Giờ thì chồng đã biết vợ không phải dạng vừa chưa?
Tôi cô tinh gây chuyên băng cach nâu cơm nhao thât nhao. Đung như tôi dư đoan, anh hât đô ca nôi cơm rôi xơi xơi măng vơ vô dung… Và tôi bật lại.
Cung vi cai tinh chăng giông ai đo ma chung tôi cãi nhau thương xuyên. (Ảnh minh họa)
Chông tôi binh thương la ngươi rât yêu vơ thương con. Anh đi lam vê la bắt tay phu tôi viêc nha hoăc trông con. Duy chi môt điêu, khi bưc bôi chuyên gi, anh lai cau co, đa thung đung nia, măt mui sưng sia. Cung vi cai tinh chăng giông ai đo ma chung tôi cai nhau thương xuyên. Tôi không chiu đươc canh vơ hoi chông không tra lơi, vi như vây la khinh thương nhau. Nhưng noi mai anh vân như vây, thâm chi con nôi sưng sô măng mo tôi.
Đăc biêt, chông tôi hay ỷ lai vao căn nha đang ơ ma to quyên uy vơi tôi. Căn nha nay do anh mua trươc khi cươi tôi nên giây tơ chi đưng tên anh. Vi thê cư cai nhau, không vui anh lai giơ giong: “May biên khoi nha tao. Đây la nha tao chư không phai nha may”.
Lân đâu tiên tôi bi chồng đuôi la khi tôi đang mang thai 4 thang. Nghe anh xưng may tao, rôi đuôi đi, tôi sưng sơ. Lân đo, tôi khoc can nươc măt vơi nhưng suy nghi chông không yêu, không cân me con minh nưa… Mấy ngày sau, anh co lam lanh nhưng no đa trơ thanh môt vêt seo kho phai trong tim tôi.
Lân thư 2 la khi tôi mang bâu hơn 8 thang. Hôm đo, anh đi nhâu tơi 10 giơ đêm mơi vê, bo măc tôi ơ nha môt minh. Thây anh, tôi cau co noi vai câu thi anh đâp cưa râm râm rôi chi tay đuôi me con tôi đi nưa. Tôi cay đăng đi ra, dao bô tơi lui cho bơt tưc giân. Chăng ngơ, khi tôi vê đa thây anh khoa cưa, nhôt tôi ơ ngoai thât. Tôi điên cuông goi vao may anh cung không đươc. Bât đăc di, tôi phai qua ngu nhơ nha bac hang xom trong nươc măt tui thân.
Rôi con vô sô lân cư nong lên chông tôi lai đuôi tôi đi. Mây lân đâu, tôi khoc loc rôi ôm con đi vê ngoai. Nhưng sau đo tôi nhân thây chăng thay đôi đươc gi. Anh co qua xin lôi rôi cung tai pham như thê đuôi vơ đi la môt thoi quen. Co ai trong hoan canh như tôi mơi thâm thia nôinhuc nha khi bi chông thich thi cho ơ, không thi đuôi đi. Muôn sông yên ôn, tôi u mưu se tri tân gôc cai bênh đuôi vơ đi cua chông minh.
Tôi cô tinh gây chuyên băng cach nâu cơm nhao thât nhao. Tinh chông tôi không ưa cơm nhao, vi thê anh se sưng sô măng vơ. Đung như tôi dư đoan, anh hât đô ca nôi cơm rôi xơi xơi măng vơ vô dung. Tôi to tiêng măng lai va bi anh chi tay đuôi ra khoi nha như moi lân.
Video đang HOT
Tôi không khoc nưa ma hât măt lên hoi lai: “Anh la cai tha gi ma dam đuôi tôi. Khi cươi, ba me, dong ho anh trâu cau đưa đon. Bây giơ, muôn đuôi tôi đi cung phai trâu cau đưa lê đang hoang. Tôi không phai tư dưng đên đây ơ đê anh muôn đuôi la đuôi”. Nghe tôi noi như vây, chông tôi sưng ngươi rôi đo măt tia tai bao tôi lăp lai lân nưa. Tôi chăng sơ, lăp lai y nguyên lơi. Thê la anh tat tôi môt cai manh khiên tôi nga nhao.
Phải làm căng một trận để anh biết tôi không phải dạng vừa. (Ảnh minh họa)
Ngay lâp tưc, tôi điên cho ba me chông rôi ba me tôi đên. Khi nghe tôi bi đanh, moi ngươi đên nha đông như chơ. Tôi cho moi ngươi xem đoan video tôi cô tinh quay nay giơ. Ba me chông tôi thây tôi noi đung, con con trai ho sai ranh ranh nên măng anh môt trân.
