Giông bão đã đi qua…
Chiếc giường ngủ được chia làm hai, cái với tay chẳng còn chạm vào nhau được nữa. Đêm nằm, anh trở mình, lặng lẽ thở dài, chị quay lưng lại phía anh lau giọt nước mắt rơi…
Ai từng một lần gặp chị đều sẽ có chung cảm nhận chị đẹp, vẻ đẹp toát ra mặn mà rạng ngời, có học thức của người đàn bà hạnh phúc. Tổ ấm chị đi về với người chồng giỏi giang, với hai đứa con đủ nếp đủ tẻ ngoan ngoãn. Gia đình chị là hình mẫu mong ước của biết bao bạn bè, đồng nghiệp, chị nào còn mong muốn gì hơn. Nhưng ở đời nào có ai học hết được chữ ngờ, hạnh phúc vuông tròn ấy chợt một ngày vụn vỡ khi chị đau đớn phát hiện ra anh có khoảng lặng riêng với người đàn bà khác…
Niềm tin yêu vợ chồng sụp đổ, chị dằn vặt bản thân, điều gì đã làm anh thay đổi? Bao năm yêu thương tìm hiểu mới quyết định đi đến hôn nhân, đâu phải vội vàng để nói ngộ nhận chẳng hiểu nhau. Tình nghĩa vợ chồng đi qua 10 năm dài gắn bó, với những khó khăn vất vả để có ngày hôm nay, đời người được bao nhiêu lần 10 năm? Vợ chồng chẳng tiếng chì tiếng bấc, chén bát va nhau bởi chị biết nhẫn nhịn, cơm sôi bớt lửa, hết lòng hy sinh cho chồng cho con, sống thơm thảo chu toàn với nhà chồng. Vậy anh cho mình cái quyền gì mà giả dối phụ bạc chị?
Nỗi đau, sự tổn thương, thất vọng, mất mát, anh để lại lòng chị quá lớn. Đêm nằm nhắm mắt không sao ngủ được, chị mặc nước mắt lã chã rơi, ướt nhòa chăn gối. Mặc mẹ hết lòng khuyên, ai chẳng có lúc phạm phải lỗi lầm, là đàn bà nên rộng lòng tha thứ, tha thứ thì còn có vợ có chồng, con cái có mẹ có cha, đừng cắt đứt mọi đường về của chồng, chị lặng im vẫn lạnh lùng đưa đơn ly hôn.
Anh sợ quỳ sụp trước chị cầu xin sự tha thứ, cho anh cơ hội được chuộc lại lỗi lầm. Anh yêu chị, thương các con. Anh cần mái ấm gia đình, không thể đánh mất tất cả những gì quan trọng nhất đời anh chỉ vì phút giây lạc lòng nông nổi sau một lần say quá chén.
Lòng dạ đàn bà vốn yếu mềm, chị tránh sao khỏi trăn trở. Chị còn yêu chồng, và hơn hết là biết bao tình nghĩa với nhau làm sao đong đếm được. Chị càng thương con hơn, nếu anh chị chia tay, con cái chia lìa mỗi đứa một nơi, đứa thiếu mẹ, đứa vắng cha, rồi chúng sẽ lớn lên như thế nào trong sự thiếu thốn tình cảm… Cái ý định cương quyết ly hôn lúc đầu mềm nhũn, chị tha thứ mở lối về cho anh.
Ảnh minh họa từ internet
Nhưng tha thứ mà lòng chị đâu thể quên, chị không sao ngăn được mình nghĩ đến cảnh chồng yêu thương ôm ấp người đàn bà khác, chị khổ sở dày vò. Nỗi ám ảnh quẩn quanh xô đẩy chị từ người đàn bà khéo léo, tinh tế trở thành người đàn bà cấm cảu, khó tính lúc nào không hay. Chị đánh mất sự thanh thản trong lòng, để cảm giác hờn ghen, uất ức vây quanh.
Anh trở về trong mặc cảm của người có lỗi, cố gắng vun đắp lấy lại lòng tin yêu nơi chị, nhưng chị lạnh nhạt ơ hờ nào đâu quan tâm anh đang cố gắng vá víu vết thương lòng. Chiếc giường ngủ được chia làm hai, cái với tay chẳng còn chạm vào nhau được nữa. Đêm nằm, anh trở mình, lặng lẽ thở dài, chị quay lưng lại phía anh lau giọt nước mắt rơi…
Chị cố tình thờ ơ với anh, anh đi đâu, làm gì chị không hỏi, kinh tế chị độc lập cũng chẳng cần dựa dẫm vào. Chị lạnh lùng nói còn ở với nhau chẳng qua chị cần anh đóng vai trò người cha tốt của các con, không muốn các con bị tổn thương vì sự vô trách nhiệm của anh chứ chẳng phải chị còn cần đến anh nữa. Trước bao lời cay đắng của chị, anh chỉ biết lặng im, nhìn vẻ mặt khổ sở của anh, chị cũng cảm thấy đau. Còn yêu thương mà sao cứ phải hắt hủi nhau, phải chi anh đừng lạc lối…
Video đang HOT
