Giải mã những bí ẩn hiện tượng người tự bốc cháy
Làm thế nào để cơ thể một con người bỗng dưng bùng phát lên những ngọn lửa kỳ quái đốt cháy toàn bộ cơ thể họ nhưng không làm cháy mọi vật xung quanh?
Hiện trường vụ Marry Reeser tại St Peterburg- Florida- Mỹ năm 1951.
Hiện tượng tự bốc cháy ở người sống hoặc người vừa qua đời mà không có yếu tố khách quan (gọi tắt là SHC) vẫn là một bí ẩn lớn cần khám phá của các nhà khoa học. Làm thế nào để cơ thể một con người bỗng dưng bùng phát lên những ngọn lửa kỳ quái đốt cháy toàn bộ cơ thể họ nhưng không làm cháy mọi vật xung quanh?
Theo thống kê, đến hết thế kỷ trước, trong vòng khoảng 300 năm, toàn thế giới đã có hơn 200 trường hợp SHC được ghi nhận. Những ngọn lửa kỳ bí này là nỗi ám ảnh khôn nguôi trong suy nghĩ của rất nhiều nhà nghiên cứu, nhất là khi những ngọn lửa đột ngột ấy có thể tàn bạo đốt cháy rụi một cơ thể trưởng thành nhưng lại hiền lành đến mức buông tha cho chiếc ghế bành cũ kỹ, thậm chí là những thứ dễ cháy như quần áo.
Những ngọn lửa bí ẩn từ bên trong
SHC là từ viết tắt của thuật ngữ Spontaneous Human Conbustion (Hiện tượng người tự bốc cháy). Đúng như tên gọi, với rất nhiều bằng chứng để lại của những nạn nhân đã chết hay may mắn còn sống, sự hiện diện của nó rõ ràng là có thật và không phải bàn cãi. Tốc độ ngọn lửa, thông thường bùng lên rất nhanh và sẽ thiêu cháy nạn nhân thành tro chỉ sau vài phút ngắn ngủi. Thậm chí, nhiều ngọn lửa bùng lên và lịm tắt nhanh đến mức không kịp đốt nội tạng, hay quần áo của nạn nhân.
Một trong những trường hợp đầu tiên được ghi nhận gặp hiện tượng SHC là vào năm 1663. Khi ấy, một nhà giải phẫu người Đan Mạch tên là Thomas Bartholin đã miêu tả về cái chết của một người phụ nữ trong khi đang ngủ tại Paris với những chú thích miêu tả hiện trạng là “biến thành tro và khói”. Cái chết ấy càng được chú ý khi người ta hay rằng chiếc đệm rơm mà bà ta đang nằm lại không bị cháy.
Nhà giải phẫu Thormas Bartholin
Gần đây nhất, đến năm 1673, Jonas Dupont người Pháp đã viết một cuốn sách tổng hợp nhiều trường hợp con người tự bốc cháy với tựa đề “De Incendiis Corporis Humani Spontaneis” và mở ra chuỗi truyền thuyết về những cái chết liên quan đến các ngọn lửa tử thần từ bên trong phát ra. Qua thời gian, đặc biệt sau các ghi nhận về những trường hợp SHC mà không chết, tấm màn bí mật được vén dần, dù vẫn chưa thể thỏa mãn những câu hỏi của các nhà nghiên cứu.
Hiện trường vụ ông John Irving Bently bốc cháy
Một trong những cái chết nổi tiếng nhất liên quan đến SHC diễn ra vào năm 1966, khi tiến sĩ J.Irving Bentley sống tại vùng Pennslyvania được tìm thấy trong tình trạng bị cháy rụi. Những gì còn sót lại của cụ ông này chỉ là 1 bên ống chân và chiếc giày ông đang đi. Phần còn lại của cơ thể đã bị cháy thành tro, một lỗ cháy trên sàn nhà là bằng chứng cho thấy hiện trường xảy ra sự việc. Mặc dù đủ thời gian và sức mạnh để thiêu cháy người đàn ông này nhưng ngọn lửa lại gần như không làm hư hại gì đến căn nhà. Tại hiện trường cũng không phát hiện chất gây cháy, giải pháp ông bất cẩn để cháy do hút thuốc là cũng không khả thi bởi chiếc tẩu hay dùng nằm ở phòng bên cạnh.
