Giá như tôi biết trước những điều này khi hẹn hò với người yêu cũ của bạn thân
Giờ thì tôi đã mất tất cả, cả người yêu lẫn người bạn thân 10 năm của mình.
Chúng tôi học cùng nhau, chơi cùng nhau từ thuở học cấp 2. Hai cô gái thôn quê cùng lên trường huyện học nên có nhiều điểm tương đồng kéo chúng tôi lại với nhau. Có lúc giận, lúc vui nhưng chúng tôi đều cùng nhau vượt qua và tình bạn cứ kéo dài tưởng chừng như mãi mãi.
Lên cấp 3, chúng tôi lại cùng nhau bước vào trường chuyên của tỉnh. Chúng tôi ở cùng kí túc xá. “Bàn tay có ngón dài ngón ngắn”, tôi biết điều đó và tôi biết tôi không xinh, không dễ thương được như cô bạn thân của mình. Bạn tôi luôn có người theo đuổi, bày tỏ tình cảm và cô ấy đã chọn cho mình được một cậu bạn trai đáng mơ ước với lứa tuổi học trò thời bấy giờ của chúng tôi.
Cậu học chuyên Toán, cao, thông minh và có tài lẻ đàn hát. Như vậy ở trường đã là “hot boy” rồi. Còn tôi thì là một cô gái bình thường, không có gì nổi bật. Tôi cũng như bao cô gái khác trong trường thuở đó, thầm rung động với cậu bạn nổi tiếng này nhưng tôi giấu kín, chấp nhận và ngưỡng mộ bạn thân của mình. Dù yêu nhưng cô ấy không bỏ rơi hay thờ ơ với tôi vì vậy tôi cũng chơi với cậu bạn trai của cô ấy.
Bộ 3 chúng tôi chơi cùng nhau suốt nhiều năm.
Video đang HOT
Bộ 3 cứ vậy cho đến năm 2 đại học thì họ chia tay, lí do cũng không có gì đáng ngạc nhiên, họ cãi vã bất đồng. Giữa 2 người, tôi là người hiểu rõ nhất mọi thứ và cậu ta tìm đến tôi để tâm sự, để được an ủi và được thấu hiểu. Giữa lúc cậu ta yếu lòng mà tôi lại luôn sẵn cảm tình với cậu ta mà chúng tôi thành đôi một cách sai lầm.
Điều hiển nhiên là cô bạn thân của tôi không muốn thấy mặt tôi nữa. Tình bạn cả chục năm của chúng tôi kết thúc vì một người con trai. Nhưng lúc đó tôi không hiểu được sau này tôi sẽ phải hối hận thế nào vì quyết định nông nổi đó. Tôi và cậu ta bên nhau một thời gian ngắn thì cũng chia tay. Lí do thì có quá nhiều nhưng để giải thích với những người xung quanh thì là không hợp.
Quãng thời gian đó, tôi phải chịu quá nhiều áp lực và dằn vặt. Ai cũng biết mối quan hệ của cả 3 chúng tôi và giờ chỉ còn 2 cho nên tôi trở thành kẻ cướp người yêu của bạn thân. Nhiều lời dị nghị, ánh mắt coi thường đổ dồn lên tôi. Đó là từ bên ngoài, còn giữa chúng tôi cũng không hề hạnh phúc hơn. Giữa chúng tôi luôn có cái bóng của người yêu cũ của cậu ta và cũng là bạn thân của tôi dẫn đến bên nhau chỉ khiến cả 2 thấy gượng ép và giả tạo. Chúng tôi không hề đến với nhau bằng tình yêu thực sự.
Do yếu lòng nên cậu ta chọn tôi, tôi biết. Còn tôi, từ trước đến nay luôn thấy ghen tị với bạn mình vì những may mắn cậu ấy có. Gia đình có điều kiện hơn tôi, ngoại hình xinh xắn hơn tôi, cậu ấy luôn có nhiều người theo đuổi, còn tôi thì không. Con gái mà, ai cũng có những so sánh nhỏ nhen không thể kiềm chế được. Tôi cũng muốn có những thứ cậu ấy có. Tôi đã quá nông nổi mà hành động như vậy.
Giờ thì trong tôi chỉ còn sự hối hận.
Tôi mất người yêu nhưng nó không để lại cảm xúc gì trong tôi mà đọng lại chỉ có sự trống rỗng, cô đơn và hối hận khi để mất đi người bạn tốt ở bên mình suốt thuở thiếu thời. Cho đến bây giờ, sau 3 năm, chúng tôi vẫn chưa liên lạc lại dù tôi rất muốn. Giá như ngày đó tôi tỉnh táo hơn, giá như tôi không quá tham lam, tị nạnh nhỏ nhen, giá tôi hiểu được giá trị tình bạn của chúng tôi lớn đến nhường nào thì bây giờ đã không phải nói “giá như”.
Theo Khampha
Đau đến tận cùng vì món quà bất ngờ của người giấu mặt
Tôi vừa trải qua đêm Noel đau đớn nhất cuộc đời. Món quà của người phụ nữ lạ đã khiến trái tim tôi trống rỗng.
