Giật lại chồng từ tay của tình địch
Tôi có thể không làm việc đó, giật lại chồng, chỉ một chữ kí cái roẹt vào tờ đơn ly hôn là tôi có thể chấm dứt mọi thứ với người chồng bội bạc.
Không cần sự van xin hay tha thứ, tôi thà hồ trở thành người phụ nữ tự do, thích làm gì tôi thích và thậm chí là có thể lấy người đàn ông khác. Nhưng tôi đã không làm thế, cũng chẳng có lý do gì để tôi phải quyết định nhanh chóng như vậy cho cuộc đời mình. Làm vậy là tôi thua cuộc và sẽ mất hết mọi thứ tôi đã dày công gây dựng từ trước tới giờ.
Tôi đã yêu và sống gần như dành toàn bộ tuổi thanh xuân của mình cho người đàn ông mà tôi tin tưởng. Chỉ một chút sai lầm, tôi đã bị người đàn bà khác cướp chồng, người đó lại chính là người tôi từng gọi là bạn. Tôi ôm hận, đau khổ nhưng cố nén trong lòng, tỏ ra mình là một người đàn bà mạnh mẽ. Phải thế chứ, để cho đối phương biết được, với tôi, mọi chuyện đều rất bình thường, để cho đối phương không hả hê với chiến tích cướp được chồng người khác. Tôi không bao giờ muốn người khác biết được cảm xúc cũng như điểm yếu của mình.
Người đàn bà ấy đã từng là bạn tôi, thấy chồng tôi đẹp trai, có chút của cải, cô ta tính chuyện giật chồng người . Nghĩ lại, thấy hận trong lòng vì đã ‘nuôi ong tay áo’. Bao lâu nay coi người khác như bạn bè, sống chân tình, nào ngờ họ lại đấm sau lưng mình. Tôi ôm hận trong lòng, cũng đã nhiều lần nghĩ chua chát, định từ bỏ cuộc hôn nhân này nhưng thế có phải là quá dễ dàng cho người khác?
Tôi ôm hận trong lòng, cũng đã nhiều lần nghĩ chua chát, định từ bỏ cuộc hôn nhân này nhưng thế có phải là quá dễ dàng cho người khác? (Ảnh minh họa)
Từng yêu anh 2 năm, thời gian đó anh còn khó khăn, chính tôi là người nâng khăn sửa túi, là người chăm sóc ăn từng bữa ăn. Lúc nào anh đi làm về, tôi cũng sang phòng trọ của anh nấu nướng cho anh, để anh có thể yên tâm chăm sóc sức khỏe. Chúng tôi có mối tình sâu đậm, khiến bao nhiêu người ngưỡng mộ. Yêu không toan tính, yêu chỉ nghĩ làm sao người mình yêu được vui vẻ, hạnh phúc, được chăm sóc chu đáo, chẳng bao giờ nghĩ cho bản thân mình. TIền nong, quà cáp, không bao giờ tôi nhận của anh một xu. Bao nhiêu lần chăm sóc anh là bấy nhiêu lần tôi bỏ tiền túi của mình ra, tôi chỉ mong anh khỏe mạnh, yêu thương tôi là được. Không phải lụy tình, cũng không phải mù quáng, chỉ là tôi nghĩ, tình yêu thì không nên thực dụng. Tôi nguyện hi sinh vì anh, nguyện dùng tuổi trẻ bên cạnh anh, lo cho anh cũng là lo cho tương lai của hai đứa. Những món quà anh tặng tôi chỉ là rất nhỏ, tôi cũng không có ý định nhận gì giá trị từ anh. Vậy nên với tôi, anh là tất cả.
Cưới nhau, anh đã ổn định công việc, thu nhập rất tốt, tôi cũng có một công việc khá ổn. Thế nên, chỉ hai năm sau đó chúng tôi mua được nhà, rồi 1 năm sau anh mua được xe dù không phải là quá xịn. Tôi chỉ cần thế là đủ, vợ chồng con cái yêu thương nhau, quan tâm nhau, no đủ là hạnh phúc lắm rồi. Trước tôi nào dám ước có nhà có xe nhanh như vậy, thế nên, được như ngày hôm nay là ngoài sức tưởng tượng của tôi.
