Giữ hôn nhân 5 năm không phá được “cái màng mỏng manh”
Gia đình chồng tôi sống có tình có nghĩa. Mẹ đẻ tôi lại bảo: Phải chịu đựng vì nợ ân huệ của người ta… Thế nên tôi đã quyết định sống với anh ấy 5 năm với vài ba lần quan hệ yếu ớt, không đủ làm rách cái màng mỏng manh của tôi.
Ảnh minh họa
Tôi là một giáo viên cấp 2 đang dạy tại THCS HH. Tôi rất hay đọc bài trên báo thấy rất nhiều câu chuyện oái oăm, nhưng nghĩ về bản thân mình tôi thấy oái oăm hơn và hôm nay tôi quyết định kể ra tâm sự của mình.
Tôi và anh ấy đến với nhau qua mai mối, lúc ấy tôi mới học xong một trường Cao Đẳng và chưa có việc làm. Bố anh là một quan chức trong ngành giáo dục nên bố anh đã xin việc cho tôi. Tôi nợ anh điều ấy và đã quyết định trả cái ơn ấy bằng việc kết hôn với anh. Trước khi kết hôn tôi đã được mẹ anh &’lờ mờ’ nói trước rằng chuyện ấy của anh không được suôn sẻ vì sức khỏe. Tôi nửa tin, nửa ngờ nhưng lại nghĩ rằng nếu kiên trì chữa trị thì chuyện gì cũng có thể vì nhìn bề ngoài của anh cũng không quá yếu đuối và kém cỏi.
Thế là tôi lấy anh, một năm đầu tôi kiên trì chữa bệnh cho chồng. Tôi đưa anh lên bệnh viện phụ sản Hà Nội và tìm các bác sỹ chữa bệnh giỏi nhất. Thế nhưng tình trạng không được cải thiện, bác sỹ cho về và khuyên dùng các biện pháp của Đông y hoặc thực phẩm chức năng trong thời gian dài. Thế là không ngại “lên rừng xuống biển” tôi cũng cùng anh đi chữa bệnh. Cố gắng lắm anh cũng chỉ làm được một, hai lần yếu ớt. Phải nói thật là anh ấy không đủ sức để làm rách “cái màng mỏng manh” của tôi.
Lấy anh do tự nguyện, ở nhà anh được hơn 5 năm, bố mẹ anh đối xử với tôi rất tốt, quý tôi như con đẻ, công việc của tôi do bố mẹ anh xin cho (nơi tôi ở muốn xin một công việc như thế phải tốn từ 100 đến 200 triệu). Tôi cảm thấy mình có nợ với gia đình anh ấy.
Video đang HOT
Tuy nhiên người đàn bà phải trông vào con, anh không có khả năng làm chuyện ấy nên tôi và anh không thể có con chung. Tôi gắn bó với anh thế này thì chẳng biết tương lai của mình ra sao, bỏ đi hạnh phúc về thể xác đã đành nhưng tương lai thì rất mù mịt. Tôi có tâm sự chuyện này với mẹ tôi, bà cũng thương tôi lắm, nhưng nghĩ đến việc gia đình anh giúp đỡ gia đình tôi rất nhiều, bà nói rằng “nhà mình nợ họ”, tôi cố chịu.
Thú thực còn một chuyện khác làm tôi cũng băn khoăn lắm, nếu như tôi ngoan ngoãn ở nhà chồng, chăm sóc và đối xử tốt với nhà chồng thì năm sau cậu em tôi ra trường bố chồng tôi sẽ xin việc hộ mà không mất tiền.
Tôi âm thầm sống với chồng từng ngày, tôi cũng khao khát ái ân như bao người đàn bà khác, thế nhưng anh không đáp ứng nổi, anh ấy cứ mãi như một hòn than nguội lạnh, còn tôi “ nóng bỏng” từng ngày. Ly hôn lúc này có phải là giải pháp cho cuộc tình nhiều bất hạnh của tôi?
Hôm qua tôi có đọc cuốn sách nói về người đàn bà “ăn nem’ trong cuộc hôn nhân của mình, thế nhưng vì cả đạo đức lẫn tính chất nghề nghiệp tôi không thể làm được điều đó, chỉ nghĩ thôi tôi đã thấy rất hổ thẹn…
Theo VNE
Về nhà với mẹ tôi
Năm nào cũng vậy, tôi trở về nhà khi tiết đông đã tàn và Xuân non chơm chớm. Tạm biệt cái sân ga nhỏ đang rộn rã mùa đoàn viên, tôi chân sáo về phía làng. Sương lam che phủ, làm xa mờ ngôi nhà của mẹ.
Lòng rộn rã, tôi lội bộ trên con đường đất để hà hít cho thỏa thích tiết Xuân non mơn mởn đang tràn về. Thế là bốn mùa đã trôi hết một chu kỳ của một năm 12 tháng. Lũ trẻ thơ ríu rít đón chào khách viễn xứ từ đầu ngõ. Riêng mẹ vẫn điềm nhiên ngồi bên thềm nhưng nụ cười không thể tươi hơn và ánh mắt không thể vui hơn. Sự trở về của những đứa con từ ngàn dặm xa là mùa Xuân đích thực trong mẹ.
Minh họa: TRẦN PHÚ
Tôi mãi nhớ hình ảnh mẹ quét sân trong một sáng mùa Xuân. Nhìn mặt đất mới sau mỗi làn chổi của mẹ, đất thịt tơi xốp và mịn màng, còn ẩm ướt sương đêm, thật là thích. Nhớ mẹ đã vẽ cho con một chiếc ô tô trên mặt đất buổi sớm mai ấy. Trời Xuân vùng rẻo cao bao giờ cũng có sương giăng lành lạnh vào sáng sớm. Bên hiên, hoa bưởi nở trắng ngần lấp ló dưới vòm lá xanh. Nếu hỏi mùi thơm loài hoa nào thanh khiết nhất thì đó là hoa bưởi quê nhà. Sắc hoa cũng vậy, trắng muốt đượm chút xanh nhạt trên búp non. Ngửi hương và nhìn sắc hoa thấy lồng ngực đầy sinh khí, mát rượi cả hồn.