Anh luôn chấp nhận sự dằn vặt của chị. Bữa cơm gia đình từ lâu đã vắng những cuộc chuyện trò, thăm hỏi, nụ cười. Hai vợ chồng lặng thinh, hai đứa con nhìn bố mẹ lấm lét sợ, nhìn ánh mắt ngây ngô của con chị thương đến quặn lòng, chúng nào đâu có hiểu được chuyện bố mẹ, chị chợt thấy mình có lỗi khi lấy mất niềm vui của các con.
Đến một ngày, anh không còn chịu nổi không khí trầm mặc, lạnh lùng trong gia đình nữa, anh buồn bã thở dài trách chị đã nói tha thứ sao không thể quên, anh có lỗi, anh đã thực tâm trở về mong bù đắp xây dựng lại những gì đã lỡ làm đổ vỡ sao chị không chấp nhận. Chị lạnh lùng buông câu cuộc sống hôm nay do anh chọn lấy, hậu quả này anh phải gánh chịu, bát nước đã hắt đổ đi đừng mong lấy lại như cũ…
Đêm nằm, chị trằn trọc nghĩ những gì mình đã nói có quá tàn nhẫn không? Anh khổ sở, chị cũng nào có sung sướng gì hơn. Những ngày đã qua cũng là những chuỗi ngày dài mệt mỏi triền miên với chị. Nhưng dường như nỗi đau của người đàn bà bị phản bội, và cả sự ích kỷ nữa không cho phép chị dễ dàng bỏ qua, chị muốn anh phải biết trân trọng lại những gì anh đã có, phải đau đớn, phải sợ để không bao giờ dám vấp ngã thêm lần nữa…
Còn anh đã quá mỏi mệt khi phải lang thang trong chính nơi gọi là tổ ấm gia đình. Anh bảo chị mỗi lần nhìn thấy khuôn mặt, giọng nói của chị là mỗi lần anh thấy đớn đau, sống mãi như thế này khổ quá, khổ anh, khổ em, và khổ cả các con. Các con đang dần lớn rồi chúng sẽ hiểu chuyện, anh không muốn phá vỡ lòng tin, làm tổn thương các con thêm một lần nữa. Có lẽ sống đọa đành nhau cả đời chắc em cũng chẳng quên, anh ra đi biết đâu lại là tốt hơn cho em và con…
Từng lời anh nói nghẹn đắng lại nơi cổ họng, chị để mặc những giọt nước mắt lăn dài. Chị biết anh đã lầm lỡ sai, nhưng chị đồng ý tha thứ cho anh trở về vậy sao còn muốn hành hạ nhắc mãi dày vò anh. Từng ấy thời gian, nếu chị cùng anh bắt đầu lại những quan tâm, sẻ chia yêu thương, vun vén chăm lo gia đình, dẫu biết rằng không dễ thì biết đâu vết thương lòng đã lên da non và hàn kín miệng, không phải như bây giờ, vết thương cũ chưa lành lại hằn ranh thêm những vết thương mới. Chị ôm chặt lấy anh, nói lời xin lỗi, nhẹ nhàng cởi bỏ đi nút thắt trong lòng, chị chợt cảm nhận thấy sự bình yên đang về rất gần sau những ngày giông bão đã đi qua tổ ấm của chị…
Theo Người lao động
Bát cháo trắng và sự thức tỉnh của người chồng vô tâm
Cháo dẫu có nấu thế nào cũng phải nấu từ gạo, hạnh phúc gia đình cũng như vậy, luôn bắt nguồn từ những điều giản dị nhưng quý giá.
Mỗi buổi sáng, đúng 4h20 phút anh thức dậy nhóm lửa và nấu cháo cho vợ. Anh bưng bát cháo thơm phưng phức vào phòng và khẽ gọi vợ dậy.
Cô trở người hỏi một câu có chuyện gì rồi lại ngủ tiếp. Thấy vợ đang ngủ ngon, anh không nỡ gọi nữa, anh ngồi ngắm vợ, rồi lại nhìn đồng hồ. Cô đột nhiên ngồi dậy nhìn đồng hồ, vội vàng mặc quần áo, miệng không ngừng trách anh: "Em sắp muộn giờ làm rồi, sao anh không gọi em dậy sớm?"
Anh nhẹ nhàng bưng bát cháo lại gần vợ: "Vẫn còn sớm mà, em ăn bát cháo này đã rồi hãy đi làm"
Bát cháo trắng không hành không thịt ấy người vợ đã ăn 5 năm nay. Lúc cưới nhau, vì không có tiền nên tiệc cưới của họ tổ chức khá đơn giản, không tiệc rượu và họ thành một gia đình. Đêm tân hôn, anh nấu cho vợ một bát cháo trắng rồi nói: "Dạ dày của em không được tốt, nên ăn nhiều cháo trắng vào". Cô cảm động, bưng bát cháo ăn một mạch hết nhẵn.
Anh và cô làm việc cùng một công xưởng, cô thường làm ca sáng còn anh thì làm ca tối, 4h sáng anh mới tan làm, 5h30 cô lại đi làm, cứ như thế thời gian họ ở bên nhau chỉ một tiếng đồng hồ ngắn ngủi.
