‘Giật mình’ khi vợ xin phép chồng được ngủ với sếp
Tôi đã không thể tin được vào tai mình khi vợ đề nghị được ngủ với sếp để có một đứa con lai. Dù vậy, tôi vẫn gật đầu đồng ý để mong muốn của vợ được thực hiện.
Dù đã kết hôn khá lâu nhưng tình cảm của vợ chồng tôi vẫn như lúc mới yêu. Chỉ khi cùng nhau đối mặt với nỗi lo cơm, áo, gạo, t.iền tôi mới thấy hết sự hy sinh của vợ mình. Dù kiếm được nhiều t.iền hơn, bận rộn hơn nhưng không bao giờ vợ tôi than thở. Cô ấy không đầu tư t.iền v.ào quần áo, trang sức mà dùng t.iền tiết kiệm để sắm sửa những vật dụng cần thiết trong nhà. Tôi còn hãnh diện với người xung quanh khi có một người vợ đẹp người, đẹp nết.
Vì tôi kết hôn khá muộn nên bố mẹ rất mong có cháu bế. Dù không dùng biện pháp tranh thai nào nhưng vợ tôi mãi không thể mang bầu. Khi đi khám thì bác sĩ chẩn đoán nguyên nhân là ở phía tôi. Lúc đó, vợ tôi không nói gì mà chỉ nắm c.hặt t.ay chồng.
Vợ tôi muốn ngủ với sếp để xin một đứa con lai (Ảnh minh họa)
Những ngày tháng sau đó, vợ chồng tôi tìm cách chạy chữa để mong có một thiên thần nhỏ. Có khi, hai vợ chồng đi lên một vùng hẻo lánh để cắt thuốc của một ông thầy cao tay hay đi cúng bái để cầu có con, thuốc đông thuốc tây dùng đủ cả nhưng sau gần một năm vẫn không có kết quả khả quan.
Nhiều lúc bi quan, tôi nói với vợ là đi xin con nuôi nhưng cô ấy có vẻ không vui lắm. Tôi biết, vợ vẫn có khả năng làm mẹ, người vô dụng là mình nhưng tính ích kỷ khiến tôi không đủ dũng cảm để cho bất cứ người đàn ông nào khác đụng vào người vợ.
Rồi cả hai bên gia đình biết chuyện, bố mẹ tôi thì buồn rầu còn bố mẹ vợ thì trách mắng. Cuộc sống của hai vợ chồng tôi cũng vì thế mà trở nên ảm đạm hơn bao giờ hết.
Video đang HOT
Cho đến một hôm khi đang ngồi nói chuyện với nhau, thì vợ tôi nói:
- Chồng có thấy con lai đẹp không? Em thấy đôi mắt, gương mặt, ngay cả nụ cười của chúng đều xinh.
- Anh chỉ mong có con thôi. Còn con gì anh cũng yêu thương như nhau hết. Ước gì trời thương cho vợ chồng mình một đứa con để nuôi nhỉ.
- Chồng à, em…
- Sao thế?
- Em nói chuyện này chồng hứa là sẽ không giận nhé.
- Ừ.
- Em thích con lai lắm ý, anh cũng biết em muốn làm mẹ như thế nào rồi đúng không. Anh còn nhớ ông sếp tây trẻ đẹp mà em vẫn thường khoe với anh không? Ông ấy đã từng thích em, tán em nhưng vì yêu chồng nên em không qua lại với người này. Tuần sau là sếp em về nước và có thể không quay trở lại Việt Nam nữa. Em muốn xin sếp một đứa con về nuôi được không chồng?
Đề nghị của vợ khiến tôi “á khẩu”. Quả thực, tôi vẫn chưa đủ bao dung để chấp nhận vợ mình quan hệ với người khác nhất là ngủ với sếp. Khi bình tâm trở lại, tôi lại muốn mong muốn của cô ấy được thực hiện.
Tôi ôm vợ và nói: “Anh chấp nhận nhưng sau đó em phải cắt đứt mọi quan hệ với sếp. Anh làm khổ em nhiều rồi anh sẽ bù đắp cho em bằng cách yêu thương đứa con ấy như con đẻ của mình”. Giờ đây, con trai nhỏ của chúng tôi đã được hai t.uổi. Vợ chồng tôi vẫn sống hạnh phúc bên nhau và cùng nhau chăm sóc cho con.
Theo Gia đình Việt Nam
Đại chiến chị dâu – em chồng chỉ vì một quả dưa hấu
Câu qua câu lại, cuộc đối thoại không thể dừng, và cuối cùng nó biến thành trận đại chiến thật sự. Bao nhiêu uất ức bị dồn nén bấy lâu, Phương mang ra xả hết, chẳng giữ lại gì. Chị dâu Phương cũng không phải dạng vừa, đối lại Phương từng chữ một.
Mang tiếng lấy chồng gần nhà mẹ nhưng có khỉ phải hai, ba tháng, Phương mới dám đưa con về thăm bà ngoại một lần. Không phải Phương không thương mẹ, cháu không quý bà mà bởi chị dâu Phương - kẻ nổi tiếng về sự chua ngoa, đanh đá. keo kiệt mà khắp khu phố nhỏ này ai cũng nức tiếng.
