Giọt nước mắt muộn màng
Cái thai lớn dần trong bụng, người yêu ra đi còn gã “Sở Khanh” đã dìu Ngân vào phòng ngủ phủ quyết tất cả, Ngân như phát điên lên vì cuộc đời Ngân bị đẩy đến đường cùng…
Ngân là cô gái con nhà giàu, tính tình đỏng đảnh. Cô yêu Đức theo kiêu của môt kẻ hiêu thắng, đòi hỏi người khác phải chiều chuộng mình. Công bằng mà nói, Ngân xinh xắn, học giỏi và con nhà giàu. Còn Đức ngoài cái mã đẹp trai, Đức giản dị nếu không muốn nói là quê mùa. Đức yêu Ngân không phải vì những thứ phù phiếm quanh cô, mà anh yêu vì sự đỏng đảnh thậm chí có phần ngang bướng của cô. Ở một khía cạnh nào đó, anh thấy thật dễ thương.
Trong tình yêu Ngân luôn là người cho mình cái quyền tự quyết. Cô có cảm giác mình ở một vị trí cao hơn. Ngân nghĩ rằng, với vẻ ngoài và thanh thế nhà mình, cô hoàn toàn có thể “kiếm” được những chàng trai tốt bằng mấy lần Đức. Ngân cho rằng, Đức phải hiểu anh may mắn như thế nào mới được Ngân chọn làm người yêu. Vì thế, cô luôn bắt Đức phải phục tùng mọi sở thích và tâm nguyện của mình.
Không một yêu cầu nào của Ngân mà Đức được quyền từ chối. Dù là đang bận làm hay bận công việc gia đình, nếu Ngân muốn đi chơi, Đức cũng phải tìm đủ mọi cách thu xếp thời gian đưa cô đi. Lần nào Đức đến muộn hoặc không thể đến, y như rằng cô giận dỗi vài ngày liền.
Kỉ niệm hai năm ngày yêu nhau, Đức chỉ vội nhắn cho Ngân cái tin: “ Em ơi, anh có việc đột xuất, anh xin lỗi, mai anh sẽ gặp em nói rõ em nhé. Thông cảm cho anh. Hôn em!”, khiên Ngân lông lôn lên. Ngày quan trọng như thế này mà Đức lại dám bỏ mặc cô một mình. Ngân tự nhủ: “ Anh ta nghĩ mình là ai mà dám như thế? Xung quanh tôi còn bao người chờ tôi kìa”.
Ngân phóng xe qua nhà Đức, cô thấy anh dìu một người con gái trẻ từ taxi xuống. Anh bế cô ta rất tình cảm. Không giữ nổi bình tĩnh, Ngân lao đến như một con thú bị thương vùng lên:
- Thì ra anh bận thế này à? Con đàn bà này là ai? Bấy lâu nay anh lừa dối tôi, anh giỏi thật. Nhìn cái mặt anh tưởng tử tế vậy mà…
Video đang HOT
Ngân khóc trong tuyệt vọng, cô đã đẩy cuộc đời mình vào ngõ cụt… (Ảnh minh họa)
- Em thôi đi, em đừng có ăn nói hàm hồ. Em về đi, mai anh gặp em sau.
Nhìn thấy Đức dìu người con gái đó vào phòng, không nói năng gì. Ngân như phát điên lên. Cô bấm máy điện thoại gọi cho Long, gã trai nhà giàu theo đuổi cô bấy lâu. Cô cùng hắn tới vũ trường. Ngân hòa mình vào tiếng nhạc xập xình, tiếng hét, ầm ĩ. Cô lắc theo nhạc và theo hơi men của rượu. Tàn buổi tiệc cũng là lúc Ngân say mèm và nằm trọn trong vòng tay Long…
Đức bấm máy điện cho Ngân. Đầu dây bên kia Long nhấc máy: “Ngân đang nằm cạnh tôi và cô ấy ngủ rồi. Anh yên tâm, cô ấy an toàn và có lẽ còn đang rất hạnh phúc nữa. Mai tôi sẽ đưa cô ấy về”. Long cười phá lên sung sướng và đầy khiêu khích. Đức hiểu mình đã chẳng còn gì để cứu vãn tình yêu này nữa. Anh nhắn cho Ngân tin cuối cùng: “ Người con gái em nhìn thấy là chị gái anh, chị ấy vừa đi mổ về. Tạm biệt em, chúc em hạnh phúc!”.
