Giận chồng bỏ về nhà ngoại, nhận cuộc gọi từ cô em chồng tôi quyết định ly hôn luôn
Nói thật, chúng tôi mới kết hôn được 1 năm, giờ ly hôn tôi cũng không đành lòng, nhưng chuyện nọ xọ chuyện kia tôi mệt mỏi quá rồi.
25 tuổi tôi lấy chồng và cuộc hôn nhân này mới kéo dài được 1 năm. Về chồng tôi, anh hơn tôi 2 tuổi, đẹp trai, tài giỏi, lại tốt bụng. Trong quãng thời gian yêu đương, anh chiều chuộng tôi như công chúa khiến tôi vô cùng hạnh phúc.
Sau 2 năm hẹn hò, chúng tôi tiến đến hôn nhân. Song, hạnh phúc chẳng tày gang, mới một năm nên vợ nên chồng thôi nhưng tôi đã phát hiện anh ngoại tình với đồng nghiệp nữ ở công ty khiến tôi vô cùng suy sụp. Khi chất vấn, anh lại đổ tại tôi quá mạnh mẽ, cứng cỏi khiến anh không cảm nhận được sự ấm áp và hơi ấm tình yêu như thuở ban đầu.
Tuy nhiên chồng cũng nói anh chỉ muốn vui chơi qua đường chứ không có ý định ly hôn, xin tôi tha thứ để tiếp tục cuộc hôn nhân này. Quá đau đớn vì bị chồng phản bội, tôi thu dọn hành lý về nhà mẹ đẻ ở tạm vài ngày để tĩnh tâm suy nghĩ lại.
Nói thật, chúng tôi mới kết hôn được 1 năm, giờ ly hôn tôi cũng không đành lòng. Thế nhưng vừa về tới nhà mẹ đẻ, tôi liền nhận được cuộc gọi từ cô em chồng và tôi đã quyết định ly hôn luôn.
- Chị dâu à, sao hôm nay mùng 5 rồi mà chị chưa gửi tiền sinh hoạt phí cho em? Chị mau mau chuyển tiền đi, quá tận mấy ngày rồi, chị muốn em chết đói à? Chị làm chị cái kiểu gì vậy? Tháng này chị đưa thêm 1 triệu là 4 triệu nhé, em nói qua mẹ rồi. Giờ cái gì cũng đắt đỏ, em cũng cần thêm tiền để giao lưu bạn bè nữa.
Video đang HOT
Tôi vừa về tới nhà ngoại thì em gái chồng gọi điện tới đòi tiền. (Ảnh minh họa)
Tôi cười lạnh trả lời:
- Em đi hỏi anh trai em đi nhé. Chị và anh em ly hôn rồi, chị không có trách nhiệm phải gửi tiền cho em nữa, em đi mà đòi anh em.
Nói xong, tôi cúp máy luôn. Cô em chồng gọi điện liên tục tôi chẳng buồn nghe nữa. Với tôi, thế là quá đủ rồi.
Chẳng là sau chồng tôi còn có một cô em gái, vì gia cảnh nghèo khó, bố mẹ không kiếm được mấy đồng nên chồng tôi đã nuôi em học đại học. Khi mới kết hôn, em chồng đang học năm thứ 3 đại học, tính ra bây giờ sắp ra trường rồi.
Sau khi cưới, tôi cùng chồng lo chi phí sinh hoạt, tiền học phí cho em gái anh. Ban đầu tôi chẳng nề hà, so đo tính toán làm gì nhưng chính thái độ của em chồng khiến tôi dần dần cảm thấy rất khó chịu.
Tôi là chị dâu chứ không phải chị ruột, nói thẳng ra tôi chu cấp sinh hoạt phí cho cô hoàn toàn là vì chồng, chứ tôi và em chẳng hề thân thiết. Nhưng mỗi lần tôi gửi tiền, chỉ cần chậm 1-2 ngày thôi là em sẽ giãy nảy lên như đỉa phải vôi, hết nhắn tin, gọi điện trách móc chị dâu rồi lại mách với bố mẹ chồng khiến tôi bị khiển trách mấy lần.
Vợ chồng tôi thu nhập không nhiều, cả hai vợ chồng làm chỉ khoảng 20-25 triệu/tháng. Trả tiền thuê nhà, biếu bố mẹ một ít, chi tiêu sinh hoạt rồi gửi tiền cho em gái, đôi khi phát sinh hiếu hỉ nữa là hai vợ chồng chẳng dư được đồng nào. Công ty đôi khi cũng gửi trễ lương chứ có đúng ngày đâu nên gửi tiền muộn cho em là điều khó tránh khỏi.
Nhiều lần nói chồng góp ý với em gái cách chi tiêu hay làm thêm, anh đều bênh em gái chằm chặp. (Ảnh minh họa)
Sau vài lần bị em chồng trách, tôi nói thẳng với chồng để anh góp ý với em. Nhưng anh lại vô cùng bênh và chiều chuộng em gái, căn bản không nghe lọt lời tôi nói. Hai vợ chồng vì chuyện này mà cãi nhau không ít lần.
- Tại sao em ích kỷ vậy? Tại sao em không hiểu cho anh? Anh là niềm hi vọng của gia đình, em gái anh còn nhỏ, bố mẹ không có thu nhập, anh không giúp em gái thì ai giúp nó?
