Giấu nhau vào ký ức…
Mất bao lâu để một người quên được một người? 1 tháng, 1 năm hay gom tất cả những tháng ngày sau nữa cũng chẳng đủ để thôi nhớ…
Sẽ có không ít lần người ta trách trí nhớ quá rõ ràng, đến mức khiến người ta đôi khi thấy ngột ngạt trong chính thứ tình cảm mà mình từng rất nâng niu. Nhớ từng bờ vai em tựa, cái lưng em ôm, bờ môi em hôn, bàn tay em nắm, yêu cả những lúc anh giận vì em ham vui rồi để bị ốm. Tình yêu kì lạ đến như vậy, giữa hàng nghìn người cho hai người chạm khẽ một cái, rồi buông hờ, thời gian trôi, mãi cũng chẳng biết có còn chờ nhau không.
Ảnh minh họa
Anh cứ chập chừng, nói yêu đấy rồi lại biến mất một cách đột ngột, như cách một cái cây bật gốc để lại một khoảng trời hoang hoải. Rồi khi em lấy lại được cân bằng cuộc sống anh lại xuất hiện và cư xử như chưa hề có chuyện gì xảy ra, vẫn yêu thương, vẫn cùng em tô vẽ những viễn cảnh tương lai mà cả hai cùng mong muốn theo cách nửa vời, vừa nắm, vừa buông. Tay không rời nhưng nhớ thương cũng chẳng tới.
Em yêu anh, nhưng bầu trời của anh rộng lớn quá, anh còn quá nhiều ước mơ, dự định, ở bên một người con gái nhàm chán như em rồi đến một ngày anh cũng sẽ thấy “nhàm chán”. Em chẳng thể mãi ở đó để là nơi anh tìm về mỗi khi cần, rồi lại ngọt ngào một chút, tình cảm một chút, nửa vời một chút, như một sự lựa chọn tạm bợ.
Video đang HOT
Nên em chọn cho mình một lối rẽ riêng, lối em đi giờ ngược hướng anh về dù đôi khi có nhớ anh đến thắt lòng, bước chân như muốn quay trở lại, không ít lần mong anh đến trước mặt em và nói: “Anh muốn quay lại”. Nhưng tình yêu là con đường một chiều, dù anh có quay lại em cũng không còn ở đó nữa và anh cũng không còn là anh của trước kia. Giống như đã được định trước rằng chúng ta không thể cùng nhau quay trở lại nơi từng bắt đầu.
Em sẽ thôi không còn giả vờ như không sao cả như những ngày tháng vừa qua, không thể cùng anh đi tiếp trong một vòng tròn mà mỗi lần muốn bên nhau lại phải quay về điểm xuất phát. Tuổi trẻ của chúng ta không nhiều giờ đây em cũng đã mỏi mệt và thôi cũng chẳng muốn yêu.
Con đường đã dài, đừng cố quay trở lại. Tin em đi, lựa chọn ngày xưa của mỗi chúng ta là đúng, những sóng gió của ngày hôm nay sẽ bồi đắp lên hạnh phúc của anh sau này. Giấu em vào kí ức, đi anh!.
Theo Tiin
Khi chúng mình hờn giận, hãy hôn em!
Hãy mãi hôn em như thế, hôm nay, ngày mai và mãi về sau, khi ngọt ngào cũng như lúc đắng cay.
Cảm ơn anh đã bước đến trong đời em, mang cho em những dư vị ngọt lịm của tình yêu. Nhưng cuộc đời không phải là khúc sông êm đềm, lặng gió như ngày anh bước tới. Nếu một ngày nào đó, sóng gió cuộc đời khiến em va vấp, những trắc trở làm em trầy xước con tim, khi ấy hãy ôm em vào lòng, đặt lên môi em một nụ hôn, thật sâu và thật lâu anh nhé.
Em đã từng đi qua những nỗi đau thương, đã từng sống như con ốc co mình lại vì sợ những sóng gió cuộc đời. Em đã từng yêu và từng nếm trải cảm giác đau đớn tột cùng khi tình yêu ấy ra đi. Vì thế mà em rất sợ. Em như con chim nhỏ sợ cành cong, đã ngã một lần thì ám ảnh thật lâu.
