Giành lại chồng bằng sự bao dung
Nếu ngày ấy chị Hoa mất bình tĩnh làm to chuyện thì bây giờ, gia đình đã tan vỡ, cả chị và hai đứa con thơ đều chịu khổ.
Đã 3-4 năm nay, gia đình chị Hoa (Đồng Nhân, Hà Nội) luôn được cử làm đại diện cho phường dự thi gia đình văn hoá cấp quận rồi lên thành phố. Nhìn cảnh trong ấm, ngoài êm, trên bảo dưới nghe như nhà chị, không ai nghĩ gia đình ấy đã trải qua sóng gió tưởng chừng không vượt qua được.
Khoảng 3 năm trước, khi chị Hoa vừa sinh đứa con thứ hai và bắt đầu quay lại với công việc cơ quan, anh Bình, chồng chị là nhân viên kỹ thuật trong một công ty viễn thông. Công việc không nhiều áp lực nhưng cũng bận túi bụi suốt ngày. Lắm khi hệ thống gặp trục trặc, anh về muộn hoặc đang chui trong chăn ấm cũng phải lao đi. Vì vậy, gần như mọi công việc gia đình từ nấu cơm, giặt giũ đến đưa đón con, dạy con học đều dồn hết lên đầu chị Hoa.
“Thời điểm đó mình thực sự căng thẳng. Hai vợ chồng cũng chỉ là nhân viên bình thường nên nếu không chăm chỉ thì sao lo được việc ăn, việc học cho hai đứa con. Nhưng có lẽ cũng là tâm lý chung của mọi người phụ nữ khi có con, mọi sự quan tâm, lo lắng đều dồn hết cho con, không mấy khi trò chuyện cùng với chồng. Ngày nào hoàn thành xong mọi việc cũng 10-11 giờ đêm. Mệt nhoài, lên giường chỉ muốn lăn ra ngủ. Thế cho nên anh đã tìm nguồn vui nơi khác”, chị Hoa tâm sự.
Một ngày cuối tuần, khi đang dọn dẹp trong phòng thì điện thoại của anh Bình báo có tin nhắn. Chị Hoa cầm điện thoại định đưa cho chồng, liếc qua màn hình thấy đề tên “Honey”, chị tò mò mở tin nhắn ra xem và sững sờ: “Anh yêu, 8 giờ tối qua nhà đón em đi dạo nhé”. Trong mắt chị, anh Bình là một người chân chất đến mức ngô nghê. Chị vẫn thường trêu và gọi anh là “Bình ngố”. Thế mà nay cũng học đòi thói “ham của lạ”.
Sau một hồi choáng váng, chị Hoa cầm điện thoại lao về phía chồng, đa.u đớ.n khi phải hỏi anh hàng tá câu hỏi “Tại sao…?”. Anh thừa nhận mối quan hệ bất chính và những ngày sau đó là một chuỗi sóng gió với gia đình. Chưa bao giờ chị thấy mình bị tổn thương như thế và thật đau lòng, những vết thương đó do chính người đầu gối tay ấp với chị cả chục năm nay gây ra. Chị đã yêu anh bằng tất cả trái tim, dâng hiến cho anh tuổ.i xuân và nhan sắc, quên cả sự nghiệp để vun đắp cho hạnh phúc gia đình. Ấy thế mà… Có lẽ nằm mơ chị cũng không bao giờ nghĩ chồng lại phản bội chị nhường ấy.
Hai lần viết đơn l.y hô.n nhưng rồi chính tay chị lại xé nó đi khi nhìn thấy hai đứa con thơ dại. Chúng sẽ lớn lên như thế nào nếu sống trong cảnh thiếu cha, thiếu mẹ. Chị nói: “Con trẻ chẳng có tội tình gì. Lỗi là vì người lớn quá tham lam và ích kỷ thôi”. Cuối cùng, chị quyết định im lặng và tha thứ cho chồng. Chị bảo: “Nếu anh hứa từ nay cắt đứt quan hệ với người đàn bà ấy, tôi sẽ tha thứ. Dù anh không còn yêu tôi nhưng hãy nghĩ đến các con, sống vì chúng một lần”.
Còn với người thứ ba đã qua lại với chồng, chị gửi cho cô ấy một tin nhắn: “Tôi đã biết chuyện của cô và chồng tôi. Hãy chấm dứt tất cả tại đây. Đừng làm chồng cô phải gánh chịu một sự tổn thương như tôi”. Tin nhắn gửi đi, chị nhận lại một lời đáp trả đầy thách thức nhưng chị đã quyết rồi: Tất cả đều được chôn chặt trong lòng.