Chúng tôi yêu thương nhau, trong mắt tôi anh là người chồng mẫu mực. Chỉ đến ngày, người đàn bà kia xuất hiện, một người đàn bà xinh đẹp, mồm mép và gợi tình. Tôi chủ quan, không nghĩ rằng anh sẽ này nọ với cô ta. Chắc là do cô ta đã quyến rũ anh, dùng những thủ đoạn mà một người chuyên đi cướp chồng người khác để mê hoặc người đàn ông của tôi. Thấy chồng tôi yêu thương vợ con, cô ta khát khao có được người chồng như vậy. Thảo nào cô ta luôn miệng nói tôi, đừng có tin đàn ông.
Video đang HOT
Chúng tôi yêu thương nhau, trong mắt tôi anh là người chồng mẫu mực. Chỉ đến ngày, người đàn bà kia xuất hiện, một người đàn bà xinh đẹp, mồm mép và gợi tình. (Ảnh minh họa)
Trước đây, tôi đã từng nghĩ, nếu có một ngày nào đó, chồng ngoại tìnhthì nhất định, tôi sẽ không bao giờ tha thứ, sẽ cho anh ta đi luôn không cần níu kéo. Nhưng giờ nghĩ lại, dại gì. Người đàn ông mình dày công chăm sóc, mình vun xới cho gia đình này, người đàn ông ấy phải có trách nhiệm với con cái mình, tại sao mình lại cho không người đàn bà chẳng có công trạng gì. Không thể, như thế là mình thiệt và nhất định, phải giật lại chồng từ tay kẻ thứ ba.
Tôi đã làm mới mình bằng cách ăn mặc thật đẹp, đi nâng mũi, chỉnh sửa một chút diện mạo của mình. Quần áo đầu tư, thay vì trước đây cứ xuề xòa, bình dân. Tôi đã nghĩ đến những hãng mĩ phẩm tốt, đến những trò lãng mạn và cả những bữa ăn ngon hơn nữa. Thay đổi chủ nghĩa kín cổng cao tường bằng chuyện sexy và dễ thương. Chồng tôi chắc chắn sẽ thấy tôi đẹp hơn người đàn bà kia. Thật ra, tôi không phải là hạng xinh nhưng được cái, tôi là người có duyên. Bây giờ chịu khó chuẩn bị thêm cho mình một chút trang sức này nọ, thì cô ta làm sao ăn đứt được tôi.
Tôi nhẹ dạ cả tin nên ngay cả khi chồng và người ấy qua lại, tôi cũng không nghi ngờ gì, cứ thế cho họ tự nhiên. Giờ thì tôi càng hiểu, sức mạnh của cái gọi là hở hang, sexy là gì. Sự cuốn hút của cô ta có lẽ đã khiến chồng tôi bắt mắt. Nhưng đàn ông là thế, nhiều người bị mê hoặc, nhất là với người đàn bà như cô ta. Tôi hận vô cùng khi họ qua lại với nhau, chồng ngoại tình còn gì đau hơn. Nhưng tôi phải nén đau thương, sẽ có cách để níu chồng lại…
Đi đâu tôi cũng dẫn chồng đi, trịnh trọng giới thiệu đó là chồng mình. Còn tôi thì lộng lẫy khiến bao người kinh ngạc. Chồng tôi cũng vì vậy mà được phen mát mày mát mặt. Về nhà, tôi nói bóng gió chuyện người này người kia ngoại tình rồi sau phát hiện ra cô bồ của mình cặp với trăm ông, bị cả họ ghét bỏ, phỉ báng, không ai đón nhận, và sống cô quanh một mình trong căn nhà thuê. Tôi dọa nạt chồng như vậy, có vẻ anh sợ. Tôi cũng nói bóng gió về người bạn của tôi để cảnh báo chồng.
Bây giờ, anh đã hoàn toàn tỉnh ngộ, anh không còn bồ bịch, cô ta cũng không còn là bạn tôi nữa, không bén mảng được tới gia đình tôi. (Ảnh minh họa)
Sau nhiều lần cải thiện, tạo sự lãng mạn trong cuộc sống vợ chồng, tạo tình cảm gắn bó, chồng tôi bắt đầu thấy sợ, không còn lén lút qua lại hay gọi cho cô ta nữa và như vậy, tôi đã thành công bước đầu níu anh về.
