Giờ mình vẫn yêu nhau như thế
Lần đầu tiên gặp anh, khi anh lên phòng và mượn sách của bạn trong phòng, mình không có ấn tượng gì lắm. Chỉ thấy bạn Hoà (tên bạn gái trong phòng) bảo đây là lớp trưởng khoa Anh và mình chỉ biết có thế.
Thời gian trôi qua và cứ như là sự sắp đặt của số phận vậy, lần nào mình lên thư viện học là lần ấy đều nhìn thấy anh. Con người ấy, dáng đi ấy đã không biết từ lúc nào đã đi vào tiềm thức của mình và mình cũng thường xuyên lên thư viện hơn. Và mình thầm nghĩ rằng không biết hai người mình có thần giao cách cảm gì không mà lên thư viện hay gặp nhau thế. Tất nhiên là lên thư viện chỉ nhìn thấy nhau thôi, chứ không nói chuyện gì với nhau.
Rồi lại như sự sắp đặt của số phận, anh và mình đều bị khoá thẻ trên thư viện và phải ngồi ở ghế ngoài hành lang học. Thế là bọn mình bắt đầu nói chuyện- những câu chuyện xã giao rất bình thường “Hôm nay câu học môn gì? Và bao giờ thì thi?”. Rồi hai người lại chăm chú nhìn vào quyển sách. Mình biết thừa chắc không học hành gì đâu, chắc đang nghĩ lung tung gì đây và tự hỏi rằng không biết anh có nghĩ mình giống như thế này không.
Mỗi buổi tối lên thư viện và dần dần như một thói quen mình và anh đều đi dạo xung quanh trường và ngồi ghế đá nói chuyên. Câu chuyện của bọn mình chỉ xung quanh vấn đề học hành và hỏi han qua chuyện gia đình. “Cậu có biết xem bói đúng không? Hôm nọ cậu lên phòng tớ bói còn gì?”. Không biết là thế nào mà trừ mỗi mình ra anh không xem bói. “Đáng ghét thật”. Và mình chìa bàn tay nhỏ xinh ra cho anh xem bói. Anh ngập ngừng chỉ dám sờ nhẹ vào bàn tay mình và bảo mình là không biết xem bói. “Thật là chán mà, thấy bọn bạn bảo anh bói đúng lắm mà sao chỉ mỗi mình là không xem bói”. “Hức hức”.
Thế là bọn mình trở thành bạn của nhau lúc nào không hay. Mình cũng không biết lúc anh thích mình chưa, nhưng lúc đó thực sự mình cũng không thể biết được cảm xúc của mình nữa là ban, là thích, hay là chỉ ấn tượng thôi.
Thời gian trôi qua hết năm thứ nhất, bọn mình phải đi tập quân sự cũng thật may thay là khoa tiếng Hàn( là khoa của mình), Khoa Anh( khoa của anh) đều đi tập quân sự một đợt. Chúng mình bắt đầu học môn này với cảm giác thật vất vả và khổ cực, song lại rất vui. Nhưng chính khoảng thời gian đó đã làm nảy nở tình cảm của hai đứa mình. Chẳng hiểu sao xếp hàng tập quân sự lớp mình lại gần lớp anh mới c.hết chứ. Và mỗi khi mình ngoảnh đầu lại thì lại thấy ánh mắt thân thương, trìu mến của anh nhìn mình. Là ngẫu nhiên hay cố tình đây- mình cũng không thể hiểu nổi.
Thế là bọn mình trở thành bạn của nhau lúc nào không hay (Ảnh minh họa)
Mỗi buổi tối trước khi đi ngủ (quân sự 9h đi ngủ) thì mọi người được đi chơi một lúc. Và anh rủ mình đi dạo. Anh chỉ dám nói nhỏ với mình khi hàng lớp mình gần lớp anh ” tí nữa bọn mình hẹn nhau ở cầu thang nói chuyện nhá” và mình đồng ý. Thế rồi bọn mình đi dạo xung quanh trường, mình rất ngại nếu như bị bọn bạn bắt gặp thì c.hết “Bọn nó mà loan tin đi chơi thì xấu hổ c.hết” và mình với anh cùng đi chơi trong giấu giếm, bạn bè lớp mình không ai biết cả.
