Giai thoại về hòn ‘đá thần’ mặc nghìn chiếc áo cứu dân thoát nạn
Gắn liền với một giai thoại từ thời mở làng, trải qua hàng trăm năm, người dân truyền tai nhau những câu chuyện huyền bí về một hòn “đá lạ” ở điện Mẹ Nằm.
Bên trong Sơn Chúa Điện thờ “đá thần”
Thánh Mẫu hóa đá
Ngược theo tỉnh lộ 49B, lên thượng nguồn sông Hương, chúng tôi tìm về thôn La Khê Bãi để nghe người dân nơi đây kể về nhiều câu chuyện mang màu sắc kỳ bí xung quanh hòn đá này. Từ nhiều năm trở lại đây, mỗi ngày có nhiều người dân các địa phương tìm về xã Hương Thọ để thắp hương cho hòn đá linh thiêng ở điện Mẹ Nằm, được người dân địa phương gọi là “ thạch thần“. Họ đến thắp hương để mong được phù hộ cho người thân thoát khỏi tai ương, bệnh tật. Theo chân một người dân địa phương, chúng tôi đến với điện Mẹ Nằm để tìm hiểu thực hư những câu chuyện nơi đây.
Điện Mẹ Nằm thuở trước gọi là Sơn Chúa Điện, được xây dựng cách đây hàng trăm năm. Điện nằm trên một gò đất cao, án ngự bên ruộng Bàu Tròn, lưng điện tựa núi, mặt điện hướng ra dòng sông Hương. Phía giữa là chính điện lớn thờ hòn đá thần, xung quanh là vô số các am thờ các vị khác. Tổng cộng trong điện có hơn 60 am thờ và lư hương. Tất cả toát lên một vẻ uy nghi, linh thiêng. Tiếp chúng tôi, bà Lê Thị Trà (người trông giữ điện) cho biết: “Người dân ở đây ai cũng nắm rõ về gốc tích cũng như những câu chuyện thần bí về Mẹ Nằm. Giờ đây không chỉ trong xã mà khắp nơi mọi người đều biết để tìm về cầu cúng”.
Ruộng Bàu Tròn xưa (nơi chàng lực điền phát hiện “đá thần”), sau khi lấy “đá thần” đi đã biến thành một ao nước nông.
Qua lời kể của người coi giữ điện này, từ đời vua Gia Long, làng có nguồn gốc khởi thủy ở Vị Khê (Hà Nội), theo lệnh của vua vào khai khẩn đất hoang, lập làng La Khê Bột ở phố cổBao Vinh ngày nay. Dần dần, người dân di cư lên vùng đất ở thượng nguồn sông Hương, lập ra làng mới có tên là La Khê Bãi được mệnh danh là vùng lam sơn chướng. Chính vì vậy, ở ngay trên vùng Hói, người dân đã lập nên Sơn Chúa Điện để thờ cúng. Bà cho biết: “Nguồn gốc của Mẹ Nằm xuất phát từ giai thoại mở đất của làng. Vào mùa xuống đồng, ở ruộng Bàu Tròn, là khoảnh ruộng đầu tiên do dân làng khai phá (nay là ao nước lớn), có một chàng lực điền đang cày cuốc. Vừa đi được đường cày đầu tiên, thì thấy hiện lên hòn đá lớn bằng mâm cơm án ngự trước mặt, hai bên có hai thanh đá dài như hai thanh kiếm để hộ vệ cho hòn đá lớn. Thấy lạ, chàng lực điền cho dừng trâu, lập tức ba hòn đá lặn mất. Chàng lực điền nghĩ, chắc do mình hoa mắt, ruộng đã khai hoang từ lâu, đã xuống mấy mùa lúa thì làm gì có hòn đá to như thế, nên chàng vẫn tiếp tục công việc.