Video đang HOT
Mary Hardy Reeser và hộp sọ sau vụ cháy.
Một trường hợp SHC gây sốc không kém là về góa phụ 67 tuổi tên Mary Hardy Reeser, chết cháy tại nhà riêng ngày 1/7/1951. Người phụ nữ này tự dưng bốc cháy nhưng thi thể lại không cháy hết, còn sót lại đoạn cuối cùng của chân trái và phần sọ chưa cháy hết và vỡ làm hai. Hay gần đây một tài xế người Úc có tên Agnes Phillips đã tự nhiên bốc khói nghi ngút ngay giữa đường phố đông đúc vào ngày 24/8/1998. Cô con gái cùng người đi đường nhanh chóng giúp ông thoát khỏi xe. Tuy nhiên, dù thoát chết cháy nhưng hơn một tuần sau Agnes lại tử vong vì tai nạn giao thông. Gần đây nhất là trường hợp của ông Michael Faherty, 76 tuổi, chết ngày 22/12/2010, được ghi nhận nguyên nhân cái chết là do bỗng dưng bốc cháy.
Tranh cãi triền miên
Những nhân viên điều tra ghi nhận, mùi mồ hôi và khói thường nồng nặc tại hiện trường. Ở những trường hợp tự bốc cháy, cơ thể nạn nhân thường bị thiêu hủy gần như hoàn toàn nhưng vẫn thường để sót lại một vài bộ phận như các chi. Trong một số trường hợp, nội tạng của nạn nhân vẫn còn sót lại tại hiện trường, nhưng phần da thịt và khung xương lại hóa thành tro. Đặc biệt là ngọn lửa không hề tác động đến những phần còn lại của hiện trường.
Trong hầu hết các trường hợp, ngọn lửa không phân tán đều mà chủ yếu tập trung ở một vài khu vực như giữa thân người. Điều này khiến nạn nhân của SHC bị cháy xém, xương ở khu giữa người có thể bị tan thành tro, nhưng không ít bộ phận khác như cánh tay, thậm chí là đầu và đặc biệt là khu vực bàn chân… vẫn còn nguyên vẹn.
Về ngọn lửa, khi đã có thể đốt cháy nạn nhân và thậm chí biến xương thành tro thì rõ ràng không hề nguội, nhưng trong rất nhiều trường hợp nạn nhân bị đốt cháy nằm trên giường mà quần áo, giường làm bằng rơm bện vẫn không bị ảnh hưởng bởi sức nóng của lửa. Cũng chính những điều kỳ lạ này đã khiến trong mắt rất nhiều người, SHC trở thành câu chuyện mang tính siêu nhiên, rằng đấy là sự trừng phạt của Chúa hoặc là bàn tay của quỷ Satan.
Đặc biệt với tri thức khoa học nghèo nàn và ngu muội của những thế kỷ 17 – 18, chỉ có tâm linh mới là cơ sở hợp lý để lý giải cho tính chất đặc biệt ấy của ngọn lửa từ bên trong. Hoặc một cách lý giải khác, mang tính duy vật hiếm hoi là việc nạn nhân trong nếp sinh hoạt của mình đã tích trữ trong người quá nhiều chất cồn do bia rượu và một tia lửa vô ý nào đó là khởi nguồn cho cơ thể bốc cháy. Tuy nhiên, lập luận ấy cũng không đứng vững lâu khi trong danh sách các nạn nhân có những người không sử dụng chất cồn. Ngoài ra, cũng có những giải thích liên quan đến những luồng điện sinh học trong cơ thể, kết hợp với những dao động từ tính của Trái đất đã gây ra những vụ “chập mạch”. Điều này được nhắc trong nghiên cứu của Larry Arnold năm 1982, với giả thiết về mối liên hệ giữa SHC và những đường từ trường đặc biệt chạy ngang dọc khắp hành tinh gọi là “đường lửa”. Trong đấy, Arnold có gây chú ý với một đường dài 400 dặm, nối liền 5 địa điểm có đến 10 trường hợp bốc cháy liên tiếp từ các năm 1852 đến 1908.
