Giả vờ sảy thai để không phải về nhà chồng ăn Tết
3 năm rồi, năm nào chị cũng không thoát khỏi cảnh về nhà chồng chuẩn bị và ăn Tết. Mãi tới gần hết Tết, chị mới được về nhà ngoại.
Nghĩ đến việc về quê ăn Tết nhà chồng, đường sá xa xôi, chị đã vô cùng sợ. Sợ về nhà chồng xa là một chuyện, sợ hơn cả là người mẹ chồng khó tính, ghê gớm và bà cô em chồng không có chút thiện cảm nào với chị dâu. Vốn hiểu tính nết của mẹ chồng và bà cô em chồng nên chị vô cùng sợ phải đối diện với họ. Nhưng mấy năm nay, năm nào chị cũng phải ăn Tết ở nhà chồng trong tâm trạng mệt mỏi, khổ sở. Tết, chỉ mong được thoải mái, nghỉ ngơi, vui vẻ chứ không phải là cảm giác khó chịu, bức bách, nhìn trước ngó sau, đề phòng những ánh mắt soi mói của người khác.
3 năm rồi, năm nào chị cũng không thoát khỏi cảnh về nhà chồng chuẩn bị và ăn Tết. Mãi tới gần hết Tết, chị mới được về nhà ngoại. Lúc ấy thì cái sự bực bội ở nhà chồng đã khiến chị vô cùng mệt mỏi. Lại cộng thêm việc, vợ chồng chị lấy nhau mấy năm mà chưa có con, nên lần nào về cũng bị nói xấu, nói bóng nói gió, mệt mỏi vô cùng.
Năm nay, cũng lại một năm nữa chị phải về nhận trách nhiệm làm dâu ở nhà chồng. Chị không phải người thế này, thế kia, so đó tính toán nhưng thật sự, chị muốn cái Tết được nghỉ ngơi theo đúng nghĩa chứ không phải chịu những áp lực cuộc sống như vậy. Mà chồng chị thì gia trưởng, nhất định không cho vợ về nhà ngoại, mà phải về nhà chồng. Chán nản, nên chị đã lên sẵn kế hoạch, nói là có thai trước Tết cả tháng.
Video đang HOT
Thật không ngờ, đến gần ngày Tết, đợi chồng đi làm, chị dàn cảnh ngã và nói dối là mình đã bị sảy thai. Chị biết, việc làm này là tội lỗi nhưng chị không còn cách nào khác để khiến chồng chị cho chị nghỉ việc về quê ăn Tết, và bố mẹ chồng sẽ chấp nhận không cần chị về quê ăn Tết nữa.
Chị giả vờ sảy thai, và nói mệt mỏi lắm, không còn sức để về nhà chồng thực hiện trách nhiệm làm dâu. Chị xin chồng cho ở lại thành phố, còn chồng tự tiện về, chị không cản. Chị một mình tự chăm sóc mình, không phàn nàn một câu. Thấy chị kiên quyết, chồng đành phải chấp nhận. Nhưng anh nói sẽ lên sớm với chị, để chăm sóc chị, bỏ chị một mình anh không yên tâm. Nghe anh nói như vậy, chị thấy vui trong lòng vì xem ra chồng còn quan tâm mình.
Thế là, lần đầu tiên chị thoát cảnh về nhà chồng ăn Tết. Có chút ích kỉ nhưng ai ở trong hoàn cảnh của chị mới hiểu được cảm giác khó chịu của chị. Chỉ ai gặp phải mẹ chồng và em chồng đành hanh như chị mới sợ cái Tết ở nhà chồng thế nào. Chị đành phải làm việc bất đắc dĩ vì muốn được một cái Tết bình yên. Chỉ vài ngày nữa thôi, chị phải ăn Tết một mình trên thành phố nhưng còn vui hơn là ở nhà chồng.
Thôi thì, thoát được một năm, âu cũng là để cho chị có thời gian thảnh thơi, tự do. Còn sang năm, chị sẽ lại tính tiếp. Không biết đi đến đâu nhưng cứ được năm nào hay năm ấy đã. Chị thật sự đã quá mệt mỏi rồi… Không biết có nhiều chị em sợ Tết nhà chồng như chị không và không biết việc làm của chị có quá đáng lắm không. Nhưng mà, chị không thể nào làm khác. Chị thật sự quá khát khao một cái Tết bình yên, tự do, không bị mẹ chồng và em chồng hành hạ. Thế là chị sai sao?
