Giấc mộng Trung Hoa và ước mơ “truyền nhân” của ông Tập Cận Bình
Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình mong muốn được nhớ đến như một người kế nhiệm thực sự của cố lãnh đạo Đặng Tiểu Bình.
Lễ kỷ niệm 110 năm ngày sinh ông Đặng Tiểu Bình đã được tổ chức trọng thể ở Bắc Kinh ngày 20/8 với sự tham dự của ông Tập và toàn bộ 6 ủy viên thường vụ Bộ Chính trị Trung Quốc. Tại sự kiện này, ông Tập đã nhắc lại một số câu nói nổi tiếng của ông Đặng Tiểu Bình như “tìm sự thật từ các sự kiện”, “chủ nghĩa xã hội mang đặc sắc Trung Quốc” hay “thực hiện đổi mới trong tinh thần tiên phong”…
Cùng ngày, Nhân dân Nhật báo Trung Quốc xuất bản một bài dài nói về tính cần thiết trong các chiến lược cải cách và mở cửa của ông Đặng Tiểu Bình, đồng thời khẳng định, ông Tập đang đi theo con đường tương tự.
Kể từ khi trở thành lãnh đạo Trung Quốc tháng 11/2012, với các chính sách, chiến dịch đưa ra, nhiều nhà phân tích cho rằng, ông Tập có ý định đưa Trung Quốc trở lại con đường chủ nghĩa Mao Trạch Đông. Nhưng trong thực tế, ông Tập lại muốn được nhớ tới như một người kế nhiệm thực sự của ông Đặng.
Ông Tập Cận Bình đã nhiều lần nhắc lại rằng, ông có ý định tiếp tục đào sâu cải cách, có kế hoạch thúc đẩy chiến lược phân quyền của ông Đặng bằng cách cho phép vốn tư nhân tham gia các lĩnh vực nhà nước kiểm soát như tài chính, vận tải và quân sự.
Ông Tập Cận Bình đặt vòng hoa tưởng niệm tại tượng đồng ông Đặng Tiểu Bình ở Thâm Quyến.
Ông cũng được cho là người đánh giá cao vai trò của ông Đặng trong việc lãnh đạo Trung Quốc đi theo con đường trở thành một cường quốc thế giới.
Từ khi lên nắm quyền vào năm 2012, ông Tập Cận Bình nói nhiều về việc thực hiện “ giấc mơ Trung Hoa”, đem lại “sự phục hưng vĩ đại của dân tộc Trung Hoa, phấn đấu đến năm 2049 – tròn 100 năm thành lập nước CHND Trung Hoa, Bắc Kinh sẽ trở lại vị trí thống lĩnh.
Thực ra “giấc mơ Trung Hoa” của ông Tập Cận Bình chính là sự tiếp nối khẩu hiệu “Trung Quốc hùng cường” của ông Đặng Tiểu Bình cách đây hơn 30 năm.
Ông Đặng Tiểu Bình, người qua đời năm 1997, được coi là “kiến trúc sư trưởng của quá trình cải cách, mở cửa của Trung Quốc”. Ông đã dẫn dắt Trung Quốc đi theo con đường đổi mới, chuyển mình trong những năm 1970 sau khi ông Mao Trạch Đông qua đời.
“ Giấc mộng Trung Hoa” của ông Tập hay “Trung Quốc hùng cường” của ông Đặng đều nhấn mạnh sự cần thiết của Trung Quốc trong việc phát triển mạnh mẽ và trở nên giàu có, bao gồm việc nâng tầm đât nước thành một cường quốc, đồng thời nâng cao tiêu chuẩn sống cá nhân của người dân.
Video đang HOT
Để thực hiện mục tiêu đó, tư tưởng và chính sách ngoại giao của ông Đặng Tiểu Bình là tự chủ và hòa bình, “chơi” với tất cả các bên miễn là có được lợi ích nhiều nhất cho Trung Quốc.
Bằng chứng là chuyến đi Mỹ năm 1979 của ông Đặng Tiểu Bình nhằm bình thường hóa quan hệ với Mỹ đánh dấu sự ly khai hoàn toàn khỏi khối Xô viết, vượt thoát sự kiềm tỏa của Liên Xô, bắt tay với Mỹ và phương Tây để đảm bảo an toàn cho bước ngoặt lịch sử của sự chuyển hướng chiến lược, kích hoạt sự nghiệp 4 hiện đại hóa (hiện đại hóa nông nghiệp; công nghiệp; quốc phòng và văn hóa (khoa học -kỹ thuật).