Đã vén màn bí mật?
Qua rất nhiều nghiên cứu và tranh cãi, có vẻ như người ta đã bắt đầu tìm được hướng đi đúng trong việc lý giải nguyên nhân của những ngọn lửa tử thần. Vào tháng 8/2012, giáo sư Brian J Ford của ĐH Cambridge (Anh) đã tìm ra lời giải đáp khi bằng một thực nghiệm đã chứng minh được một phương thức có thể biến thịt sống cháy rụi như thế nào.
Là nhà nghiên cứu sinh vật học, với hơn 30 cuốn sách tập trung vào sinh học tế bào và nghiên cứu dưới kính hiển vi, GS Ford đã có hứng thú với hiện tượng SHC và muốn chứng minh giả thiết liên quan đến rượu cùng cái gọi là “hiệu ứng bấc đèn” do chuyên gia điều tra những cái chết Gavin Thurston ở London đưa ra năm 1961 là sai.
Thurston cho rằng mỡ của con người có thể bị đốt cháy ở nhiệt độ 25 độ C. Khi tan chảy, mỡ có thể bốc cháy như bấc đèn – giống như quần áo hay những vật liệu khác – ở nhiệt độ trong phòng. GS Ford không đồng ý quan điểm đó. Ông cho biết: “Tôi cảm thấy đây là lúc phải kiểm chứng lại lý thuyết này, chúng tôi cho các miếng mỡ lợn vào ethanol trong vòng một tuần. Ngay cả khi bị nhúng vào ethanol, thịt cũng không bị cháy. Thông thường, cồn không tồn tại trong các tế bào cơ thể, nhưng khi có lửa xuất hiện trong cơ thể, thì mỡ sẽ tập trung rất nhanh”.
“Tuy nhiên axeton lại là một câu chuyện khác. Cơ thể sinh ra chất axeton dễ cháy. Trong nhiều điều kiện như uống rượu, chế độ ăn không có mỡ, tiểu đường và ngay cả đánh răng, cũng khiến cơ thể sinh ra ketosis, từ đó axeton được tạo ra”.
Trong thực nghiệm của mình, GS Ford đã nhúng thịt lợn vào axeton và kết quả là miếng thịt này đã cháy rụi hoàn toàn chỉ trong vòng nửa giờ. Đấy cũng là lần đầu tiên nguyên khiến con người tự bốc cháy được chứng minh bằng thực nghiệm. Nhưng rõ ràng, để đi đến tận cùng của những cái chết bí ẩn này người ta sẽ còn phải nghiên cứu nhiều nữa. Chỉ biết có một điều chắc chắn, những câu chuyện tâm linh sẽ vẫn còn gắn chặt với những cái chết bầt thình lình và nóng bỏng trong một thời gian dài nữa.
Theo Xahoi
Hồ sơ mật về hiện tượng siêu nhiên của Liên Xô
Bộ Quốc phòng Liên bang Xô viết trước đây từng thành lập dự án bí mật với tham vọng tạo ra siêu nhân. Đây là lần đầu tiên lãnh đạo dự án tuyệt mật ngày trước tiết lộ câu chuyện có vẻ như hoang đường này với báo giới.
