Giá như hôm ấy tôi không mượn máy tính của chồng…
Hôm đó, máy tính của tôi bị hỏng, nên tôi đã mượn máy tính của anh. Chồng có vẻ không thoải mái lắm, nhưng cũng đồng ý. Song thỉnh thoảng anh lại ngó lên hỏi: “Em dùng máy xong chưa? Đừng đụng vào các dữ liệu của anh nhé. Nó mà mất là hỏng hết công việc đấy”.
Suốt thời gian yêu nhau, chồng cũng không giấu giếm tôi quá khứ huy hoàng, đa tình của mình. (Ảnh minh họa)
Tôi và chồng lấy nhau được gần 4 năm. Trước tôi, chồng đã trải qua không ít mối tình, sâu đậm có, thoảng qua có, đau đớn dằn vặt có, tiếc nuối cũng có… Nhưng khi gặp và yêu tôi thì anh nói rõ quan điểm, sự quyết tâm tiến tới hôn nhân của mình. Vì vậy, với anh, tôi có một niềm tin tuyệt đối.
Suốt thời gian yêu nhau, chồng cũng không giấu giếm tôi quá khứ huy hoàng, đa tình của mình, thậm chí còn giới thiệu tôi với một số người yêu cũ của anh nữa. Thực sự, tôi cũng rất thông cảm với anh bởi trước anh tôi cũng đã trải qua vài mối tình. Cả tôi và chồng đều luôn tâm niệm “người cuối cùng mới là người được tất cả”.
Kết hôn được 4 năm, bản thân tôi cũng gói ghém hết những kỉ niệm về tình cũ và quá khứ cất sâu. Thậm chí là bạn cũ từng có tình ý với mình, tôi cũng hạn chế gặp gỡ vì sợ làm anh buồn. Theo những gì tôi cảm nhận suốt những năm qua thì chồng tôi rất mực yêu thương vợ con, chưa một ngày lơ là trách nhiệm làm chồng, làm cha của mình.
Trước khi kết hôn, chúng tôi đã thống nhất với nhau là không được xâm phạm vào quyền riêng tư của nhau. Điện thoại, máy tính làm việc, ví tiền của nhau là những thứ tế nhị mà chúng tôi chưa một lần động chạm vào.
Video đang HOT
Hôm đó, máy tính của tôi bị hỏng, trong khi công việc đang chất đống, không thể trì hoãn, nên tôi đã mượn máy tính của anh. Chồng có vẻ không thoải mái lắm, nhưng cũng đồng ý. Song thỉnh thoảng anh lại ngó lên hỏi: “Em dùng máy xong chưa? Đừng đụng vào các dữ liệu của anh nhé. Nó mà mất là hỏng hết công việc đấy”.
Tôi cũng gật gù rồi ngồi kì cạch làm việc. Gần 1h sáng mới xong việc, tôi không buồn ngủ, nhìn sang giường thì chồng tôi đã ngủ từ lâu. Tôi truy cập vào mấy trang tin điện tử để đọc báo giải trí thì vô tình thấy lịch sử lưu đầy những trang web lạ. Tôi thừa nhận rằng, mình quá tò mò nên đã click vào để xem nội dung của nó là gì.
Chết sững khi web hiện ra toàn những hình ảnh dung tục, bệnh hoạn. Tôi khá bất ngờ, vì chưa khi nào nghĩ chồng mình lại xem những thứ ghê tởm như vậy. Tôi quyết tâm tìm xem, anh chồng “chuẩn mười” của tôi còn có những bí mật gì nữa.
Lùng sục máy tính của chồng hồi lâu thì thấy có một file lưu trong ổ C của máy có tên “kỷ niệm”. Tôi dự cảm có gì đó không ổn nên nhấp chuột vào. Trước mắt tôi, không phải có một mà có hàng trăm tấm ảnh nóng của anh và rất nhiều cô gái khác nhau. Trong số đó, tôi nhận ra vài người là người yêu cũ của anh. Không chỉ có vậy, trong file dữ liệu ấy còn có cả những clip ghi lại hình ảnh gần gũi, tình cảm của chồng và những cô gái kia.
Tôi không giữ nổi bình tĩnh để xem hết những bức hình, những video đó, bởi với tôi nó là những điều khủng khiếp. Nước mắt tôi cứ chảy tràn, tim như bị dao đâm đau đớn đến ngạt thở. Tôi muốn hỏi anh cho ra nhẽ, tại sao anh có thể sống bẩn thỉu đến mức này? Tại sao anh lại lừa dối tôi? Nhưng tôi lại không thể cất nổi tiếng để gọi anh, rồi cứ thể tủi thân khóc suốt đêm.
Giá như hôm ấy tôi không mượn máy tính của chồng… (Ảnh minh họa)
Sáng sớm hôm sau, khi thức dậy chồng thấy mắt tôi sưng thì hỏi. Không kìm được, tôi nói hết những suy nghĩ, ấm ức trong lòng mình từ đêm qua.
Trái với những gì tôi tưởng tượng, cứ nghĩ anh sẽ giải thích hay xin lỗi nhưng anh lại lớn tiếng quát mắng: “Đã nói thế nào, ai cho em tự tiện đụng vào dữ liệu của anh. Em tự lấy tay chọc vào mắt mình thì đừng có kêu. Bao năm nay nó đã ở đó rồi, anh có tăng thêm ảnh vào đâu mà nói anh bệnh hoạn”. Tôi hỏi sao không xóa thì anh nói đó là kỷ niệm quá khứ và anh muốn lưu giữ.
