Giải tỏa
Dù biết những cảm xúc ban đầu hoàn toàn trong sáng, nhưng sợ rằng sự quan tâm của người khác phái dành cho nhau, nhất là khi chồng thường xuyên vắng nhà, thì ranh giới mỏng manh ấy sẽ dễ bị phá vỡ.
Anh Minh con cô Hai chuyển công tác vào TPHCM. Ở đây, chỉ có vợ chồng mình là người thân. Tuy là bà con nhưng chồng và anh Minh xem nhau như bạn bè vì cùng trang lứa, từng có nhiều kỷ niệm gắn bó suốt thời thơ ấu, nên việc chồng gọi anh về ở cùng, cũng hợp lý.
Anh Minh vui tính. Có anh, nhà mình thêm tiếng cười. Con trai mình cũng mến anh ấy, suốt ngày bắt bác Minh làm ngựa cho con cưỡi. Những lúc rảnh rỗi, anh và chồng thường ra chợ săn lùng những món ăn quê hương, rồi hì hục vào bếp, cùng bày biện, thưởng thức, vui đùa. Có anh Minh, chồng cũng bớt ra ngoài nhậu nhẹt. Chuyện không có gì đáng phàn nàn nếu như không có những chuyến công tác dài ngày của chồng.
Chồng đi rồi, anh Minh tỏ ra quan tâm đến hai mẹ con nhiều hơn, anh ấy chia sẻ mọi việc, nhất là những hôm con bệnh, anh ấy túc trực suốt đêm. Tất nhiên, cả vợ và anh Minh đều rất vô tư. Dù vậy, vợ vẫn thấy bất tiện. Chẳng hạn, phải đợi anh ấy về phòng riêng, vợ mới mạnh dạn vào nhà tắm, vợ phải ăn mặc kín đáo và luôn giữ khoảng cách. Vì thế, vợ cảm nhận được sự gượng ép, không thoải mái khi chồng đi vắng. Nhiều lần muốn tâm sự cùng chồng nhưng sợ chồng nghĩ vợ ích kỷ, không muốn cho người thân của chồng ở cùng, nên thôi.
Với chồng, anh Minh là người anh em chí cốt, chồng cũng tin tưởng ở vợ rất nhiều, rằng anh Minh và vợ đều là người có học. Đành là vậy, nhưng hai người khác giới đang có nhiều điều kiện thuận lợi để cùng “cháy”, điều ấy chẳng nguy hiểm sao? Chồng xem anh Minh là người bạn lý tưởng, vợ cũng đồng quan điểm với chồng, nhất là trong việc chia sẻ. Dù biết những cảm xúc ban đầu giữa vợ và anh Minh hoàn toàn trong sáng, nhưng sợ rằng sự quan tâm của người khác phái dành cho nhau, nhất là khi chồng thường xuyên vắng nhà, thì ranh giới mỏng manh ấy sẽ dễ bị phá vỡ. Không ít trường hợp, sự mất cảnh giác, sự chủ quan đã vô tình “nối giáo cho giặc”. Có thể chồng cho rằng vợ quá lo xa, nhưng cái sự thật ấy rất dễ xảy ra chồng ạ!
Vắng chồng, vợ càng giữ khoảng cách. Giờ cơm, vợ khéo léo từ chối ăn cơm cùng anh Minh, bảo anh ấy ăn trước. Vợ đưa con ra đầu ngõ để tránh việc thiên hạ đàm tiếu. Vợ cũng bớt chuyện trò với anh ấy hơn, bởi sợ cảnh “tình ngay lý gian”. Vợ lại không muốn chồng khó xử trong việc này nên âm thầm chịu đựng. Vợ đoán, có lẽ anh Minh cũng không ngờ chồng thường xuyên đi công tác, nên anh ấy mới vui vẻ về ở nhà mình. Những biểu hiện của vợ dạo này, có lẽ không qua khỏi cặp mắt tinh tế của anh, nên trông anh ấy cũng ngại ngùng, không còn tự nhiên như trước.