Video đang HOT
Tuy nhiên, đường cày thứ hai, khi thấy ba hòn đá cứ chạy và gõ nhịp đều theo đường cày của mình. Ngoảnh mặt nhìn lui thì ba hòn đá lại biến mất. Cứ như thế, việc những hòn đá cứ liên tục “quậy phá” chàng lực điền. Lần cuối cùng, nghĩ có kiêng có lành, chàng chắp tay khấn trước đường cày: “Nếu ngài có thiêng thì xin hiện ra, tui mang ngài lên nơi khô ráo để thờ tự”. Vừa dứt câu thì ba hòn đá hiện ra, nằm cao hơn mặt nước chân ruộng. Nghĩ lời khấn của mình đã ứng nghiệm, chàng liền mang hòn đá to lên đặt trước Sơn Chúa Điện. Đây là nơi cao ráo, đất đẹp được người dân trong làng hàng năm đến ngày là mang lễ vật tới cúng. Khi chàng lực điền quay lại để tìm hai thanh đá nhỏ, thì thấy không còn nữa mà hiện ra một người nói: “Ta là Thượng Ngàn Thánh Mẫu, quản cai sơn Nhạc Cửu Châu”. Nói xong, lại biến vào hòn đá”.
Bà Trà kể chuyện “đá thần”.
Cứu làng thoát khỏi nạn lớn(!?)
Sau đó, chàng lực điền liền cho lập một túp lều tranh nhỏ trước Sơn Chúa Điện để thờ, ngày ngày hương khói. Một hôm, trời mưa trút nước, sấm chớp rền vang, thấy hòn đá cựa mình, phát ra những hào quang kỳ lạ, nên dân làng kéo tới rất đông. Hòn đá ở điện từ lâu cũng được người dân gọi bằng cái tên kính cẩn là “thạch thần” hoặc gọi là “Mẹ Nằm”, hay “Thánh Mẫu”. “Thạch thần” ngày xưa chỉ bằng mâm cơm, nay đã lớn bằng cái bàn tròn, là do công đức tích tụ càng lâu. Hiện tại, trong khu vực điện vẫn còn một am thờ người lực điền này, gọi là Sở Hữu Công đức.
Theo lời chỉ dẫn của bà Trà, chúng tôi tìm đến ông Lê Văn Đơn (89 tuổi, người nắm giữ những giai thoại xưa về “Mẹ Nằm”). Một trong những câu chuyện được dân làng biết nhiều nhất là việc “thạch thần” cứu làng thoát khỏi tai họa trong một đợt dịch tả vào thời vua Tự Đức, trong thôn xảy ra trận dịch tả lớn. Nhiều người dân trong thôn lần lượt chết vì dịch, dân làng sống trong lo lắng. Các chức sắc trong làng mới tổ chức lễ cúng “đá thần” để được che chở thoát khỏi tai họa. Những người lớn tuổi của họ tộc ba ngày liền phải ăn chay, nằm đất. Sau đó, trong làng người dân lần lượt khỏi. Trong khi đó, các làng khác, hàng ngày vẫn có rất nhiều người bị đại dịch “quật ngã”. Hay như chuyện Mẹ sai “thần rừng” về cứu làng. Đó là vào cuối đời vua Tự Đức, trong làng bất ngờ xuất hiện xác chết của một người đàn ông lạ mặt. Sự việc này đến tai vua. Nhà vua lập tức sai quan quân về làng điều tra cái chết để xử lý nghiêm khắc dân làng. Vậy nhưng, một lần nữa dân làng lại được “thạch thần” cứu mạng. Trong khi quân lính về làng thì xuất hiện một con hổ to lớn kỳ lạ chạy ra từ điện Mẹ Nằm, rồi nhanh như cắt quắp xác chết trên chạy về phía điện rồi biến mất. Từ đó ai ai cũng tin vào “đá thần” đã ra tay cứu dân làng.
