Giận dỗi, cấm vận chồng, tôi lặng người khi anh ngoại tình với người bạn thân nhất
Tôi luôn cho rằng chồng ích kỷ, chẳng ra gì, nhưng khi nghe anh vạch tội và đề nghị ly hôn, tôi chết lặng.
Vợ chồng tôi yêu nhau hơn 1 năm thì làm đám cưới, những tưởng từ đây sẽ hạnh phúc, sẽ chung sống vui vẻ đến suốt đời, ai ngờ, cuộc hôn nhân của vợ chồng tôi tan đàn sẻ nghé chỉ sau hơn 7 tháng chung sống.
Tôi là con một trong gia đình khá giả, bố mẹ tôi đều là cán bộ nhà nước còn đang công tác. Nhà anh cũng môn đăng hộ đối, nhưng bố mẹ anh là dân kinh doanh, vì điều kiện kinh tế tốt nên trước khi cưới đã mua sẵn nhà cho vợ chồng tôi.
Thời gian yêu đương, anh rất tốt, nhưng khi cưới nhau về tôi thấy anh thay đổi hoàn toàn. Anh hay cáu kỉnh, đi suốt ngày, có vợ rồi nhưng vẫn ham chơi, tối ngày đi bạn bè, nhậu nhẹt. Vợ chồng khục khoặc cãi nhau, tôi chán nên cũng không có ý định sinh con ngay mà kế hoạch.
Lấy nhau về đến tháng thứ 2, chồng đi tối ngày, tôi cằn nhằn, nói mãi anh vẫn chứng nào tật nấy. Có lần cãi nhau to, tôi bỏ về nhà bố mẹ đẻ, đến ngày thứ 3 thì chồng sang xin lỗi rồi đón về, êm ấm được mấy ngày lại tiếp diễn. Tôi nấu nướng chồng không vừa miệng, anh nói tôi vụng về, chẳng buồn về ăn cơm với vợ, đã thế nên tôi chẳng cần, đi làm về tôi cũng ra quán ăn cho xong bữa, vợ chồng chẳng chuyện trò gì, tôi cũng không biết vì sao cuộc hôn nhân của mình lại thành thế nữa, chỉ biết thấy chán ghê gớm, trong mắt tôi lúc đó, chồng là kẻ chẳng ra gì.
Tôi cấm vận chồng, dù có nhiều lúc anh đòi hỏi, chủ động làm lành nhưng cái tôi của tôi lớn quá, cứ nhất định không chịu tha thứ cho anh, từ tháng thứ 4, tôi và anh không ngủ chung giường nữa, anh ôm gối ra sô pha ngủ, cũng từ dạo đó, giờ giấc của anh càng thất thường, có lần anh đi cả đêm không về.
Thế rồi, tôi phát hiện anh có bồ, nhân tình chẳng ai khác chính là cô bạn thân nhất từ thời đại học. Tôi phát điên lên, tra khảo anh, chửi bới, dùng những từ ngữ vô cùng nặng nề và khó nghe. Anh chẳng cãi lại một câu, cứ giả câm giả điếc thế. Đến khi tôi không chịu được, khùng lên đạp phá đồ đạc, hất cả cốc nước vào mặt chồng thì anh mới vùng lên: “Cô thôi ngay đi, cô xem cô làm vợ kiểu gì, có ra dáng vợ không? Tôi chán ngấy cô rồi, không ở với nhau được nữa thì ly hôn, đừng làm khổ nhau”. Thế rồi chồng bỏ đi, cả đêm ấy không về.
Video đang HOT
Đêm đó, tôi nằm ôm gối khóc rưng rức, gọi điện về cho mẹ kể mọi chuyện, cứ tưởng bà sẽ bênh tôi, ai ngờ mẹ thở dài, bảo tôi sai rồi, sao lại dại dột đi cấm vận chồng, vợ chồng không có chuyện ấy, làm sao duy trì được.
Hôm sau chồng về, mang theo lá đơn ly dị, anh bảo tốt nhất là nên giải thoát cho nhau, sống với như thế này khác gì tra tấn. Tôi khóc, xin chồng cho chúng tôi cơ hội nhưng anh nhất quyết dửng dưng không đồng ý. Tôi chưa ký đơn, nhưng mấy ngày nay chồng đi không về rồi, tôi không biết nên làm thế nào bây giờ nữa?
Theo KhoeDep
Bi hài suýt ly hôn vì chồng 'cấm vận' vợ để làm kinh tế
Vợ nghi chồng ngoại tình vì nửa năm không "đụng" vào vợ, hóa ra ông chồng quyết "cấm vận" vợ để "chay tịnh" hòng làm kinh tế theo lời xúi bậy.
Ngờ chồng ngoại tình vì nửa năm không "trả bài" cho vợ
Xấp đơn ly hôn gần đây đã bị ông chồng xé đi chỉ vì bà vợ nghi ngờ mình khiến cả xã cười lăn cười bò. Họ chẳng ngờ đôi vợ chồng sống với nhau 17 năm qua, đã có với nhau 2 mặt con, từng một thời được coi là "cặp đôi hoàn hảo" ở đất này suýt lôi nhau ra tòa chỉ vì cái chuyện rất tế nhị, ấy là việc ông chồng đúng nửa năm trời không động ngón tay út vào người vợ.
