Già người vì chồng có thói trăng hoa
Để giữ chân các ông chồng trăng hoa thì vợ im lặng, chịu đựng không phải là cách hay.
“Mắt không thấy, tim không đau…”
Là cách suy nghĩ mà chị Ngọc (Yên Ninh, Hà Nội) cố ấn vào đầu mình trong hoàn cảnh chị phải đối mặt. Chị tâm sự: “Nếu vợ chồng tôi chưa có con, chắc chắn tôi sẽ không phải chịu đựng cảnh này dài thế”.
Anh Thắng – chồng chị đẹp trai, lại hóm hỉnh, đi đâu cũng là tâm điểm của chị em. Vì thế, anh nhanh chóng có bồ bé bồ lớn.
Phân tích, ngọt ngào, động viên, khuyến khích, van xin, nặng lời… điều gì chị cũng đã thử để cố gắng thay đổi thói trăng hoa của chồng. Thế nhưng cuối cùng chồng chị vẫn chẳng thay đổi và có kết quả gì.
Chán cảnh chờ cơm chồng tới khuya muộn, chán cảnh đau đớn khi bắt gặp chồng đang tán người đàn bà khác trước mặt mình… chị cố gắng tìm niềm vui với công việc, với đứa con gái nhỏ của mình.
Sáng hai mẹ con dậy sớm đi ăn sáng, cho con đi học, chị vùi đầu vào công việc. Chiều đón con, hai mẹ con đi siêu thị, ăn ngoài tiệm…
Video đang HOT
Để giữ chân các ông chồng, im lặng, chịu đựng không phải là cách hay (Ảnh minh họa).
Chị làm mọi cách để hai mẹ con luôn bận rộn. Chị cố gắng khiến con nhận thấy rằng “không có bố cũng không sao”. Chị sợ hình ảnh chồng đang tán tỉnh người phụ nữ khác ám ảnh mình…
Biết chồng chẳng thay đổi được tính xấu này nên chị đành chấp nhận miễn sao: “Con lớn lên có đủ mẹ đủ bố”. Nhiều khi biết chồng phản bội mình, chị khóc ròng nhưng vẫn cố nghĩ tích cực: “Nhờ chồng phản bội mà mình chẳng cần tập thể dục cũng nhẹ đi vài cân, hay quá đi”.
Bạn bè khuyên nhủ chị hết lời không nên cố chịu đựng, phải giải quyết triệt để điều này nếu không không sớm thì muộn gia đình chị cũng sẽ tan vỡ như bong bóng xà phòng. Chị cười nhạt: “Thế này mà chứ gọi là tan vỡ rồi mà. Miễn sao con không biết là được”.
Dù nói cứng nhưng chị thừa biết rồi một ngày con chị cũng sẽ nhận ra sự không ổn trong gia đình này. Nhưng kệ, với chị chuyện đến đâu hay đến đó.
Chồng trăng hoa, vợ đau đầu nghĩ cách trị
Khác với chị Ngọc, chị Thủy (Hà Đông, Hà Nội) cũng có chồng trăng hoa, nhưng chị lại xử trí theo cách khác.
Từ ngày yêu chồng chị, chị Thủy đã biết tính anh hay thích buông lời trêu ghẹo những cô gái khác. Thêm phần anh lại là người đàn ông cao ráo, ngoại hình ưa nhìn nên anh được rất nhiều chị em để ý. Biết đó là tính xấu nhưng chị cũng dặn lòng mình rằng: “Tính anh cũng lành lành, có trách nhiệm, sau cưới chắc anh sẽ khác”.
Thế nhưng sau ngày cưới, chị vẫn bắt gặp những tin nhắn đi đi lại lại giữa anh và nhiều cô gái khác. Lúc thì: “Cưới xong, hối hận chưa cưng?”. Lúc thì: “Khi nào rảnh, chúng mình F5 nhé”…
Trước tin nhắn của người khác, chồng chị cũng chẳng vừa: “Hối hận giờ liệu cứu vãn được không người đẹp?”, “Bất cứ lúc nào em gọi, anh sẽ xuất hiện”… Bắt chồng giải thích, chị Thủy chỉ thêm bực mình khi nhận được những câu lảng tránh: “Anh đùa mà, em quan tâm làm gì?”.
Lấy nhau được vài tháng nhưng biết bao lần chị phát hiện ra chồng trêu hoa ghẹo nguyệt. Lần nào bị nhắc nhở, anh cũng một mực từ chối, lấy lý do “đàn ông thằng nào chẳng thế”.
Chị tâm sự: “Thực ra mình biết anh sẽ chẳng bỏ vợ con, nhưng thói trăng hoa của anh quá xấu. Nó làm mình thấy mất niềm tin vào chồng rất nhiều”. Mà nào chị có phải thuộc diện đui què mẻ sứt gì. Chị có gương mặt xinh xắn, nấu ăn ngon, chăm gia đình tốt.
