‘Giặc bên Ngô’ tốt bụng
Việc so sánh bà cô bên chồng với &’giặc bên Ngô’ đã cho thấy cái gọi là nỗi khiếp đảm khi ở cùng nhà, hay phải ngày ngày đối mặt với bà cô, em chồng.
Người ta nói &’giặc bên Ngô không bằng bà cô bên chồng’. Việc so sánh bà cô bên chồng với &’giặc bên Ngô’ đã cho thấy cái gọi là nỗi khiếp đảm khi ở cùng nhà, hay phải ngày ngày đối mặt với bà cô, em của chồng.
Tôi cũng ngày ngày phải đối mặt với áp lực bà cô em chồng như vậy, thế nên, khi lấy chồng, tôi lo lắng lắm. Nhà chồng tôi có một bà cô, đã 30 tuổi đầu mà chưa đi lấy chồng. Hiện tại, cô em đang ở cùng với bố mẹ và được biết là, khi lấy nhau về, chúng tôi sẽ sống chung nhà ấy.
Mới về, người tôi cảnh giác cao độ không phải mẹ chồng mà là chính cô em chồng của tôi. Nghe tới cái từ &’giặc bên Ngô’ mà người ta vẫn ví là tôi sợ xanh mắt rồi. Mẹ chồng tôi lại bình thường, thi thoảng hay cau có tí thôi nhưng bà cũng không để bụng lâu. Tôi tưởng mừng vì sống trong nhà chồng, có người mẹ chồng như thế, nhưng lại vô cùng lo vì còn có bà cô già.
Người ta nói, con gái lớn chưa lấy chồng thì thường khó tính, tôi sợ lắm. Vì em chồng tôi đã 30 tuổi đầu mà chưa có ai. Cứ nghĩ tới cảnh cô ấy còn ở nhà này bao nhiêu năm nữa là tôi lại ngán ngẩm.
Nhưng lạ thay, những ngày đầu, tôi không thấy cô ấy có ý soi mói gì tôi. Thi thoảng, cô ấy đi làm và dặn dò tôi ở nhà lo cơm nước. Tới khi về, cô ấy còn gọi cho tôi hỏi thích ăn gì thì mua. Chẳng thấy có chút khó chịu nào với chuyện phải đi làm về muộn còn tạt qua chợ mua thức ăn cho cả nhà.
Video đang HOT
Người ta nói, con gái lớn chưa lấy chồng thì thường khó tính, tôi sợ lắm. Vì em chồng tôi đã 30 tuổi đầu mà chưa có ai. (ảnh minh họa)
Tôi còn nghĩ, hay là mình làm quá, nghĩ quan trọng hóa vấn đề lên. Có khi lại hoài nghi sự nhẹ nhàng, thân thiện của cô ấy. Người bằng này tuổi mà chưa chồng thì ắt hẳn là phải khó tính, làm gì có chuyện lại nhẹ nhàng đến vậy.
Nhưng, vì cái tính ích kỉ và sự sợ hãi khi sống trong căn nhà có hai &’gông’ là mẹ chồng và em chồng, tôi đã nghĩ ra một cách. Tôi tìm mọi kiểu để mối lái cho bà cô nhà chồng. Mẹ chồng tôi nghe tới chuyện đó thì thích thú lắm. Mẹ chỉ mong cô ấy sớm đi lấy chồng, ở nhà mẹ lo ngay ngáy. Mẹ sợ con gái lâu nữa thì chẳng ai lấy rồi lại làm bà cô.
Thế là, trước sự tác động của mẹ và áp lực của gia đình, cộng thêm sự nhiệt tình của tôi, cô ấy cũng gật đầu đồng ý mai mối. Tôi như mở cờ trong bụng vì nghĩ rằng, cuối cùng cũng có thể tống khứ được cô ấy đi khỏi cái nhà này. Vì tôi còn nghĩ đơn giản, con gái ở tuổi này rồi, có anh nào được được thì tính chuyện thôi, chứ còn kéo dài làm gì nữa. Vả lại, mấy đám tôi giới thiệu cũng được, hợp với cô ấy.
Nhưng một điều vô cùng lạ là cô ấy không ưng ai cả. Mẹ tôi thì khó chịu ra mặt vì nói cô ấy kén chọn. Tôi cũng bực mình vì nghĩ mình đã nhiệt tình như vậy mà cô ấy vẫn không chịu nhận lời ai, làm mình bẽ mặt. Tôi nói với mẹ, với chồng tôi để ép cô ấy lấy chồng. Chẳng phải tôi lo lắng cho cô ấy nhiều mà bởi, tôi muốn cô ấy nhanh chóng rời khỏi cái nhà này.
