Giáo viên trừng phạt học sinh: Thỏa hiệp mức nào?
PGS.TS Trần Xuân Nhĩ phản đối sử dụng biện pháp thô bạo tổn thương trẻ và cho rằng cần nghiên cứu hình thức xử phạt nhẹ nhàng nhưng nghiêm khắc.
Có thể xử phạt nhẹ nhàng nhưng nghiêm khắc
Liên quan đến sự việc một loạt phụ huynh tố con em mình bị đánh đập, miệt thị trong lớp dạy kèm ở phường Tấn Tài, TP Phan Rang-Tháp Chàm (Ninh Thuận), trong 9 gia đình làm việc với cơ quan điều tra thì có 7 gia đình không yêu cầu xử lý hành vi vi phạm của bà Phan Trần Linh Thu, người mở lớp dạy kèm.
Họ cho rằng học sinh khi lười học, không chịu làm bài thì cô giáo phải có biện pháp nghiêm khắc để răn đe các cháu. Hiện chỉ có 2 gia đình yêu cầu cơ quan chức năng xử lý nghiêm hành vi vi phạm của bà Thu.
Sự việc trên một lần nữa làm dấy lên tranh cãi về cách giáo dục trẻ “ thương cho roi cho vọt” trong dư luận. Một luồng ý kiến cho rằng, là cha mẹ học sinh họ, họ cũng chấp nhận cách dạy như vậy của giáo viên bởi roi vọt làm các em ngoan ngoãn, trưởng thành. Một luồng ý kiến khác lại cho rằng hành vi như cách của bà Thu nói trên là tàn nhẫn, vi phạm đạo đức giáo viên.
Trao đổi với Đất Việt, PGS.TS Trần Xuân Nhĩ, nguyên Thứ trưởng Bộ GD-ĐT cũng nhắc lại câu của người xưa “Thương cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi” và khẳng định, nếu trẻ con được nuông chiều thái quá, đòi gì đáp ứng nấy thì sẽ sinh hư. Ngày nay, nhiều vụ việc cho thấy trẻ hư phần lớn là con nhà giàu, muốn gì được nấy. Vậy nhưng, đối với chuyện “cho roi, cho vọt”, PGS Nhĩ cho rằng cần có cách hiểu khác.
Ông nhắc lại câu chuyện thuở ấu thơ, mỗi khi ông làm sai, ông cụ thân sinh thường bắt ông nằm xuống giường, gác một cây roi trên bụng mà không được động đậy, cho đến khi nào ông thấy hối lỗi mới lấy cây roi đi.
Tương tự, khi nhỏ ông thường hay hờn dỗi, mẹ dỗ dành ăn cơm nhưng càng dỗ ông lại càng phản ứng. Sau cùng, bà cất cơm đi, ông vừa đói vừa vùng vằng nhưng lần này không có ai để dỗ dành nữa. Chính sự tảng lờ đó khiến ông từ bỏ tính hờn dỗi.
Đến bây giờ, nguyên Thứ trưởng Bộ GD-ĐT cũng dùng cách này để dạy cháu. Cháu đòi hỏi nọ kia, ông không đáp ứng thì lập tức ăn vạ. Thay vì dỗ dành, thỏa mãn ý muốn của cháu, ông tảng lờ đi, vài lần như thế, cháu ông đã không còn giữ tính đòi hỏi này nữa.
Video đang HOT
Cô giáo dạy thêm tại nhà đánh học sinh ở Ninh Thuận. Ảnh cắt từ clip
Từ câu chuyện của gia đình mình, PGS.TS Trần Xuân Nhĩ nhận xét, “cho roi, cho vọt” không có nghĩa là dùng roi, thước đánh vào người, vào đầu,tát tai, đánh đập trẻ, mà có nhiều biện pháp khác nhẹ nhàng hơn nhưng không kém phần nghiêm khắc để hạn chế, sửa đổi tính xấu của trẻ.
Một điểm khác, ông cũng không phản đối việc đôi lúc trẻ hư có thể đánh một vài roi vào mông – phần thịt mềm không gây tổn hại mà vẫn khiến cho trẻ phải nhớ.
“Tóm lại, những hành động thô bạo như tát tai, dùng thước, roi đánh vào người, vào đầu trẻ có thể vô tình nhưng đôi khi lại gây tổn thương cho trẻ cần tuyệt đối tránh.
Tuy nhiên, nếu không phạt trẻ thì làm sao có thể giáo dục được chúng? Còn những hình phạt nhẹ nhàng, nghiêm khắc và có hiệu quả, như yêu cầu trẻ đứng nghiêm, úp mặt vào tường hay một vài roi vào mông… thì vẫn có thể cho phép giáo viên thực hiện”, PGS.TS Trần Xuân Nhĩ nói.