Chiều nay, lúc giờ cơm, anh Minh thông báo việc “ra riêng”. Anh cảm ơn sự trợ giúp của vợ chồng mình lúc anh còn “lạ nước lạ cái”. Chồng bất ngờ, không biết anh Minh ngại ngùng hay giận dỗi điều gì mà “ra riêng” đột ngột như thế. Tôn trọng quyết định của anh Minh, chồng chở vợ mua sắm ít vật dụng giúp anh. Anh Minh dời đi, nhà mình vắng bớt tiếng cười, nhưng như thế sẽ tiện cả đôi đường, sẽ tránh nhiều “rủi ro” không bao giờ lường trước được.
Theo Dantri
Video đang HOT
Đàn ông "tinh trùng lên não"
Thấy mình run như cầy sấy trong góc phòng, bác quay sang mắng Huy một trận thậm tệ: "Con bé sợ thế này mà mày còn cố tình ép. Sớm muộn gì nó chẳng là của mày mà phải vội vàng. Đồ đàn ông "tinh trùng lên não"".
Mọi người vào chúc mừng mình đi. Mình sắp lấy chồng rồi, tuần sau là sẽ đám hỏi và 1 tháng nữa sẽ cưới. Mình 24 tuổ.i, còn anh ấy 27. Như thế có còn trẻ quá để đeo gông vào cổ phải không mọi người?
Nhưng mà Huy - chồng chưa cưới của mình thì cứ sôi sùng sục lên ấy. Chị em biết lí do là gì không? Chỉ vì mình không cho anh quan hệ trước hôn nhân nên anh phải cưới ngay để được hoàn toàn thuộc về nhau. Hình như anh không chịu được mọi người ạ.
Mỗi lần gặp mình, Huy lèo nhèo suốt cả ngày về chuyện ấy. Nào là yêu nhau thì phải hết mình, nào là em đừng có cổ hủ lạc hậu dở hơi, anh không thích. Vài lần mình và Huy cãi cọ suýt chia tay chỉ vì chuyện này.
Sau cùng, cả hai quyết định đàm phán, mỗi đứa nhịn đi một ít. Mình đồng ý cho lão sờ soạn thêm được 1 ít ngoài "ôm, hôn" nhưng nhất quyết không được "lấy mất zin" của mình. Nhưng con "sói" của mình không chịu yên như vậy. Anh tìm đủ mọi cách để "dụ khị" mình.
Mọi người có biết chiêu bài thường xuyên của mấy chàng để lôi kéo cánh phụ nữ vào nhà nghỉ không? Đó là chiêu giả vờ đau bụng, đau đầu đấy. Huy của mình cũng một lần áp dụng kế đó.
Hôm ấy, hai đứa đi ăn ốc luộc ở quán quen về. Đang đi đường thì lão dở chứng, la toáng lên: "Em ơi anh đau bụng quá, nhịn không nổi. Chắc ăn ốc bị Tào Tháo đuổi rồi. Mình vào kia đợi anh giải quyết chút nha". Thế rồi, lão phi như bay vào nhà nghỉ bên đường.
Vào đến phòng một cái là con "sói" giả vờ vào nhà vệ sinh ngồi mươi phút rồi ra ôm chặt lấy mình. Mình để cho lão ôm, hôn, đụng chạm đủ cả. Đến lúc quan trọng nhất, "sói" già động vào cạp quần của mình định kéo ra thì mình đạp lão một phát lăn xuống đất, rồi la toáng lên "Anh ơi, em đau bụng!".
Rồi mình phi vào nhà vệ sinh với tốc độ ánh sáng. Vào trong đó, mình vừa giả vờ kêu la vừa bấm bụng nhịn cười. Được 15 phút, mình lê xác ra nằm bẹp trên giường. Lúc sau thì "sói" già lại ngọ nguậy. Mình lại chơ.i bà.i cũ, cứ lúc lão gần đến bước cuối thì mình lại đạp ra và rúc vào nhà vệ sinh.