Ngân tỉnh dậy trong sự mệt mỏi và đau đớn của thể xác. Cô nhìn lại cảnh tượng quanh mình, nôi nhục nhã và ê chề cô vôi vã vơ bô quân áo đang nằm lôn xôn dưới nên, khoác vào người rôi về nhà.
Thời gian sau đó cô tìm gặp Đức nhưng anh từ chối. Hai tháng sau, cô biết mình có bầu. Không còn cách nào khác, Ngân tìm đến Long. Cô nghĩ hắn đã từng theo đuổi mình, thôi giờ trót lỡ thì đành lấy hắn coi như cũng tạm yên ôn. Thê nhưng chẳng ngờ, Long phủi tay như không có chuyện gì: “ Điều gì chứng tỏ đó là con tôi chứ. Với ai cô cũng có thể lên giường như thế, đừng có đổ vấy cho tôi. Đừng tìm tôi nữa”.
Ngân khóc trong tuyệt vọng, cô đã đẩy cuộc đời mình vào ngõ cụt, chính bởi tính cách ngang tàng và phá phách của mình. Giờ đây cô khóc, những giọt nước mắt muộn màng.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Sự hối hận muộn màng
Có lẽ khi xa anh em mới biết tình yêu em dành cho anh lớn lao tới nhường nào...
Khi quyết định chia tay anh em nghĩ là mình sẽ chịu đựng được đau khổ đó, nhưng giờ đây khi không còn có anh ở bên, không được nhận tin nhắn của anh mỗi khi trời vừa sáng, và mỗi khi đi ngủ thì em lại thấy nhớ anh biết nhường nào. Em đã bỏ qua sự quan tâm của anh, yêu thương của anh để lựa chọn 1 lối đi khác cho cuộc đời em.
Tình yêu giữa anh và em không phải xuất phát từ cái nhìn ấn tượng đầu tiên mà là một tình yêu theo kiểu mưa dầm thấm lâu, khi cả 2 có tình cảm mà vẫn chưa nhận ra là mình đã thích nhau, anh là 1 con người kín đáo và ít thổ lộ tình cảm cho mọi người biết, còn em dù là thích anh nhưng cũng vì cái tự trọng của mình cao quá nên cũng không nói ra đành âm thầm yêu anh. Và rồi em thầm cảm ơn cái ngày 8/3/2009 đó em đã biết được tình cảm của anh dành cho em, cái buổi tối ngày hôm đó khi anh, em và cả xóm đang đi chơi về thì anh đột nhiên anh cầm tay em kéo ra chỗ vắng để tặng quà cho em, lúc đó em cảm thấy mình thật hạnh phúc biết bao, cái sân trường Công Nghiệp lúc này như đang chỉ dành riêng cho em vậy, em vỡ òa và ôm chặt lấy anh rồi nước mắt cứ tuôn ra, anh buồn cười và nói em ngốc quá.
Thời gian trôi qua nhanh chóng trong những ngày hạnh phúc có, giận hờn có và đáng nhớ có của tình yêu sinh viên trong sáng và ngốc ngếch, và khi nhìn lại thì cũng tới ngày em và anh hân hoan cầm tấm bằng ĐH cùng nhau ra trường. Em quyết định về VP còn anh thì về Hà Nội làm.
Tuy rằng xa nhau nhưng tình yêu của 2 đứa vẫn chẳng phai nhạt ít nào, em hồi hộp chờ đợi những ngày cuối tuần được anh về chơi và 2 đứa lại vi vu đi chơi trên con đường hoa sữa ở Khu Công nghiệp mà không muốn về. Rồi anh quyết định chuyển về VP làm để được gần em và cũng muốn chính thức 2 đứa ra mắt bố mẹ em, lúc anh quyết định như vậy em vui mừng khôn xiết lòng tự nhủ từ giờ 2 đứa sẽ chẳng phải xa nhau nữa.