Một ngày mùa đông ở Moscow, trong căn phòng ấm cúng đầy đủ tiện nghi, các phóng viên báo chí lắng nghe câu chuyện gây kinh ngạc. Một quan chức cao cấp về hưu của Bộ Quốc phòng, trung tướng Alexey Savin - tiến sĩ và thành viên của Viện Hàn lâm Khoa học - tiết lộ, cuối thập niên 80 thế kỷ trước, nhóm các nhà nghiên cứu của Ban Kiểm soát chuyên môn (dưới sự lãnh đạo của tướng Alexey Savin) thuộc Bộ Tham mưu Liên Xô cố gắng tiếp xúc với các đại diện của nền văn minh khác.
Vasily Yeremenko - thiếu tướng thành viên Viện An ninh, Quốc phòng và Thực thi luật pháp - là người đầu tiên nói chuyện với báo giới. Vào thời đó, Vasily Yeremenko phục vụ Cơ quan Tình báo KGB, chịu trách nhiệm giám sát không lực và phát triển công nghệ hàng không. Trong số những nhiệm vụ của ông là thu thập thông tin về thực chất sự xuất hiện các vật thể bay không xác định (UFO).
Hiện tượng UFO cho đến nay vẫn chưa có lời giải xác đáng.
Trong hai năm, Viện Hàn lâm Khoa học kết hợp với Bộ Quốc phòng và KGB tiến hành một số nghiên cứu trên mặt đất về hiện tượng huyền bí. Các chuyên gia Xôviết lúc đó nhận định, không phải ngẫu nhiên mà UFO thường xuất hiện tại những khu vực thử nghiệm vũ khí và trang thiết bị quân sự.
Yeremenko giải thích: "Để thu hút UFO đến những khu vực này, chúng tôi gia tăng đáng kể những chuyến bay quân sự cũng như di chuyển các trang thiết bị. Nếu cường độ hoạt động phía chúng tôi tăng mạnh thì khả năng các UFO xuất hiện là 100%".
Sau 6 tháng thí nghiệm, các kết quả dẫn đến 3 kết luận. Thứ nhất, khoa học hiện đại chưa đủ khả năng xác định hiện tượng UFO. Thứ hai, có khả năng UFO chỉ là thiết bị do thám của Mỹ hay Nhật Bản. Cuối cùng, rất có thể có sự tác động của một nền văn minh ngoài trái đất.
Các phi công thường nhìn thấy những vật thể lạ như thế, song họ không được phép bàn đến, kể cả các phi hành gia cũng vậy. Nhưng, trong những cuộc nói chuyện kín đáo với nhau, họ cho biết họ từng bắt gặp các UFO.
Dự án chính của Ban Kiểm soát chuyên môn là chương trình khám phá nguồn trí tuệ con người. Mục đíchchương trình là tìm ra phương pháp giúp não bộ con người hoạt động trong chế độ siêu nhiên đặc biệt, tạo ra một siêu nhân đích thực.
Hội đồng khoa học của chương trình nằm dưới sự lãnh đạo của nữ viện sĩ Natalya Bekhtereva, người giữ chức Giám đốc khoa học Viện Não người (RAS) cho đến cuối đời. Lúc đó, hơn 200 chuyên gia dày dạn kinh nghiệm khắp Liên Xô tham gia chương trình này.
Alexey Savin nói: "Trong quá trình nghiên cứu, chúng tôi đi đến kết luận rằng, con người có hệ thống năng lượng nhận được thông tin từ bên ngoài. Đây chính xác là lý do tại sao có người có thể thể hiện những khả năng siêu nhiên".
Để xác định nguồn thông tin bên ngoài này, ba nhóm chuyên gia được thành lập; một nhóm bao gồm các nhà khoa học, nhóm thứ hai được chọn từ quân đội và nhóm cuối cùng gồm toàn phụ nữ. Nhóm phụ nữ đạt được thành công đáng kể nhất trong cuộc nghiên cứu.