Sau khi tiến hành 4 hiện đại hóa, Trung Quốc đã tăng cường được sức mạnh về nhiều mặt. Ông Đặng Tiểu Bình ra mặt khẳng định chủ quyền của Trung Quốc trên nhiều lĩnh vực ở Biển Đông. Tuy nhiên, ông này từng có đường lối chỉ đạo: “che giấu khả năng và chờ thời cơ, luôn duy trì ẩn mình và không bao giờ đòi cầm đầu”. Theo đó, Trung Quốc cần bình tĩnh quan sát cục diện thế giới, tạo dựng môi trường ổn định, để tập trung phát triển nội lực.
Khi ông Tập Cận Bình lên nắm quyền, truyền thông Trung Quốc nói nhiều đến việc ông Tập muốn trở thành một nhà cải cách, giống như ông Đặng Tiểu Bình trước đây. Thế nhưng, dường như ông Tập không muốn duy trì đường lối ngoại giao “ẩn mình chờ thời” của ông Đặng Tiểu Bình nữa, thay vào đó là ngoại giao bá quyền. Nói cách khác, Trung Quốc dưới thời ông Tập muốn trở thành kẻ kiến tạo luật chơi phục vụ cho lợi ích quốc gia của mình. Đây là yếu tố cốt lõi để hiện thực hóa “giấc mơ Trung Hoa” của ông Tập.
Minh chứng rõ ràng nhất là loạt hành động gây hấn của Trung Quốc trên Biển Đông thời gian qua. Nước này đã hạ đặt trái phép giàn khoan Hải Dương 981 trong vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt Nam. Cùng với đó là sự hỗ trợ của nhiều máy bay, hàng trăm tàu bè các loại, kể cả tàu cảnh sát biển, tàu kiểm ngư và cả các phương tiện chiến tranh bí mật khác. Hành động này bất chấp sự phản đối của Việt Nam, sự bất bình của dư luận quốc tế, bất chấp các quy định của Liên hợp quốc và luật pháp quốc tế mà Trung Quốc đã tham gia ký kết…
Trong khuôn khổ chiến lược mới do ông Tập Cận Bình khởi xướng, Trung Quốc vẫn coi quan hệ ổn định với Mỹ là mục tiêu đối ngoại chủ chốt. Thế nên, dù luôn bất an trước chiến lược xoay trục của Mỹ về châu Á-Thái Bình Dương bởi nó đe dọa tham vọng bành trướng của Trung Quốc, nhưng Bắc Kinh vẫn tỏ thái độ hòa dịu với Mỹ. Thậm chí, hồi đầu tháng 7 vừa qua, ông Tập Cận Bình còn phát biểu rằng, Trung Quốc và Mỹ cần phải “trồng thêm hoa hơn là gai” cho mối quan hệ song phương, và Washington vần có cái nhìn khách quan hơn về Bắc Kinh.
“Hai bên nên mở rộng những lợi ích chung, thắt chặt hợp tác, trồng thêm hoa chứ không phải là những cái gai, làm rõ những trở ngại và tránh nghi ngờ cũng như đối đầu”, ông Tập nói.
Dường như Trung Quốc đang đánh đu quan hệ với hai ông lớn Mỹ và Nga. Ve vuốt Mỹ nhưng Trung Quốc không quên Nga. Ông Tập đã cực kỳ ưu ái với đối tác “vàng” Nga khi ký hợp đồng dầu khí 400 tỉ USD với Nga giữa lúc nước này mất đi “khách ruột” châu Âu. Trước đó, trong vấn đề Ukraine, Trung Quốc giữ lập trường rất độc lập, không gia nhập vào hàng ngũ các nước trừng phạt Nga. Tương tự, nước này tỏ thái độ bàng quan trong vụ máy bay Malaysia bị bắn rơi ở khu vực Donetsk – Ukraine, cách biên giới với Nga khoảng gần 60km khiến 298 người trên máy bay thiệt mạng dù phương Tây ra sức đổ lỗi cho Mátxcơva.
Trung Quốc còn đề xuất xây đường hầm ngầm công nghệ cao nối lãnh thổ Nga với bán đảo Crimea trong đó ngân hàng nước này cung cấp các nguồn tài chính cho dự án, còn Nga không phải đầu tư bất cứ gì.
Có thể nói, trên cơ sở tư tưởng và chính sách ngoại giao của Đặng Tiểu Bình, ông Tập Cận Bình đã có một số điều chỉnh cho phù hợp với tình hình mới. Dĩ nhiên, ông Tập có thể trở thành truyền nhân của ông Đặng hay không vẫn còn phải chờ đánh giá và ông còn những 6 năm để thực hiện điều này.
Theo Đất Việt
Đặng Tiểu Bình tới Tập Cận Bình, chính sách với láng giềng không đổi
Thời gian xảy ra vụ giàn khoan 981, truyền thông Trung Quốc đưa tin Tập Cận Bình đã đến thăm 1 đơn vị quân đội, thúc giục binh lính phải "sẵn sàng chiến đấu".