Từ Bắc Ninh vào Tây Nguyên cách đây hơn 20 năm làm kinh tế mới, ông và vợ gặp nhau ở đất này. Cảm cái tính, mến cái duyên, thương tính người nên hai người sớm thành một đôi. Thời mới về làm vợ làm chồng, cái nhà chỉ là căn chòi canh rẫy cà phê nằm heo hút bên rìa làng. Gia đình hai bên cũng chẳng khá giả gì nên của hồi môn chỉ là mấy chỉ vàng cưới. Hai vợ chồng bàn bạc mãi, quyết định bán số hồi môn ấy mua một mảnh rẫy trồng cà phê, xen canh là cây ngắn ngày để lấy ngắn nuôi dài, đặng có cái ăn chờ mùa thu hoạch.
Bi hài ông chồng cấm vận chuyện ấy với vợ vì nghe lời xúi bậy. (ảnh minh họa)
Nghèo khó, nhưng hai vợ chồng thương yêu nhau lắm. Cái gì ông cũng hỏi ý vợ, bà vợ thì chiều chồng hết mực đến nỗi hàng xóm láng giềng phát ghen vì sự chăm sóc của bà với ông. Tính ông hiền, lại thương vợ thương con, thế nên chẳng ham hố gì ngoài công việc. suốt ngày ông cắm đầu vào rẫy cà phê để làm việc. Bà thì cũng tay lăm tay mười, chạy chợ buôn bán đủ cả. Thế nên cái đận cà phê xuống giá thê thảm, tiền công bù không đủ tiền bán nông sản cà phê, một mình bà xoay xở đủ kiểu để nuôi chồng và mấy đứa con đủ ăn đủ mặc, đủ học hành cho bằng người.
Gia đình chung tay làm lụng như thế, yêu thương nhau như thế nên nhiều gia đình khác cũng khâm phục lắm. Khâm phục nhất là sau nhiều năm chung sống chưa một lần thấy đôi vợ chồng này cãi nhau. Vậy mà đùng một cái, nhiều người lại thấy bà đòi ly thân, rồi nhùng nhằng đòi ly hôn khiến chẳng ai tin được. Hóa ra chỉ vì ông quyết "kiêng" vợ 6 tháng trời để thực hiện đúng theo lời xúi bậy từ một người bạn ở xã bên khiến vợ chồng giận nhau.
Ông cười hềnh hệch kể, cách đây mấy năm, ông có mon men quen với một người bạn. Nhìn cảnh gia đình mình cứ trầy trật hết năm này qua năm khác, cái ăn thì không lo, nhưng tiền dành dụm thì chẳng được là bao. Thế nên ông quyết tâm nghe lời người bạn này phải làm kinh tế thật mạnh hơn nữa để cải thiện đời sống gia đình, còn lo cho con cái dựng vợ gả chồng sau này nữa.
Làm thân với họ vài bữa, ông được người bạn bày cho cách làm kinh tế, sẽ có số an nhàn mà hưởng tuổi già. Nhưng phải tuân thủ nhiều điều để cái số mới thành được. Trong đó có một điều kiện hết sức oái oăm là ông phải "kiêng vợ" ít nhất là nửa năm. Ngồi suy đi tính lại, thấy kinh tế gia đình sẽ lên mà chẳng mất gì, vả lại ông và vợ đã sống với nhau gần hai chục năm rồi, cũng đã đủ bề con cái, nhiều tuổi rồi nên cũng chẳng còn ham hố gì nữa, nên giờ "nhịn" mấy tháng cũng chẳng hề gì. Thế nên ông tặc lưỡi đồng ý.
Ngớ người vì lý do "cấm vận" của chồng
Về nhà, ông quyết định thực hiện đúng lời thầy phán. Ông kiên quyết không gần gũi vợ. Bà đang ở cái tuổi hồi xuân, dù không còn vồ vập hồ hởi như thời mới cưới nhưng cũng nhiều khao khát. Thấy chồng như thế, bà không khỏi cảm thấy kỳ lạ. Hai tháng đầu bà không thấy chồng đụng vào người mình thì cũng lắm băn khoăn. Nhiều lúc nằm với chồng, bà chủ động khơi gợi chuyện tế nhị nhưng ông giãy nảy như đỉa phải vôi. Ông tìm hết lý do này đến lý do khác, lúc thì trong người thấy mệt mỏi, khi thì đau chân đau tay, lúc thì giữ sức để sáng mai đi làm. Nhiều lần như thế khiến bà cũng sinh nghi, nhưng không thể biết được nguyên nhân vì sao.