Từ đây, ông cho rằng cần có sự nghiên cứu một cách đầy đủ, rộng rãi hơn về vấn đề trên, tiến tới có quy định rõ hơn thế nào là xâm phạm đến cơ thể trẻ, thế nào là thô bạo…, những hành vi nào không được làm và cần nghiên cứu những hình thức phạt nghiêm khắc nhưng đúng tâm sinh lý của học trò, nhẹ nhàng, không tổn thương cho trẻ.
Vì đâu?
Khẳng định các sự việc giáo viên bạo hành trẻ chỉ là những trường hợp cá biệt, song nguyên Thứ trưởng Bộ GD-ĐT cũng chỉ ra nguyên nhân sâu xa của những hành động ấy.
Trước hết, do trường sư phạm chưa đào tạo, rèn luyện những người mà tương lai sẽ trở thành người thầy một cách đầy đủ, đặc biệt trong cách ứng xử.
“Người làm thầy khác với người làm công việc khác, từ lời nói, cách ứng xử giữa người-người, thầy-thầy, thầy-phụ huynhnh, thầy-học trò… Bởi chưa được rèn luyện, đào tạo một cách đầy đủ, người thầy chưa có đủ những phẩm chất đó nên dễ nóng giận, cáu gắt…”, PGS.TS Trần Xuân Nhĩ nói.
Vị chuyên gia cũng đưa ra các lý giải. Thứ nhất, các trường khi tuyển những giáo viên tương lai không chỉ nên qua điểm số mà phải xem tư cách của họ trong cả quá trình học phổ thông, từ đó có biện pháp đánh giá người sẽ trở thành giáo viên trong tương lai. Phải có đủ tư cách như thế nào thì mới tuyển vào trường và vào trường rồi thì người đó phải tiếp tục rèn luyện từ lời ăn tiếng nói đến cử chỉ, hành xử. Tiên học lễ, hậu học văn, giáo dục lễ độ cho người làm thầy vô cùng quan trọng.
Thứ hai, người xưa nói “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư”, hình ảnh người thầy ngày xưa rất quan trọng. Tuy nhiên, ngày nay, trong cơ chế thị trường, người thầy nhiều khi vì đồng tiền nhiều quá nên “chân trong, chân ngoài”, mà đôi khi “chân ngoài” dài hơn “chân trong”. Chính điều này làm cho hình ảnh người thầy bị phai mờ phần nào và đôi khi học sinh nhìn thấy chuyện đó mất đi sự tôn trọng đối với người thầy.
Thứ ba, chế độ chính sách, đãi ngộ chưa phù hợp, khiến người thầy chưa thể sống được bằng đồng lương của mình nên họ phải mưu sinh. Khi căng thẳng cơm, áo, gạo, tiền thì người thầy không thể tận tâm, tận lực với học trò.
Thành Luân
Theo baodatviet
Yêu thương mới giúp trẻ nên người
68,4% số trẻ em từng bị cha mẹ, người chăm sóc bạo lực tại nhà, không khiến nhiều người bất ngờ, bởi quan niệm "Yêu cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi". Tuy nhiên, roi vọt không làm trẻ nên người mà phải là giáo dục trẻ bằng tình yêu thương.
Trẻ em gửi đến phụ huynh thông điệp "Trẻ nên người không phải bởi đòn roi". Ảnh: Thủy Trúc
Đòn roi không phải là cách giáo dục
Tại buổi đối thoại: "Thúc đẩy sự tham gia của các bên liên quan, trong chấm dứt các hình thức trừng phạt thể chất tinh thần trẻ em" cuối tuần qua do Viện Nghiên cứu Quản lý Phát triển bền vững (MSD), Hội Bảo vệ quyền trẻ em Việt Nam (VACR), và Mạng lưới Quản trị Quyền trẻ em đồng tổ chức, bà Ninh Thị Hồng - Phó Chủ tịch Thường trực Hội Bảo vệ quyền trẻ em Việt Nam chỉ ra các nguyên nhân của bạo lực trẻ em. Theo đó, phụ huynh chưa nhận thức được các tác hại của việc trừng phạt thể chất, tinh thần trẻ em, vẫn áp dụng đòn roi không còn phù hợp.
Trong khi đó, giáo viên lại chưa nhận thức đúng đắn, thiếu phương pháp giáo dục và kỷ luật tích cực. Tiêu chí đánh giá "gia đình văn hóa, tổ dân phố văn hóa" tạo ra tâm lý thành tích, không muốn xử lý các vụ việc liên quan đến trừng phạt trong gia đình. Đặc biệt là khi vẫn mang tư tưởng chuyện "đánh con" là việc riêng của gia đình. Mặc dù Luật Trẻ em và các nghị định hướng dẫn đã quy định rõ về trách nhiệm của các cơ quan, ban ngành trong việc bảo vệ trẻ. Tuy nhiên, các hình thức trừng phạt thể chất tinh thần lại không được quy định rõ ràng, dùng chung từ "bạo lực" khiến các cách diễn giải còn khác nhau.