Con ba me tôi thi môt hai băt tôi thu don quân ao bê con đi vê. Ba me tôi noi tôi la con ho sinh ra, ho cho cươi hoi đang hoang chư không phai tôi bo nha đên đây ơ đê bi chông đôi xư như vây. Chông tôi nghe thây thê thi hoang sơ ngăn can lai. Cuôi cung, tôi đưa ra ban cam kêt băt anh ki vao, trong đo tôi viêt ro rang nêu dam đuôi tôi đi lân nưa thi tôi se đưa đơn li hôn ngay tưc thi. Để anh biết tôi không phải dạng vừa.
Tư đo đên nay, đa gân 2 năm nhưng chông tôi không hở ra chút là đuôi tôi đi nưa. Tôi nghi, nêu minh cư nhin nhuc mai ma không lam căng chuyên môt lân, đan ông se khinh thương. Ho con nghi đuôi vây không đi thi lo gi. Vì vậy theo tôi, chị em phụ nữ đừng để bị đàn ông đối xử tệ bạc như vậy mãi, phải đứng lên mà giành lấy hạnh phúc và cuộc sống bình yên của mình, phải thể hiện mình không phải dạng vừa đâu.
Theo Afamily
“Đêm cô có mỗi việc nằm ngửa thôi mà cũng không xong”
Đêm qua, tôi có nói vài câu cằn nhằn sau khi chịu trận cơn hoan lạc của anh, anh đã thẳng thừng đẩy tôi tuột khỏi giường và gằn giọng bảo: Đúng là đồ đàn bà vô dụng.
Tôi với chồng thực sự là hai thực thể đối lập hoàn toàn về tính cách. Tôi từ bé đã theo học các lớp chuyên Văn và 4 năm đại học cũng sống trong môi trường văn thơ nên cực kỳ lãng mạn, bay bổng. Với tôi, từ lời nói cho đến hành động đều cần có sự ý nhị, nhẹ nhàng.
Nhưng chồng tôi thì khác hẳn, anh luôn coi hành động và kết quả là quan trọng. Những lời nói đẹp đẽ, cử chỉ ý nhị đều là thứ vô nghĩa, rườm rà không đáng có.
Cũng chính vì sự khác biệt trong tính cách này mà ngày mới quen nhau, tôi đã chẳng bao giờ nghĩ sẽ yêu chứ đừng nói đến việc lấy người bạn hơn tôi 2 t.uổi ấy làm chồng. Tuy nhiên, trước sự tấn công kiên trì, bền bỉ của anh, cộng thêm sự vun vào của gia đình, bạn bè, tôi đã xiêu lòng.
Đêm qua, tôi có nói vài câu cằn nhằn sau khi chịu trận cơn hoan lạc của anh, anh đã gằn giọng bảo: Cả ngày chơi, đêm có mỗi việc nằm ngửa thôi mà cô cũng không xong. ẢNh minh họa.
Cứ nghĩ đến vô số những lời khuyên của bạn bè kiểu như "Đàn ông phải thực tế chứ cứ lãng đãng như mày có mà c.hết đói", "Hai người phải khác nhau mới lâu bền"... tôi lại thêm động lực để yêu anh. Và rồi 27 t.uổi, tôi lên xe hoa về nhà anh làm dâu.
Cuộc sống những ngày đầu sau khi cưới diễn ra êm đẹp. Anh dù không bao giờ nói những lời hoa mỹ khiến tôi bay bổng hay tặng những món quà khiến tôi nở mày nở mặt với bạn bè nhưng tôi cũng khá hài lòng vì anh có thu nhập ổn định lại thoải mái trong cách chi tiêu.
Chồng tôi là người khá giỏi về chuyên môn và lại luôn trách nhiệm trong công việc nên anh luôn thăng tiến trong công việc và có những mối làm ăn tốt. Anh chỉ một mực đi làm là về nhà giúp vợ và mẹ nấu nướng và dọn dẹp nhà cửa. Nói chung tôi đã nghĩ rằng lựa chọn lấy anh làm chồng là quyết định đúng đắn.
Tuy nhiên, mọi rắc rối bắt đầu từ khi tôi sinh con gái đầu lòng. Vì con gái tôi sinh thiếu tháng hay quấy khóc nên những ngày mới sinh dù cả tôi và mẹ chồng chăm cháu song vẫn không xuể việc. Và tôi đã phải nhờ anh cùng tôi chăm con mỗi khi đêm đến nhưng cũng từ đây tính tình nóng nảy, ăn nói cộc cằn của anh có dịp nảy sinh.
