Giết người vì những lý do… “lãng xẹt”
Luôn luôn có hung khí trong người, chúng sẵn sàng ra tay với đối phương, cướp đi sinh mạng của họ vì những lý do hết sức vớ vẩn. Hành động, lý do của chúng khiến mọi người vừa ghê sợ, vừa kinh ngạc…
Những lý do… vớ vẩn nhất
Nhiều vụ án mạng nghiêm trọng đã xảy ra mà căn nguyên chỉ từ những lý do hết sức “lãng xẹt”. Thủ phạm, đôi khi cả nạn nhân không kiềm chế được hành vi của mình, để rồi trong phút chốc, người thì đã chết, còn kẻ thì vào nhà lao bóc lịch.
Mới đây nhất, 20h ngày 11/4, Hoàng Công Nguyễn (SN 1979, ở nhà số 328 Lạc Long Quân, phường Xuân La, quận Tây Hồ) đang ngồi uống nước tại quán cà phê Cây Dừa thuộc cụm 3, phường Xuân La thì thấy anh Phương Thành (có tên gọi là ong, sinh năm 1969, ở nhà số 545B Lạc Long Quân, phường Xuân La, Tây Hồ) đi xe máy qua.
Nguyễn gọi anh Thành vào uống nước nhưng Thành không vào dẫn đến hai bên to tiếng, cãi chửi nhau. Nguyễn đã rút dao trong người ra đâm trúng vào vùng bụng anh Thành gây thương tích. Anh Thành được đưa vào bệnh viện 354 cấp cứu, đến 22h cùng ngày thì tử vong. CA quận Tây Hồ đã bắt Nguyễn, lập hồ sơ xử lý.
Một vụ án khác mà lý do của nó khiến người giàu trí tưởng tượng nhất cũng khó có thể nghĩ ra, đó là giết người vì… không cho đỗ xe. Cụ thể, khoảng 19h30 ngày 28/3, Trần Vinh Quốc Trần Vinh Quốc (SN 1980) ngồi trên xe ô tô biển kiểm soát 30H-4538 do Vũ Mạnh Cường (ở ngõ 80 Chùa Láng, phường láng Thượng, quận Đống Đa) điều khiển đi vào ngõ 221 Tôn Đức Thắng, phường hàng Bột, Q. Đống Đa.
Video đang HOT
Giết người vì không cho đỗ xe, chuyện thật như đùa
Đến nơi, Cường đỗ xe trước cửa nhà ông Đinh Như Long (ở 20 ngõ 221 Tôn Đức Thắng, phường Hàng Bột, quận Đống Đa). Lời qua tiếng lại, ông Long cầm ghế đánh Cường.
Thấy vậy, Quốc dùng tay đánh ông Long khiến cho ông Long bị ngã đập đầu xuống phải đi cấp cứu. Đến 21h55 ngày 31/3, ông Long tử vong tại bệnh viện.
Tối 11/3, Lê Hoàng Minh (26 tuổi, ngụ quận Ô Môn) đến một đám cưới gần nhà để uống rượu. Sau khi nhậu say, thanh niên này liền lao lên sân khấu, cởi áo và bắt đầu hát. Thấy vậy, nhiều người có mặt trong đám cưới bức xúc la ó phản đối. Lúc này, anh Nguyễn Minh Sang (người cùng phường) liền yêu cầu Minh ra về. Giữa hai người sau đó xảy ra to tiếng, Minh lao về nhà lấy con dao thủ vào trong người rồi quay lại đám cưới tìm người đã đuổi mình về để “tính sổ”.
Không được hát là…giết
Vừa quay lại đám cưới, người thanh niên này lại tiếp tục bị anh Sang đuổi đánh. Trong lúc giằng co, Minh rút dao đâm thẳng vào bụng đối thủ. Do vết thương quá nặng, anh Sang đã tử vong trên đường đi cấp cứu. Hung thủ bị bắt giữ ngay sau khi gây án.
Lý do nào để sẵn sàng “giao chiến”?
Lý do để những kẻ nói trên sẵn sàng giết người thì có rất nhiều, có thể do bản tính quá hung đồ, nóng nảy mà nhiều người vẫn gọi là “máu giết người”; cũng có thể do bị kích động, làm nhục quá mức mà thủ phạm lại không biết cách kiềm chế… Tuy nhiên, theo nhận xét của nhiều chuyên gia nghiên cứu tâm lý, xã hội học, một nguyên nhân khá phổ biến dẫn đến các vụ trọng án vì những lý do… vớ vẩn là do sự phát triển của xã hội hiện đại ngày nay, phim ảnh bạo lực tràn ngập khắp nơi. Chính vì những ảnh hưởng này mà không ít thanh thiếu niên hiện nay hễ bước ra đường là lận theo dao, mã tấu, tuýp sắt… để sẵn sàng “giao chiến”.