Nhưng thật chớ trêu khi anh và em không cùng quê anh ở HD còn em thì ở VP và đó là lý do mà bố mẹ em phản đối, anh rất buồn nhưng vẫn an ủi em là anh sẽ ở lại, cố làm mọi điều để được bố mẹ em chấp nhận, em ôm anh mà trong lòng cũng muốn quyết tâm cùng anh vượt qua khó khăn này.
Có lẽ khi xa anh em mới biết tình yêu em dành cho anh lớn lao tới nhường nào... (Ảnh minh họa)
Và rồi cũng nửa năm trôi qua em và anh vẫn vậy, nhưng em không hiểu tại sao anh lại âm thầm xin chuyển việc lên BG để tới ngày anh đi mới thông báo cho em, anh nói là anh phải đi để có tương lai tốt hơn cho 2 đứa, hãy đợi anh nhé. Lúc đó em như bị choáng váng khi không nghĩ rằng em lại phải xa anh lần nữa, em khóc lóc và không cho anh đi, nhưng rồi anh vẫn quyết tâm đi, ngày anh đi em đã không tới chào anh vì em rất giận anh và cũng không muốn đứng đằng sau nhìn bóng anh dần rời xa em.
Nhưng sự đời đâu đoán trước được đâu, em một nơi, anh một nơi, mà xung quanh em thì cũng có biết bao người muốn làm bạn và anh thì cũng vậy để rồi thời gian trôi đi khi 2 đứa bận rộn vào công việc và thời gian dành cho nhau là rất ít, những dòng tin nhắn cũng ít đi, đôi khi anh lại hỏi đùa em: Em có người khác rồi à? Em trả lời là không có đâu và anh đã rất hạnh phúc, rồi 2 đứa lại lao vào công việc của cả 2, em cũng đã thích nghi được với cuộc sống không có anh ở bên và anh cũng vậy thì cũng là lúc 2 đứa hay xảy ra bất đồng, mỗi lần giận nhau em hầu như là mất ngủ cả đêm nằm mà nước mắt cứ trào ra, và anh thi cũng chẳng vui vẻ gì, anh lại tự dày vò bản thân và những lần như thế em lại không cầm lòng được. Em cũng không đếm được thời gian ngắn ngủi như vậy mà em và anh đã có bao lần nói lời chia tay rồi lại nối lại, nhưng anh ơi tuy rằng em rất yêu anh và anh cũng vậy thế nhưng đâu phải có tình yêu là đủ, cái tương lai của 2 đứa mình còn quá mơ hồ anh à. Và em đã quyết tâm chia tay anh rồi chấp nhận lời yêu của 1 người con trai khác một cách nhanh chóng vì chỉ như vậy anh sẽ quên em nhanh hơn mà không thấy có lỗi với em hay tự dày vò bản thân nữa, nhưng em đâu nghĩ rằng khi anh chấp nhận lời chia tay này thì em lại càng nhớ anh hơn. Ở bên người kia mà em cũng chẳng thấy hạnh phúc, vui vẻ gì, mọi thứ xung quanh em đều có hình bóng anh, em vẫn còn rất yêu anh anh à. Nhưng em đã quyết định con đường này thì em phải chịu, giờ đây trái tim em đau nhói, nước mắt em vẫn rơi mà không biết lúc nào em có thể quên được anh. Sự hối hận của em đã quá muộn màng phải không anh?
Những lúc rảnh rỗi nhớ anh em lại 1 mình dạo qua con đường ngày xưa có dấu chân 2 đứa mình, con đường vẫn vậy, từng dòng người vẫn tấp nập ra vào khu Công Nghiệp và hoa sữa đã nở mùi thơm nồng nặc sực vào mũi người đi đường mà thấy lòng mình nhói đau!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Người yêu quá hiếu thắng có nên tính chuyện lâu dài? Em và bạn gái yêu nhau được 3 năm nhưng trong thời gian này thường xuyên có nhiều mâu thuẫn. Mỗi lần cãi nhau, chúng em lại nói chuyện chia tay nhưng chỉ được 2 - 3 hôm lại làm lành với nhau. Thường thì em là người chủ động nói lời xin lỗi nhưng thật ra trong tâm em không thấy thoải...