Rồi một ngày, khi không thể chịu đựng được nữa, cô ấy có gọi tôi vào nói chuyện. Nhìn thấy tôi, cô ấy đã khóc nức nở như một đứa trẻ, đó là lần đầu tiên tôi nhìn thấy cô ấy khóc. Cô ấy nói, chỉ mong có một gia đình hạnh phúc, ước gì có được người chồng yêu thương cô ấy như tôi. Và cô ấy cũng đã từng nghĩ về mái ấm và những đứa trẻ nhưng ông trời không mỉm cười với cô ấy. Vết thương tình đầu quá lớn khiến giờ cô ấy không thể tiếp tục yêu ai và cũng không muốn lấy bất cứ ai. Đó là lý do bà cô nhà chồng không muốn đi lấy chồng dù đã ở tuổi này rồi.
1 năm sau, cô ấy vẫn sống như vậy và tôi cũng bớt khó chịu hơn vì hai chị em chẳng có vấn đề gì khó cả. (Ảnh minh họa)
1 năm sau, cô ấy vẫn sống như vậy và tôi cũng bớt khó chịu hơn vì hai chị em chẳng có vấn đề gì khó cả. Tôi đã gạt dần mặc cảm với con người này. Bỗng một ngày, cô ấy nói với mẹ rằng mình đã mang bầu. Cả nhà ai cũng bàng hoàng, sửng sốt, vì mọi người không hề thấy cô ấy yêu ai, quan hệ với ai. Cuối cùng thì cô ấy đã thú nhận tất cả. Đó là chuyện cả đời và cô ấy đã quyết định xin con, là mẹ đơn thân. Cô báo với gia đình chuyện này để bố mẹ chuẩn bị tâm lý đón cháu chào đời và cũng là chuẩn bị tâm lý khi người ta dò xét hỏi han.
Nhưng, hơn 1 tháng sau, cô ấy đã viết lại bức thư, nói chuyển vào Nam một thời gian để sinh con và động viên gia đình yên tâm. Lúc này, tôi mới cảm thấy thương cô ấy nhiều hơn, và càng cảm thấy hành động của mình thật ích kỉ, xấu xa. Tôi bắt đầu kính trọng con người này, đó là người phụ nữ chung thủy, kiên cường và nhân hậu, nhưng tiếc là ông trời không mỉm cười với cô ấy.
Giờ bà cô nhà chồng không còn ở nhà làm phiền tôi nữa, lẽ ra tôi phải vui mới phải nhưng sao lòng tôi nặng trĩu. Có chút buồn vô cùng sâu thẳm trong trái tim tôi. Tôi ân hận vì hành động của mình trước kia. Chỉ mong cô ấy bình an vô sư, mẹ tròn con vuông và nhanh chóng trở về sum họp cùng gia đình. Một bà cô nhà chồng tốt bụng và đáng trân trọng.
Theo VNE
'Đố ai nằm võng không đưa'
Có ai ngồi lên võng mà lại không đưa võng, có mẹ chồng nàng dâu nào lại không xảy ra những mâu thuẫn, đố kị.
Người ta ví cái chuyện 'nằm võng không đưa' giống như chuyện mẹ chồng con dâu. Có ai ngồi lên võng mà lại không đưa võng, có mẹ chồng nàng dâu nào lại không xảy ra những mâu thuẫn, đố kị. Chỉ là nó ở mức độ nào mà thôi. Nhưng điều quan trọng là phải biết điều phối mối quan hệ ấy, tiết chế những cảm xúc không đáng có để giữa hai người luôn là những cử chỉ tốt đẹp, tôn trọng nhau.
Nói về mối quan hệ này, ai cũng phải lắc đầu ngán ngẩm. Những người con dâu luôn sợ hãi sống cùng mẹ chồng, mẹ chồng thì lại chẳng mấy khi ưa con dâu. Nhưng chuyện mẹ chồng nàng dâu không phải chuyện một sớm, một chiều có thể giải quyết được. Mẹ ruột và con gái còn có những lúc bất đồng, anh chị em ruột trong nhà còn có nhiều lúc không ưng nhau, nói chi là những người không cùng huyết thống như mẹ chồng nàng dâu. Nhưng chuyện này không khó.
