Giáng sinh yêu thương của mẹ
“Mẹ là người khi thấy chỉ còn 4 mẩu bánh cho 5 người sẽ ngay lập tức tuyên bố là mình chẳng bao giờ thích ăn bánh cả”.
Tôi biết là mình không nên phấn khích quá, tôi đã quá lớn để làm trò nông nổi đó rồi. Ở tuổi 11, lại là “đứa con gái trưởng thành” của mẹ tôi, tôi cần phải giữ bình tĩnh. Nhưng mỗi khi có cơ hội, khi chỉ còn lại một mình, tôi thường kiểm tra từng món quà ở dưới cây thông Noel. Tôi đọc mọi thẻ dán trên gói quà, tôi kiểm tra thường xuyên đến nỗi có thể biết món quà nào sẽ đến với người nào trong nhà mà không cần nhìn vào thẻ nữa.
Đó là một năm khó khăn cho gia đình, cái năm mà mẹ sẽ nhìn lên cây thông và thở dài: “Sẽ không có gì nhiều cho Giáng sinh năm nay. Cố gắng đừng thất vọng”. Giáng sinh từ lâu đã là khoảng thời gian để bố mẹ làm hỏng chúng tôi. Những năm trước, quà chất đống và tràn ra từ dưới gốc cây, quà đầy ở phòng khách. Tôi từng nghe câu “trao thì tốt hơn là nhận”, nhưng tôi cho rằng ai nói câu này thì đúng là mất trí rồi. Nhận quà mới là vấn đề chứ! Đó là lý do tôi không thể nào ngủ được vào đêm Giáng sinh.
Buổi sáng hôm Giáng sinh, chúng tôi háo hức chờ đợi ở hành lang cho đến khi bố nói mọi thứ đã sẵn sàng. Chúng tôi vội vã lao vào phòng khách. Chúng tôi đã cố gắng chờ đợi và theo dõi trong khi các thành viên khác trong gia đình mở quà, nhưng khi thời gian trôi qua, chúng tôi không thể kiềm chế thêm được nữa.
“Đây là một món quà khác nữa của con này”, mẹ nói khi đưa cho tôi một gói quà. Tôi nhìn nó, bối rối. Tôi đã dành thời gian kiểm tra các gói quà vào trước Giáng sinh, nên tôi biết rõ điều này – gói quà đó là của mẹ, không phải của tôi. Một cái thẻ mới đã được dán lên nó, với tên tôi, được viết bằng chữ viết tay của mẹ.
Video đang HOT
“Mẹ, con không…”
Nhưng sự háo hức, ánh nhìn rất vui của mẹ đã chặn tôi lại. “Hãy xem bên trong có gì, mở ra nhanh lên, con yêu”, mẹ nói.
Đó là một chiếc máy sấy tóc. Cho dù đây có thể là một món quà đơn giản, với tôi nó lại rất có ý nghĩa. Là một cô bé 11 tuổi, tôi thấy thích thú vô cùng. Trong thế giới của tôi, nơi mà nhận thì luôn tốt hơn cho, thì hành động của mẹ thật không thể hiểu nổi. Đó là một cử chỉ vĩ đại. Nước mắt tôi cứ trào ra khi nghĩ mẹ phải yêu mình đến thế nào để từ bỏ quà Giáng sinh của mẹ, để cho tôi có thêm một vài món quà.
Tôi luôn nhớ và rất tự hào về Giáng sinh năm ấy. Nó có ảnh hưởng lớn đến tôi. Bây giờ, khi đã là người lớn, có những đứa con mà tôi rất mực yêu thương, tôi đã hiểu được hành động ngày đó của mẹ. Tôi hiểu mẹ không “từ bỏ quà Giáng sinh của mình” như tôi đã nghĩ, mà là mẹ đã tìm thấy món quà, niềm vui lớn hơn trong Giáng sinh của mẹ, bởi cho đi thực sự tốt hơn là nhận. Hành động đơn giản ấy của mẹ là cả thế giới đối với tôi.
Huyền Anh
Sáng cười: Chết lặng với lý do con không nói lời cảm ơn cha
Mời quý vị và các bạn thư giãn buổi sáng với mẩu truyện cười: Chết lặng với lý do con không nói lời cảm ơn cha.
Hai vợ chồng đang ngồi ăn tối, đột nhiên người vợ buông đũa thở dài. Người chồng ngạc nhiên hỏi:
- Bà sao thế?
Bà vợ đáp với giọng buồn bã:
- Tôi đang nghĩ đến mấy đứa trẻ. Tôi đã sinh ra chúng, chăm lo cho chúng suốt 20 năm trời vậy mà đến ngày của Mẹ chẳng đứa nào chúc lấy một câu.
Ông chồng nghe thế cũng thở dài:
- Thế bà nghĩ ngày của Cha tôi nhận được một tiếng cảm ơn nào chắc.
Bà vợ lắc đầu:
- Ông làm sao mà so sánh được. Ít gì tôi cũng là mẹ ruột của chúng nó mà!
- !?!
Theo nguoiduatin
Người chồng vẽ lại hình ảnh gia đình chứa chan yêu thương để an ủi vợ sau 2 lần sảy thai Trong nhiều năm trời, hoạ sĩ Curtis Wiklund đã phác hoạ để lưu giữ những khoảnh khắc, dù lớn hay nhỏ, trong cuộc sống hàng ngày của mình với vợ Jordin và hai người con trai - Casen và Hayden. Vợ chồng nhà Wiklund đã kết hôn 8 được năm và đang chuẩn bị đón con gái của mình chào đời vào tháng...