Anh đã đến vào chính khoảng thời gian đó, không vồ vập, không vồn vã. Anh dắt tay em, chỉ cho em thấy những chân trời rợp nắng phía trước mắt. Chỉ cho em thấy rằng bầu trời đen tối với những cơn mưa đen u ám đã ở phía sau lưng. Anh vực em dậy từ hố sâu của tuyệt vọng. Anh chỉ cho em cách yêu thương và đón nhận yêu thương. Em cũng không biết mình đã yêu anh tự thủa nào, từ cái khoảnh khắc anh nhìn sâu vào mắt em, hay lúc anh ôm em thật chặt, hoặc giả cũng có thể là lúc, anh hôn em?
Em cũng không biết mình đã yêu anh tự thủa nào, từ cái khoảnh khắc anh nhìn sâu vào mắt em, hay lúc anh ôm em thật chặt, hoặc giả cũng có thể là lúc, anh hôn em? (Ảnh minh họa)
Em tự mình bước ra khỏi vỏ bọc mà bao lâu nay em cố gắng xây đắp với ước mong không làm mình tổn thương hơn nữa. Anh nắm bàn tay em, kéo em ra khỏi khoảng không gian tối đen với những ám ảnh về mối tình đầu đau thương. Em nhìn cuộc đời như đúng những gì vốn có. Vẫn có những mảng màu xám đen, u ám nhưng gam màu hồng tươi tắn vẫn thường trực. Em không còn nhìn đời bi quan và tiêu cực nhưng cũng đủ mạnh mẽ để sẵn sàng đón nhận những điều không như mình mong muốn nếu một ngày nào đó nó xảy ra.
Em cảm nhận được hạnh phúc mình đang có hôm nay. Nhưng ngày mai, chúng mình có thể sẽ hờn giận, sẽ trách cứ và dằn vặt nhau về rất nhiều điều. Tình yêu là như vậy, nó đâu phải chỉ có ngọt ngào. Tình yêu còn cả những đắng cay. Anh đã dạy cho em cách quên một người và cũng dạy cho em cách yêu một người. Bao gồm cả việc yêu những sai lầm, khuyết điểm của người đó. Vì vậy, nếu một ngày mình giận nhau, hãy lại gần... hôn em để hóa giải những u buồn.
Xin anh đừng vội vàng buông tay khi chúng mình hờn dỗi. Đã phải rất khó khăn để nắm tay nhau bước đi trong đời với tư cách đôi tình nhân, vì vậy đừng hành động điều gì quá vội để hối hận anh nhé. Anh đã mang tới cho cuộc sống của em rất nhiều điều mới mẻ. Em cảm thấy mình may mắn khi được yêu anh. Vì thế, hãy vì tình yêu mình đã và đang có, luôn giữ hai từ "Tha thứ" trong tim anh nhé.
Hãy mãi hôn em như thế, hôm nay, ngày mai và mãi về sau, khi ngọt ngào cũng như lúc đắng cay. (Ảnh minh họa)
Nếu một ngày em lầm đường, em sai trái, xin anh hãy nhẹ nhàng đến bên em, như cái lúc anh dang tay kéo em ra khỏi sự tuyệt vọng. Hãy hôn em thật, một nụ hôn chan chứa yêu thương. Nụ hôn sẽ là cách hóa giải mọi bất đồng, sẽ làm cho trái tim đang chất chứa đầy tâm sự như mềm lại, tình yêu sẽ lại thăng hoa...
Đã từng có thời mình trao nhau những nụ hôn như thế giữa con phố mùa đông về đêm vắng lặng. Đã từng có thời anh hôn để ngăn dòng nước mắt cứ lăn dài trên đôi má em. Hãy mãi hôn em như thế, hôm nay, ngày mai và mãi về sau, khi ngọt ngào cũng như lúc đắng cay. Và cả khi chúng mình đã thành chồng, thành vợ, xin hãy cứ hôn em.
Theo VNE
Chấp nhận đi, em chỉ là tình cũ Anh chỉ yêu chính bản thân mình. Anh không yêu em, cũng không yêu cô ấy... Tiếng chuông điện thoại đổ dồn, những dòng tin nhắn đến liên hồi của anh... mọi thứ làm em thấy mệt mỏi. Xin đừng khuấy động cuộc sống hiện tại của em thêm nữa. Là anh đã tự nguyện bước ra khỏi cuộc đời em, tại sao...