Video đang HOT
Chuyện chẳng phải đã dừng lại ở đấy vì vài ngày sau chị nhận được tin nhắn của một người đàn ông lạ, tự nhận là chồng của cô gái kia. “Tôi là chồng của Liễu. Tôi đã đọc được tin nhắn của chị. Tôi muốn gặp chị để biết thực hư mọi chuyện”. Ban đầu, chị Hoa cũng bị sốc nhưng cố trấn an bản thân, chị nhắn lại: “Xin lỗi anh. Chắc có một sự hiểu lầm nào đó ở đây. Tôi không biết ai tên là Liễu và cũng không gửi tin nhắn nào như anh nói cả. Chồng tôi đi học nước ngoài đã một năm nay rồi nên không thể qua lại với vợ anh được”. Người đàn ông kia còn liên lạc với chị Hoa vài lần nữa nhưng trước sau chị vẫn chỉ một câu trả lời duy nhất.
Sau đó, chị Hoa đem chuyện kể lại cho chồng mình nhưng không một lời trách móc. Bẵng đi khoảng 3 tháng, chị nhận được tin nhắn của Liễu: “Cảm ơn chị vì đã không nói cho chồng tôi biết sự thật. Nhờ có chị mà chúng tôi không tan vỡ, các con tôi không phải chịu khổ. Giờ thì tôi biết vì sao anh Bình luôn nể phục chị. Ngay cả lúc qua lại với tôi, anh ấy cũng không một lời chê trách chị”.
Mọi chuyện đã xảy ra một thời gian và chẳng bao giờ chị Hoa, anh Bình nhắc lại nữa. Có được hạnh phúc ấm êm như ngày hôm nay nhưng chị Hoa luôn tự nhủ với lòng mình rằng: “Cuộc sống không thể không có sóng gió. Nhưng đừng vì một phút nông nổi mà đạp đổ bao công sức đã bỏ ra. Vợ chồng sống với nhau vì tình vì nghĩa, vì tương lai lâu dài của các con. Những sóng gió cũng giúp tôi nhận ra thiếu sót và hoàn thiện mình hơn”.
Chị Hoa nở nụ cười hạnh phúc, trên tay là một giỏ thức ăn, hoa quả. Chị sẽ trở về nhà nấu một bữa cơm thật ngon, sum họp bên người chồng và hai đứa con thân yêu.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Yêu anh... người đàn ông có vợ!
Tôi năm nay 20 tuổ.i, hiện đang là sinh viên. Tôi đã tình cờ quen biết và có tình cảm với anh Minh. Anh lớn hơn tôi 8 tuổ.i và giữa chúng tôi có rất nhiều điểm tương đồng nhau.
Anh thương và lo lắng cho tôi rất nhiều. Tôi đã từng ước mơ có được một căn nhà màu hồng hạnh phúc, được đi du lịch khắp mọi nơi và anh hứa với tôi, hai đứa sẽ thực hiện điều đó trong một tương lai không xa nữa...
Thế nhưng, quen biết nhau được một tháng thì tôi biết anh đã có vợ và có một đứa con thơ. Tôi buồn vô cùng nhưng tôi vẫn quyết tâm từ bỏ. Kể từ hôm đó, tôi đổi số điện thoại và về quê gần một tuần (vì tôi vẫn còn sinh viên nên tôi chỉ có thể nghỉ 1 tuần thôi).
Một tuần ở quê với hi vọng mình sẽ bớt đau hơn... nhưng những ngày bên anh thật lòng khó dứt bỏ. Những ngày ở quê, anh đã tìm mọi cách để liên lạc với tôi, và cuối cùng, anh cũng đã gọi điện vào số máy của anh chị tôi để mong gặp được tôi... và những lúc ấy, tôi không thể nào từ chối nghe máy anh được!
Ảnh minh họa (ảnh internet)
Anh nói với tôi rằng, anh đang rất buồn và rất đau. Ngày nào anh cũng đứng gần bờ hồ trường tôi để nhớ lại những kỉ niệm đẹp của hai đứa ngày. Nghe những lời nói giả tạo ấy, tôi chỉ muốn cắt đứt hết mọi liên lạc với anh... Thế nhưng, một đứa con gái lần đầu tiên b biết yêu không thể tránh khỏi được sự giả dối của người đàn ông từng trải. Anh nhẹ nhàng nói với tôi rằng "Chẳng nhẽ kết cục của mình là thế sao em? Chúng mình đã từng quen nhau, từng ngọt ngào bên nhau... chẳng nhẽ chúng mình không thể trở thành bạn của nhau được sao?". Chính vì những lời nói ấy của anh đã khiến tôi mủi lòng và quên đi những giận dỗi, hận thù người đàn ông đã làm trái tim tôi đa.u đớ.n.