Ngoài kia, bên triền sông, bãi ngô non lay lay trong gió, làm bờ sông thêm rộn ràng hơi thở mùa Xuân.
Thỉnh thoảng có những vạt cải rộ hoa vàng. Đây là cải già sót lại từ cuối năm cũ, người ta giữ lại lấy hạt giống để gieo mùa sau. Màu vàng thì tươi nhưng cái sắc của hoa cải hơi buồn, có vẻ đìu hiu, xa vắng.
Cuối Xuân cũng là mùa hoa xoan. Xoan vùng rẻo cao chẳng biết được trồng lên từ thuở nào, toàn cây lớn. Xoan còn được gọi là cây sầu đông. Mùa đông, cành thâm đen khẳng khiu trụi lá, trơ thân vỏ xám xịt trong mây mù rét cắt. Thế nhưng, qua Xuân thì lột xác. Tiết trời vừa âm ấm thì chồi xanh nhú lên. Khi khắp các cành lá non phe phẩy đón nắng thì hoa bắt đầu rộ dần, thả từng chuỗi trăng trắng, tim tím, li ti. Đứng đằng xa, hít cái mùi thoang thoảng của hoa xoan trộn trong làn gió Xuân mơn man thì ngây ngất. Đứng giữa rừng xoan cổ thụ mùa hoa cuối Xuân có cảm giác như lạc nẻo bồng lai.
Mùa hè, tôi thường dậy sớm đi gom trúm và nhổ cần câu với ba. Trên cánh đồng đói của làng, lươn ốm quặt, vàng khè; cá trê, cá tràu đầu to lưỡng nhưng thịt thà chẳng được mấy. Ở ngoài sông, dân chài gõ mõ vang vọng vào lèn đá. Cá sông to và béo, nhiều con hượm vàng trông rất ngon nhưng dân chài không ăn mà thường đưa lên chợ bán, đổi lấy gạo hay nhu yếu phẩm cho gia đình (thường rất đông con) trên chiếc thuyền bé tẹo neo dưới bờ sông.
Mùa hè đi chăn bò thì không gì thú bằng với đám trẻ con quê núi. Chăn bò ở đồng thì tắm sông, ở rừng thì tắm khe. Nước khe là thứ mát nhất trên đời, tắm chục lần không chán. Rừng mùa hè có sim. Hoa sim tím đẹp mộng nhưng bọn trẻ chỉ quan tâm trái sim. Sim chín ương màu hồng nhạt, sim chín tới màu nâu đen, trong ruột màu huyết dụ. Trái nào to, mập ú, gọi là sim trâu. Người lớn vào rừng sâu 5-7 cây số, hái sim đầy thúng, đội trên đầu mang về bán cho chợ xuôi. Một thúng được vài ngàn bạc. Sim bìa rừng chỉ đủ cho trẻ chăn bò ăn.
Dù cuối đông chớm Xuân rét cắt hay hè nóng nực, bếp lửa của mẹ vẫn đều đặn nhóm lên mỗi sớm mai. Đêm, lũ trẻ chúng con ríu rít gối tay mẹ nghe kể Nhị thập tứ hiếu, truyện ngụ ngôn xen lẫn ca dao, hò, vè. Thiếp đi trong màn đêm của thế giới cổ tích, ngủ dậy thấy bình minh rạng lên nơi bếp lửa hồng mẹ nhen lên tự lúc nào.
Ánh lửa thắp ấm một góc nhà, phả vào gương mặt mẹ ánh sáng hồng dịu và soi bóng mẹ già nua lên vách tường đất. Bập bùng, lách tách... Đều đặn, công việc đầu tiên trong ngày của mẹ là nhóm bếp và đun sôi một nồi nước chè xanh. Khi ngôi làng còn chìm trong màn tối u tịch, mọi người còn say giấc, mẹ đã đan tay ngồi trước bếp lửa rực hồng. Bếp được đun bằng thứ củi rèo lượm nhặt ở khắp vườn như cành tre, bẹ cọ, lá lay..., vậy mà khi nào lửa cũng đỏ sòng.
Chiều 30 Tết, ai cũng muốn ở trong nhà của mình. Không khí sum họp vào ngày cuối năm mang lại sự ấm cúng lạ thường, đặc biệt đối với những người đi làm ăn xa trở về. Mẹ, như thường lệ, vẫn lo hết chuyện nhà, bảo đảm cho mấy ngày Tết luôn đủ đầy. Sáng mùng một thuần khiết, tinh khôi, an bình. Trước thềm nhà, Xuân hiển hiện trên từng nụ đào, bông mai, trên cả những giọt sương trong lành, trong làn gió mơn man lạnh ngọt. Đứng giữa sân nhìn ra, thấy quanh mình thấm đẫm sắc Xuân, hơi Xuân.
Theo VNE
Tôi và anh thời điểm này cứ ôm nhau khóc và đau đớn Tôi biết, anh không bao giờ nỡ rời xa tôi. Nhưng anh cũng không bỏ được bố mẹ. Tôi cũng biết mình nên là người chủ động xa anh để anh không phải khó xử, nhưng tôi không làm được. Đây là lần đầu tôi viết lên chuyên mục Tâm sự này, mặc dù tôi là độc giả trung thành của chuyên mục...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Xem phim "Sex Education", tôi bẽ bàng nhận ra mình là một bà mẹ tệ hại trong mắt con: Nếu không thay đổi điều này, tôi sẽ bị ghét bỏ