Phương nhớ ngày anh trai Phương đưa chị dâu về ra mắt, mẹ Phương và Phương đã thoáng không hài lòng. Sự khôn lanh, lọc lõi hơn t.uổi của chị dâu khiến cả nhà Phương phải dè chừng, không biết lời nào chị dâu nói thật, lời nào là giả dối. Nhưng Phương chị là em gái, sớm muộn gì cũng đi lấy chồng, đến mẹ Phương còn không lên tiếng thì sao Phương có quyền bàn luận về chị dâu. Mẹ Phương lại vốn hiền lành, chưa từng cãi vã với ai bao giờ, Phương chỉ sợ không sớm thì muộn, rồi cũng có ngày mẹ phải khổ với người chị dâu ấy. Và Phương đã không nhầm.
Chị dâu mới về được hơn hai tháng đã liên tục hối thúc Phương đi lấy chồng. Miệng thì nói rằng lo lắng cho tương lai của Phương nhưng Phương thừa hiểu, vì chị dâu sợ tốn kém. Ngay đến cả với mẹ chồng mà chị dâu còn so đo, tính toán từng đồng. Vậy nên chị dâu về được nửa năm, chẳng cần phải đuổi, Phương cũng kết hôn để đỡ phải sống chung một nhà với bà chị dâu khó tính, xét nét, vụ lợi.
Lấy chồng gần nhà nên Phương thường xuyên về thăm nhà. Lần nào về cũng quà cáp cho mẹ. Vậy mà hễ thấy mẹ chồng đưa gì cho con gái là chị dâu Phương lại m.ỉa m.ai, châm chọc rằng Phương không biết điều, đã không mang được gì về cho mẹ thì thôi lại còn về vác của mẹ đi. Phương ấm ức lắm, nhiều lần định lên tiếng cãi lại nhưng lần nào mẹ Phương cũng can ngăn, hơn nữa chồng Phương lại ở đấy nên Phương cũng đành nín nhịn cho êm ấm cửa nhà.
Tới nước này thì Phương có muốn cũng chẳng nhịn được nữa. (Ảnh minh họa)
Nhưng càng nín nhịn thì chị dâu lại càng được đà lấn tới. Phương sinh con, con đầy tháng mới cho về ngoại chơi được một ngày thì chị dâu đã đi rêu rao khắp phố rằng đi về vất vả còn phải hầu hạ, phục vụ em chồng. Người ta nói đến tai Phương, ấm ức, Phương đưa ngay con về nhà nội. Và cũng từ đó, Phương ít về nhà ngoại hẳn. Mỗi lần gọi điện cho mẹ, nghe giọng mẹ nghẹn ngào, Phương lại thấy x.ót x.a. Phương đã không ít lần nói chuyện với anh trai mình nhưng lần nào cũng chỉ được đôi ba câu vì hai anh em không hợp tính. Phương chỉ sợ, nói nhiều quá, đến tình anh em cũng chẳng thể giữ nổi.
Hôm vừa rồi, giỗ bố Phương nên Phương đưa cả nhà về bên ngoại. Biết tính chị dâu nên Phương vừa tới đã đưa con cho chồng để bắt tay vào cơm nước dọn dẹp. Vậy mà vẫn bị chị dâu nói cạnh khóe rằng Phương đến chỉ ăn không. Ngày giỗ bố, không lẽ lại cãi nhau. Phương đành nhịn. Cuối cùng thì công việc cũng xong xuôi. Hai vợ chồng Phương xin phép về bên nội thì mẹ Phương chạy theo, đưa cho Phương trái dưa hấu nói là cho bà gửi biếu thông gia. Đúng lúc ấy thì chị dâu trong bếp bước ra, sỗ sàng:
- Đã ăn không còn đòi mang phần về, không biết xấu hổ gì hết.
Tới nước này thì Phương có muốn cũng chẳng nhịn được nữa:
- Của mẹ cho tôi, chị chỉ là phận dâu con, quyền gì mà hạnh họe.
Vậy là câu qua câu lại, cuộc đối thoại không thể dừng, và cuối cùng nó biến thành trận đại chiến thật sự. Bao nhiêu uất ức bị dồn nén bấy lâu, Phương mang ra xả hết, chẳng giữ lại gì. Chị dâu Phương cũng không phải dạng vừa, đối lại Phương từng chữ một. Cả nhà không một ai có đủ khả năng ngăn chặn cuộc chiến này.
Còn phải sống với nhau cả đời, rồi chạm mặt nhau nhiều lần nữa mà lần nào cũng như thế này thì chắc Phương chẳng bao giờ dám về nhà mẹ đẻ nữa. Càng thương mẹ phải sống chung với người con dâu tinh quái, ghê gớm thì Phương lại càng giận anh trai mình không biết dạy vợ để đến nước vợ ngồi cả lên đầu mẹ chồng mà vẫn không ý khiến gì. X.ót x.a, khó xử mà Phương không biết làm cách nào để giải quyết tất cả.
Theo Một Thế Giới
Trắng tay vì trót dại ngủ với sếp để giữ tình yêu Tôi như con thiêu thân khi thấy anh tỏ vẻ hững hờ, tôi còn khiêu khích anh để anh phải ngủ lại cùng với tôi. Tôi luôn tự ti về vẻ bề ngoài của mình. Dù nhiều người bảo rằng dáng dấp tôi rất chuẩn, cao ráo và trông cực năng động. Song con gái hơn nhau ở cái mặt t.iền. Trong lúc...