Ảnh cưới ngày trước, tôi khơi lại, kể lại những kỉ niệm ngày hai đứa yêu nhau khi đi ngủ, thủ thỉ với chồng lời yêu thương khiến anh được sống lại những tháng ngày khó khăn mà anh đã bên tôi. Nhất định là không thể có chuyện cho không người đàn bà này, tôi phải đưa chồng tôi về với gia đình, với con tôi. Anh là người kiếm tiền cho gia đình, là trụ cột chính, là người có thể cho mẹ con tôi cuộc sôn sung túc, tôi hà cớ gì lại đẩy anh ra xa. Ai cũng phạm lỗi, tha thứ là cách tốt nhất để khiến con người ta nhận ra sai lầm. Tôi sẽ tha thứ cho anh một lần…
Bây giờ, anh đã hoàn toàn tỉnh ngộ, anh không còn bồ bịch, cô ta cũng không còn là bạn tôi nữa, không bén mảng được tới gia đình tôi. Tôi đã quyết định từ nay sẽ giữ chồng theo cách của mình và không bao giờ để anh rơi vào tay người đàn bà khác, nhất định là như vậy. Tôi tin là mình làm được và tôi cần làm như thế vì bản thân mình, vì các con tôi, vì mái ấm tôi và anh dày công xây dựng…
Theo Khampha
Ghen 'độc'
Vợ chồng chị bạn tôi hiện đã đường ai nấy đi, nguyên nhân bắt đầu từ việc anh chồng bồ bịch lăng nhăng và chị vợ ghen lồng ghen lộn.
Chị tự nhận mình không phải ghen dạng vừa, mà là "ghen độc", "ghen lạ", ghen tới mức Hoạn Thư chắc phải gọi chị bằng sư phụ. Tôi biết chị nói đùa để lấp đi cái khoảng trống đang tồn tại bên trong, bởi song song với khoảng trống ấy là sự nuối tiếc muộn màng, giằng xé tâm hồn chị từng ngày.
Anh là mối tình đầu của chị. Mười năm bên nhau, chị tin và yêu anh hơn cả bản thân. Càng yêu, chị càng cố vun vén cho mái ấm gia đình, chị như con thoi quán xuyến từ trong ra ngoài, kiêm luôn việc kiếm tiền mà chẳng một lời kêu ca, than vãn. Không chỉ lo cho chồng con cơm no áo ấm, với cả bên nội, bên ngoại, chị cũng phụng dưỡng tận tình, chu đáo. Chính vì vậy mà ai cũng yêu quý chị. Chị đã làm tất cả những điều đó vì anh, chị tin gái có công thì chồng không phụ.
Ảnh minh họa. Nguồn: Internet
Ấy vậy mà anh lại phụ chị. Hàng ngàn mũi kim đâm vào tim khi một ngày, chị nhận cuộc điện thoại từ một cô gái lạ yêu cầu chị buông tha cho anh. Chị quay cuồng, điên loạn, bao nhiêu tin yêu vụn vỡ, như người mất phương hướng, chị chới với trong lời giải thích qua quýt của anh "chắc ai đó cố tình chọc phá cho vui". Vui đâu chẳng thấy, chỉ thấy chị thần kinh bấn loạn, chẳng tha thiết cuộc sống chung quanh. Trong giây phút ấy, chị nghĩ đến mẹ chồng, người phụ nữ quyền lực trong gia đình. Anh rất nghe lời bà, cái uy của bà bao giờ cũng hiệu nghiệm.
Chị hy vọng bằng tình yêu dành cho con cái và kinh nghiệm của bà, chị sẽ có một điểm tựa vững chắc. Chị thấp thỏm hy vọng như đã tìm ra được chiếc phao cứu lấy cái hạnh phúc đang chới với giữa dòng. Bà sẽ là người ném chiếc phao ấy, sẽ trở thành một đồng minh tuyệt vời bên chị. Thế nhưng, chị nói chưa tròn câu, bà đã mắng sa sả, đàn bà cứ hay ghen bóng ghen gió, đa nghi cho lắm để rồi làm khổ chồng con, bằng chứng đâu mà bảo nó ngoại tình.
Con cái nhà này đứa nào cũng có gien của bố nó, chung thủy, tử tế với vợ con, đừng có mà nghĩ vớ nghĩ vẩn. Ừ thì chị không có bằng chứng, nhưng còn cuộc gọi nửa van xin nửa thách thức kia thì sao? Bà gạt phăng, chị thất vọng não nề khi mẹ chồng không một lời an ủi, sẻ chia, còn trách mắng. Ấm ức, chị oán luôn cả mẹ chồng. Trong cơn uất ức, ghen tuông, chị quyết làm cho cả nhà chồng sáng mắt.