“Những bị cáo này có trình độ học vấn rất thấp” – Luật sư Phạm Thanh Bình cho biết
Luật sư Phạm Thanh Bình (Công ty Luật Hồng Hà – Hà Nội) chia sẻ, hầu hết trong các vụ trọng án vì những lý do hết sức nhỏ nhặt, khi kẻ thủ ác đứng trước vành móng ngựa đều thừa nhận do bắt chước trên phim ảnh, các trò games online nhan nhản khắp các tiệm Internet, trong khi đó, những kẻ này thường cũngì quá nóng giận, không kiềm chế được bản thân, lại thêm sẵn có hung khí trong người nên bọn chúng ra tay luôn…
Điều đáng quan tâm là những bị cáo này có trình độ học vấn rất thấp, chỉ đơn thuần nghĩ rằng hành vi phạm pháp luật nghiêm trọng của mình chỉ bị kết án vài năm tù là được về, chứ không bao giờ nghĩ rằng mình có thể mất đi mạng sống vì những phút nông nổi.
Theo VNMedia
Tội ác và sự trả giá nghiệt ngã
Tình yêu ấy đã trở thành 1 bi kịch (Hình minh họa)
Bỏ qua đạo lý, nỗi đau khổ của người thân, họ cố níu kéo một tình yêu ngang trái để rồi cuối cùng phải trả giá bằng chính sinh mạng của mình, tiếp tục gây thêm đau đớn, tủi hổ cho gia đình.
Hơn 25 năm trước, chị D.T.K.H là hoa khôi của một vùng, được nhiều chàng trai để ý, yêu thương. Trong số các vệ tinh vây quanh, chị đã chọn T.B.T (SN 1965) - người thanh niên cùng tuổi, khỏe mạnh, chí thú làm ăn với nghề nuôi trồng thủy sản. Tình yêu của họ chỉ còn đợi ngày gia đình công nhận. Nhưng...
Tình em duyên anh
Năm 1986, cha mẹ hai bên tổ chức đám cưới cho chị H. với anh T.T.C- anh của chính T. Phận làm con không dám cãi lời cha mẹ, cả hai gạt nước mắt chia tay. Chị H. trở thành chị dâu của T. Sống chung dưới một mái nhà, hai kẻ yêu nhau phải giấu tình yêu vào trong, cố gắng làm tròn vai trò, trách nhiệm của chị dâu, em chồng. Không chịu đựng nỗi cảnh éo le ấy, đã có lúc T. kiếm cớ đi làm ăn xa, vài ba hôm mới về qua nhà.
Rồi anh C. nhập ngũ sau vài tháng cưới vợ. Chị H. vẫn ở lại nhà chồng. Lửa gần rơm lại trong cảnh "tự do", hai kẻ yêu nhau đã không thể dằn lòng, phản bội chồng và anh trai, lén lút quan hệ trong hổ thẹn và tội lỗi.
Ngày xuất ngũ trở về, nghe bà con láng giềng nói bóng gió mối quan hệ của vợ và em trai, anh C. rất đau đớn, thất vọng nhưng không muốn làm lớn chuyện, anh nói chuyện với vợ và em trai, yêu cầu họ chấm dứt mối quan hệ bất chính ấy. Cả hai tỏ vẻ hối hận. Nhưng chỉ một thời gian ngắn sau, họ lại lén lút cùng nhau. Chán nản, căm giận nhưng không muốn cha mẹ hai bên khó xử và nhất là hai con vẫn còn nhỏ, anh C. bỏ mặc. Năm 1998, cha mẹ vợ anh C. gả em gái chị H. cho T. Tình yêu của người vợ trẻ vẫn không đủ sức buộc chồng quay về nẻo chính. Hễ đi đâu, làm gì, chị H. cũng gọi nhờ T. và T. chưa bao giờ từ chối việc gì mỗi khi chị H. lên tiếng. Ngoài anh C., thêm một người nữa đau khổ bởi tình yêu không phân biệt phải trái của H. và T.
Năm 2003, chị H. chủ động chia tay T. Sự thật đó khiến T. không sao chấp nhận được. T. lẳng lặng tìm hiểu, phát hiện anh V.V.M thường lui tới nhà chị H. Dù chưa có bằng chứng gì nhưng T. vẫn nghi ngờ, ghen tuông, thường giấu chìa khóa xe và dép mỗi khi anh M. đến.
