Giá trị của lòng biết ơn
Cho đến một ngày, cũng như những ngày khác, hai bố con đang trên đường về nhà và tôi thì đang cầu mong lại được nghe những âm thanh du dương từ miệng bố cất lên rủ tôi ăn kem như mọi khi.
Và bố hỏi thật.
Hồi ấy tôi mới 13 tuổi và thường cứ mỗi thứ bảy là tôi lại được bố dẫn đi chơi. Có lúc bố dẫn tôi ra công viên, có lúc lại đưa tôi ra bến cảng ngắm nhìn những con tàu. Thế nhưng tôi thích nhất là được bố dẫn đến các cửa hàng bán đồ cũ.
Ở đấy tôi tha hồ ngắm nghía và trầm trồ thưởng lãm các món đồ điện tử cũ kỹ. Thỉnh thoảng bố cũng mua cho tôi một món gì đó giá 50 xu chỉ để về nhà tháo tung nó ra.
Trên đường về nhà sau những chuyến đi chơi ngắn ngủi ấy, bố thường dừng lại ở tiệm kem có tên Nữ Hoàng để mua cho tôi một cây kem hình nón giá 10 xu. Không phải lần nào cũng thế nhưng gần như thường xuyên tôi được bố mua kem cho. Dẫu không cố nghĩ đến nhưng lòng tôi cứ khấp khởi hy vọng mỗi khi hai bố con về đến ngã rẽ “quyết định”, nơi mà bố sẽ đưa tôi thẳng đến tiệm kem hoặc quẹo về nhà mà chẳng mua gì. Với tôi, đó là góc đường chứa đựng cả niềm thích thú lẫn nỗi thất vọng.
Có vài lần, bố trêu tôi bằng cách đi thẳng.
- Bữa nay bố về đường này chỉ là để đổi không khí thôi đó nha.
Bố nói như thế khi lái xe ngang qua tiệm Nữ Hoàng mà không dừng lại. Dĩ nhiên bố chỉ đùa thôi, và tôi cũng đã no bụng rồi, chứ không phải bố muốn trêu tức gì tôi.
Tuyệt nhất là những ngày bố hỏi tôi bằng một giọng “lịch sự” ra vẻ chẳng “tính toán” gì trước cả.
- Con có thích ăn kem nón không?
Lúc ấy tôi sẽ trả lời:
- Thưa bố, còn gì tuyệt hơn nữa.
Tôi luôn chọn kem sô-cô-la còn bố thì kem va-ni. Bố dừng xe lại và đưa tôi 20 xu để tôi chạy vào mua những loại kem mà chúng tôi thường ăn. Sau đó cả hai bố con sẽ cùng ngồi ăn trên xe. Tôi yêu bố tôi và yêu cả những cây kem – với tôi, đó là thiên đường!
Video đang HOT
Cho đến một ngày, cũng như những ngày khác, hai bố con đang trên đường về nhà và tôi thì đang cầu mong lại được nghe những âm thanh du dương từ miệng bố cất lên rủ tôi ăn kem như mọi khi.
Và bố hỏi thật:
- Hôm nay con có thích ăn kem nón không?
- Thưa bố, còn gì tuyệt hơn nữa.
Nhưng lần này bố lại nói thêm:
- Bố cũng thấy tuyệt đó, con trai. Hôm nay con có muốn đãi bố không?
Hai mươi xu! Những hai mươi xu! Đầu óc tôi quay cuồng tính toán. Mình dư sức đãi bố ăn! Mỗi tuần tôi được cho 25 xu để tiêu vặt và cộng thêm một ít cho những công việc linh tinh. Nhưng tôi biết tiết kiệm tiền là rất quan trọng. Bố đã bảo vậy mà. Cho nên khi phải bỏ tiền ra để mua thì kem đối với tôi dường như là một thứ xa xỉ, không cần thiết.
