Giành lại chồng từ tay bồ có gì khó, tôi đã thử và thành công!
Với những ông chồng có tính trăng hoa, bạn càng đảm đang, nhu mì, chịu đựng anh ta càng lấn tới. Vợ muốn giành lại chồng từ tay bồ chỉ có cách là sống bớt “vợ” đi một chút!
Tôi lấy chồng năm nay bước sang năm thứ 9. Gần chục năm bên nhau, ngọt ngào đắng cay đau xót gì đều đã trải qua đủ. Hồi còn con gái, lúc buôn chuyện cùng mấy cô bạn thân, chúng tôi luôn quả quyết sau này lấy chồng mà chồng dở chứng hư hỏng, bồ bịch là bỏ luôn không cần nghĩ. Thế nhưng đến khi làm vợ, làm mẹ rồi tôi mới hiểu, ly hôn chẳng phải chuyện có thể nói làm là làm. Cuộc đời luôn chứa đựng nhiều cạm bẫy hơn là chúng ta tưởng tượng và các ông chồng đôi khi chỉ là con cừu non đứng giữa cánh đồng mà thôi.
Chồng tôi là người đàn ông kĩ tính, chỉn chu, nề nếp. Từ hồi yêu nhau, anh ấy đã luôn có cái vẻ đĩnh đạc của người đàn ông trưởng thành. Tôi thích nhất cái tính sạch sẽ, ngăn nắp, gọn gàng của anh ấy, người khác có thể cho là khó tính, để ý tiểu tiết nhưng chẳng hiểu sao với tôi điều đó thật quyến rũ. Cũng vì tính sạch sẽ mà chồng tôi luôn sẵn sàng xắn tay áo lau dọn nhà cửa, căn bếp, nhà tắm cùng tôi mỗi dịp cuối tuần.
Cách đây 3 năm, chồng tôi được đề bạt thăng chức lên làm Trưởng phòng. Chưa kịp vui lâu tôi đã phát hiện ra anh ấy có những dấu hiệu bất thường như đi sớm về khuya, điện thoại không bao giờ rời người và đặc biệt trở nên chiều chuộng tôi một cách khó hiểu. Bán tín bán nghi, tôi nhờ cậy một văn phòng thám tử có tiếng và nhận được kết quả không quá bất ngờ: Chồng tôi cặp bồ bên ngoài. Cô nhân tình là người cùng công ty, kém anh ấy 10 tuổi, mới tốt nghiệp ra trường. Thú thực dù rất giận nhưng tôi thầm thấy may vì đó chỉ là một cô ả vắt mũi chưa sạch, vừa ra trường muốn bám víu vào người đàn ông có tiền, có quyền mà thôi. Tôi cũng biết chắc với tính cách của chồng tôi, anh ta sẽ chẳng yêu thương gì cô ả thật lòng mà chỉ bị mờ mắt bởi vẻ non tơ, mơn mởn ấy.
Những dấu hiệu bất thường khiến tôi phát hiện ra ngay anh ta có người khác (ảnh minh họa)
Tôi dành ra 1 ngày để suy nghĩ. Chồng tôi phản bội tôi như vậy, liệu anh ta có xứng đáng với một cơ hội nữa? Câu nói quả quyết năm xưa “chồng dở chứng hư hỏng, bồ bịch là bỏ luôn không cần nghĩ” hiện ra trong đầu tôi nhưng nhìn bức ảnh chụp cùng con trai bé bỏng trong ví, tôi lại thấy chẳng đành lòng. Tôi không muốn thằng bé lớn lên trong gia đình không toàn vẹn, bố mẹ bỏ nhau mỗi người một nơi. Tôi hiểu bản chất chồng không xấu nhưng có lẽ chức quyền đến trong tay quá bất ngờ, anh không kịp trở tay, lại có cô nàng đôi mươi đến tình nguyện dâng hiến thì trượt chân cũng chẳng có gì lạ.
Video đang HOT
Nghĩ vậy, tôi quyết tâm giành lại chồng từ tay bồ. Với những ông chồng có tính trăng hoa, vợ càng đảm đang, nhu mì, chịu đựng anh ta càng lấn tới. Vợ muốn giành lại chồng từ tay bồ chỉ có cách là sống bớt “vợ” đi một chút!