Mỗi lần ngồi tâm sự với anh mình thấy nhẹ nhàng và thoải mái hơn rất nhiều. Rồi cứ thế cứ thế như một thói quen, buổi tối mình và anh đều gặp nhau và chuyện trò về việc học hành, tập tành quân sự ra sao, rồi chuyện gia đình…Thế rồi có một hôm mình thấy anh để tay đằng sau chắc định nắm tay hay ôm mình đây nhưng hình như không dám thì phải- bọn mình vẫn coi nhau như là bạn mà.
Trong khoảng thời gian này dù chỉ là cái nắm tay cũng không có, hai người chỉ nói chuyện và có lẽ họ đã bắt đầu thích nhau rồi
Thời gian tập quân sự đã hết một tháng, bọn mình phải trở về trường học. Như là có sự hiểu lầm đối với anh và mình hay sao ấy mà bọn mình không gặp nhau nữa. Bọn mình không gặp nhau trong vài tháng: mình đi dạy 1 tuần vài buổi, còn anh phải đi làm…
Video đang HOT
Rồi một ngày mình nhận được tin nhắn ” Chào Dương, em ăn cơm chưa? Anh Long đây! Hihi dương thứ lỗi cho Long nhé từ giờ Long sẽ gọi dương là em dương đồng ý nhé? Mai thi tốt nhé em, anh yêu em! Càng nghĩ anh càng cảm thấy rằng em thật đáng yêu Dương àh! Hãy học tập tốt nhé anh luôn nhớ về em. Ngàn lần xin lỗi em vì anh đã hiểu lầm em dương àh” ( tin nhắn 22-09-2006). Tự dưng nhận được tin nhắn này mình vừa thấy vui vừa cảm thấy làm sao ý, cảm xúc lâng lâng không thể diễn tả bằng lời…
Sao tự dưng lại có người gọi mình là em và nhớ về mình thế nhỉ và mình reply chỉ là đại từ nhân xưng cậu và tớ, Long và Dương…Và mỗi tin nhắn mình nhận được từ phía anh đều là ” 25251325 yêu em, yêu em trọn đời!, rồi đừng giận Long nói với Dương như thế- đó là những lời từ my heart , rồi là wo ai ni!”. Lúc đó mình chỉ thấy vui thôi vì có người gián tiếp nói thích mình.
Rồi như kiểu là cảm xúc dâng trào hay sao ý, anh đã quyết định nhắn tin hẹn hò với mình. Và lần đầu tiên ( hôm ấy 15-10-2006: ngày kỉ niệm tình yêu của bọn mình) anh chính thức hẹn hò với mình đi chơi. Bọn mình cùng nhau bắt xe buýt lên bờ hồ chơi. Và đó thực sự là ngày đáng nhớ đối với hai bọn mình.
Không hiểu có phải là do tạo hoá sắp đặt khung cảnh lãng mạng, nên thơ này không? Bọn mình ngồi xuống hàng ghế mà mấy cây liễu rủ xuống bờ hồ, khung cảnh thật thơ mộng như trong các câu chuyện tình mà mình vẫn hay đọc, thời tiết se lạnh cuối thu và chuẩn bị vào đông, lá thì bay bay và từ từ rơi xuống… Anh cầm chiếc ipod bật bài hát tiếng anh lãng mạng ” my heart will go on”, ” my love” cho mình xem…Thế rồi chẳng hiểu sao mình lại thấy anh sờ vào tóc mình và khẽ chạm nhẹ lên đôi môi của mình và mình nhắm mắt lại. Đó là nụ hôn đầu tiên trong cuộc đời mình- nó nhẹ nhàng và cũng thực sự ngọt ngào…
Và cái ôm thật chặt của anh, như sợ mình bỏ đi mất trước khi bọn mình ra về… Đến tận bây giờ mình vẫn không thể quên được cái cảm giác lần đầu tiên có ai đó hôn và ôm mình chặt như thế. Buổi tối hôm đó mình không làm sao ngủ được: cảm giác vui sướng, nhẹ nhàng… ” Hôm qua mình rất vui chỉ mong hôm đó kéo dài mãi, mình bây giờ rất nhớ cậu dương ah. Cậu nhớ giữ gìn sức khoẻ nếu như bị cảm cúm thật thì bảo mình nhé mình vẫn còn thuốc mà!”….hihi Bạn này buồn cười quá hôn người ta lại sợ người ta bị lây cảm cúm..