Ngày tôi lên trường, anh đã hẹn gặp tôi và tặng tôi một bông hồng nhạt. Khi tôi từ chối nhận bông hoa ấy thì anh vỗ về: " Hãy nhận bông hoa này như một lời xin lỗi từ anh và chúng ta sẽ bắt đầu lại bằng một tình bạn, tình anh em!"... và cuối cùng, tôi cũng đã nhận bông hoa ấy từ tay anh.
Những ngày tháng sau này, tôi luôn tự nhủ với lòng mình là không cho bất cứ tình cảm nào xen vào giữa tình bạn của hai chúng tôi... và dường như cả hai chúng tôi đều đang cố gắng để thực hiện tốt được những điều đó! Cũng kể từ đấy, anh thường xuyên tâm sự với tôi nhiều hơn, kể cho tôi nghe tất cả những chuyện của bản thân anh từ trước tới giờ, về những lỗi lầm đã xảy ra trong quá khứ... với mong muốn, tôi sẽ hiểu anh hơn!
Anh cũng chia sẻ với tôi rằng, trước kia anh và chị quen nhau đều bị gia đình hai bên cấm đoán, vì chị theo đạo, còn anh thì không, với lại, thế hệ trước của hai gia đình đã kết thông gia với nhau nên giờ việc hai người lấy nhau là điều không thể... Nhưng tính anh ngang bướng, càng cấm đoán, anh càng muốn làm cho bằng được. Hơn nữa, gia đình của chị giàu hơn nhà anh nên anh quyết chí phải lấy chị bằng được... Để làm được điều đó, hai người đã quan hệ trước hôn nhân và cuối cùng, gia đình hai bên cũng phải chấp thuận làm đám cưới cho họ.
Giờ đây, cuộc sống của anh không hạnh phúc. Anh và chị rất ít khi chuyện trò, tâm sự với nhau, hễ hai người gặp nhau lại xảy ra xích mích. Anh đi làm ca tối, còn chị lại làm ca ngày... chính vì ca làm khác nhau nên thời gian vợ chồng gặp gỡ nhau cũng không nhiều. Và anh nói với tôi rằng: " Anh thương em rất nhiều! Anh sẽ chứng minh cho em hiểu được tình cảm của anh dành cho em lớn lao như thế nào!". Anh còn vạch ra những kế hoạch tương lai lâu dài cho hai đứa và mong tôi cố gắng học tốt để sau này tốt cho tương lai của tôi hơn.
Anh luôn động viên, giúp đỡ và tạo mọi điều kiện cho tôi trong cuộc sống cũng giống như trong công việc. Anh còn nói rằng, khi nào chuyện của gia đình anh rõ ràng, anh sẽ đặt vấn đề với gia đình tôi. Anh cần thời gian để thằng bé con anh được một tuổ.i và anh sẽ giành quyền nuôi nó và hi vọng, tôi cũng coi nó như chính con đẻ của mình.
Anh dường như đang rất đau khổ và tiếc nuối vì gặp em quá muộn màng. Anh nói rằng, giá như ba anh đừng mất sớm thì anh sẽ không lầm lỡ và ham mê vật chất để lao vào mối tình cũ như thế! Nhưng anh cũng đâu hiểu được nỗi đau của tôi? Em đâu vui vẻ gì khi yêu anh... bởi lương tâm của người con gái không cho phép tôi phá vỡ hạnh phúc gia đình của người khác.
Tôi luôn khuyên anh quay về với gia đình, còn tôi sẽ cố gắng học tốt hơn để lo cho tương lai của mình nhưng anh không đồng ý. Anh hứa với tôi, " Anh sẽ yêu thương và bảo vệ tình yêu của chúng ta đến cùng! Cuộc sống chỉ có một lần được sống, anh muốn sống để mang đến hạnh phúc cho người mình yêu! Còn mọi chuyện hãy để anh giải quyết vì anh không muốn lôi em vào chuyện của gia đình mình". Và anh động viên tôi hãy cho anh thời gian, rồi anh sẽ quay trở lại. Anh mong ngày quay lại, tôi sẽ không quay mặt bước đi... Và nếu như một ngày nào đó, chúng tôi không thể đến được với nhau, anh sẽ chọn cái chế.t để chứng minh tình yêu của mình và nói với mẹ sẽ nhận tôi làm con nuôi. Anh cũng mong đến lúc đó, tôi hãy thương yêu lấy đứa con của anh. Chỉ có tôi và con là hai người quan trọng nhất trong cuộc đời anh... và một khi anh còn sống trên cõi đời này, anh sẽ không để bất cứ ai làm tổn thương đến tôi.