Việc đầu tiên của anh khi đi làm về là nhóm lửa, bắc nồi nấu cháo trắng cho cô. Vì điều kiện kinh tế lúc đó không cho phép nên anh chỉ nấu được cho cô một nồi cháo trắng nhưng với cô, như vậy là quá đủ rồi.
Bát cháo cho dù có ngon và cải biên đến mấy, vẫn phải được làm từ gạo trắng, hạnh phúc gia đình cũng giống như vậy, luôn cần sự chăm sóc của cả hai
Về sau, công xưởng làm ăn không thuận lợi, anh nghỉ việc nhưng cuộc sống vẫn trôi qua từng ngày như thế. Anh dựa vào chút tích góp nhỏ của mình, cộng với số tiền cô bán chiếc nhẫn mẹ tặng làm của hồi môn mở một cửa hàng nhỏ. Lợi nhuận thu về không được bao nhiêu nhưng anh rất đầu tư và làm việc vô cùng chăm chỉ. Sau khi tan làm, cô cũng đến giúp anh một tay, lúc vắng khách, họ ngồi trò chuyện cùng nhau, niềm hạnh phúc lúc đó không gì có thể mua được.
Anh nói: "Đợi khi có tiền rồi mình sẽ mở thêm cửa hàng nữa"
Cô đáp lại: "Lúc đó, em sẽ không đi làm nữa mà ngày ngày ở nhà nấu món ngon cho anh ăn"
"Đâu cần em phải nấu, em muốn ăn gì, chúng ta sẽ đi ra ngoài ăn món đó"
"Không, em muốn ăn cháo trắng anh nấu thôi..."
Anh nhẹ nhàng ôm cô vào lòng, niềm hạnh phúc ngập tràn.
Ngày nào cũng vậy, đúng 4h20 anh thức dậy nhóm lửa nấu cháo. Vừa nấu vừa kiểm tra xem cửa hàng còn thiếu những gì, có đôi lúc vì không tập trung nên đã để cháo bị trào ra ngoài.
Có một hôm cô thức dậy, nhìn thấy anh đang úp mặt ngủ ngon trên bàn, cô nhẹ nhàng ôm anh. Từ đó trở đi, cô kiên quyết không ăn cháo buổi sáng nữa, người đàn ông của cô đã quá mệt rồi.
Việc kinh doanh của anh ngày càng thuận lợi, anh mở thêm nhiều cửa hàng nhỏ nữa. Cô nghỉ việc và trở thành bà chủ. Họ mua một căn hộ khang trang, khu bếp được lắp đặt hiện đại hơn nhưng thiếu đi mùi vị của bếp củi vì thời gian anh về nhà ăn cơm càng ngày càng ít.
Anh bận rộn với việc giao lưu, tiếp khách nên có những hôm 4h sáng mới về nhà. Mới đầu, cô phàn nàn nhiều: "Anh làm thế không phải là vì gia đình của chúng ta sao? Còn không phải vì muốn em có cuộc sống tốt hơn sao?". Dần dần cô cũng quen và không nói nhiều nữa.
Không biết từ bao lâu rồi cô không được ăn cháo trắng. Một ngày nọ, anh đến tham dự đám tang của một người bạn thân, anh nhìn thấy cảnh tượng người vợ khóc thảm thiết, vừa khóc vừa nói: "Sau này ai sẽ đưa em đi làm, ai sẽ đón em về, ai sẽ quàng khăn cho em đây?..."
Anh bất giác nghĩ đến cô, nghĩ đến những buổi sáng sớm thức dậy nấu cháo cho cô, khoảng thời gian đó anh vô cùng hạnh phúc và mãn nguyện.
Xong việc, anh lái xe một mạch về nhà, nhìn thấy cô đang nằm ngủ co ro trên ghế, anh nhẹ nhàng ngồi xuống, vuốt tóc cô, ngắm nhìn cô. Anh lấy chăn đắp cho cô, cô chợt thức giấc, nhìn thấy anh, cô vui mừng rồi nhìn anh âu yếm.
"Anh chưa ăn gì đúng không, em đi làm đồ ăn cho anh nhé!"
"Không, để anh đi nấu cháo trắng cho em"
Cô im lặng nhìn anh một lúc, giọt nước mắt hạnh phúc rơi nhẹ trên tay anh.
Hôm đó, vừa nấu cháo anh vừa nghĩ: "Thực ra bát cháo có thêm gì đi nữa cũng đều được nấu từ gạo, hạnh phúc gia đình cũng vậy, nó đều phải bắt nguồn từ những điều giản dị nhất".
Theo Một thế giới
Anh có thể... cho em một đứa con được không? Cô ấy ôm tôi khóc. Sau hôm đó tôi có nhắc cô ấy uống thuốc tránh thai nhưng cô ấy đã không uống, sau này tôi mới biết điều này. Khoảng hai tháng sau, nhân dịp tôi đi công tác thì cô ấy lặng lẽ xin nghỉ việc. Lúc tôi về thì cô ấy đã biến mất, tôi như phát điên lên để...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Phát hiện tờ giấy gấp 4 trong túi áo của bố chồng, tôi hốt hoảng mở cuộc họp gia đình gấp: Các anh chồng cũng bất bình