Đắp áo cho “đá thần”
Không chỉ dừng lại ở những giai thoại xưa, sự linh thiêng của “thạch thần” còn hiện diện đến tận ngày nay. Bà Trà cho biết: “Cả làng ai cũng tin vào Mẹ, ở đây chúng tôi đều tự nguyện đóng góp rồi cắt cử từng cặp vợ chồng lên chăm nom Mẹ. Đặc biệt những cặp vợ chồng phải có đạo đức, văn hóa của làng chứ không tùy tiện được”. Chỉ tay vào nền gạch hoa mới tinh trong chính điện, bà cho biết thêm:”Chú có thấy nền gạch vừa được lát mới không. Cách đây non nửa tháng, có một người phụ nữ từ trong Sài Gòn ra mới lát lại cho Mẹ đó. Người này hiếm muộn, hơn 40 rồi mà vẫn chưa có con, đi chạy chữa cả đông lẫn tây y, khấn vái cúng thầy khắp nơi mà cũng chịu. Sau khi biết đến sự linh thiêng của Mẹ, người này tìm đến cầu nguyện một tuần liền, Mẹ cảm động nên cho con cái. Thế là người phụ nữ ấy mới ra tạ ơn Mẹ. Hay như cô Tâm quán nước ở đầu đường, bị tai nạn ngay dưới đường đi lên điện Mẹ, hồi đó ai cũng nghĩ cô ấy chết rồi. Mọi người khiếp quá mới lên cầu Mẹ, nhờ đó mà cô Tâm sống tới tận bây giờ. Các chú không tin cứ tìm cô ấy mà hỏi”.
Cứ thế, qua mỗi người chúng tôi lại được nghe một câu chuyện về “đá thần” khác nhau. Cứ đến ngày 16-17 tháng Giêng và ngày 16-17 tháng Bảy âm lịch hàng năm, người dân ở La Khê Bãi lại tổ chức lễ hội Kỳ An và Thu Tế để cúng Mẹ, mong Mẹ che chở cho dân làng. Cứ mỗi lần cúng, tùy theo tấm lòng thành của con dân trong làng, lễ vật bao giờ cũng có là một con vịt quay, vài đĩa xôi. Đặc biệt, qua bao lần tổ chức lễ cúng, những chiếc áo đắp lên mình Thánh Mẫu cũng ngày một nhiều hơn, đến nay đã có hàng nghìn cái áo. Bà Trà cho biết: “Giờ không thể tính nổi số áo của Mẹ. Mỗi chiếc áo đắp lên là một lần Mẹ hiển linh cứu độ cho mọi người. Để cảm tạ Mẹ, mọi người may áo đắp cho Mẹ”.
Một phần trong văn hóa tâm linh của làng
Trao đổi với chúng tôi, ông Lê Văn Quảng, trưởng thôn La Khê Bãi chia sẻ: “Điện Mẹ Nằm cũng như chuyện đá thần giờ đã trở thành một phần không thể thiếu trong văn hóa tâm linh của dân làng. Hằng năm chúng tôi đều cử người lên trông coi bảo vệ điện để gìn giữ nét đẹp văn hoá tâm linh của quê hương”.
Nguồn Doisongphapluat.com
Hòn đá 300 tuổi 'có chân'
Hòn đá nhiều lần bị dời đi, nhưng vài ngày lại được ai đó bí mật đưa về chỗ cũ. Người dân đồn rằng hòn đá như 'có chân'.
Nằm ngay giữa ngã ba đường chính của làng An Thành (thuộc xã Quảng Thành, huyện Quảng Điền, tỉnh Thừa Thiên - Huế) là hòn đá hàng trăm năm tuổi, từng được dân làng dựng lên với mục đích trấn nước không cho vào làng.
Đường đi từ đình làng An Thành ra chợ Tây Ba là con đường chính của xã Quảng Thành được trải nhựa thẳng tắp, khá sạch sẽ và khang trang, nên khách lạ đến đây ai cũng rất ngạc nhiên bởi sự hiện diện của một hòn đá nằm sừng sững ở ngay giữa ngã ba đường. Xung quanh hòn đá vô tri, người ta bày ra các đồ thờ cúng, nhang khói trên lư hương một cách rất thành kính uy nghiêm.
Các bậc bô lão của làng cho biết, xung quanh làng An Thành đều là sông suối, làng như một hòn đảo. Đối diện với hòn đá trước đây là một khúc sông nhỏ, có bến nước để gánh nước, giặt giũ. Bề rộng chỉ khoảng 2m. Ngày xưa, những năm mưa lụt, nước luôn ngập vào làng khiến nhiều người chết thảm.