Theo Khám Phá
Bố mẹ chồng cho phép, tôi vẫn không về ăn Tết nhà ngoại
Làm dâu gần chục năm, nhưng số lần tôi về nhà mẹ đẻ ăn Tết chưa đến 3 lần. Có nhiều người nghĩ do gia đình chồng khó tính, nhưng nguyên nhân thật ra lại xuất phát từ chính gia đình tôi.
Bố mẹ tôi là những người lao động chân tay vất vả. Để nuôi các con ăn học, mẹ tôi đã từng trải qua cảnh buôn thúng bán mẹt, lang thang đi chợ cả ngày kiếm tiền. Bố tôi là thợ xây, từng đồng tiền ông làm ra đều thấm đẫm mồ hôi, thậm chí cả máu. Tôi thương bố mẹ nên luôn cố gắng học hành chăm chỉ để bố mẹ yên lòng.
Sinh ra trong hoàn cảnh như vậy, nên bản thân tôi hiểu rõ cái nghèo, cái hèn nó ám ảnh con người ta đến thế nào. Tôi chỉ biết mình có con đường duy nhất là học giỏi, đỗ đạt để kiếm được công việc tử tế.
Thật may mắn khi tôi gặp được chồng hiện tại. Anh là con nhà khá giả, nhưng từng làm giàu bởi hai bàn tay trắng nên rất thấu hiểu hoàn cảnh của tôi. Đặc biệt, gia đình anh dù giàu có nhưng sống khiêm tốn, giản dị và biết thương người.
Tôi và anh lấy nhau sau 5 năm tìm hiểu. Về làm dâu nhà anh, tôi thấy thật hạnh phúc. Suốt những năm sống chung, chưa khi nào có chuyện xích mích xảy ra giữa gia đình chồng và con dâu, bởi bố mẹ anh đều là người hiểu chuyện. Tôi làm gì không đúng đều được ông bà bảo ban.
Làm dâu nhưng tôi được đối xử như con gái trong nhà. Hai vợ chồng cãi vã, bố mẹ chồng lại đứng ra khuyên nhủ. Tôi sinh đẻ, mẹ chồng còn chăm cháu nhiều hơn bà ngoại. Tôi thèm gì, thích gì, thậm chí muốn biếu bố mẹ đẻ thứ gì, bố mẹ chồng đều hiểu và vui vẻ đồng ý, chiều chuộng.
Trong khi đó, bố mẹ tôi lại hoàn toàn ngược lại. Dù nhà không có điều kiện, nhưng mẹ tôi thường ra ngoài chê bôi này nọ, khoe khoang những thứ không có thật khiến tôi cảm thấy xấu hổ. Bố tôi không có tiếng nói trong nhà, mẹ nóng nảy, hay xét nét và chấp nhặt. Lúc còn ở nhà, nếu làm sai, tôi luôn bị mẹ mắng chửi chứ không hề được dạy bảo.
Cũng chính vì lẽ đó, đôi lúc tôi thầm so sánh gia đình chồng với bố mẹ mình. Tôi thương bố mẹ đẻ, nhưng tôi lại thích sống với nhà chồng hơn. Những dịp lễ Tết, gia đình chồng thường phải về quê xa, bố chồng cho phép về nhà đẻ ăn Tết, nhưng tôi vẫn nói lí do"lấy chồng theo chồng" mà từ chối.
Tôi biết mình không phải đứa con bất hiếu, nhưng cứ dịp Tết đến, đằng ngoại gọi điện giục về quê, tôi lại muốn trốn tránh. Lấy chồng gần chục năm nhưng số lần về nhà đẻ chỉ đếm trên đầu ngón tay, dù hai nhà chỉ cách nhau 60 cây số. Năm nay, mẹ đẻ tôi còn gọi điện "xin phép" cả bố chồng khiến tôi áy náy. Tôi có nên về cho bố mẹ vui lòng?
Theo Vietnamnet
Chồng chỉ muốn năm nào cũng được đón năm mới cùng vợ Lại một năm mới nữa sắp tới, chẳng biết nói gì hơn, chồng chỉ muốn năm nào gia đình mình cũng được đón năm mới đông đủ và vui vẻ như lúc này... Lại một năm mới nữa sắp tới, chẳng biết nói gì hơn, chồng chỉ muốn năm nào gia đình mình cũng được đón năm mới đông đủ và vui vẻ...