Chồng cờ bạc nợ gần 1 tỷ đồng, muốn vợ bán nhà để 'làm lại cuộc đời'

Đang hẹn hò vui vẻ, tôi quyết định dừng lại vì bạn trai quá giàu

Tôi suýt bị ô tô cán chết sau cú ngã vì tiếng còi xe tải

Xem phim "Sex Education", người đàn ông cứng rắn như tôi cũng phải đỏ hoe mắt: Thương con nhưng khiến con xa lánh bố

Chị gái 37 tuổi chưa lấy chồng, ai hỏi lý do cũng phì cười với câu trả lời của chị, riêng bố mẹ tôi thì lo lắng đến bạc đầu

Xem phim "Khi cuộc đời cho bạn quả quýt", tôi ngán ngẩm nhìn sang chồng, anh kéo chăn trùm hết mặt: CÁI GIÁ QUÁ ĐẮT cho sự ương bướng

Xem phim "Sex Education", tôi tâm đắc rút ra bài học để dạy con trai hư hỏng: 4 chữ vàng thay đổi suy nghĩ, khiến con quay đầu

Ăn liên hoan công ty, nhìn người phục vụ bóc tôm, tôi giật mình thốt gọi "mẹ vợ", hôm sau đi làm, sếp cho tôi nghỉ việc

Mất việc ở tuổi 40, lương trăm triệu thành số 0, vợ chồng cãi vã không hồi kết

Chồng đưa mỗi tháng 10 triệu, đòi mua ô tô hơn 500 triệu đồng

Chồng ham mê "đào" tiền ảo, mất cả trăm triệu vẫn mơ sắp giàu
Có thể bạn quan tâm

Khuấy động mùa hè cùng quần ống rộng và giày cao gót
Thời trang
18:26:07 20/03/2025
Vì sao Israel lại tiếp tục tấn công trên bộ ở Gaza sau các cuộc không kích
Thế giới
18:23:16 20/03/2025
Thúy Ngân lộ diện giữa tin được cầu hôn nhẫn kim cương khủng, 1 chi tiết lạ gây tò mò
Sao việt
18:08:51 20/03/2025
Diễn biến vụ người đàn ông chặn cổng, hành hung người trước cổng BV Bạch Mai: Lãnh đạo Bệnh viện nói gì?
Netizen
18:01:37 20/03/2025
NÓNG: Phía Kim Soo Hyun khởi kiện gia đình Kim Sae Ron!
Sao châu á
17:49:19 20/03/2025
Bắt gặp MC Huyền Trang Mù Tạt và cầu thủ nổi tiếng ĐT Việt Nam mặc áo đôi, tay trong tay ở Thái Lan
Sao thể thao
17:04:30 20/03/2025