Đồng nghĩa anh em máu mủ ruột rà phải giúp đỡ lẫn nhau, trước nay tôi có phản đối chuyện anh chu cấp cho em gái đâu, chỉ là tôi muốn anh góp ý về cách cư xử và chi tiêu của em sao cho đúng mực, hợp lý thôi mà. Em nói chuyện với tôi bằng giọng điệu cửa trên thì chớ, đã vậy thi thoảng dăm ngày nửa tháng lại hỏi thêm tiền dù đầu tháng tôi đã đưa đủ. Cứ thế này vợ chồng tôi sao trụ nổi, chúng tôi cũng cần tích lũy để sinh con, mua nhà nữa chứ.
Mà tôi thấy, sinh viên bây giờ đi làm thêm đầy ra, sao cô không đi làm để kiếm thêm thu nhập đỡ đần gia đình và tích lũy thêm kinh nghiệm chứ? Mỗi lần góp ý như vậy, chồng đều bênh “em ấy còn nhỏ, sao làm được” nghe tôi chẳng buồn cãi lại nữa.
Chuyện nọ xọ chuyện kia khiến tôi mệt mỏi vô cùng. Chồng phản bội, em chồng không tôn trọng chị dâu mà chồng lại chỉ biết lo nghĩ cho gia đình anh, cứ mãi thế này chắc tôi sẽ phát điên ra mất. Đau ngắn hơn đau dài, tôi ly hôn.
Lấy chồng giàu nhưng em chồng lại xin tôi đến chăm sóc ở cữ 3 tháng
Em chồng tôi sắp sinh rồi, chắc còn hơn một tháng nửa thôi. Và bây giờ, em ấy nài nỉ một chuyện làm vợ chồng tôi khó xử quá.
Nhu, em chồng của tôi là một người con gái dịu dàng, mềm yếu. Vẻ yếu đuối của em ấy khiến người khác phải tội nghiệp và thường đứng ra bảo vệ, săn sóc. Về làm dâu, tôi cũng thương Nhu lắm và thường làm hết mọi việc trong nhà, kể cả giặt quần áo cho em ấy chỉ vì em ấy hay than thở mệt mỏi. Sau đó, mẹ chồng tôi ép con gái phải chia đôi việc nhà với chị dâu để sau này lấy chồng, không bị mang tiếng.
Bố mẹ chồng tôi rất nghiêm khắc trong chuyện dạy con cái. Có lẽ nhờ đó mà chồng tôi có bản lĩnh vững vàng, có chí tiến thủ, biết cách đối nhân xử thế. Nhưng với Nhu, mẹ chồng tôi dạy dỗ khó khăn hơn vì bố chồng thương và bênh vực con gái rất nhiều. Đôi khi bực mình quá, mẹ còn trách bố không biết giáo dục con, để con lười biếng, chỉ biết nói lời ngon ngọt mà chẳng biết làm gì thì làm sao mà sống yên ổn ở nhà chồng cả đời.
Năm ngoái, Nhu lấy chồng. Là một chàng trai giàu có, gia đình gia thế, quyền quý và chuẩn mực. Tôi nghe Nhu kể, bảo mẹ chồng em dù lắm tiền nhiều của nhưng chi tiêu rất tiết kiệm, bà ấy còn chẳng thuê người giúp việc mà tự làm hết việc nhà. Nhu cũng phải làm cùng với mẹ chồng, không còn được sống sung sướng như thời con gái nên mỗi lần về chơi đều than thân trách phận.
Hiện tại, Nhu đang mang bầu và còn hơn một tháng nữa là tới ngày dự sinh. Chiều hôm qua, vợ chồng em ấy về nhà chơi và Nhu theo nài nỉ tôi một việc làm tôi bối rối quá. Nhu năn nỉ tôi đến chăm sóc em ấy ở cữ 3 tháng. Bởi em ấy bàn bạc với mẹ chồng chuyện thuê bảo mẫu (bằng tiền riêng của 2 vợ chồng) nhưng mẹ chồng vẫn không đồng ý. Bà nói sẽ tự mình chăm con dâu chứ không tin tưởng người ngoài. Nhu xin mẹ chồng về nhà mẹ đẻ ở cữ thì bà cũng không cho vì đây là đứa cháu đích tôn, cũng là đứa cháu đầu tiên trong nhà.
Nhu không yên tâm khi để mẹ chồng chăm sóc mình trong giai đoạn nhạy cảm này. Nhu bảo tôi là chị dâu, lại có kinh nghiệm chăm sóc trẻ sơ sinh. Nếu tôi đến, chắc chắn mẹ chồng Nhu sẽ không phản đối.
Biết rằng giúp đỡ em chồng là điều nên làm nhưng tôi vẫn khó xử quá. Một phần vì nhà chồng Nhu rất giàu có, tôi e ngại những mâu thuẫn sẽ nảy sinh. Một phần vì công việc của tôi cũng bận rộn, nếu có đến cũng chỉ đến được vào buổi tối thôi, mà như vậy thì làm sao tắm rửa cho em bé, nấu cơm chăm sóc Nhu. Giờ tôi phải nói thế nào để Nhu thông cảm cho mình đây?
Vì lời hứa 2 năm trước của chồng mà giờ chúng tôi lâm cảnh lao đao Khi em chồng gọi điện nhắc lại về lời hứa của 2 năm trước, vợ chồng tôi điêu đứng nhìn nhau. Ảnh minh họa Bố chồng tôi mất sớm, khi đó em chồng tôi mới 3 tuổi, còn chưa nhớ rõ mặt cha. Mẹ chồng là một người phụ nữ mạnh mẽ khi một mình gánh vác, nuôi dạy hai người con trai...