Ba tháng trời trôi qua, ông vẫn tuyệt nhiên không chạm vào người vợ. Có đêm nằm ngủ, vợ vô tình gác tay gác chân lên người là y như rằng ông như phải bỏng, ông giật nảy người rồi vội vã gạt chân gạt tay vợ ra. Hy hữu hơn, có lần ông vào ngủ sau, đã thấy vợ trùm kín chăn mà trên người không mảnh vải che thân. "Hoảng" quá, ông ôm gối ra ngoài ghế salon mà ngủ. vợ ông bực lắm. bà cố công tìm hiểu lý do chồng bỗng dưng "cấm vận" mình mấy tháng trời. Bà nghi ngờ ông có bồ nhí bên ngoài.
Sự nghi ngờ của bà cũng không hẳn là vô căn cứ khi thi thoảng bà lại thấy ông lén sang xã bên làm cái gì đó rất "mờ ám" không cho bà biết. Trong khi từ trước tới nay, ông đi đâu hay làm gì đều nói với bà. Ông là người có tính cẩn thận, lại ít khi nhậu nhẹt, giao lưu cũng ít, nên cũng chẳng có nhiều bạn bè. Và điều bả hiểu chồng nhất là chuyện ông không có tính lăng nhăng. Ấy thế cớ làm sao ông lại lén bà sang xã bên nhiều lần như vậy. Chắc hẳn phải có lý do nào đó. Nếu ông dám léng phéng với người phụ nữ nào, nhất định bà phải làm cho ra lẽ.
Mỗi lần vợ đòi là ông giãy nảy "như đỉa phải vôi". (ảnh minh họa)
Mấy tháng trời không ngó ngàng đến vợ, ông cũng bị vợ kêu ca phàn nàn dù ông đã vắt óc viện ra đủ thứ lí do. Vợ ông thì ngày càng nghi ngờ, sợ chồng ngoại tình nên liên tục bắt chồng phải vào phòng ngủ. Cứ đến tối, vợ tìm vào nằm gần chồng là y như rằng ông đẩy vợ ra nguây nguẩy. Thực ra trong lòng ông cũng ham muốn nhưng nhớ tới lời người bạn dặn dò rằng "dính vào là đen lắm. Muốn thành công thì phải tuyệt đối kiêng mụ vợ ra". Vậy là ông lại đẩy vợ ra rồi quay mặt vào tường ngủ tít.
Bực bội vì bị chồng cấm vận, trong khi cái tuổi hồi xuân của người đàn bà khiến bà giận dữ ra mặt. Suốt ngày bà cau có, gặp việc gì cũng nhăn nhó khiến cả gia đình rơi vào "chiến tranh lạnh". Đặc biệt là bà nghi ngờ chồng ngoại tình nên mới không còn sức để "trả bài" cho mình. Mấy đứa con cũng vì thế sợ mẹ một phép. Đỉnh điểm của vụ việc là bà bắt ông phải "giải trình" lý do, nếu không bà sẽ gửi đơn ly hôn ra tòa.
Hoảng hồn vì thấy sự quyết liệt của vợ, nhất là thấy lá đơn ly hôn nằm chình ình trước mặt, ông vội vã kể lại đầu đuôi sự việc chuyện người bạn phán "phải thế nọ thế kia". Biết nguyên nhân, bà giận lắm nhưng lại mừng thầm trong bụng, bởi hóa ra ông chồng không phải đi ngoại tình, không phải có bồ nhí bên ngoài mà là lo làm kinh tế theo lời phán bậy của ông bạn khác. Bà quyết định "treo cái án" của chồng để xử lý ông bạn kia trước, rồi về "xử" chồng sau. Sau khi sang xã bên làm một trận "ra trò" với ông bạn xúi bậy bạ, bà về xử chồng. Biết mình sai, ông cun cút nghe theo lời vợ.
Rồi chẳng biết có phải vì bà vợ quả quyết như thế, nên hai năm sau, kinh tế gia đình lên thấy rõ. Hai vợ chồng dành dụm tiền xây được một căn nhà khang trang, mua được cả xe tay ga đắt tiền để đi. Chỉ đến khi ấy, ông mới thở phào nhẹ nhõm, nhất là khi công việc vẫn suôn sẻ không phải do "kiêng vợ" mà thành. Ông cười bẽn lẽn bảo: "Dẫu sao cũng "nhất vợ nhì trời". May mà có bà ấy, chứ không giờ cả nhà tanh bành hết rồi. Tui cũng dại đi nghe mấy lời bậy bạ của người ta mà suýt nữa gia đình rơi vào cảnh tai ương. Từ giờ về sau, có chết cũng chẳng nghe theo mấy lời vớ vẩn ấy nữa!".
Tiêu Dao
Ngoại tình chán từ khi bắt đầu 'ngủ' với nhau Chuyện ngoại tình giờ rất nhiều. Mình cũng không dám chắc đến một ngày mình không vương vấn một người đàn ông có vợ. Nhưng chắc chắn những mối quan hệ "ngoài luồng" như vậy chỉ khiến bạn vui trong chốc lát. Hồi trẻ con, lần đầu tiên mình nhìn thấy kẹo bông, trắng xốp bồng bềnh đã thấy run lên vì thích...