Giả vờ
Trước ngày về ra mắt gia đình anh, em đặt điều kiện hết sức lạ lùng là “Anh phải nói với mọi người trong nhà là em không biết gì về nữ công gia chánh”.
Nghe em nói, anh ngạc nhiên vô cùng nhưng nghĩ có lẽ em sợ lần đầu bỡ ngỡ nên mới vậy. Sự thật là em rất giỏi giang, nhanh nhẹn. Nhiều lần nhìn em quán xuyến việc trong nhà mà anh thấy yên tâm, tin tưởng sau này em sẽ là người vợ đảm đang. Tuy nhiên, vì đã lỡ khoe với gia đình về em nên anh chỉ ậm ừ cho qua chuyện, sợ nói ra em sẽ giận không đi.
Nào ngờ, ngày đến nhà anh, em đã là đúng như lời em nói. Đụng đến việc gì, em cũng nhẹ nhàng từ chối “Dạ, cháu không biết làm”. Mẹ ngạc nhiên nhìn anh vì những gì em thể hiện trái ngược hoàn toàn với những điều anh từng kể. Ngay những việc đơn giản như thái thịt, xếp cơm, em cũng miễn cưỡng làm một cách vụng về vì không thể từ chối được. Chính anh cũng không tin vào mắt mình. Anh biết, mỗi lần nhà em có việc, em đều đảm trách chức vụ “bếp trưởng” vì giỏi tính toán lại nấu nướng khéo léo. Mình em lo mua sắm chu toàn cho cả đám cưới anh trai, ai cũng phải khen.
Về nhà em ăn cơm, anh thích mê vì được thưởng thức những món ăn do chính em chế biến. Cả nhà đều tự hào về em, anh cũng vậy. Anh từng nghĩ, mình sẽ rất hãnh diện khi giới thiệu em với gia đình nhưng cảm giác hôm nay hoàn toàn ngược lại. Vì muốn cứu vớt chút danh dự, anh đề nghị, buổi chiều sẽ đổ bánh xèo cho em trổ tài, vì đó là món ruột của em. Nhưng, đến khi bị ép buộc vào bếp, em làm cái thì cháy, cái thì nửa sống nửa chín, không thể nào nuốt nổi…
Video đang HOT
Kết thúc ngày ra mắt, mỗi người một tâm trạng. Mẹ anh mắt tròn mắt dẹt vì cô bạn gái mà con trai khoe là đảm đang, anh thì không hiểu nổi tại sao em lại như vậy, chỉ riêng em là cười mãn nguyện. Anh hỏi lý do, em chỉ tủm tỉm cười, không nói… Mãi vài tuần sau, vô tình nghe em nói chuyện điện thoại với cô bạn thân, anh mới vỡ lẽ. Em hào hứng khoe chiến tích “giả vờ” đã thành công mỹ mãn. Trong mắt gia đình anh, em là người con gái vụng về, không biết đến chuyện nội trợ. Em kết luận một câu làm anh lạnh người “Người ta biết mình làm được thì chuyện gì mình cũng phải đụng tay vào, việc gì phải thế cho khổ. Cứ “ngu si hưởng thái bình” cho khỏe, một lần làm hỏng, sau còn dám bảo làm nữa không?”. Nghe em nói, anh chợt buồn, cảm giác như có thứ gì đó vừa vỡ tan trong tim.
Hình như, yêu nhau từng ấy năm, anh vẫn chưa hiểu hết về con người và tính cách của em. Hay là, các cô gái hiện đại bây giờ đều như vậy?
Theo PNO
Người yêu tôi thân với gái b.ỏ chồn.g
Tối hôm trước khi đến dự sinh nhật con cô ấy, anh đòi chia tay tôi nhưng rồi vẫn níu tôi ngủ lại.
Tôi năm nay 25 tuổ.i. Tôi đã sang nước ngoài sinh sống với mẹ và em trai từ năm 19 tuổ.i. Tôi có nhan sắc trung bình nhưng khi ra đi, tôi đã để lại ở Việt Nam người con trai tôi yêu. Một năm sau, khi tôi 20 tuổ.i, tôi quen anh chàng khác hơn tôi 7 tuổ.i tại nước ngoài. Anh là người Việt. Vì ở nơi đất khách quê người nên chúng tôi đã đem lòng yêu thương nhau. Anh biết tôi có bạn trai ở Viêt Nam nhưng vẫn theo đuổi rất cuồng nhiệt. Anh nói tôi chịu khó và hiền, ngoan. Tôi vui và hạnh phúc rất nhiều.
Sau một thời gian quen nhau, tôi nhận thấy anh là một công tử bột chính hiệu, chỉ biết ăn chơi, bao nhiêu tiề.n đi làm, anh đều tiêu xài hết và lấy cớ là vì buồn. Anh buồn cha mẹ nơi quê nhà không thương anh, để anh sống vất vả nơi xứ người. Anh còn nói đã có bạn gái nhưng cô ấy đi lấy chồng. Anh buồn vì ông cậu hắt hủi anh, bà dì có tiề.n không cho anh mượn...
