Giá như cuộc sống không quá nặng “cơm áo gạo tiền”
Anh ươc răng cuôc sông minh đưng qua kho khăn, đưng qua thiêu thôn đê tinh yêu ây không gia đi, đê tinh yêu ây vân nguyên y như ngay chưa bân biu toan lo, kiêm tiên …
Ảnh minh họa
Nêu anh la vơ co le anh đa bo chông rôi! Đung như thê, thât se la như thê đo em a! Nhưng thât may anh lai la chông. Em biêt không, anh thâm cam ơn em đa đên đê yêu anh, ơ bên anh, cung anh chung bươc trên đoan đương đơi nay.
Chung ta đên vơi nhau đê rôi yêu nhau cung thât bât ngơ phai không em? Anh cư mai đi tim tinh yêu cho minh ơ môt nơi nao đo thât xa xôi, cư đuôi băt, cư u tim, cư mông, cư ao vây ma cai anh tim lai ơ ngay gân trươc măt, ơ canh anh thôi – em đo. Tinh yêu ây trai qua nhiêu kho khăn, nhiêu cach trơ va giơ đây tinh yêu ây đươc đong đo băng môt gia đinh tam coi la hanh phuc! Em biêt không chung minh yêu nhau băng tinh yêu cư lơn dân theo năm thang, chăng hơn thua so bi vât chât, chăng nê ha công viêc kho khăn… vân than nhiên đon nhân moi sư như vôn thương vân thê.
Video đang HOT
Vân biêt la vây, vân cư cho la thê đi, nhưng co le không noi ra ca hai chung ta đêu cam nhân đươc cuôc sông chăng hê đơn gian va thương la không giông như nhưng gi chung ta hăng nghi. Giơ đây, thơi gian cua môt ngay chung ta không con co nhiêu đê danh riêng cho nhau nưa. Tât ca đa phai đôi thay theo đung cai guông quay cua quy luât cua tao hoa. Vi công viêc, vi con cai, gia đinh va hơn ca la vi cuôc sông cơm ao hăng ngay. Trươc đây cai lang nan trong tinh yêu la đươc bên nhau chuyên tro, đươc đeo nhau trên nhưng con đương thanh văng, la nhưng nu hoa trong nhưng buôi hen ho, đươc ngôi thanh thơi hat cho em nghe, đê đươc nghe em cươi, em kê, lam nung giân hơn… thay vao đo giơ đây la nhưng lo toan bân biu, la tât bât kiêm tiên. Kiêm mai co đu đâu! Bao chuyên đơi thương thôi, chi đơi thương thôi nhưng sao chăng thương đươc em a! Thê mơi thây “môt mai nha tranh hai trai tim vang” hăn không la thưc.
Cuôc sông cang ngay cang trơ nên kho khăn vơi vơ chông minh. Trươc đây, anh nghi răng anh co thê lo toan đươc nhiêu hơn thê, cô găng đê cuôc sông tôt hơn, vây nhưng tai hoa lai âp đêp bât ngơ đê bây giơ ngươi ganh năng lai la em. Em không noi ra nhưng anh hiêu răng em đa chăng cân nhưng nu hoa ma vôn em phai đươc nhân, chăng mang đên nhưng tôi đi dao như ngay nao, chăng lua la son phân như ai… thăm sâu trong anh măt em, hiên hưu trong dang gây be nho cua em anh đa hiêu đươc nhiêu nôi vât va tuy đơi thương, nhưng lo toan cuôc sông, đê co vai đông tiêu it oi cho gia đinh thât chăng hê gian đơn, chăng thê coi thương no đươc.
Giơ em co thê hiêu vi sao nêu anh la vơ anh đa bo chông rôi phai không? Vi thê anh cam ơn em, em không ra đi, không rơi xa anh ma châp nhân tât ca. Anh ươc răng cuôc sông minh đưng qua kho khăn, đưng qua thiêu thôn đê tinh yêu ây không gia đi, đê tinh yêu ây vân nguyên y như ngay chưa bân biu toan lo, kiêm tiên …
Theo Vietnamnet
Mẹ hãy tha thứ cho con
Mẹ ơi, có những lỗi lầm không bao giờ sửa chữa được. Nhưng mẹ hãy tha thứ cho con.
Tết con không về. Mẹ gửi lên đủ thứ quà quê, trong đó có rất nhiều vú sữa tím. Con ngạc nhiên vì cây vú sữa tím nhà mình đã chặt bỏ từ lâu, thế thì những trái vú sữa tím gắn liền với tuổi thơ con chắc hẳn là mẹ đã mua của hàng xóm...
Nghĩ vậy rồi thôi vì cuộc sống với nhiều lo toan đã cuốn trôi và nhấn chìm mọi ký ức. Con chỉ nhớ về mẹ những khi bất chợt gặp lại tuổi thơ mình đâu đó trong những thứ quà quê: Trái mít, nải chuối tiêu, mớ cá đồng... thỉnh thoảng có người mang đến biếu. Những lúc ấy, bất chợt nỗi nhớ nhà, nhớ mẹ dậy lên trong con.
Con tự hứa với lòng sẽ sắp xếp để về. Những lời hứa ấy đối với một đứa con gái thích bay nhảy chẳng khác nào lời nói gió bay. Hết đi Tây, con tại sang Tàu, những khoảng cách được tính bằng hàng ngàn cây số. Con đi như những cánh chim tung gió, chẳng còn biết sẽ dừng lại nơi nào.
Con đi như những cánh chim tung gió, chẳng còn biết sẽ dừng lại nơi nào (Ảnh minh họa)
Con nhớ có lần mẹ bảo: "Biết vậy, hồi đó không cho bây đi làm tiếp viên hàng không. Làm cái nghề gì mà đi tối ngày, sáng đêm, chẳng còn biết nhà cửa, mẹ cha...". Con nghe rồi ôm mẹ mà cười, bởi con biết mẹ nhớ thì nói vậy thôi. Rồi con lại quên...
"Em về ngay đi, nhà có chuyện". Tin nhắn của anh Hai, con nhận được ngay khi vừa hoàn tất thủ tục của chuyến bay trở về. Biết có chuyện không hay, con gọi lại. Giọng anh Hai nghẹn ngào: "Mẹ mất rồi".Con không tin vào tai mình nhưng những chuyện như vậy người ta không nói đùa...
Anh Hai bảo: "Mẹ bắt anh trồng cây vú sữa tím vì biết em rất thích. Trồng mấy năm rồi, Tết này mới có lứa trái đầu tiên, mẹ bảo gửi cho em...". Con lặng nhìn cây vú sữa sau hè. Nó đã có ở đó mấy năm nay mà con không hề trông thấy. Cũng như con đã quên mất mẹ đang từng ngày, từng giờ trông con về. Mẹ ơi, có những lỗi lầm không bao giờ sửa chữa được. Nhưng mẹ hãy tha thứ cho con...
Theo VNE
Tuổi 18 ấu trĩ, non nớt và bản năng Vào tuổi 18, cái tôi nhìn thấy từ tình yêu và hôn nhân đều chỉ là những thứ tồi tệ. Đã hai thập kỷ trôi qua, bỗng nhiên tôi gặp lại một người bạn năm đầu đại học trên Facebook. Bạn học cùng tôi hơn một năm rồi ra nước ngoài du học, từ đó không thấy tin tức gì của nhau. Nên...