Giá như anh đừng nói
Anh, ngày đầu tiên găp anh cũng là khi ánh mắt đầy trìu mến của anh nhìn em làm em không thể nào quên được. Em biết đó chỉ là cái nhìn ban đầu của anh đối với em thôi bởi lẽ em và anh là hai người xa lạ.
Lúc nhỏ em luôn ao ước khi lớn lên mình sẽ gặp được một chàng hoàng tử, với một lời cầu hôn ngọt ngào đến bên em, hứa suốt cuộc đời này sẽ chỉ yêu và làm cho em hanh phúc mãi mãi. Và anh đã đến với em, hoàng tử của em.
Em rất vui và hạnh phúc khi anh nói yêu em và hứa sẽ che chở cho em suốt đời. Lúc đó em nghĩ mình là người hạnh phúc nhưng anh biết không giá như anh không nói ra sự thật, không nói ra mọi điều thì em sẽ vui hơn và luôn mơ mộng với hạnh phúc của mình.
Em nghĩ chẳng lẽ giấc mơ của em thành sự thật hay sao? Nhưng cho đến bây giờ em mới hiểu đó chỉ là giấc mơ và mình phải sống với thực tại thôi khi giữa em và anh là cả một khoảng cách rất dài. Em không trách anh vì đã nói ra sự thật mà còn cảm ơn anh đã cho em biết điều đó, cảm ơn anh thật nhiều. Vì em biết mình mãi là cô bé lọ lem trong thế giới của anh thôi.
Em vốn là một cô bé rất tự tin nhưng từ khi gặp anh em lại tự ti không còn là chính mình nữa anh a. Chắc có lẽ anh hơn em quá nhiều nên em mới như thế. Nhưng em luôn muốn mình là một cô bé đầy cá tính và tự tin trước mọi người nên em sẽ không đến với anh đâu, vì em và anh là hai thế giới hoàn toàn khác nhau, mà ở hai thế giới đó không bao giờ có mặt một trong hai chúng ta , anh hiểu không?
Thế nên anh hãy quên một cô bé quê mùa như em đi anh nhé! Xin anh đừng đùa giỡn với tình cảm của em. Em hạnh phúc khi được quen anh và đó mãi là một ký ức đẹp trong trái tim em. Tạm biệt anh, chàng Hoàng tử của em.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Có lẽ em quên
Sao anh lại cố chôn giấu một cuộc tình, cuộc tình mà cả hai chúng ta đã cố vun đắp cho nó. Ngày tháng qua, có lẽ anh muốn chôn giấu nó vào dĩ vãng, mặc dù cuộc tính đó đã và đang xảy ra.
Dù sao chúng ta đã có cơ hội bên nhau, và đứng đối diễn nhau trong lúc này, nhưng sao anh không để con tim của anh được thổ lổ...
Bất chợt em có cảm giác mình đang bị tổn thương, ngày đó, giá như ngày đó em sáng suốt sớm nhận ra rằng, em chỉ là một cơ n gió thoảng qua. Anh không thể nào quên được người ấy, dù em có làm cách nào, dù em có cố gắng bằng mọi cách. Nhưng em chợt nhận ra rằng, những gì không thuộc về mình, thì sớm muộn gì cũng sẽ vụt mất.
Anh đến với em cũng tình cờ, như một vì sao xuất hiện giữa một bầu trời rộng lớn, không ai nhận ra đã có thêm một vì sao đó...Và anh cũng vậy, anh như thế đó, đén rồi đi, mặc dù anh cố tình không làm tổn thương trái tim của em. Nhưng anh đâu hay rằng, vô tình bất chợt anh đã làm tim em đau buốt, em đã bị tổn thương một cách nặng nề...
Trong công việc và cuộc sống, anh là một người đàn ông thông minh và thành đạt nhưng trên đường tình, anh lại à một người đàn ông thất bại. Quá mâu thuận khi anh bảo anh không thương người ta, anh chỉ đến với người ta vì một lời hứa...và vì...người ta giống em...
Em ra đi và vẫn không hiểu, sao anh lại cho em một câu trả lời ngốc ngếch đến thế...em nghĩ sao tình yêu của chú ng mình lại không đánh thức được anh? Và em, em đã tìm cho mình một câu trả lời, đơn giản đủ để em rời xa anh, có lẽ "anh không yêu em" mình đã mất nhau mãi mãi...
Và có lẽ em không quên anh một người, có lẽ em không yêu anh một đời...Có lẽ em quên, cũng có lẽ, em yêu anh hoài.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em bây giờ là gì trong mắt anh Em không biêt là mình đúng hay sai khi yêu anh nhưng thực sự em rất yêu anh. Yêu anh bằng cả con tim nhỏ nhoi và ngờ nghệch này. Nhưng hình như anh không biêt điều đó hay anh cố tình không nhận ra tình yêu đó. Em đã làm tất cả những gì mình có thể để làm cho anh, nhưng...