Thất vọng chồng chất thất vọng, bao nhiêu tình cảm trong tôi vỡ vụn, dù cho tôi có nói gì thì chồng vẫn vùng vằng bỏ đi làm. Cứ thế anh mặt nặng mày nhẹ gần một tháng rồi. Khi bạn bè hòa giải thì anh đánh tiếng với người nhà rằng tôi phải xin lỗi, vì đã xâm phạm đời tư của anh, đã làm trái quy ước. Nếu là bình thường vợ chồng giận nhau, tôi sẽ chủ động làm lành, nhưng từ sau hôm ấy, tôi cũng chẳng bận tâm hay thiết tha gì với sự im lặng của anh.
Có phải tình yêu trong tôi với anh đã chết? Tôi thực sự không muốn làm lành với anh nữa rồi. Tôi nên làm gì đây mọi người.
Theo Afamily
Chỉ yêu thôi thì chưa đủ phải không em?
Sẽ có những lúc em nhận ra cần phải chấp nhận cúi mình, hoặc là chủ động sửa sai, chỉ để cả hai cùng nhìn thấy nhau, không đứng chênh vênh trên vai nhau mà phẫn nộ.
ảnh minh họa
Tình yêu đơn thuần là một dạng đánh lừa cảm xúc của đối phương và của chính bản thân mình. Có những lúc em thấy cuộc sống này đâu đâu cũng ngập tràn hình ảnh người mà em thương, rồi đâu đâu cũng có những hứa hẹn cao vời, sẽ có những khoảng tương lai xa tít tắp được tay nắm tay cùng người ấy đi đến cùng trời cuối đất. Nhưng tính ra, để đạt được điều đó em cần vượt qua những ngưỡng của tình yêu, mà yêu chỉ là ngưỡng thấp nhất thôi em!
Thế mới nói, chỉ yêu thôi, với một người, chưa bao giờ là đủ!
Sẽ có những lúc em nhận ra cảm xúc của những ngày đầu tiên bay biến mất. Và đôi khi nhìn một người đến cũ cả nhau ra. Cảm xúc hóa cũ, yêu thương hóa nhạt nhòa. Lúc bấy giờ, nếu không cùng nhau khéo léo níu chặt tay nhau, e rằng em và người em thương cũng sẽ tiễn biệt nhau ở một chặng nào đó của chia ly hay đổ vỡ. Cái kết tuy buồn nhưng lai thực tế hơn nhiều lần, em ạ!
Sẽ có những lúc em nhận ra cần phải chấp nhận cúi mình, hoặc là chủ động sửa sai, chỉ để cả hai cùng nhìn thấy nhau, không đứng chênh vênh trên vai nhau mà phẫn nộ. Tình yêu lúc bấy giờ, là cao thượng, là khoan dung. Người chịu nói lời xin lỗi chưa hẳn đã là kẻ sai nhưng chắc chắn sẽ là người thắng cuộc, trong chính chuyện tình cảm của mình, giữ cho những vết nứt không loan rộng hơn, biết không em?
Hoặc giả như, có những lúc em say nắng một anh chàng nào đó khác, cảm tưởng như đó mới là người em cần tìm, rồi em muốn quên đi chuyện tình hiện tại, cứ đuổi theo, cứ bắt lấy một bóng hình xa lạ không biết đến sự tồn tại của em. Em cũng cho rằng tuổi trẻ có tha hồ vốn liếng là tháng rộng năm dài, rong chơi thêm một vài mối tình nữa chắc cũng chẳng phải vấn đề gì lớn lao. Nhưng em hãy nhớ, vì người mà em thương cũng từng là một người xa lạ, rồi để chạm được vào tim nhau, để thương nhớ giận hờn đã phải trải qua bao nhiều điều khó nhọc. Việc em đi tìm cái mới giống như việc em mong muốn được khỏa lấp lòng mình khi người thương thiếu hụt sự quan tâm chốc lát. Đổi lại là một ván bài chẳng rõ đỏ đen, em có thể được tất cả, cũng có thể mất tất cả, hoàn toàn không phải do đối phương là ai, mà do chính em sẽ là ai khi bên cạnh họ!
Khi yêu, tình yêu là màu hồng kỳ diệu, nhưng hết yêu rồi, thấy tình yêu màu xám ngoét sao mà đáng chán. Nhưng chính đó là giai đoạn thần kỳ của tình yêu em ạ, là lúc mà người ta nhìn lại chính mình, nhìn về phía nhau, để cảm thông và chia sớt, để dung hòa và để không vụn vỡ. Khi ấy, tình yêu không đơn thuần chỉ là yêu đâu nhé, là một nghĩa "thương" đáng trân quý vô cùng!
Vậy nên em, hãy xác định với mối tình mà em đang có, đừng nghĩ rằng chăm chỉ và ngoan ngoãn yêu là đủ. Tình yêu, vốn dĩ cần nhiều hơn một chữ yêu, em à!
Theo Iblog
Giá như anh đừng có vợ và em chưa có chồng Tôi và anh đều đã có gia đình nhưng không hạnh phúc trong hôn nhân, chúng tôi yêu nhau say đắm nhưng không thể đến được với nhau. ảnh minh họa Tôi và anh cùng bước qua tuổi 30 và đã có gia đình, con cái đoàng hoàng. Nhưng trớ trêu thay, cả hai đều không cảm thấy hạnh phúc với cuộc sống...