việc mới, tôi sinh đôi được một trai một gái đẹp như thiên thần. Những...