Đã 2 lần "người đầu bạc tiễn kẻ tóc xanh", bố mẹ tôi sẽ thế nào khi biết tin đứa con gái duy nhất đang mắc căn bệnh ung thư?

Gia đình bạn trai phũ phàng khi tôi mang thai nhưng 7 năm sau, tai nạn khiến anh ta mất khả năng làm bố thì họ lại tìm đến xin nhận cháu

Ba tôi luôn dạy 3 đứa con gái... bỏ cuộc, không cần phải cố gắng

Biết mẹ chồng bệnh nặng, chị dâu đòi lập di chúc chia tài sản, tôi phản đối thì chị đanh thép nói một câu choáng váng

Bố chồng không có lương hưu, tôi vẫn chăm sóc chu đáo, lúc hấp hối, ông đưa tôi cái gối rách rồi thì thào: "Cho con dâu"

Hôn nhân đang bế tắc thì mẹ vợ bỗng đến ở vài ngày và cao tay giải quyết khiến con rể quay đầu xin lỗi vợ

Sau một năm sống chung nhà, con trai và con dâu dọn ra ngoài ở riêng: Nguyên do từ những mâm hải sản, thịt thà mời mà bố mẹ không ăn

Từ mặt cháu gái 8 năm, ông nội đột ngột gọi tôi về thừa kế gia sản bạc tỷ nhưng lại kèm theo một điều kiện oái oăm

Lương hưu của mẹ chồng 20 triệu/tháng, ngày bà mất trí nhớ, trong nhà không có đồng nào, khi một cậu thanh niên xuất hiện thì bí mật sáng tỏ

Vay chị chồng 1 tỷ để mua nhà nhưng điều kiện chị đưa ra là giấy tờ chỉ được phép đứng tên 1 mình chồng tôi

Xem phim "Sex Education", tôi giật mình biết nguyên nhân con trai thường bị dập ngón tay trước khi thi: Yêu con nhưng khiến con phản kháng tiêu cực
Có thể bạn quan tâm

'Khai hoang' sân thượng tầng 5 làm vườn, mẹ đảm thu hút 117.000 người theo dõi
Sáng tạo
10:58:37 30/03/2025
SOOBIN lộ thái độ sau khi dính ồn ào fan cuồng ôm chặt không buông tại concert Anh Trai Chông Gai
Sao việt
10:58:34 30/03/2025
Guardiola thừa nhận sự thật đau lòng
Sao thể thao
10:58:09 30/03/2025
Cảnh kinh ngạc về bắc cực quang
Lạ vui
10:56:43 30/03/2025
Mỹ nhân biến mất khỏi showbiz lộ diện sau 3 năm bị xóa mặt trên sóng truyền hình
Sao châu á
10:54:36 30/03/2025
Tuyên bố lúc nửa đêm từ Ngọc Kem
Netizen
10:48:38 30/03/2025
Tổng thống Trump: Nga - Ukraine đang mất 2.500 thanh niên mỗi tuần
Thế giới
10:17:55 30/03/2025
Đồng Nai: Tạm giữ nhóm người xông vào nhà dân uy hiếp đòi nợ
Pháp luật
10:16:47 30/03/2025
Đột quỵ tấn công người trẻ ngày càng nhiều
Sức khỏe
10:16:45 30/03/2025
Bộ Công an Việt Nam đưa người sang hỗ trợ Myanmar khắc phục hậu quả động đất
Tin nổi bật
09:06:02 30/03/2025