Gian nan hành trình “ghi công” cho anh trai hy sinh 45 năm trước
Hơn 40 năm sau ngày anh trai hy sinh ở chiến trường, ông Nguyễn Văn Chính mới tìm được mộ anh mình. Để được “Tổ quốc ghi công” cho người anh trai liệt sĩ, gần 4 năm qua, ông Chính đã đến “gõ cửa” nhiều cơ quan đơn vị nhưng vẫn chưa có kết quả.
Ông Nguyễn Văn Chính (SN 1945) trú thôn Phú Lai, xã Thiệu Long, huyện Thiệu Hóa, tỉnh Thanh Hóa phản ánh, gia đình ông có anh trai Nguyễn Văn Sanh (SN 1942) là quân nhân. Năm 1965, theo tiếng gọi thiêng liêng của Tổ quốc, ông Sanh tự nguyện lên đường nhập ngũ vào Nam tham gia kháng chiến chống Mỹ cứu nước.
Phần mộ của liệt sỹ Nguyễn Văn Sanh tại nghĩa trang liệt sỹ huyện Kỳ Anh, Hà Tĩnh.
Năm 1969, trong lần đang cùng đơn vị chiến đấu, di chuyển vào chiến trường B thì ông Sanh đã hy sinh tại xã Kỳ Lâm, huyện Kỳ Anh, tỉnh Hà Tĩnh. Biết tin ông Sanh hy sinh, khi bố mẹ ông Chính đã tìm kiếm phần mộ của ông Sanh nhưng không được. Sau khi bố mẹ mất, ông Chính là người tiếp tục đi tìm kiếm mộ anh trai mình. Đến năm 2011, ông Chính nhận được tin báo phần mộ liệt sĩ Nguyễn Văn Sanh đang ở tại nghĩa trang liệt sĩ huyện Kỳ Anh (Hà Tĩnh).
Ông Chính đã vào Hà Tĩnh để xác nhận phần mộ anh trai. Tại phần mộ ở nghĩa trang huyện Kỳ Anh, Hà Tĩnh ghi rõ: Liệt sĩ Nguyễn Văn Sanh – Thiệu Long, Thiệu Hóa, Thanh Hóa; hy sinh ngày 21/8/1969. Sở Lao động – Thương Binh và Xã hội tỉnh Hà Tĩnh cũng đã xác nhận phần mộ trên là của liệt sĩ Nguyễn Văn Sanh có quê quán như trên cho gia đình ông Chính.
Sau ngày tìm được phần mộ anh trai, ông Chính đã tiến hành làm các thủ tục, hồ sơ trình lên các cấp chính quyền và ngành chức năng với mong muốn anh trai mình được ghi công. Tuy nhiên, sau khi làm đủ các giấy tờ, hồ sơ và nộp nhiều lần tới nhiều cơ quan chức năng của tỉnh Thanh Hóa nhưng ông vẫn chưa có câu trả lời thấu đáo về trường hợp của anh trai mình.
Giấy xác nhận của Sở LĐ-TB&XH tỉnh Hà Tĩnh về phần mộ của liệt sỹ Nguyễn Văn Sanh.
Ông Chính cho biết: “Tôi không hiểu lý do vì sao mà anh tôi lại chưa được công nhận là liệt sĩ. Anh đã xung phong đi kháng chiến rồi hy sinh cho Tổ quốc, bảo vệ đất nước. Trong hồ sơ cũng đã được xác nhận của các cơ quan chức năng, đơn vị… Gia đình tôi không cần gì lớn lao mà chỉ mong anh được ghi công vì những đóng góp của anh cho sự nghiệp bảo vệ Tổ quốc là chính đáng”.
Sau nhiều lần làm hồ sơ và trình lên nhiều cấp ngành và đơn vị nhưng chưa được. Ông Chính đã phải cất công mang hồ sơ của anh mình lên Bộ chỉ huy Quân sự tỉnh Thanh Hóa để mong được giải quyết, tuy nhiên sau khi nộp hồ sơ một thời gian dài, ông Chính vẫn không nhận được hồi âm.
