Giả vờ phá sản để thử lòng cô vợ ngoan, chồng sững sờ khi vợ bất ngờ làm chuyện động trời
Tôi năm nay 32 tuổi, đang làm giám đốc một công ty vật liệu xây dựng. Tôi hùn vốn cùng bạn mở công ty này cũng mới được 2 năm. Mọi thứ đều đang đi vào quỹ đạo và thu nhập cũng rất ổn.
Tôi quen Nhung qua lời giới thiệu của một người chị họ. Chị ấy chơi rất thân thiết với anh em chúng tôi. Nhung kém tôi 8 tuổi, bố mẹ qua đời sau một tai nạn giao thông. Nhung tự lực mà kiếm tiền đi học. Chị nói Nhung là một cô gái tốt tính, gia cảnh Nhung nghèo khó nên cô ấy rất chăm chỉ và suy nghĩ trước sau.
Tôi đồng ý đi gặp Nhung. Quả nhiên sau vài lần tiếp xúc, em đúng là cô gái như chị tôi mô tả. Tôi cũng thử mua cho em một vón món quà giá trị nhưng em đều từ chối và nói không cần thiết phải vậy. Nhung vốn là cô gái thiếu thốn tình cảm, em cũng không quen giao du với những người giàu có thế nên khi được giới thiệu cho tôi, em rất e dè. Tôi phải thuyết phục và tấn công mãi em mới đồng ý làm người yêu tôi. Quen nhau tìm hiểu 6 tháng, tôi dẫn em về ra mắt gia đình.
Bố mẹ tôi ưng Nhung lắm, từ ngoại hình đến cách giao tiếp trên dưới, hơn nữa, Nhung cũng nấu ăn rất ngon. Vì tuổi tôi cũng không còn trẻ nên bố mẹ giục cưới sớm sớm. Lúc này Nhung đang học năm cuối, em muốn ra trường tìm việc làm rồi mới cưới. Tôi tôn trọng và đồng ý chờ em.
Với những nỗ lực trong suốt quãng thời gian sinh viên, không khó để Nhung tìm được một công việc ngay sau khi ra trường. Đám cưới của chúng tôi cũng diễn ra 4 tháng sau đó. Ngày cưới tôi vô cùng hạnh phúc vì nghĩ đã cưới được một cô gái ngoan hiền làm vợ, bà chị họ của tôi cũng là người vui mừng không kém.
Nửa năm đầu sống chung, tôi không có điểm gì phải chê trách Nhung cả, cô ấy đảm đang mọi chuyện trong nhà. Điều đó làm tôi an tâm lo cho công ty nhiều hơn. Tôi không tiếc tiền cho Nhung tiêu pha bất cứ thứ gì. Chỉ cần em muốn, tôi sẵn sàng đáp ứng. Thế nhưng có một điều khiến tôi lo lắng, Nhung càng ngày càng chi tiêu tiền mạnh tay hơn.
Ảnh minh họa
Chúng tôi vẫn chưa có em bé nên ngoài thời gian vợ chồng hẹn hò, tôi cho phép Nhung thoải mái đi chơi cùng đám bạn. Nhung tỏ ra rất hào hứng.
Video đang HOT
Bữa đó sinh nhật Nhung, cô ấy muốn xin phép tôi được mời vài cô bạn đến chung vui.
Ngày trọng đại của vợ, tôi nào dám từ chối. Nhung trang điểm và ăn mặc khác hẳn ngày thường, suýt chút nữa tôi không nhận ra đó là vợ mình. Tôi cứ nghĩ bữa tiệc cũng chỉ khoảng 5, 7 người, nhưng kết quả có tới hơn 20 người tham dự. Long trọng, linh đình chưa từng thấy.
Lúc tôi ra sau nhà gọi điện kêu người mang thêm đồ ăn, vô tình tôi nghe được cuộc nói chuyện của hai người bạn vợ: “Nhỏ này số hên thật, tự nhiên lấy được anh chồng giàu có, chiều chuộng hết sức. Hôm trước nó nói với tao, chồng yêu thì yêu nhưng cũng không tin tưởng được, lúc giàu có thì thế chứ nhỡ may có vấn đề gì cái là khác ngay. Thế nên tranh thủ bòn được tý nào hay tý ấy. Con gái cũng phải tính đường lui chứ. Mày có biết sao giờ nó vẫn chưa bầu bí không. Nó sợ trách nhiệm nên vẫn uống thuốc tránh thai giấu chồng đó”. Tôi nghe đến đấy mà chết đứng, cứ tưởng vợ chồng tôi có vấn đề gì nên mới chưa có con ai dè.