Tại sao lúc đó tôi không coi đây là cơ hội ngàn vàng để tặng một điều gì đó cho người bố rộng lượng của mình? Tại sao tôi lại không nghĩ rằng bố mình đã mua cho mình cả mấy chục cây kem rồi còn mình thì chưa mua cho bố một cây nào hết? Nhưng tất cả những gì tôi có thể nghĩ đến chỉ là “20 xu”.
Ảnh minh họa
Trong một thoáng vô ơn, ích kỷ và keo kiệt, tôi đã nói ra những lời kinh khủng mà đến giờ còn vang mãi bên tai tôi.
- Thôi, nếu vậy thì con nghĩ con sẽ không ăn nữa.
Bố lặng lẽ nói:
- Được thôi, con trai.
Đến khi chúng tôi quẹo qua khúc quanh để về nhà, tôi nhận thấy mình đã sai và năn nỉ bố quay lại.
- Con sẽ đãi bố mà, quay xe lại đi bố.
Nhưng bố tôi chỉ nói:
- Không sao đâu con, thực ra chúng ta đâu cần ăn kem đâu, – và không để ý đến lời năn nỉ của tôi nữa, bố tiếp tục lái xe về nhà.
Tôi cảm thấy xấu hổ cho tính ích kỷ và thái độ bạc bẽo của mình. Bố không một lần nhắc lại chuyện đó và cũng không hề tỏ ra thất vọng. Tôi nghĩ là bố không cần phải làm gì cả để khắc sâu hơn lỗi lầm này trong tôi.
Tôi đã biết rằng có hai cách thể hiện sự rộng lượng và, để tỏ lòng biết ơn đôi khi hai chữ “Cám ơn” không thôi vẫn chưa đủ. Ngày hôm đó, để thể hiện lòng biết ơn, tôi chỉ cần có 20 xu, và đó hẳn đã là cây kem ngon nhất tôi từng được ăn nếu tôi dám bỏ ra 20 xu lúc ấy để đãi bố.
Tôi sẽ kể cho bạn nghe thêm một chuyện này nữa. Trong chuyến đi chơi kế tiếp của chúng tôi vào tuần sau đó, lúc gần đến ngã rẽ, tôi đã hỏi bố:
- Bố ơi, hôm nay bố có thích ăn kem nón không? Con mời.
Theo Iblog
Thấy chồng và bồ bị tai nạn nằm giữa đường, người vợ đã quay lại làm một việc không tưởng
Tiến đi với bồ thường xuyên, chuyện qua đêm như cơm bữa. Cả hai sẽ cứ tung tăng như thế trước mặt Ngân nếu như không có buổi sáng hôm đó.
ảnh minh họa
Tiến có bồ, anh chẳng thèm giấu diếm chút nào với Ngân. Ngân chỉ mong nhận được lời xin lỗi từ Tiến nhưng anh bảo anh chả việc gì phải xin lỗi cô vợ nhà quê ít học của mình cả. Tiền trong gia đình này Tiến quản, anh muốn làm gì thì anh làm, Ngân có kiếm ra được tiền đâu mà ý kiến, cô mà nói nhiều nữa là Tiến cho ra đảo ở luôn, khỏi phải nói nhiều.
Cô bồ của Tiến rất đáo để, rõ ràng cô ta biết Tiến có gia đình và đứa con 7 tuổi nhưng vẫn lao vào cướp chồng người khác. Cô ta đòi Tiến đuổi vợ ra khỏi nhà mấy lần nhưng vì Tiến còn thương con nên chưa dám làm thế. Có lần cô ta còn về nhà Tiến, bắt Ngân nấu ăn cho mình rồi ném cả bát nước mắm vào mặt Ngân vì cay quá. Tiến không những không ngăn cản mà còn mắng vợ vì nghĩ cô cố tình cho 3 quả ớt vào bát nước mắm. Nghĩ thương con, nghĩ thương mình vì vẫn chưa tìm được việc làm nên Ngân nhẫn nhịn tất cả. Chỉ có điều, Tiến không biết đâu là giới hạn, anh khi nào cũng tìm cách hành hạ vợ cho bõ ghét.