Video đang HOT
Đến đầu năm 2014, ông Chính lại tiếp tục làm lại hồ sơ theo thông tư, hướng dẫn mới với hy vọng đúng thủ tục, đi đúng cấp có thẩm quyền để mong được xem xét công nhận, ghi công cho anh trai. Sau khi Bộ chỉ huy Quân sự tỉnh Thanh Hóa nhận được hồ sơ của ông Chính đã có Công văn gửi Bảo hiểm xã hội tỉnh Thanh Hóa để xác minh hồ sơ đề nghị công nhận liệt sĩ đối với quân nhân Nguyễn Văn Sanh. Phía Bảo hiểm xã hội Thanh Hóa đã tra cứu hồ sơ lưu trữ và không thấy có hồ sơ của quân nhân nào là Nguyễn Văn Sanh mà chỉ có một hồ sơ lưu trữ mang tên Nguyễn Văn Sánh.
Chứng nhận của chính quyền địa phương về thân nhân trong gia đình của ông Nguyễn Văn Sanh, anh trai ông Nguyễn Văn Chính.
Các thông tin về quân nhân Nguyễn Văn Sánh ghi rõ: Sinh năm 1944; Quê quán: xã Thiệu Long, huyện Thiệu Hóa, tỉnh Thanh Hóa; con ông Nguyễn Văn Chính và bà Lê Thị Do; nhập ngũ tháng 9/1965, chiến sỹ đơn vị 5764, quân khu IV; đã c.hết ngày 11/10/1966 tại Kỳ Anh (Hà Tĩnh) trong trường hợp phù phổi cấp tính đã điều trị nhưng không khỏi…
Trong bộ hồ sơ trả lời có kèm theo giấy báo tử của ông Nguyễn Văn Sánh và quyết định về việc cấp t.iền trợ cấp mai táng phí một lần cho thân nhân của ông Nguyễn Văn Sánh.
Ông Chính khẳng định: “Việc ông Nguyễn Văn Sánh sau khi c.hết, gia đình đã được trả t.iền trợ cấp một lần, gia đình tôi không hề biết vì không hề có liên quan. Từ khi anh tôi hy sinh đến nay gia đình chưa hề nhận được một khoản t.iền trợ cấp nào cả”.
Trao với Dân trí về vấn đề này, ông Nguyễn Ngọc Tình – Chủ tịch UBND xã Thiệu Long thừa nhận xã cũng đang gặp phải khó khăn về vấn đề này. “Xã không có ai tên là Nguyễn Văn Sánh cả mà chỉ có ông Nguyễn Văn Sanh là thân nhân của gia đình ông Nguyễn Văn Chính đang có hồ sơ gửi xin xác nhận để được công nhận liệt sĩ”.
Cũng theo ông Tình, việc cấp trợ cấp cho gia đình ông Nguyễn Văn Sánh đã quá lâu nên hồ sơ cũng không còn lưu ở xã. “Sau khi nhận được yêu cầu và hồ sơ từ gia đình ông Chính, chúng tôi cũng đã có văn bản gửi lên các cấp có thẩm quyền xem xét để làm rõ những yêu cầu từ phía gia đình ông Chính”, ông Tình nói.
Ông Đỗ Văn Mười – Trưởng phòng Người có công, Sở Lao động – Thương binh & Xã hội tỉnh Thanh Hóa cho biết, Sở chưa nhận được hồ sơ nào của gia đình ông Chính.
Gần 4 năm qua, ông Chính “gõ cửa” nhiều nơi đề nghị ghi nhận về trường hợp của anh trai đã hy sinh trong chiến tranh nhưng vẫn chưa có hồi kết.
“Nếu gia đình ông Chính đã có hồ sơ gửi lên Bộ chỉ huy Quân sự tỉnh, sau khi xác minh làm rõ nếu hồ sơ của gia đình đủ điều kiện thì mới tiến hành làm các thủ tục tiếp theo để truy phong liệt sĩ. Sau khi được công nhận là liệt sĩ, hồ sơ này sau đó mới được chuyển sang Sở để làm hồ sơ chế độ chính sách”, ông Mười cho hay.
“Không hiểu lý do vì sao mà hồ sơ của anh trai tôi lại bị trả về. Nếu chưa đủ điều kiện hay vì một lý do nào đó thì cấp có thẩm quyền phải có trả lời rõ ràng để gia đình tôi được thấu đáo. Anh trai tôi đã hy sinh khi đi chiến đấu bảo vệ Tổ quốc đã được chính quyền địa phương, đồng đội xác nhận… Chính vì thế anh phải được Tổ quốc ghi công thì gia đình tôi mới toại nguyện được”, ông Chính tâm sự.