Đặng Tiểu Bình cho rằng Trung Quốc chưa đủ sức làm lãnh đạo thế giới, nhưng phải bảo vệ cái gọi là "lợi ích quốc gia". Chính Đặng Tiểu Bình là người đã quyết định xua quân xâm lược toàn tuyến biên giới phía Bắc Việt Nam năm 1979.
Bưu điện Hoa Nam ngày 22/8 bình luận, các nguyên tắc do Đặng Tiểu Bình đặt ra vẫn phát huy ảnh hưởng trên sân khấu chính trị Trung Quốc hôm nay. Nỗ lực của Tập Cận Bình để gây dựng ảnh hưởng của Trung Quốc trên vũ đài chính trị quốc tế là học theo Đặng Tiểu Bình, người được Bắc Kinh kỷ niệm 110 năm ngày sinh vào hôm nay.
Khi lên nắm quyền cách đây 2 năm, Tập Cận Bình đã bắt đầu phô diễn sức mạnh quân sự và khẳng định sự tham gia của Trung Quốc vào các vấn đề khu vực. Nhiều nhà phân tích tự hỏi liệu có phải ông đã phá vỡ lời khuyên của Đặng Tiểu Bình rằng Trung Quốc cần "giấu mình chờ thời", tránh đối đầu trong các vấn đề quốc tế để tập trung vào các vấn đề trong nước?
Tuy nhiên các nhà phân tích và quan sát Trung Quốc cho biết, các triết lý của Đặng Tiểu Bình vẫn còn đang định hướng các hoạt động đối ngoại của Bắc Kinh ngày hôm nay, ngay cả khi các nước láng giềng xem hoạt động "thúc đẩy lợi ích" của Trung Quốc là những hành vi bắt nạt. Thật vậy, phong cách của Tập Cận Bình theo lưu ý của một số nhà quan sát là bản sao của Đặng Tiểu Bình.
Mặc dù Trung Quốc đang tìm mọi cách kiểm soát (bành trướng, độc chiếm) toàn bộ Biển Đông, các nhà quan sát cho rằng Bắc Kinh chưa sẵn sàng để trở thành 1 nhà lãnh đạo toàn cầu trong vấn đề an ninh bởi chi phí cho điều này quá cao.
Taylor Fravel, giáo sư khoa học chính trị tại Viện Công nghệ Massachusetts, Hoa Kỳ bình luận: "Trung Quốc đã sẵn sàng chủ động hơn trong việc đạt được một cái gì đó họ muốn, chẳng hạn như bảo vệ yêu sách (vô lý, phi pháp) trong tranh chấp lãnh thổ như những gì chúng ta đang thấy hôm nay".
Đặng Tiểu Bình quay sang bắt tay với Mỹ trong những năm 1970.
Tuy nhiên mong muốn để thống trị của Bắc Kinh cũng có giới hạn, Taylor bình luận: "Lãnh đạo quốc tế rất tốn kém. Và bạn chỉ có thể dẫn dắt quốc tế nếu bạn muốn trả chi phí cho điều đó. Trung Quốc không sẵn sàng đảm nhận vai trò lãnh đạo trong các vấn đề quốc tế. Họ có ý kiến của riêng mình, nhưng họ không sẵn sàng để đóng vai trò như một nhà lãnh đạo toàn cầu trong giải quyết vấn đề quốc tế".
Chiến lược ngoại giao của Đặng Tiểu Bình xuất hiện vào đầu những năm 1990 sau sự sụp đổ của Liên Xô, trong lúc Trung Quốc cố gắng để ổn định tình hình trong nước sau cuộc đàn áp đẫm máu người biểu tình ở Thiên An Môn vào năm 1989. Đối mặt với áp lực quốc tế, Đặng Tiểu Bình tập trung vào phát triển kinh tế quốc gia. 2 quan chức đi sau là Giang Trạch Dân và Hồ Cẩm Đào đều tái khẳng định các chủ trương của Đặng Tiểu Bình.
"Một số nước trong thế giới thứ 3 muốn Trung Quốc làm nhà lãnh đạo, nhưng chúng ta không nên. Và đây là chính ách cơ bản của đất nước chúng ta", Đặng Tiểu Bình phát biểu trong cuộc nói chuyện với các quan chức tháng 12/1990. "Chúng ta không thể là người lãnh đạo. Chúng ta không đủ sức mạnh".