Theo giải thích của Savin, họ "muốn tiếp xúc với đại diện của các nền văn minh ngoài trái đất cho nên một phương pháp đặc biệt được phát triển nhằm giúp não bộ con người thích ứng với sự tiếp xúc này. Nói khác đi, Savin cho biết: "Chúng tôi điều chỉnh tình trạng não người thành một sóng đặc biệt, giống như sóng vô tuyến".
Thôi miên, dùng thuốc hay các phương pháp tương tự khác không được phép sử dụng trong quá trình thí nghiệm. Một hệ thống thử nghiệm đặc biệt được phát triển để tách biệt thông tin từ bên ngoài với những ảo giác và bảo đảm sự tỉnh táo của những người tham gia thí nghiệm.
Kết quả khá ấn tượng, 6 người tham gia có cơ hội tiếp xúc thể chất và thậm chí hai người trong số đó được viếng thăm một con tàu của người ngoài trái đất.
Theo tướng Alexey Savin, đại diện của các nền văn minh ngoài trái đất dần dần cung cấp thông tin về họ khi cảm thấy cần thiết. Đặc biệt, họ nói chuyện về cơ cấu quản lý và hệ thống giáo dục của họ. Nhưng, không có thông tin nào về quân sự có thể thu thập. Điều duy nhất mà người ngoài trái đất chịu chia sẻ là một hệ thống trang thiết bị để chẩn đoán và điều trị các bệnh tật khác nhau.
Bộ phim "The X-Files" của Hollywood.
Lãnh đạo cuộc thí nghiệm giải thích rằng, có lẽ con người bị người ngoài trái đất coi là trẻ con. Savin nhận định: "Nền văn minh chúng ta còn quá non trẻ đối với người ngoài trái đất để họ có thể đối thoại. Do chúng ta cũng là một phần của vũ trụ, có thể tự gây hại cho mình và nền văn minh khác bằng những hành động ngu xuẩn, thế nên họ rất cẩn thận với chúng ta".
Chương trình giao tiếp với trí tuệ ngoài trái đất được phát triển vài năm trước khi giới chính trị can thiệp vào. Năm 1993, tiến trình nghiên cứu bị ngưng lại và Ban Kiểm soát chuyên môn được lệnh giải tán.
Theo tiết lộ của tướng Alexey Savin, ông chỉ giữ lại được một ít các tài liệu và phần lớn trong số đó - các bức ảnh và báo cáo - còn nằm trong thư khố của Bộ Quốc phòng Nga.
Theo Savin, có lẽ chương trình để phát triển khả năng phi thường của một cá nhân được thực hiện trong một viện mang tên nhà du hành vũ trụ huyền thoại Gagarin cho đến khi nó bị giải tán theo lệnh của cựu Bộ trưởng Quốc phòng Serdyukov.
Tại sao bây giờ Savin chịu quyết định tiết lộ thông tin về cuộc nghiên cứu này cho báo giới? Savin trả lời: "Tại sao phải che giấu mọi người? Thay vì thế, chúng ta cần chuẩn bị cho những thách thức mới".
Alexey Savin tin rằng, hai thách thức toàn cầu hiện nay là biến đổi khí hậu và tình trạng thiếu nước uống. Ông cho rằng, có lẽ người ngoài trái đất đang tiến hành thí nghiệm để nhìn xem con người xử lý như thế nào.
Theo VNE
Bí ẩn ngọn lửa vĩnh cửu tại New York Các nhà khoa học tại Đại học Indiana phát hiện rằng ngọn lửa vĩnh cửu tại công viên Chestnut Ridge ở New York (Mỹ) có nguồn gốc khác thường, không giống như hàng ngàn ngọn lửa vĩnh cửu khác trên thế giới. Ngọn lửa vĩnh cửu nằm phía sau một dòng thác ở khu vực Tây New York có thể đã cháy từ...