Sau hôm đó, tôi không còn cảm xúc muốn gần vợ, Nhung thì vẫn ân cần và chu đáo với tôi như thế. Để chứng thực những gì tôi nghe thấy, tôi mới nghĩ ra một cách để thử lòng Nhung.
Tôi tỏ vẻ mệt mỏi và than thở công việc đợt này áp lực, nhiều hợp đồng lớn bị cắt bỏ, đang phải giảm bớt nhân viên. Tôi dò ý hỏi Nhung nếu công ty phá sản thì Nhung có chịu theo tôi vượt qua khó khăn không. Mặt Nhung biến sắc một chút rồi trấn an tôi “không bao giờ có chuyện đó đâu, công ty anh là công ty lớn, hơn nữa nếu không may như vậy, em là vợ anh, không ở cùng anh thì còn ai ở cùng”.
Nghe vậy tôi cũng có phần nào yên tâm nhưng từ hôm đó thái độ của vợ cũng khác hẳn. Cô ấy hay lấm lét gọi điện cho ai đó. Để có thể lật bài ngửa, hôm ấy tôi uống say rượu và về nhà trong tình trạng say xỉn, dĩ nhiên là tôi chỉ giả vờ mà thôi. Tôi khóc lóc nói với Nhung rằng công ty chắc sắp phá sản rồi.
Không như lần trước, lần này vợ từ từ lôi ra tờ đơn ly hôn, rồi nói rằng: “Chúng mình vẫn chưa có con nên dễ thôi, em phải chịu khổ hơn 20 năm rồi, lấy anh em cứ nghĩ đời em thay đổi nhưng anh lại không đủ năng lực làm chuyện đó. Cả đời này, em sợ nhất là nghèo. Em xin lỗi nếu chuyện này có đường đột nhưng em còn trẻ, nếu anh thương em thì hiểu cho em”.
Nói rồi cô ấy sắp xếp đồ rời khỏi nhà. Tôi nghĩ Nhung cũng có sự sắp xếp từ trước. Giờ thì tôi đã hiểu thực sự con người Nhung. Hóa ra, cô ấy đến với tôi cũng vì tiền, những gì cô ấy thể hiện cũng chỉ vì danh lợi. Nhưng quả thực tôi vẫn áy náy lắm, tôi có sai không khi đem chuyện đó ra thử vợ, rằng nếu tôi không làm thế thì cuộc sống của chúng tôi sẽ thế nào, có được hạnh phúc như xưa không? Vợ tôi đi vài ngày rồi, tuyệt nhiên không có một tin nhắn, gọi điện. Tôi có nên gọi cho cô ấy nói sự thật không? Xin cho tôi lời khuyên với.
Theo Iblog
Giả vờ phá sản thử lòng vợ ngoan và cái kết đắng khiến tôi sững sờ
Tôi thật không ngờ tình cảm con người lại đổi thay nhanh đến vậy... Hóa ra yêu nhau đến mấy, dù có là vợ chồng thì vẫn bị đồng tiền chi phối.
ảnh minh họa
Tôi 35 tuổi, là một doanh nhân thành đạt. Tôi mới cưới vợ cách đây hơn 1 năm, vợ kém tôi hơn chục tuổi, vừa mới tốt nghiệp đại học, cô ấy có thể xếp vào hàng hot girl, bởi vẻ ngoài cực kỳ xinh xắn.
Thực ra để có được thành công như ngày hôm nay, tôi cũng phải trải qua nhiều thất bại. Học xong đại học ra trường, chung vốn với một anh bạn mở công ty riêng, mới đầu làm ăn cũng tạm nhưng sau đó phá sản, bố mẹ thậm chí còn phải bán cả một suất đất trên phố trả nợ cho tôi. Sau đó, tôi xin vào một công ty khác làm lấy kinh nghiệm, mãi đến năm gần 30 tuổi, có chút vốn liếng và hiểu biết, tôi đứng ra lập công ty riêng, may thay, tính đến thời điểm này mọi sự đều thuận lợi.
Tôi quen em trong lần đi chơi cùng đám bạn, thấy em xinh đẹp, trẻ trung tôi thích nên làm quen, em cởi mở, vui vẻ, dễ gần, tất nhiên tôi biết sức hút của mình, tôi cũng là người khá đào hoa.
Em là cô gái rất đặc biệt, khác hẳn với những cô gái tôi từng quen trước đó, trong thời gian theo đuổi, tôi cung phụng, chiều chuộng em hết mực, phải nói là muốn gì được nấy.
Yêu nhau một thời gian ngắn là làm đám cưới. Thú thật, đến độ tuổi này, rong chơi phù phiếm mãi tôi cũng thấy mệt, cũng muốn tìm một chốn bình yên, có vợ có con, để mỗi ngày về được ăn cơm vợ nấu thay những bữa nhậu toàn rượu bia nơi quán xá.