Thực ra, tôi gọi chỉ để xác minh câu chuyện từ chính miệng chồng chứ tôi đã có quyết định của mình ngay đêm hôm ấy. (Ảnh minh họa)
Chồng tôi là kỹ sư xây dựng. Chúng tôi kết hôn được 5 năm và có với nhau một cô con gái vừa tròn 3 tuổi. Tôi đã quen với việc chồng vắng nhà, theo công trình nay đây mai đó. Có khi chồng tôi đi 2,3 tháng mới về. Anh thường động viên tôi rằng: "Vì tương lai của gia đình, em chịu khó để anh đi làm kinh tế. Bao giờ có của ăn của để, anh sẽ xin việc gì ổn định để ở nhà sớm tối với em".
Nghe chồng nói vậy, tôi cũng nguôi ngoai. Tôi một lòng một dạ chăm con để chồng yên tâm làm việc.
Thời gian này, chồng tôi đang đi giám sát thi công một công trình ở tỉnh khác. Giáng sinh anh không về nên 2 mẹ con tôi cũng chẳng đi đâu. Đêm Noel, tôi ôm con ở nhà xem xem tivi. 8 giờ tối, chuông cửa reo, người nhân viên chuyển phát nhanh yêu cầu tôi ký nhận một hộp quà. Chưa bao giờ mẹ con tôi nhận được quà Noel nên con tôi vô cùng vui mừng háo hức. Tôi cũng bất ngờ vì không biết đó là quà của ai. Hộp quà to được bọc giấy màu đỏ, thắt nơ rất đẹp. Nhưng khi mở hộp quà ra tôi không khỏi bàng hoàng. Trong giây lát, tôi tưởng tim mình ngừng đập. Cảm giác đau đớn, ê chề choáng ngợp. Tôi khóc như một đứa trẻ con.
Trong hộp quà của người giấu mặt gửi cho tôi là một bộ quần áo, đồ lót, tất chân của chồng tôi kèm theo 1 tấm hình chụp anh và một cô gái đang ôm hôn nhau thắm thiết. Mặt cô gái kia đã được che mờ. Mặt sau của tấm hình ghi vài dòng ngắn ngủi: "Gửi tặng chị ít đồ chồng chị để quên ở nhà tôi trước khi anh ta quất mã truy phong. Chúc chị có Noel vui bên người chồng rác rưởi".
Những đồ dùng được gói trong hộp quà đúng là của chồng tôi vì đó đều là những thứ tự tay tôi mua sắm cho chồng. Tấm hình kia cũng là thật vì tôi có chuyên môn để khẳng định đó không phải là sản phẩm photoshop. Tôi đau đớn khi nhận ra rằng mình đã bị chồng lừa dối, phản bội bấy lâu.
Thấy mẹ khóc, con tôi sợ hãi khóc theo. Phải mất một lúc lâu tôi mới bình tâm lại được. Tôi nhấc máy gọi cho chồng và yêu cầu anh nói rõ trắng đen. Biết không thể che đậy thêm được nữa, chồng tôi đành thú nhận chuyện ngoại tình: "Trong thời gian đi giám sát công trình ở miền Trung, anh có gặp một người phụ nữ ly hôn hiện đang sống một mình. Chính cô ta gài bẫy, mồi chài anh trước. Xa vợ lâu ngày nên anh không giữ được mình. Anh coi đó là chuyện qua đường nhưng cô ta lại muốn ràng buộc dài lâu. Không bao giờ anh bỏ vợ con đâu. Với anh, chỉ em và con là quan trọng nhất. Xin em hãy coi đó là "tai nạn". Xin em hãy tha lỗi cho anh...".
Thực ra, tôi gọi chỉ để xác minh câu chuyện từ chính miệng chồng chứ tôi đã có quyết định của mình ngay đêm hôm ấy. Tôi đã viết đơn xin ly hôn. Tôi không bao giờ chấp nhận một người chồng lừa dối vợ. Tôi không thể tha thứ cho anh.
Điều làm tôi khó nghĩ nhất là cô con gái bé bỏng mới lên 3. Sau khi bố mẹ chia tay, con tôi sẽ thiệt thòi nhiều về tình cảm. Tôi cũng không biết phải giải thích cho con thế nào về món quà "lạ lùng" đêm Noel. Tôi không muốn tâm hồn non nớt của con bị tổn thương vì những chuyện buồn của bố mẹ. Tôi rất mong được mọi người chia sẻ. Tôi nên làm gì để tốt nhất cho con?
Theo Eva
Phải chăng tôi đã cưới nhầm chồng Tôi thật sự hối hận khi chưa tìm hiểu kỹ đã vội cưới chồng. Phải chăng tôi đã cưới nhầm chồng vì quá vội vàng. Ảnh trích xuất từ camera và đối tượng Trần Minh Quân Tôi và anh tình cờ quen nhau qua mạng. Sau vài lần gặp gỡ, giữa chúng tôi có cảm giác sinh ra là đã của nhau vì...