Cô bạn tôi kể, ngày mới về làm dâu, mẹ chồng ghét cô ấy lắm. Thật ra, cô ấy chẳng làm gì nên nỗi, chỉ bởi cái tội cô ấy đẹp và ăn mặc sang trọng. Về cái nhà ấy, cô ấy là nhân vật nổi, vì ai tới nhà chơi cũng nói bà tốt số, có cô con dâu vừa xinh đẹp lại giỏi giang. Số là, ngày ấy, cô có công việc tốt ở ngân hàng, kiếm tiền không khó. Từ khi con dâu về, mọi thứ trong nhà chồng đều do cô ấy sắm sửa, trang hoàng lộng lẫy. Sự khéo léo của cô ấy cũng khiến hàng xóm ngưỡng mộ và cảm phục. Vì thực sự đó là cái khéo léo từ tâm chứ không phải việc ưa nịnh bợt, mồm mép mà trong lòng xấu xa. Thế nên, cô ấy được lòng nhà chồng lắm, họ hàng, xóm giềng đều quý mến cô ấy.
Chẳng có mối quan hệ nào lại cứ suôn sẻ cả đời được, cũng chẳng có chuyện những người sống cùng nhau lại không bao giờ xích mích, khó chịu với nhau. (ảnh minh họa)
Nhưng mẹ chồng lại chính vì điều này mà không ưa con dâu. Bà cho rằng, từ ngày cô về bà bị lép vế. Ai tới nhà chơi cô ấy cũng đon đả, giống như việc tranh phần tiếp chuyện của bà. Đó là người già hay nghĩ vậy, chứ thật sự, cô bạn tôi chỉ muốn làm mát mặt nhà chồng, đon đả với bạn bè của mẹ để họ khỏi chê bai con dâu không biết cư xử, lễ độ. Lạ thật, mẹ chồng lại không thích cô ở những điểm ấy.
Thế nhưng, cô vẫn nhẫn nhịn, vẫn ân cần chu đáo với mẹ. Mẹ nói gì cô cũng vâng dạ, có góp ý thì cũng nhẹ nhàng. Thường ngày, mẹ thích ăn gì cô đều nhớ để lo cho mẹ những bữa cơm ngon. Thi thoảng cô đưa mẹ cùng gia đình đi nhà hàng dù mẹ không thích. Cô cũng rất tâm lý cho các cháu của anh chị đi cùng, có như thế bà sẽ rất vui. Thế nên, chuyện đó dần trở thành thói quen và mẹ cô đã hài lòng về điều đó.
Có lần, cô ngồi nói chuyện với mẹ về những suy nghĩ của mình: "Con không muốn thể hiện hay cho rằng mình giỏi giang gì cả. Con muốn làm hết sức mình, làm tròn trách nhiệm của người vợ, người con trong gia đình. Mẹ cũng như mẹ ruột của con, sống ở đâu thì phải lo vun vén ở đó. Mẹ cứ yên tâm, con thật sự không có ý gì đâu, chỉ là con muốn được mẹ coi như con cái trong nhà mà thôi". Nghe tới đó, mẹ cô xúc động. Có vẻ, bà đã nghĩ, trước giờ không phải bà không yêu quý con dâu mà chỉ vì, bà đang ghen tị với con dâu về sự khéo léo và giỏi giang của con mà thôi. Bà sợ người ta chê con trai bà, chê con bà không biết kiếm tiền hay phải nhờ vả ở vợ. Thật ra, mẹ chồng nào cũng có tâm lý như vậy. Chỉ cần cố gắng cải thiện, cố gắng làm tròn bổn phận và sống chân thành. Rồi một ngày, mọi thứ sẽ được nhận ra.
Chẳng có mối quan hệ nào lại cứ suôn sẻ cả đời được, cũng chẳng có chuyện những người sống cùng nhau lại không bao giờ xích mích, khó chịu với nhau. Chỉ là, họ nên cân đối ở mức độ nào, biết cách điều chỉnh nó ra sao mà thôi. Mẹ chồng con dâu cũng thế, hay độ lượng, bao dung và vị tha thì ắt có một cuộc sống tốt đẹp hơn. Cũng là khiến cho người đàn ông mình yêu thương không phải muộn phiền vì đứng giữa mẹ và vợ.
Theo VNE
Chán lắm, mẹ chồng bắt tôi nghỉ làm trông con Về nhà chồng được 2 tháng, tôi cảm thấy cuộc sống có nhiều xa lạ. Suốt thời gian ấy, mẹ không hề nói với tôi câu nào, mẹ luôn tỏ ra khó chịu mỗi lúc tôi đi làm về muộn. Thái độ mẹ hục hặc, không bao giờ tình cảm với con dâu. Tôi có nói gì mẹ cũng mặc kệ, mẹ không...