Vợ tôi không đi làm, tôi bảo cô ấy muốn chơi gì thì cứ chơi, làm đẹp, mua sắm, tụ tập bạn bè, tôi đủ khả năng lo cho cô ấy cuộc sống đầy đủ nhất.
Được cái vợ rất ngọt ngào, cô ấy chu đáo, dịu dàng với tôi, cư xử cũng lễ độ với bố mẹ chồng nên tôi rất thích.
Tôi đối với bên ngoại cũng hết lòng, hết dạ, nói thật, tôi cho bố mẹ đẻ cái gì, cũng cho bố mẹ vợ như thế, không hề phân biệt. Tôi mua ô tô cho vợ vì cô ấy nói đi taxi nhiều khi không tiện, mua chung cư để chuyển ra ngoài vì cô ấy nói ở với bố mẹ chồng hay va chạm... Nói chung, tôi đồng ý tất cả những gì vợ muốn.
Tôi có người bạn xã hội cùng giới doanh nhân vừa ly hôn, nguyên nhân là do anh bạn phá sản, vợ đòi chia tay. Tôi nghĩ về vợ mình, không biết có thế không, về nhà nói chuyện với vợ. Cô ấy bảo đúng là loại đàn bà bạc bẽo không ra gì, loại ấy em khinh. Tôi nghe cũng thấy mát lòng mát dạ.
Thế nhưng, vì tò mò, tôi quyết thử lòng vợ. Sau đó khoảng 2 tháng, tôi cố tình uống rượu say, đêm mới về, giở giọng lè nhè, quát nạt cô ấy, rồi tỏ ra bất cần, chán chường này nọ. Tôi từ chối sự quan tâm của vợ, dùng những lời lẽ nặng nề nói cô ấy không ra gì, tôi thấy vợ khóc cũng xót xa, nhưng đã đâm lao thì phải theo lao nên đành cố diễn nốt. Tôi nói tôi phá sản rồi, căn hộ này tôi cũng rao bán, chỉ 1 tháng nữa là có người chuyển đến, mấy cuốn sổ tiết kiệm tôi cũng rút ra trả nợ hết rồi, giờ tôi chẳng còn gì nữa.
Mấy hôm đầu, vợ cũng an ủi tôi, nhưng khi nghe tôi bảo bán nốt chiếc ô tô, đi xe máy rồi chuyển về nhà bố mẹ ở thì cô ấy giãy nảy không nghe. Kể từ hôm ấy, vợ lạnh nhạt với tôi thấy rõ, thái độ coi thường chồng ra mặt.
Mấy tuần sau đó, tôi vẫn đi làm bình thường, nhưng cứ hết giờ là sang nhà thằng bạn chơi hoặc đi nhậu đến nửa đêm mới về. Có hôm 11 rưỡi tôi về vẫn chưa thấy vợ về. Tôi gọi cô ấy không nghe.
2 tuần sau thì cô ấy đòi ly hôn. Tôi choáng thật sự, mọi thứ nhanh đến nỗi không tưởng. Vợ bảo, em không thể sống với một người không có tương lai, nợ nần chồng chất, em còn trẻ, con cái chưa có, em không muốn trói buộc vào một người không lo cho em được như tôi. Tôi có trách em cũng xin chấp nhận, thôi duyên vợ chồng chỉ có ngần ấy thôi.
Vợ để lại tờ đơn rồi kéo va ly đi. Tôi cười như điên như dại. Hóa ra tình nghĩa vợ chồng cũng đến thế thôi. Người mà cách đây mấy tháng còn chửi rủa, khinh miệt loại phụ nữ bạc bẽo chỉ biết có tiền nay cũng chẳng khác gì. Vợ đi rồi, tôi ngồi mà nước mắt chảy ra, có một chút ân hận, có phải tôi đùa ác quá rồi không, hay như thế mới tốt cho tôi. Biết đâu đấy sau này, khi tôi sa cơ lỡ vận, cô ấy cũng lại bỏ tôi...?
Theo Phununews
Thấy cả bồ và vợ đều tốt, tôi băn khoăn nên giả vờ phá sản để thử lòng ai ngờ sốc nặng... Tôi nghĩ mãi, chắc cũng đến lúc mình nên quyết định mọi thứ rồi vì tôi không thể cứ mãi dùng dằng với hai người phụ nữ. Nếu vợ tôi phát hiện ra thì có khi tôi sẽ mất cả chì lẫn chài cũng nên. Thế nên tôi nghĩ ra kế phá sản để thử lòng cả hai. Ảnh minh họa Tôi không...