Bớt “vợ” là như thế nào? Là đừng làm vợ nữa!
Tôi bỏ hết mọi công việc nhà, đưa con sang nhà bà ngoại trông còn bản thân hàng ngày tan làm đi spa, đi shopping, đi chơi cùng bạn bè. Vài ngày đầu chồng tôi không nhận ra điều gì bất thường nhưng sang đến tuần thứ hai, khi nhìn thấy sàn nhà đầy bụi bẩn, bát đĩa vứt chỏng chơ trong bồn rửa và nhà vệ sinh bốc mùi khó chịu, anh ta mới tá hỏa. Đầu tiên, chồng gọi điện trách móc tôi lười biếng, để nhà cửa không ra sao. Tôi vừa nghe vừa nín cười, nhẹ nhàng dập máy rồi gửi một loạt ảnh tình tứ của anh ta và bồ từ thám tử cho chồng xem cùng tin nhắn: “Nhà bẩn vậy, sao anh không thử nhờ cậy cô ấy vài buổi xem sao?”. Xong rồi tôi tắt máy, vứt qua một bên, hẹn đi bơi với mấy cô bạn.
Muốn giành lại chồng từ tay bồ, vợ đừng “làm vợ” nữa! (ảnh minh họa)
Về đến nhà, thấy chồng tôi đi khỏi từ lúc nào, mở máy thấy gần 40 cái tin nhắn hết xin lỗi lại đến trách móc rồi đòi sang ở nhà tình nhân luôn, tôi có hơi chột dạ nhưng vẫn vững lòng chẳng có chuyện gì đâu, anh ta nhất định sẽ về với tôi. Nói không sai, chỉ 4 ngày sau là chồng tôi lò dò về, mặt mũi thảm thương không thể tả. Hóa ra, ở cùng cô tình nhân vắt mũi chưa sạch kia có sung sướng gì. Khu trọ thì tồi tàn, ăn uống thì kém vệ sinh, anh ta sang ở nhà cô ta 4 hôm thì đau bụng đi ngoài mất 2 buổi. Chưa kể ánh nhìn dè bỉu của người trong khu nhìn mình khiến anh ta ngượng chín mặt. Khi về với tôi, anh ta đã dứt khoát cắt đứt liên lạc với cô tình nhân kia rồi.
Tôi im lặng nghe anh ta kể lể rồi ra tối hậu thư: “Đây là cơ hội đầu tiên và cũng là duy nhất tôi cho anh để sửa đổi bản thân. Nếu anh còn tái phạm dù chỉ một lần, anh mãi mãi không bao giờ được gặp lại 2 mẹ con tôi nữa! Chưa hết, tôi sẽ làm mọi cách để khiến anh phải đau khổ!”
Chồng tôi mếu máo, ôm lấy tay tôi, rối rít xin lỗi: “Anh biết rồi, anh sẽ không bao giờ làm gì có lỗi với mẹ con em nữa. Em tha lỗi cho anh vợ nhé!”
Từ đó tới giờ chồng tôi lại trở về anh chồng ngăn nắp, chỉn chu ngày nào. Anh vẫn luôn sẵn sàng phụ tôi dọn dẹp, lau rửa nhà cửa mỗi cuối tuần. Tôi thấy mình đã sáng suốt khi cho chồng cơ hội nữa. Các chị em phụ nữ khác cũng vậy, chồng ngoại tình chưa phải là tận thế đâu. Tận thế là khi bạn buông xuôi, bất lực trước mọi việc. Còn phụ nữ, mưu kế đâu thiếu gì phải không? Các chị là những người hiểu chồng mình nhất cơ mà!
Theo Blogtamsu
Đau đớn khi phát hiện vợ không còn đời con gái
Tôi năm nay 32 tuổi, hiện đang là giáo viên tại một huyện miền núi tỉnh Thanh Hóa. Đã có một chuyện xảy ra với tôi cách đây 3 năm nhưng đến bây giờ, những hình ảnh ghê tởm ấy vuẫn cứ ám ảnh, theo đuổi tôi như hình với bóng khiến tôi cảm thấy rất mệt mỏi. Chính vì lẽ đó nên tôi viết lên những tâm sự này để chia sẻ nỗi lòng của mình với các bạn
Tôi đã lập gia đình từ năm 29 tuổi. Suốt ba năm chung sống bên nhau, tôi vẫn không thể nào quên đi quá khứ "huy hoàng" của vợ mình. Tôi luôn cảm thấy xấu hổ, tủi nhục và đau đớn khi nghĩ về điều đó...