Khi nghe anh nói những điều đó, thực sự tôi không biết mình phải làm như thế nào nữa! Tôi có nên cho anh niềm tin để cùng anh bảo vệ tình yêu của mình đến cùng, hay là chịu đau khổ và khuyên anh quay về với gia đình? Nhưng liệu rồi khi quay về với gia đình, anh có thực sự được hạnh phúc không? Còn nếu tôi quyết tâm cùng anh bảo vệ tình yêu của mình đến cùng thì liệu rồi gia đình của chúng tôi có chấp nhận anh không? Và cả những lời ra tiếng vào của bạn bè, người thân nữa? Họ sẽ nghĩ tôi thế nào? Phải chăng họ sẽ vu oan cho tôi đi phá vỡ hạnh phúc gia đình của người khác?
Dù chưa quyết định nhưng tôi đã nhìn thấy đầy rẫy những khó khăn và chông gai phía trước. Liệu tôi và anh có đủ sức để chiến đấu đến cùng hay không? Hay tôi sẽ từ bỏ để mong mọi người trong gia đình vui vầy, hạnh phúc? Tôi không biết phải làm sao để mọi chuyện có thể tốt đẹp hơn lúc này!
Hiện gia đình anh rất muốn gặp tôi để nói chuyện và họ cũng muốn tìm đến trường của tôi nữa. Tôi sợ khi chuyện quan hệ giữa tôi và anh bị phanh phui thì việc học của mình sẽ bị chấm dứt... và nếu cha mẹ biết được sự thật, họ sẽ rất buồn và đau lòng vì một đứa con gái như tôi! Gia đình đã đặt hết niềm tin và hi vọng vào tôi... lẽ này tôi lại đang tâm dẫm đạp lên niềm tin yêu của mọi người dành cho tôi?
Dù lòng tôi cũng thương anh nhiều nhưng chưa bao giờ tôi nói với anh rằng, "em yêu anh" vì lý do duy nhất là anh đã có gia đình. Vợ anh cũng đã từng muốn gặp mặt cả ba người để nói mọi chuyện nhưng cuối cùng, cuộc gặp đó đã không thể diễn ra vì chị gái của tôi đã ngăn cản. Chị tôi sợ người ta sẽ làm tổn hại đến tôi và cuối cùng, tôi đã từ chối cuộc hẹn và chỉ nói chuyện với chị ấy qua điện thoại.
Tôi cũng chỉ muốn hỏi chị một câu duy nhất, liệu chị có còn thương anh và muốn duy trì hạnh phúc gia đình không? Chỉ cần chị khẳng định được điều đó, tôi sẽ có động lực để từ bỏ tất cả... thế nhưng, những gì tôi mong đợi lại là điều trái ngược, chị chia sẻ với tôi rằng, "Chị và anh thường xuyên cãi nhau và giữa hai người đã không còn tình cảm dành cho nhau nữa. Chị sẽ nhường anh lại cho em và cầu chúc cho hai người sẽ hạnh phúc!". Chính những điều chị nói đã khiến tôi thương và trân trọng những tình cảm của anh hơn! Tôi tự hứa với lòng mình sẽ cùng anh vượt qua những khó khăn, vất vả để có được một kết quả như mong đợi!
Giờ đây, hai bên gia đình anh và chị đã biết chuyện, họ đang làm cho mọi chuyện căng lên vì họ không chấp nhận cho hai người bỏ nhau, bởi anh là con trưởng trong gia đình và điều quan trọng là vì danh dự của đứ.a b.é sau này nữa... Gia đình anh cũng đã tạo áp lực cho chị... và chị đã nói lại cho tôi tất cả về chuyện đó.
Khi biết được những điều đó, tôi đã tìm cách né tránh anh... nhưng tôi càng né tránh anh bao nhiêu thì anh càng tìm mọi cách để tìm tôi về. " Em đi đâu anh cũng sẽ tìm em về! Chẳng nhẽ em muốn anh cứ lang thang ngoài đường để tìm em sao?"... Tôi đã rất buồn khi nghe những lời anh nói. Tôi không muốn làm khổ anh, làm khổ bản thân mình... nhưng tôi thật sự không muốn gia đình anh tan vỡ, bố mẹ anh đau khổ, đứa con anh không đủ đầy tình yêu thương của bố lẫn mẹ...
Tôi không thể nào tập trung vào việc học được, cũng không thể nào tự giải thoát cho mình khỏi những rắc rối của cuộc tình ngang trái này. Lúc này, hơn bao giờ hết, tôi rất cần được lắng nghe sự chia sẻ, lời khuyên của các bạn để tôi có thể tìm được lối thoát cho bản thân mình!
Theo 24h
Nỗi lòng yêu "gái một con" Chồng em thường xuyên đi công tác xa nhà nên những lúc như vậy, em cảm thấy rất buồn và cô đơn... Tôi biết em thật vô tình khi tôi muốn mua một số mặt hàng em rao bán trên mạng, và thật không ngờ chúng tôi đã nói chuyện với nhau rất hợp và còn bất ngờ hơn nữa khi công ty...