Ngân vốn xuất thân từ một vùng quê nghèo. Cô cưới Tiến được 10 năm, 10 năm trước Tiến cũng chiều chuộng Ngân lắm vì cô xinh đẹp, nhưng rồi mọi thứ đã thay đổi hoàn toàn sau khi Tiến được lên chức và được tiếp xúc với rất nhiều cô gái trẻ đẹp khác.
Tiến đánh vợ, mắng vợ là đồ vô dụng, chỉ biết ăn bám vào chồng. Tiến không nghĩ rằng để anh có thể thảnh thơi bên ngoài, Ngân đã cáng đáng hết việc nhà và nuôi con cho anh rảnh tay. Trong tâm trí của Tiến, Ngân là cô vợ chán ngắt, vụng về còn bồ anh mới là cô gái số 1.
Tiến đi với bồ thường xuyên, chuyện qua đêm như cơm bữa. Cả hai sẽ cứ tung tăng như thế trước mặt Ngân nếu như không có buổi sáng hôm đó.
Hôm đó Ngân dậy sớm lái xe đưa con đi học. Ngang đến ngã tư thì thấy một vụ tai nạn. Đang định đi luôn thì Ngân bỗng thấy có cái gì đó quen thuộc nên quay lại nhìn. Thì ra xe của chồng cô đang nằm giữa đường be bét, bên cạnh đó là Tiến và cô bồ của anh. Ngân nhìn thấy chân chồng chảy máu còn cô bồ thì bị chiếc xe máy đi ngược chiều đè lên người, mặt mày xây xát máu me rất ghê.
Kỳ lạ là mọi người không ai chạy vào giúp, cứ đứng như vậy mặc cho Tiến và cô bồ của anh kêu gào. Họ bảo sáng sớm đụng vào tai nạn là xui nên kệ, cứ gọi cứu thương đến tận nơi. Ngân thấy vậy quay xe lại rồi bước xuống cởi chiếc áo ngoài ra xé rách rồi cầm máu cho cả hai người. Xong xuôi, cô ra đường vẫy taxi nhưng không chiếc nào dừng lại, Ngân lấy hết sức kéo cô bồ ra rồi bảo với mọi người:
- Các anh các chị thương tình thì khênh anh ấy lên xe máy hộ em, anh ấy là chồng em, nếu không cầm máu kịp chắc anh ấy chết mất.
(Ảnh minh họa)
- Thế còn cô kia? Là em gái à?
- Vâng, cô ấy là em gái, anh chị nào thương tình thì đèo cô ấy đến bệnh viện giúp em luôn, cô ấy còn trẻ, còn nhiều thứ phía trước.
Cũng may lúc đó có một chiếc taxi trờ tới nên Tiến và bồ được cứu. Trước khi lên xe đi, cả hai cúi gằm mặt vì có tiếng loáng thoáng bên ngoài: "À, cặp này cặp với nhau, ông chồng ngày nào chả đánh vợ. Cái loại ấy cho chết bớt đi". Tiến nghe thế thì càng nóng mặt xấu hổ.
Sau vụ tai nạn đó, Tiến tự động cắt đứt với bồ rồi về nhà xin lỗi Ngân. Lạ một cái là cô bồ của Tiến cũng không đến làm phiền anh nữa. Ngân biết sau khi cô hành xử như thế, chồng cô đã thấy xấu hổ mà quay về nhà với vợ con.
Theo blogtamsu
Anh muốn quay lại sau khi yêu bạn thân của tôi Anh là mối tình đầu của tôi, tôi sẽ rất hạnh phúc quay lại nếu anh chưa từng bỏ tôi để yêu bạn thân của tôi... Anh là mối tình đầu của tôi, tôi sẽ rất hạnh phúc quay lại nếu anh chưa từng bỏ tôi để yêu bạn thân của tôi... (Ảnh minh họa) Tôi và anh quen nhau qua mạng xã...