Đến tận bây giờ mình vẫn không thể quên được cái cảm giác lần đầu tiên có ai đó hôn và ôm mình chặt như thế (Ảnh minh họa)
Thế là bắt đầu những tháng ngày bọn mình yêu nhau với những nhớ nhung, giận hờn, ghen tuông vô cớ. Và bắt đầu từ đây không phải là đại từ nhân xưng cậu và tớ mà thay vào thành anh và em.
Là những lúc cùng nhau lên thư viện học bài:
” Bé yêu ơi chúng ta cùng học hành chăm chỉ nhé, anh luôn yêu và ở bên em, em yêu àh”
Và cùng nhau tập thể dục ở sân trường:
“Ừh, anh sẽ chờ em ở sân bóng chuyền nhé i l y mlmdl”
Là cảm giác nhớ nhung khi anh phải đi làm mỗi buổi tối.
” Em yêu àh anh biết giờ này em đang ngủ rồi từng cơn gió thổi se lạnh ngoài đường phố về anh lại càng cảm thấy nhớ em và vòng tay ấm áp của em”
Rồi hẹn hò nhau vào cuối tuần:
” Em à, những giây phút bên em anh cảm thấy thật hạnh phúc! Đó là những nụ hôn đầu tiên của cuộc đời anh. Nó thật ngọt ngào phải không em! Em là mối tình đầu của anh và anh cũng hi vọng rằng em sẽ mãi yêu anh để cho mối tình của chúng ta là mãi mãi! Để cho nước mắt không bao giờ lăn trên mi em và anh, anh sẽ mãi chỉ có mình em”
Và giận hờn của anh khi anh không nghe thấy em nói yêu anh:
” Anh không hiểu sao anh nói yêu em nhiều như vậy mà em không hề nói gì cả! Phải chăng là em chỉ định đùa với anh cho vui thôi…”. Và là giận hờn của em khi anh khen cô bạn cô bạn trong lớp xinh và học giỏi. Để rồi họ lại càng cảm thấy yêu nhau hơn và thề thốt rằng sẽ yêu nhau trọn đời.
Anh là mối tình đầu của mình và mình cũng là mối tình đầu của anh. Và bây giờ bọn mình vẫn yêu nhau như thế và bây giờ bọn mình đang đợi đám cưới trong năm 2011.
Theo Eva
Tới Los Angeles thăm các thư viện Tổng thống Mỹ
Chẳng ai bay cả quãng đường dài chỉ để vào thư viện. Nhưng đến những nơi lưu giữ một phần lịch sử nước Mỹ thì chẳng điên chút nào.
Nước Mỹ có 12 thư viện của tổng thống (khi thư viện George W Bush khánh thành năm 2013, con số sẽ là 13). Tất cả các ông chủ Nhà Trắng từ thời Franklin D Roosevelt đều xây thư viện sau khi hết nhiệm kỳ. Timothy Naftali, giám đốc bảo tàng Richard Nixon nói: "Với du khách nước ngoài, đến bảo tàng tổng thống là một cách đặc biệt để tham quan nước Mỹ. Mỗi thư viện có một nét riêng khác biệt, mang dấu ấn lựa chọn riêng của từng tổng thống từ địa điểm đến những nội dung trưng bày. Đây là nơi vị tổng thống đó muốn được nhớ tới, và những đồ trưng bày cũng thể hiện cách mà ông ấy muốn được nhớ tới như thế nào".
Phòng Bầu dục trong thư viện Reagan.
Ở Los Angeles có thư viện của hai vị thổng tống: Reagan và Nixon. Thư viện Ronald Reagan nằm tại Thung lũng Simi, cách Los Angeles một giờ lái xe về phía bắc. Reagan luôn coi mình là người của miền tây nước Mỹ và là người làm sống lại những điều kỳ vĩ của nước Mỹ. Slogan của ông là: "Buổi sáng lại tới với nước Mỹ". Thư viện của ông cũng lộng lẫy và đường bệ, với một thiết kế kiểu Tây Ban Nha với mái lợp gạch đỏ, rộng 40 ha, nằm trên đỉnh đồi, nhìn ra những cánh đồng lê và rặng núi hướng ra Thái Bình Dương.
Một con voi biểu tượng của đảng Cộng hòa giơ vòi trong khu vườn là bản sao của vườn cỏ phía nam Nhà Trắng. Mộ của Reagan được phủ đá nhẵn bóng. Cách đó một đoạn là một tấm bê tông lấy từ Bức tường Berlin. Dưới cầu thang, nơi có tên Quảng trường Hòa bình (Peace Plaza) trưng bày máy bay chiến đấu F14 Tomcat.