Tôi không hiểu tại sao tôi lại thương anh được. Anh thật sự chỉ là một người yếu đuối, thiếu quyết đoán, gia trưởng và khó khăn. Vì lòng thương yêu và thương hại, tôi đã yêu anh và bên anh suốt ba năm trời, động viên, khuyến khích và cùng anh chung sống những ngày cuối tuần. Nhiều lúc tôi đã nghĩ đến chuyện chia tay anh mà cuối cùng lại không làm được. Anh không phải mẫu người của tôi nhưng anh cũng thu hút được rất nhiều cô gái vì vẻ ngoài dễ thương và tính hay nói chuyện của mình.
Sau ba năm, anh khác rất nhiều, anh nói vì tôi mà thay đổi. Anh biết quan tâm bạn bè, gia đình, biết nghĩ tới cảm xúc của tôi, không khó khăn và không co.i thườn.g người khác nữa. Anh thậm chí còn ký giấy cam kết không bao giờ đán.h bà.i nữa. Có quá nhiều chuyện xảy ra giữa chúng tôi. Mẹ tôi không đồng ý vì bà là người Bắc và không thích anh - người Nam. Anh cũng không có công việc ổn định, không chịu khó và nhỏ mọn. Dù sao tôi vẫn cứ yêu anh và động viên anh.
Mỗi lần anh thiếu tiề.n, tôi đều cho mượn dù cũng cằn nhằn vài câu. Sau này, anh còn mượn tiề.n của tôi để về Việt Nam, dù cha mẹ anh thuộc diện giàu có ở Sài Gòn. Tôi không hiểu sao anh không đả động đến việc trả lại. Vài nghìn đô la, với anh chỉ một đêm chơ.i bà.i là hết, còn với tôi, nó là mồ hôi, nước mắt vì tôi chỉ đi làm bán thời gian. Tôi đang theo học ngành Luật. Tôi biết, anh thương tôi vì tôi hy sinh nhiều cho anh nhưng tôi không thể hy sinh nốt gia đình của mình để chung sống với anh khi mà hai đứa chưa có công việc ổn định.
Anh đã lớn tuổ.i (32 tuổ.i) và muốn kết hôn, có con. Khi đó, gia đình anh sẽ gửi tiề.n sang cho anh mua nhà. Tôi rất vui nhưng anh hỏi tôi có góp chung vào không? Tôi cảm thấy tình yêu anh dành cho tôi rất đầy đủ, anh nói đó là để bù đắp lại những năm tháng anh làm khổ tôi. Nhưng bản thân tôi thấy càng ngày càng cách xa anh. Tôi tính toán chi li tiề.n bạc vì tôi đã quen như vậy. Tôi sợ anh "phá" thì lại không có tiề.n.
Anh là người tốt nhưng quen ăn tiêu phóng túng. Anh đã đưa tiề.n cho tôi cầm nhưng vẫn theo dõi trên mạng, không tin tưởng tôi. Tôi rút tiề.n để trả hóa đơn của anh thì anh nghĩ tôi dùng vào việc khác rồi đòi lấy thẻ lại. Tôi đã tưởng mình nắm được hạnh phúc trong tay, ai ngờ lại tuột mất. Anh giận tôi hai tuần, ngày nào tôi cũng gọi điện nhưng anh lạnh lùng ậm ừ cho qua. Thi xong, tôi đến nhà anh, anh tránh mặt rồi nói muốn chia tay nhưng rồi lại bảo tôi ngủ lại. Tôi phân vân không biết anh thử tôi hay muốn chia tay thật?
Anh nói buồn tôi vì tôi lo cho gia đình nhiều mà quên mất anh. Sáng hôm sau, anh đi làm và bảo tôi đi về. Tối anh bận sinh nhật, tưởng sinh nhật ai, hóa ra là sinh nhật đứa con trai của một cô gái b.ỏ chồn.g. Tôi biết vì tối đó chị ta đăng ảnh chụp chung của bạn trai tôi, chị ta và con trai lên mạng. Chị ta còn ghi chú là: "Anh bạn hàng xóm". Trông vào bức ảnh cứ như họ là một gia đình hạnh phúc. Tôi bối rối quá. Lúc này, tôi thật sự yêu anh. Xin các bạn hãy cho lời khuyên tôi nên làm thế nào?
Theo Ngoisao
Sao em cứ ậm ừ 'lửng lơ con cá vàng' Tôi yêu em nhiều lắm nhưng tại sao em lại đối xử với tôi như vậy? Tôi yêu em bằng cả trái tim mình, tôi cố vượt qua từng nỗi đau mà em đã vô tình gây ra cho tôi. Tôi biết tôi chưa là gì trong mắt em cả. Đơn giản tôi chỉ là một thằng yêu em đơn phương như những...