Những cuộc điện thoại cứ đều đặn gọi đến như thách thức sự chịu đựng của chị. Chị bỏ bê công việc, âm thầm theo dõi chồng. Đến một ngày, tim chị như ngừng đập khi xe anh dừng trước cổng ngôi nhà xa lạ, một bóng hồng mỉm cười tươi tắn bước ra, rồi họ nhanh chóng lao vút đi. Chị vội vã bám theo, không còn gì nghi ngờ khi cả hai dừng chân tại khách sạn. Chị chạy bổ tới kéo áo kẻ phụ bạc, cho anh một bạt tai rồi bỏ ra về. Nỗi đau, nỗi oán hận dâng cuồn cuộn trong huyết quản.
Ảnh minh họa. Nguồn: Internet
Vừa về đến nhà, chị xé đôi chiếc áo trắng tinh tươm mà chị mới mua cho anh hôm qua, quấn lên đầu đứa con gái lên năm, rồi nói người giúp việc đưa con sang bên nội báo tin "ba nó chết rồi". Con gái òa khóc nức nở, giọng chị lạnh lùng, dứt khoát. Bà mẹ chồng chị ngã khuỵu, mếu máo kêu trời than đất, khi nghe đứa cháu nội báo tin. Ông cụ cũng đứng chết trân.
Chị người làm bối rối đỡ lấy bà, kể lại sự việc. Dù ông bà có năn nỉ thế nào, chị vẫn không cho phép con gái gỡ chiếc "khăn tang" xuống, chị đem cả sinh mạng của mình ra đe dọa nếu một ai gỡ xuống. Chị còn bắt con gái đội chiếc khăn ấy ra đứng trước cổng chờ anh về, mặc bao ánh mắt hiếu kỳ dòm ngó.
Trong cơn ghen hận ngút ngàn, chị đánh mất hình ảnh của mình, đánh mất tất cả tình cảm của những người thân yêu dành cho chị. Sau ngày ấy, gia đình chị luôn sống trong mâu thuẫn, cãi vã, nhà chồng và con dâu không còn thân thiện. Hai bên sui gia cũng chẳng thèm nhìn mặt nhau. Chồng chị vốn là người có lỗi, nhưng chẳng ai bận tâm đến cái lỗi của anh, tất cả quay sang quy chụp hành động nông nổi của chị. Với họ đó là sự xúc phạm, coi thường, gây nên tổn thương sâu sắc không ai chấp nhận được.
Ghen có năm bảy đường ghen, nhưng dễ thường người ta chỉ ghen theo bản năng, bởi khi cơn ghen dâng lên đến tận não thì mấy ai còn đủ tỉnh táo để nghĩ suy, kiềm chế. Họ cứ vậy để cho cơn ghen lấn át lý trí dẫn lối đưa đường, xô đẩy họ từ bế tắc này sang đỉnh bế tắc nọ. Thực tế ghen đến mất chồng xưa nay không hiếm, nhưng chọn cách ghen kết hợp với trả đũa nhà chồng chỉ vì không được hậu thuẫn như chị thì đúng là "ghen độc", "ghen lạ".
Điều đáng buồn là chị không chỉ mất chồng mà còn đánh mất luôn hình ảnh của mình, bởi sau câu chuyện, người ta sẵn sàng tha thứ cho một ông chồng phản bội, nhưng lại không thể chấp nhận hình ảnh một nàng dâu "ghê gớm". Cũng không một ai thông cảm cho chị, để hiểu rằng giá như lúc ấy chị được mẹ chồng chia sẻ, động viên, thì đâu đến nỗi.
Theo PNO
Vợ tôi giữ chồng đến ngạt thở! Điện thoại tôi bị vợ săm soi từng cuộc gọi, tin nhắn. Hễ thấy cô đồng nghiệp hay bạn học cũ nào có vẻ xinh xinh trao đổi trò chuyện với chồng là vợ bắt đầu kiếm chuyện gây gổ, buộc chồng phải tránh xa họ. Vợ thấp bé, gương mặt không có gì nổi bật. Điều đó không quan trọng vì tôi...