Trung Quốc đã đưa ra một loạt cải cách thúc đẩy tăng trưởng kinh tế nhanh chóng. Năm 2001, 4 năm sau khi Đặng Tiểu Bình qua đời, họ đã trở thành thành viên của WTO và bắt đầu mở rộng ảnh hưởng của mình ở nước ngoài. Trung Quốc đã cho Hungary vay 1 tỉ euro vào năm 2011.
Tháng này Thủ tướng Lý Khắc Cường cam kết viện trợ tín dụng cho châu Phi hơn 12 tỉ USD để phát triển đường sắt cao tốc. Số tiền trên nằm trong khoản vay 20 tỷ cho châu Phi giai đoạn 2013 - 2015 mà Tập Cận Bình đã hứa.
Đặng Tiểu Bình nhấn mạnh rằng, Trung Quốc nên tránh đi đầu trong chính trị quốc tế, nhưng phải bảo vệ cái Đặng gọi là "lợi ích cốt lõi" của mình đang bị đe dọa, Francois Godement, một quan chức phụ trách chính sách cấp cao tại Ủy ban Đối ngoại châu Âu bình luận.
Đặng Tiểu Bình đang cố gắng đội chiếc mũ cao bồi trong chuyến thăm Mỹ năm 1979, ngay sau đó là tuyên bố xấc xược "dạy cho Việt Nam một bài học" rồi xua quân xâm lược biên giới phía Bắc Việt Nam.
Ví dụ điển hình cho điều này là việc Đặng Tiểu Bình quyết định xua quân xâm lược toàn tuyến biên giới phía Bắc Việt Nam năm 1979 chỉ vì Việt Nam đưa quân sang Campuchia (giúp nhân dân nước này xóa bỏ bọn diệt chủng tàn bạo) tiêu diệt Khmer Đỏ giết người do chính quyền Bắc Kinh dựng lên.
Cũng chính Đặng Tiểu Bình đã chủ trương chống Liên Xô, ngăn chặn Moscow viện trợ quốc phòng cho Việt Nam. Trung Quốc đã tập trung đông đảo lực lượng quân sự của mình trên biên giới với Liên Xô.
Dưới sự lãnh đạo của Tập Cận Bình, Bắc Kinh đã bắt đầu tham gia nhiều hơn vào các hành động khiêu khích láng giềng, điển hình như việc Trung Quốc đơn phương tuyên bố áp đặt (cái gọi là) vùng nhận diện phòng không ở biển Hoa Đông buộc các máy bay bay qua không phận quốc tế khu vực này phải xin phép, báo cáo chính phủ Trung Quốc.
Đáng lo ngại hơn đối với các nước láng giềng là việc Trung Quốc thúc đẩy các hoạt động khẳng định yêu sách (vô lý, phi pháp) của họ trên Biển Đông bất chấp (luật pháp quốc tế và) yêu sách của các nước khác. Philippines gần đây đã cáo buộc Trung Quốc tiến hành 1 chương trình "nghị sự bành trướng" và bỏ qua các nỗ lực giải quyết tranh chấp thông qua cơ quan tài phán quốc tế.
Tập Cận Bình được cho là "bản sao" của Đặng Tiểu Bình trong quan hệ với láng giềng.
Trong tháng 5 Bắc Kinh ngang nhiên hạ đặt trái phép giàn khoan 981 trong vùng đặc quyền kinh tế, thềm lục địa của Việt Nam đã dẫn đến hàng loạt các cuộc biểu tình, tuần hành phản đối và các cuộc đụng độ, đối đầu trên biển giữa tàu cá Việt Nam và tàu cá Trung Quốc. Đáng lưu ý, thời gian xảy ra vụ giàn khoan 981, truyền thông Trung Quốc đưa tin Tập Cận Bình đã đến thăm 1 đơn vị quân đội, thúc giục binh lính phải "sẵn sàng chiến đấu".
Kim Lạn Vinh, một giáo sư quan hệ quốc tế từ đại học Nhân Dân cho rằng, tăng trưởng kinh tế nhanh chóng của Trung Quốc đã làm tăng sự tự tin do đó Bắc Kinh trở nên quyết đoán (hung hăng) hơn trong "nhu cầu lãnh thổ" của mình và đảm bảo tiếng nói của họ phải được cộng đồng quốc tế "nghe theo".
Theo Giáo Dục
Ông Tập Cận Bình muốn thành 'truyền nhân' của Đặng Tiểu Bình Báo mạng Wantchinatimes dẫn tờ Want Daily (Đài Loan) rằng, Chủ tịch TQ Tập Cận Bình mong muốn được nhớ đến như một người kế nhiệm thực sự của cố lãnh đạo Đặng Tiểu Bình. Ông Đặng Tiểu Bình, người qua đời năm 1997, được coi là "kiến trúc sư trưởng của quá trình cải cách, mở cửa của TQ". Ông đã dẫn...