Đấy là năm em 18 tuổi, cũng là năm hai chúng tôi bắt đầu yêu nhau. Em không đẹp nổi bật nhưng em rất thông minh, nhanh nhẹn và tháo vát. Sau sáu năm yêu thương nhau, gia đình hai bên đều rất ủng hộ và hài lòng về hai đứa. Riêng em luôn được bố mẹ tôi dành cho những lời khen ngợi bởi sự đảm đang, cũng như cách đối nhân xử thế với mọi người.
Ngày tôi xin phép bố mẹ hai bên cho chúng tôi qua lại với nhau cũng là ngày chúng tôi đi quá giới hạn cho phép, và đó cũng chính là ngày đầu tiên trong đời, tôi được làm đàn ông. Tưởng chừng "lần đầu tiên" với một gã trai non nớt tình trường như tôi sẽ rất hạnh phúc, thăng hoa... nhưng nào ngờ, lúc đó tôi cảm thấy đau đớn đến nghẹt thở. Hôm đó tôi đã khóc và em cũng vậy. Tôi khóc vì tôi đã tin em là của riêng tôi, còn em khóc vì thấy tôi đau đớn quá.
Sau màn "yêu đương" nồng cháy, em đã kể cho tôi nghe về quá khứ của mình. Năm 13 tuổi, em đã yêu và dâng hiến tất cả cho một chàng trai cùng xã, đến khi gặp tôi thì em cũng đã yêu và qua tay với 4 người đàn ông khác. Hôm đó em khóc và hỏi tôi, "Anh có thể tha thứ cho em không?". Tôi không nói được điều gì mà khóc lóc như một đứa trẻ... Tôi thấy thương cho chính bản thân mình và cũng thương em rất nhiều.
Một ngày, hai ngày rồi cả tháng trôi qua, nỗi đau, nỗi ám ảnh đó càng ngày càng chồng chất trong tôi... và tôi chợt nhật ra một điều rằng, tôi đã quá yêu em! Tôi nhớ em rất nhiều và càng nhớ em bao nhiêu, tôi càng không thể nào quên nổi quá khứ nhơ nhớp đó.
Không biết vì tình yêu hay chính vì sự thương hại mà tôi đã quyết định lấy em. Kể từ ngày em làm vợ tôi, tôi luôn quan tâm, chăm sóc và chung thủy với em... và em cũng đối xử với tôi rất tốt. Có những lúc tôi hờ hững, không quan tâm em, em chỉ biết câm nín khóc, không bao giờ có một lời phàn nàn.
Thời gian cứ như thế trôi đi... cuộc sống vợ chồng chúng tôi thật ít nụ cười và hạnh phúc. Đến bây giờ thì chúng tôi đã có với nhau một bé trai thông minh, khỏe mạnh... nhưng tận sâu thẳm trái tim mình, tôi biết mình không thể tha thứ cho những lỗi lầm đó của em và tôi cũng hiểu, em đang cố làm tất cả để trả nợ tấm ân tình đó cho tôi.
Dù mọi chuyện đã xảy ra cách đây 3 năm nhưng em đâu biết rằng, với tôi, quá khứ không mấy tốt đẹp đó của em đã hằn sâu trong trái tim tôi, mãi không thể xóa nhòa.
Tôi đang rất hoang mang và lo lắng cho tương lai của vợ chồng mình. Liệu rồi, sau ba năm gắn bó, tình cảm đã dường như đã nhạt nhòa... thì liệu rồi sau này hai đứa có đủ niềm tin và tình yêu để cùng nhau đi đến cuối cuộc đời?
Theo Him
5 năm yêu đơn phương người phụ nữ có chồng Cứ như thế tôi âm thầm đi bên đời em đến bây giờ đã 5 năm rồi. Em càng cự tuyệt tình cảm của tôi thì tôi càng thấy trân trọng và yêu em nhiều hơn. Tôi năm nay ngoài 30 tuổi, cái tuổi chẳng còn trẻ nữa nhưng vẫn chưa tìm được cho mình một người để có thể làm bạn đời....