Thái Bá
Theo dantri
Chuyện thầy giáo đi tìm mộ đồng đội
Chiến tranh kết thúc hàng chục năm trời, thầy giáo Long vẫn canh cánh trong lòng lời hứa với người đồng đội năm xưa đã nằm lại ở chiến trường. Nghỉ hưu, thầy giáo già lại mang ba lô bắt đầu cuộc hành trình tìm mộ liệt sĩ - thầy giáo Nguyễn Tiến Bộ.
Hơn 30 năm gắn bó với nghiệp trồng người, chỉ hơn 3 năm khoác áo lính nhưng về hưu, thầy Nguyễn Hạ Long (SN 1944, TP Vinh, Nghệ An) vẫn "đóng" bộ quân phục màu xanh. Thầy bảo, màu xanh quân phục đã gắn với những năm tháng t.uổi trẻ, gắn với những ký ức rất đỗi tự hào và cũng nhiều nỗi đau.
Nhập ngũ trong đợt "vét" cuối cùng của Ty Giáo dục Nghệ An năm 1972 nhằm bổ sung lực lượng cho chiến trường, thầy giáo Nguyễn Hạ Long (khi đó đang là giáo viên dạy văn tại Trường Cấp 2 Thanh Chi, Thanh Chương, Nghệ An) lên đường nhập ngũ, phiên chế vào đơn vị pháo cao xạ của đoàn 559. Đơn vị của thầy Long có nhiệm vụ bảo vệ tuyến đường Trường Sơn. Cùng đơn vị của thầy Long có nhiều giáo viên cấp 2, cấp 3 và cán bộ Ty Giáo dục Nghệ An, trong đó có thầy giáo Nguyễn Tiến Bộ (quê xã Hưng Nhân, Hưng Nguyên, Nghệ An).
"Hai anh em cùng một khẩu pháo, cùng một hầm trú ẩn. Tình đồng nghiệp, đồng chí nên lại càng thân thiết hơn. Những phút bình yên hiếm hoi sau trận đ.ánh, hai anh em lại tâm sự chuyện gia đình, chuyện trường, chuyện lớp. Hai người thống nhất, chiến tranh kết thúc, nếu người còn, người mất thì người còn lại sẽ có trách nhiệm tìm về tận quê thông tin cho gia đình người hy sinh", thầy Long ngậm ngùi.
Trong một trận chiến đấu ngăn chặn địch chi viện cho đồn Cộng Hòa (Nghĩa Hành, Quảng Ngãi), thầy Bộ bị trúng mảnh bom của địch và bị thương nặng. "Tôi khi đó là pháo thủ số hai, thấy anh Bộ ngã xuống, m.áu loang cả vạt áo trước ngực. Anh ấy bị thương nặng lắm. Tôi lấy tấm vải dù băng bó để cầm m.áu nhưng không được. Anh Bộ hi sinh ngay sau đó", thầy Long nhớ lại.
Dưới hầm trú ẩn, hai anh em hứa với nhau, kết thúc chiến tranh, người còn sống sẽ phải đến tận nhà người hi sinh để báo tin"
Bị cuốn vào cuộc chiến đấu, đơn vị thầy Long phải tiếp tục di chuyển vào Nam. T.hi t.hể thầy Bộ được giao lại cho địa phương và giao liên chôn cất. Thầy Long cùng đơn vị tham gia chiến dịch Hồ Chí Minh rồi di chuyển ra Lạng Sơn tham gia bảo vệ biên giới phía Bắc. Năm 1977, thầy Nguyễn Hạ Long xuất ngũ, được phân công về công tác tại một trường cấp 2 ở TP Vinh.
Lúc này, thầy Long mới có dịp tìm về nhà thầy Bộ để thực hiện di nguyện của bạn. Bố mẹ thầy Bộ đã qua đời, người em trai cũng mới mất vì bệnh hiểm nghèo. Trò chuyện với gia đình, thầy Long được biết, hiện tại gia đình vẫn chưa đưa được h.ài c.ốt thầy Bộ về quê hương. Thầy Long kể: "Đứng trước bàn thờ, tôi hứa sẽ đưa anh về với gia đình, với quê hương. Lúc đó tôi chỉ nghĩ đơn giản là vào cất bốc và đưa h.ài c.ốt thầy Bộ về chứ không nghĩ đến mộ đã bị thất lạc. Bởi vậy phải đến hơn 15 năm sau tôi mới tìm được anh ấy".