Hôm ấy, cả tiếng đồng hồ mình cứ vờn lão như vậy. Chắc lão cũng biết thừa, tức mà không làm được gì. Tối đó, mình về nhắn tin: "Anh ơi, từ sau đừng ăn ở hàng ốc ấy nữa. Hai đứa mình cùng đau bụng khổ ghê. Giờ về em vẫn còn đau này". Lão hiểu ý ngay và chả bao giờ dám giở bài "đau bụng" ra với mình nữa.
Lần nữa, khi Huy đòi ráo riết quá, mình vờ đồng ý. Sau đó, mình nũng nịu nói đòi anh phải làm như là đêm tân hôn thật sự. Tức là phải là.m chuyệ.n ấ.y tại phòng ngủ tương lai của bọn mình (phòng ngủ hiện tại của anh bây giờ) và phải thật lãng mạn.
"Sói" ngốc của mình sướng rơn, đi mua chăn đệm mới, rồi hoa hồng, nến thơm để chuẩn bị. "Sói" còn căn giờ hoàng đạo 9h30 trưa, lúc ấy bố mẹ anh đều đi làm, em anh đi học không có nhà.
Còn mình, mình lặng lẽ đặt hàng tặng mẹ anh lọ kem sâm dưỡng da mà bác lùng sục mấy tháng trời. Mình cũng dặn dò người giao hàng phải gửi đến nhà Huy vào đúng 10 giờ sáng hôm ấy.
Hôm đó, bọn mình đang cuồng nhiệt thì mẹ Huy về để lấy hàng. Đó cũng là lúc quan trọng Huy định tiến tới. Mình vừa khóc, vừa la toáng cả nhà: "Anh ơi, em sợ lắm. Anh tha cho em đến ngày mình cưới đi anh!".
Y như mình dự đoán, bác gái xông vào phòng Huy. Thấy mình run như cầy sấy trong góc phòng, bác chạy lại trùm chăn cho mình, ôm mình. Bác quay sang mắng Huy một trận thậm tệ.
"Thằng khốn nạn! Con bé sợ thế này mà mày còn cố tình bắt ép. Sớm muộn gì nó chẳng là của mày mà phải vội vàng. Đồ đàn ông "tinh trùng lên não"".
Huy bị mắng thì ngơ ngác. Còn mình thì cuộn tròn vào lòng mẹ chồng tương lai khóc nức nở, trong bụng cười thầm vì kế hoạch thành công ngoài mong đợi.
Ảnh minh họa
Còn vài độc chiêu nữa mình dùng để từ chối "sói" ngốc của mình. Nhưng kể ra thì chắc phải hết cả ngày mất. Hồi tháng 9, kỉ niệm 1 năm yêu nhau của bọn mình, anh lại đòi hỏi.
Mình khóc lóc "Anh ơi, em đang trong kì nguy hiểm, lỡ đâu có bầu". Huy bảo "Đừng lo, có gì anh sẽ cưới em". Mình nói "Vậy thì cưới nhau luôn đi rồi em sẽ chiều. Chứ quan hệ thế này, em sợ có thai rồi bụng lùm lùm mặc áo cưới dân tình cười cho thối mặt".
Huy gườm gườm bảo "Em nhớ lời này đó". Rồi ngày hôm sau, anh bất ngờ đến cơ quan mình cầu hôn trước toàn thể bàn dân thiên hạ. Mình cảm động vừa đồng ý vừa rơi nước mắt.
Huy đứng dậy ôm mình, thì thầm bên tai: "Anh thèm quá không nhịn được nữa nên phải chạy tới đây xin lấy em về đấy". Đúng là "sói" ngốc của mình, giây phút lãng mạn thế mà cũng nổi má.u "dê già" được!
Theo VTC
Phải chi tôi biết dối gian... Chỉ vì tôi muốn vợ hiểu rằng khi đến với nhau tôi rất thật lòng với nàng nên trước ngày cưới, trong vòng tay nhau, tôi đã kể cho vợ nghe về mối tình cũ nồng say của mình. Tôi không hề giấu giếm một chi tiết nào khi kể về người con gái xinh đẹp, đoan trang, hiền thục, rằng chúng tôi...