Cho rằng số liệu 68,4% số trẻ em từng trải qua đau buồn do bị trường phạt thể chất, tinh thần là chưa chính xác, Viện trưởng MSD Nguyễn Phương Linh nêu ý kiến: Đây mới chỉ là phần nổi của tảng băng chìm. Trừng phạt thể chất, tinh thần trẻ em còn bị hiểu sai, cho rằng là vì lợi ích cho trẻ, để trẻ tốt hơn chứ không phải bạo lực. "Số liệu 68,4% thể hiện, cộng đồng, các bên liên quan bắt đầu nhận thức được tình trạng bạo lực thể chất, tinh thần trẻ em hiện giờ vô cùng phổ biến. Tỷ lệ lớn này cũng cảnh tỉnh mọi người về việc trẻ em Việt Nam đang chịu các hình thức trừng phạt thể chất, tinh thần như một biện pháp giáo dục chắc chắn không mang lại hiệu quả. Đã đến lúc chúng ta đoàn kết, nhận ra vai trò của mỗi bên liên quan, tìm giải pháp để giảm tỷ lệ trẻ em bị trừng phạt xuống" - bà Phương Linh nhấn mạnh.
Giáo dục tích cực bằng tình yêu thương
Trừng phạt trẻ em bằng thể chất, tinh thần được chính các em học sinh đến từ 3 miền Bắc, Trung, Nam đã chỉ ra nhiều hậu quả. Trẻ rụt rè, mất tự tin, gặp phải vấn đề về tâm lý. Không chỉ thế, trẻ em sẽ học theo người lớn, tin rằng chỉ có đòn roi là cách giáo dục tốt nhất. Các em cảm thấy bị bỏ rơi, có tâm lý thù hằn, đối nghịch, gây hấn với cha mẹ, thầy cô. Trẻ còn bị đau, thương tích, để lại những dấu tích, sẹo trên cơ thể, thậm chí có nguy cơ dẫn đến tử vong. Từ đây, các em mong muốn mỗi nhà trường có một giáo viên tâm lý giúp học sinh suy nghĩ tích cực. Cha mẹ học cách lắng nghe và tâm sự với trẻ; gần gũi, dành thời gian cho con, học cách thấu hiểu. Khi trẻ mắc lỗi, cha mẹ dùng những hình thức kỷ luật tích cực, không nên so sánh với người khác. Đặc biệt là giáo dục trẻ em bằng tình yêu thương, dạy trẻ không dọa trẻ.
Có nhiều năm nghiên cứu về trẻ em, bà Nguyễn Phương Linh kiến nghị, cha mẹ, thầy cô hãy đồng hành cùng con, học trò để tìm ra giải pháp, quy tắc, giúp trẻ lớn lên, phát huy đúng sở trường. Trẻ em cũng phải có trách nhiệm đối với cả sự lớn lên của mình. "Khi trẻ em vi phạm các nội quy, quy định sẽ phải chịu trách nhiệm, bị phạt lao động, làm bài tập, tìm hiểu vấn đề nào đó, thay vì chịu đòn roi, mắng nhiếc. Ngoài ra các phần thưởng cũng rất quan trọng trong giáo dục tích cực như khích lệ trẻ tự tin, có môi trường an toàn để bộc lộ chính kiến hay khả năng. Cha mẹ khen thưởng bằng dành thời gian cho trẻ em, vui chơi với con..." - bà Linh nhấn mạnh.
Để chấm dứt trừng phạt thể chất tinh thần trẻ em, nhiều ý kiến đề nghị cơ quan quản lý nhà nước về bảo vệ trẻ em định nghĩa rõ ràng các hình thức bạo lực trẻ em, bao gồm cả trừng phạt thể chất, tinh thần dưới mọi hình thức, mọi cấp độ và có chế tài xử phạt mạnh. Xây dựng các mô hình trường học an toàn, trường học hạnh phúc, không có bạo lực và xâm hại trẻ em. Mỗi nhà trường nên có một hòm thư "Điều em muốn nói". Đặc biệt là tăng cường truyền thông, nâng cao ý thức cho người dân, phụ huynh để hiểu rõ, có sự thay đổi. "Tới đây chúng tôi sẽ truyền thông về kiến thức, kỹ năng và tuyên truyền những mô hình, câu lạc bộ cha mẹ điển hình. Các thông điệp về bảo vệ trẻ em cùng hướng tới suy nghĩ, hành động tích cực và cụ thể" - Phó Cục trưởng Cục Trẻ em Nguyễn Thị Nga cho biết.
Theo kinhtedothi
Cha mẹ nên hướng dẫn con cách sử dụng Internet Ông John Lim, người Singapore, đưa ra lời khuyên với các bậc phụ huynh về chuyện con cái sử dụng Internet và máy tính. Phụ huynh nên hướng dẫn con phân biệt thông tin tốt hay độc hại trên mạng - Ảnh: QUANG ĐỊNH Điểm mấu chốt là tình yêu thương dành cho con cái bạn. Tình yêu thương sẽ thúc đẩy chúng...