Người làng mới bàn nhau lập một hòn đá để trấn phong thủy nhằm không cho nước vào làng, chống xói mòn và những bất trắc không may. Khúc sông trước đây bây giờ đã bị mọi người lấp đi từ rất lâu. Làng An Thành được thành lập hơn 400 năm nên nhiều người nhẩm tính hòn "đá thần" này cũng được khoảng 300 tuổi.
Hòn đá này hiện nằm cách một nhánh của sông Bồ chỉ 4m, là một khối hộp hình chữ nhật được dựng đứng với chiều cao khoảng 40cm, chiều dài 30cm và chiều rộng 10cm, màu đá pha với ít màu rong rêu thời gian biến thành màu xanh đen.
Hòn đá nằm ở chính giữa ngã ba đường.
Xung quanh hòn đá, vào năm 2011, một người ở Đà Nẵng đã xin làng làm nền hình chữ nhật và lát gạch hoa màu trắng trên diện tích khoảng 3,5 m2. Phía sau hòn đá là cây cổ thụ cao gần 10m tỏa bóng che chở.
Những người trong làng đồn nhau rằng thi thoảng khi màn đêm chìm xuống là họ lại thấy sự xuất hiện của một người con gái và một chú bé lúc ẩn , lúc hiện, thường đi tới đi lui cùng một cây chuối bập bềnh. Vào năm 1960, có một cô gái tên là Lan đang đi gánh nước ở khúc sông cạnh hòn đá, bị bom Mỹ ném trúng, tử vong tại chỗ. Rồi 20 năm sau, một cậu bé mới chỉ 3 tuổi, nhà ở cạnh hòn đá, do gia đình bất cẩn nên để con rớt xuống nước sôi, bị bỏng chết ngay. Hai cái chết đều ở gần hòn đá. Do đó, người dân tin rằng hai bóng người chính là của hai nạn nhân xấu số.
Một chuyện lạ khác, hòn đá đã nhiều lần bị dời đi, nhưng vài ngày lại được ai đó bí mật đưa về chỗ cũ. Khi làng mở đường rộng ra, hòn đá mới án ngữ ở chính giữa đường như vị trí ngày hôm nay. Một số người đã đem nó xuống gần bờ sông, nhưng hôm sau nó "như có chân" lại bò lên nên mọi người khấn nguyện và chuyển "thần đá" lên như vị trí ngày hôm nay.
Anh Lê Văn Hải (46 tuổi, nhà gần hòn đá) kể lại: "Cách đây chưa đầy 2 năm, hòn đá này cũng từng bị mất đi, cả làng xôn xao nhưng hai ngày sau nó lại trở về nguyên vẹn". Cây cổ thụ phía sau nơi thờ hòn đá, đường kính gần cả mét, mọc hoang như vậy nhưng không một ai dám chặt đi để làm gỗ hay lấy củi. Đến đường dây điện đi ngang qua cái cây này, người ta cũng không dám chặt nhánh để đi dây mà phải chuyển sang phía sau một đoạn.
Một chuyện trùng hợp mới xảy ra gần đây nhất là vào dịp Tết Giáp Ngọ vừa qua. Một thanh niên 24 tuổi tới hòn đá, dẹp bỏ tất cả các lư hương xuống dưới. Vài ngày sau anh thanh niên trẻ này bỗng nhiên phát bệnh tâm thần, đi bộ cả ngày, áo quần chỉnh tề, ai cho gì ăn nấy.
Những điều chưa được giải thích nêu trên khiến những thêu dệt về hòn đá càng đi quá đà. Anh Trần Trí (30 tuổi), người đã 3 năm nay lo nhang khói cho hòn đá này cho biết: "Nhận thấy hòn đá này có điều gì đó rất ý nghĩa về lịch sử đối với làng An Thành này nên tôi tình nguyện vệ sinh, nhang khói vào những ngày sóc vọng.
Cứ người nọ truyền miệng người kia rồi dần dần viên đá trở lên nổi tiếng. Thậm chí nhiều người thấy sau khi tôi "hầu" ngài đã cưới được một cô vợ xinh đẹp, ăn nên làm ra họ lại đồn tôi được ngài phù hộ. Gần đây họ lại vừa đồn tôi mới trúng số một tỷ rưỡi". Thực tế những lời đồn này đều vô căn cứ.
Theo Pháp Luật Việt Nam