Trái ngang
Ngày 9-5-2010, sau khi uống rượu tại tiệc cưới, trên đường về ngang nhà vợ chồng anh trai, thấy cửa nhà sau mở, T. đi thẳng vào buồng chị H. Phát hiện chiếc điện thoại di động để trên đầu nằm và chị H. đang ngủ, T. bước đến cầm điện thoại định kiểm tra tin nhắn và cuộc gọi nhưng chị H. tỉnh giấc bước đến lớn tiếng hỏi T. muốn gì. Bỏ chiếc điện thoại vào túi quần, T. xô mạnh khiến chị H. ngã va đầu vào tường. Bao nhiêu ghen tuông, thất vọng kìm nén bấy lâu bùng lên khiến T. như con thú dữ, đấm đánh chị H. cho đến khi nạn nhân không còn cử động.
Tại phiên tòa sơ thẩm, dù luật sư bào chữa tranh luận nhiều về tội danh cướp tài sản và cố gắng đưa ra những tình tiết giảm nhẹ để xin khoan hồng cho bị cáo về tội giết người; dù cuối cùng cha mẹ của người bị hại tha thứ, xin giảm nhẹ hình phạt, T. vẫn giữ im lặng, không tranh luận sau lời đề nghị tử hình của đại diện VKSND tỉnh Trà Vinh. Như thể mức án ấy là lẽ tất nhiên. Và quả thật, T. không tránh khỏi án tử hình cho 2 tội giết người, cướp tài sản. Nhưng như lời chị của T. kể, dường như những ngày biệt giam, đối diện với bốn bức tường lạnh lẽo, chứng kiến cảnh lấy đêm làm ngày của những người đồng cảnh đã khiến T. thay đổi.
Mỗi ngày, T. như cảm nhận rõ hơn sự hoang mang, sợ hãi khi nghĩ đến cảnh ra pháp trường trả giá cho tội ác của mình; nỗi đớn đau, tủi hổ của đấng sinh thành; nỗi bất hạnh của người vợ chưa một lần được hưởng tình yêu của chồng và nhất là sự mất mát không gì bù đắp được của hai đứa con vẫn còn quá nhỏ đã phải mồ côi cha. Những suy nghĩ đầy hối hận, ăn năn ấy đã khiến khát khao được sống, được làm chút gì đó chuộc lỗi với vợ con, cha mẹ, anh trai và các cháu trỗi dậy mãnh liệt trong T. Anh ta kháng cáo xin được khoan hồng.
Phiên tòa phúc thẩm, hầu như tất cả anh chị của T. đều đến, trong đó có người anh thứ tư đồng thời là chồng của nạn nhân. Người đàn ông có nước da sạm đen, gương mặt khắc khổ, ngồi ở hàng ghế trên cùng. Nghe em trai tha thiết xin cơ hội được làm lại cuộc đời, ông đã lặng người, rơi nước mắt rồi khó nhọc nói từng lời khi được HĐXX hỏi về lý do kháng cáo. "Gia đình tôi vừa mất đi một người, cha mẹ già yếu đã chịu nhiều xấu hổ, đau khổ chắc không thể chịu đựng hơn nếu phải mất thêm người thân nữa. Về phần bị cáo, hai con còn quá nhỏ dại... Xin HĐXX mở lượng khoan hồng..." - ông nghẹn ngào.
Nói thế nào, trong vụ ánnày, ông là người bị tổn thương, mất mát nhiều nhất bởi tình yêu ích kỷ và sự phản bội của hai người thân yêu, ruột thịt. Vết thương lòng quá sâu, đến bây giờ vẫn chưa lành khiến ông lặng lẽ đến u uẩn, không buồn trò chuyện với ai, một mình ra đứng bên cửa sổ, mặc các anh chị em tranh thủ giờ nghị án hỏi thăm T. hay âm thầm cầu mong một điều kỳ diệu.
Tòa tuyên y án tử hình. T. bàng hoàng tra tay vào còng rồi nhìn nhanh về phía người anh trai đang đứng bất động. Ánh mắt T. như cầu xin được thứ tha, trong tuyệt vọng. Nhưng sự ăn năn, hối hận ấy dường như cũng đã muộn mất rồi.
Theo Thanh niên
Kẻ sát nhân giấu mặt Đinh Văn Quyết Chính tình yêu mù quáng đã biến Quyết thành kẻ sát nhân, cướp đi sinh mạng của hai nạn nhân vô tội. Buổi tối kinh hoàng Tối 13-11-2010, do bận công chuyện nên anh H.V.V (25 tuổi, trú tổ 9, ấp Mỹ Thạnh, xã Mỹ Xuân, huyện Tân Thành. Bà Rịa - Vũng Tàu) vừa lấy xe ra khỏi nhà...