Thư viện Reagan đã được trùng tu thời gian gần đây, và du khách có cơ hội thử đóng vai vị tổng thống nà khi đọc lời tuyên thệ trong ngày nhậm chức, đọc và bài phát biển nổi tiếng của Reagan và đóng vai ông trong một bộ phim của hãng Warner Bros.
Chiếc Không lực 1 trong thư viện Reagan. Ảnh: Corbis.
Trong thư viện còn có một chiếc máy bay Boeing 707 - chiếc Không lực 1 mà Reagan từng sử dụng. Nữ du khách có thể trả 11,95 USD để chụp bức hình giống như đệ nhất phu nhân Mỹ vẫy tay trên cầu thang máy bay, trước khi vào chiêm ngưỡng nội thất chiếc Không lực 1. Chiếc áo khoác của Reagan vẫn treo trong cabin riêng của ông. Ghế của các phóng viên ở phía sau, gần chỗ ngồi của nhân viên mang "quả bóng" - chiếc cặp mang nút bấm phóng bom hạt nhân đi theo tổng thống Mỹ khắp nơi. Phía dưới một cánh máy bay là một quán rượu kiểu Ireland mà Reagan từng tới. Quầy rượu này đã được chuyển tới California, và ngày nay chỉ phục vụ bia vào những dịp đặp biệt.
Thư viện của Richard Nixon lại nằm ở Yorba Linda, một khu vực giàu có và được đ.ánh giá là một trong những nơi đáng sống nhất nước Mỹ. Nixon sinh ra ở đây. Ông luôn coi mình là một người bình thường, dù ông không bao giờ có thể quyết định được rằng đời ông là câu chuyện về một người đàn ông nghèo khó vươn lên vị trí quyền lực nhất nước Mỹ, hay là chuyện của môt người nghèo luôn bị những tay nhà giàu dè bỉu, chống đối. Thư viện của ông xây năm 1990, chỉ hết 25 triệu USD (thư viện Reagan xây năm 1991, hết 60 triệu USD). Điều đáng nói là thư viện Nixon bao gồm cả ngôi nhà nơi ông ra đời - một ngôi nhà nhỏ kiểu nông thôn, tường ghép ván mà chính cha ông xây.
Khu vườn trong thư viện Nixon.
Nixon là một trong những tổng thống gây nhiều tranh cãi nhất nước Mỹ, và là người duy nhất phải từ chức đầy bẽ bàng sau scandal Watergate năm 1974. Nếu thư viện Reagan trưng bày chiếc Không lực 1 thì thư viện Nixon có Army One - chiếc trực thăng Tricky Dick đưa ông rời Nhà Trắng lần cuối cùng. Bảo tàng của ông được sắp đặt rất hợp lý. Từ ô tô, quần áo, không khí của thập niên 1960 và 1970 như đang quanh quất nơi đó. Trong thư viện có Phòng Các nhà lãnh đạo thế giới, với tượng Churchill, De Gaulle, Golda Meir và nhiều người khác. Các nhân vật này do chính Nixon lựa chọn đứng ở đây, được mặc quần áo thật rồi được xịt sơn giống như tượng đồng.
Kinh phí của các thư viện tổng thống Mỹ được lấy từ các quỹ tư nhân (do những người bạn và người ủng hộ giàu có của tổng thống lập ra) và chính phủ Mỹ. Tư nhân trả t.iền xây thư viện, còn chính phủ điều hành qua cơ quan Lưu trữ Quốc gia. Khi mới khai trương, thư viện Nixon chẳng có tài liệu nào, vì mọi giấy tờ hồ sơ của Nixon đều bị quốc hội Mỹ thu giữ. Đến năm 2006, thư viện được nhận 46 triệu trang tài liệu, nửa triệu mét phim, 300.000 bức ảnh. Số lượng băng lên tới 3.700 giờ vẫn được lưu giữ ở Washington.
Theo BĐVN
Hẹn hò 'siêu' rẻ Nếu bạn là một chàng sinh viên hay một cử nhân mới ra trường chưa có nhiều t.iền thì vẫn có rât nhiều cách để thể hiện tình cảm với nàng mà không tốn kém. 1. Đi xem phim vào lúc ít người Tại các rạp chiếu phim luôn có những giờ chiếu ít người xem như khoảng 10h sáng hoặc 2h chiều....