Hơn 30 năm cống hiến cho sự nghiệp trồng người thì có đến 20 năm thầy Nguyễn Hạ Long làm công tác quản lý. Sau 20 năm làm Hiệu trưởng Trường Trung học cơ sơ Hưng Bình. Năm 2001, thầy được thuyên chuyển giức vụ Hiệu trưởng Trường THCS Lê Mao. Năm 2005, thầy Long nghỉ hưu theo chế độ. Hai người anh trai của thầy Long là liệt sĩ chống Pháp, bản thân thầy là thương binh 4/4. Cụ thân sinh của thầy Long vừa được truy tặng danh hiệu Bà mẹ Việt Nam Anh hùng.
Trở về từ gia đình liệt sĩ Bộ, thầy Long bàn với vợ sẽ vào chiến trường xưa để đưa h.ài c.ốt đồng đội về. Được vợ ủng hộ, thầy Long xin nghỉ dạy, mang theo số t.iền lương vừa nhận lên đường vào Quảng Ngãi. Cảnh cũ đã đổi thay quá nhiều, tìm theo địa chỉ ghi trong giấy báo tử nhưng không có, thầy Long lang thang đi khắp 4 nghĩa trang liệt sĩ của huyện Nghĩa Hành đều không tìm thấy ngôi mộ nào ghi tên Nguyễn Tiến Bộ. Thất vọng, thầy Long quay về.
Lời hứa với người đồng nghiệp - đồng đội năm xưa luôn canh cánh trong lòng. Năm 2005, thầy Long nghỉ hưu, tiếp tục thực hiện lời hứa trước bàn thờ của thầy Bộ. Từ nhiều thông tin chắp nối thầy Long tìm về Nghĩa trang liệt sỹ xã Nghĩa Tín (huyện Nghĩa Hành, Quảng Ngãi). Bao nhiên t.iền lương hưu gom góp được thầy Long dắt lưng làm lộ phí đi tìm đồng đội cũ. Lần này có người cháu ruột, gọi thầy Bộ bằng bác, đi cùng.
"Lời hứa với thầy Bộ năm xưa tôi đã hoàn thành, dẫu có nhắm mắt cũng thấy lòng thanh thản".
"Tìm hiểu qua chính quyền xã, ông Chủ tịch cho biết, phần mộ liệt sĩ đó được quy tập trong vườn nhà má Liên. Tìm đến nhà má Liên, con trai má cho biết, trong số mấy ngôi mộ liệt sĩ được chôn cất trong vườn nhà, khi cất bốc để đưa vào nghĩa trang liệt sĩ của xã có ngôi mộ của liệt sĩ Nguyễn Tiến Bộ, có đơn vị và địa chỉ như chúng tôi hỏi. Tuy nhiên, không hiểu sao khi các ngôi mộ được đưa ra nghĩa trang thì lại không còn tên. Bằng linh cảm của người lính, tôi tin rằng người nằm dưới mộ kia là thầy Bộ", thầy Long cho biết.
Thầy Long và người cháu của liệt sĩ Bộ xin phép các cơ quan chức năng làm thủ tục gắn tên cho mộ liệt sĩ được tìm thấy. Sau khi bàn bạc, thống nhất với các thành viên trong gia đình liệt sĩ Nguyễn Tiến Bộ, mọi người quyết định để thầy Bộ ở lại cùng các đồng đội, hàng năm vào ngày giỗ chạp lại vào thăm. "Năm 2011, tôi cũng có dịp đi thăm lại chiến trường xưa, thăm lại đồn Cộng Hòa, thăm anh Bộ. Lời hứa với anh năm xưa tôi đã hoàn thành, dẫu có nhắm mắt xuôi tay cũng thấy lòng thanh thản", thầy Long tâm sự.
Hoàng Lam
Theo Dantri
Thầy giáo dạy Hóa và trận đ.ánh không thể nào quên! Công sự vừa đào xong thì bị lộ, máy bay địch tới, n.ém b.om như vãi trấu nhưng buộc phải rút lui trước lưới lửa phòng không của các thầy giáo. Dứt trận đ.ánh, cả đơn vị lăn ra ngủ, sáng mai tỉnh dậy tá hỏa khi đêm qua mình... ngủ cùng với địch. Thầy Đặng Danh Lưu kể lại quãng thời gian...