Chẳng lẽ lại ly hôn chỉ vì tật thô lỗ của chồng? Có ai rơi vào tình cảnh như tôi không? Ảnh minh họa.
Hàng đêm, cứ mỗi khi phải thức giấc vì những tiếng con khóc là anh lại c.hửi thề và đệm bằng những từ tục tĩu như phường chợ búa. Hôm nào, tôi phải nhờ anh bế con nữa thì khỏi phải biết, anh đay nghiến tôi bằng đủ từ ngữ cay nghiệt làm như thể tôi là người vô dụng lắm ấy.
Cũng từ khi có đứa con ra đời, vợ chồng tôi hay mâu thuẫn hơn. Và mỗi khi bất đồng quan điểm, anh không ngần ngại buông những lời xúc phạm tôi. Những lời nói này làm tôi tổn thương ghê gớm. Chúng làm lụi tàn hết những yêu thương, cảm xúc mà tôi dành cho anh, tình cảm vợ chồng càng cách xa nhau hơn.
Tuy vậy, mọi chuyện sẽ không có gì đáng nói nếu như không có chuyện tôi không thể đáp ứng được "chuyện ấy" cho anh như trước đây. Chồng tôi là người có nhu cầu cao . Trước đây, vì chiều chồng, dù có mỏi mệt đến đâu tôi cũng không từ chối chuyện ấy. Tôi cứ nghĩ nhắm mắt vài phút là xong chuyện. Còn chồng tôi, anh coi chuyện giường chiếu như bản năng, không cần phải làm đẹp hay màn dạo đầu nào cả. Vì vậy nên, chúng tôi chẳng mấy khi tranh cãi về chuyện này.
Tuy nhiên, kể từ sau khi sinh em bé, phần do mỏi mệt vì chăm con, phần do cơ thể chưa phục hồi sau chuyến vượt cạn nên tôi cảm thấy "chuyện ấy" cực kỳ đáng sợ. Không chỉ không có cảm xúc mà tôi còn cảm thấy đau đớn đến chảy nước mắt mỗi khi bị chồng ép làm "chuyện ấy".
Tôi có nói về cảm giác của mình với chồng nhưng anh gần như không quan tâm. Anh bảo: "Đàn bà nhiệm vụ quan trọng nhất là nuôi con và phục vụ chồng nên phải cố gắng bằng mọi giá". Sau đó, anh tuyên bố sẽ xin cho tôi nghỉ việc hai năm ở nhà để chăm con, anh dư sức nuôi tôi và con nhưng tôi không được làm anh mất hứng. Anh nói vậy nghĩa là tôi phải hiểu tôi không được phép nêu lý do thoái lui "chuyện ấy".
Tôi nghỉ làm và chỉ ở nhà chăm con. Có thể nói tôi khá nhàn rỗi và có nhiều thời gian nghỉ ngơi nhưng không hiểu sao sau sinh, tôi rất sợ "chuyện ấy". Trong khi đó, chồng tôi vẫn đòi hỏi "chuyện ấy" đều đặn hàng ngày.
Để né tránh đòi hỏi quá nhiều của chồng, tôi phải nghĩ ra đủ mọi cách. Lúc đầu, anh miễn cưỡng bỏ qua. Nhưng thời gian gần đây, khi nghe tôi nói "em mệt", "em đau" mỗi khi anh đến gần là anh nổi đóa ngay. Anh mắng c.hửi và nói những lời cực kỳ tục tĩu khiến tôi tổn thương nặng nề.
Đêm qua, tôi có nói vài câu cằn nhằn sau khi chịu trận cơn hoan lạc của anh, anh đã thẳng thừng đẩy tôi tuột khỏi giường và gằn giọng bảo: Đúng là đồ đàn bà vô dụng. Cả ngày chơi, đêm có mỗi việc nằm ngửa thôi mà cô cũng không xong.
Ngồi dưới nền nhà mà tôi thấy mình nhục nhã vô cùng. Tự nhiên, tôi thấy chẳng còn hứng thú gì mà sống chung nhà với anh nữa. Chẳng lẽ lại ly hôn chỉ vì tật thô lỗ của chồng? Có ai rơi vào tình cảnh như tôi không?
Theo Nguoiduatin
Chồng ký đơn ly hôn ngay tức khắc khi tôi bị u nang buồng trứng Tôi đã đi qua cả chặng đường khổ không nói hết. Và giờ, ở cái t.uổi 34, tôi lại mang thai đứa con đầu tiên. Đó là một niềm vui không gì sánh bằng. Ở cái t.uổi ngấp nghé 28, khi bạn bè đã ổn định cuộc sống gia đình thì tôi vẫn độc thân và mải miết k.iếm t.iền từ shop áo...