Sau một lần tâm sự với cô bạn thân, chị Thủy mới nhận ra: “Để giữ chân ông chồng, ngoài yếu tố &’công dung ngôn hạnh’, đàn bà phải chú ý đến những vấn đề khác”. Vấn đề khác của chị đó là cho chồng “nhịn”, không cho “ăn no”, làm mới bản thân mình, F5 mối quan hệ xung quanh…Từ đó, chị Thủy thay đổi hoàn toàn.
Trước, cứ hết giờ làm việc là chị lại hớt hải chạy về đi chợ, dọn dẹp nhà cửa chờ chồng về ăn bên mâm cơm nóng hổi. Giờ chị dành thời gian chăm sóc bản thân, thi thoảng đi spa, cà phê dạo phố với những người bạn cũ. Thấy vợ ăn diện, khác thường ngày, lại có nhiều “dấu hiệu lạ”, anh Lưu ghen ra mặt.
Thế là anh rơi vào bẫy của chị. Anh suốt ngày nhắn tin, gọi điện kiểm soát vợ, về sớm đón vợ đi làm về. Mải quản vợ, anh chẳng còn thời gian, công sức chăm sóc những mối quan hệ “ngoài luồng” của mình nữa.
Theo afamily
Ước gì chồng biết... cặp bồ!
Có ai như chị không, có gia đình chồng con đàng hoàng mà luôn mong chồng biết... cặp bồ, mong lắm, mong từng ngày từng giờ.
Chồng chị là người chăm chỉ và giỏi tính toán làm ăn. Đó cũng là những điều chị ưng ý ở anh. Nhưng về chung sống với nhau, chị mới thấy lòi ra lắm thứ không thể chấp nhận nổi.
Ngay từ ngày đầu sau hôn nhân, chị đã nhận ra anh là người siêu kĩ tính. Có lẽ anh cho rằng mình giỏi giang, thành đạt một chút thì nghiễm nhiên anh phải được phục vụ hoàn hảo, chu đáo. Mà người phục vụ anh có ai khác ngoài chị - vợ anh.
Việc bé bằng cái móng tay cũng khiến anh càm ràm, hạnh họe cả buổi. Nhà lau còn dính tí bụi anh cũng trợn mắt lên quát chị, cái khăn mặt phơi hơi xộc xệch anh cũng gán cho chị tội "đàn bà ẩu đoảng".
Người đàn ông ra ngoài chỉn chu, đàng hoàng là thế. Nhưng về nhà lại thường xuyên nổi điên lên với vợ vì những việc cỏn con như con muỗi ấy.
Ngoài cái sự siêu kĩ tính thì anh còn là người siêu chi li. Mà buồn cười, anh chỉ chi li với bên ngoại, chứ với bản thân anh và đằng nhà nội thì lúc nào cũng "xõa". Giúp nhà vợ cái gì thì anh tính toán từng xu. Trong khi ấy chị biếu mẹ chồng cái nọ, bố chồng cái kia, tặng chị em chồng cái này cái khác cũng không hề so đo thiệt hơn.
Quần áo anh toàn xài đồ hiệu, đồ mua biếu bên nội cái gì cũng phải xịn, phải đắt tiền, không thì anh bảo "làm xấu mặt anh". Mùng 8 - 3 , anh mua lọ nước hoa vài triệu cho em gái anh nhưng lại mua lọ chưa tới 300 nghìn tặng em gái chị. Biết được điều đó khiến chị cảm thấy khinh thường người đàn ông gọi là "chồng" này.
Chị mong chồng cặp bồ, để chị có cái cớ đàng hoàng mà rời bỏ anh, mang con theo sống cuộc sống của riêng mình (Ảnh minh họa).
Nếu như chị kém cỏi, ăn bám thì đã đành, đây chị chẳng hề thua kém anh mặt gì. Chị tốt nghiệp hai trường đại học, làm trong tập đoàn lớp, đi nước ngoài như đi chợ. Gương mặt xinh xắn, khả năng ăn nói, cư xử thì khỏi phải bàn...
Anh thích vợ phải biết làm đẹp, nhưng khi vợ làm đẹp thì lại nghi ngờ vợ đang cặp bồ. Mỗi lần thấy vợ ăn diện, trang điểm kĩ càng khi bước ra khỏi nhà, anh đều cố ý dặn với theo: "Léng phéng với thằng nào là 'xong' đấy!"
Rồi anh liên tục mỉa mai, chọc ngoáy chị "Anh thấy mắt em hay đưa đẩy, lẳng lơ lắm đấy!". Chẳng lẽ anh cho rằng anh không "gái gú" thì anh được quyền mạt sát người khác như thế?
Chồng chị luôn tự đắc, lúc nào cũng cho mình là hoàn hảo, tư duy sáng ngời, mở miệng là chê bai người khác, không đặt ai vào trong mắt. Những lời góp ý, những lần nói thẳng thắn suy nghĩ của chị luôn bị anh lườm nguýt, coi thường không thèm để vào tai.
Theo anh thì, anh là tuyệt vời nhất rồi, vừa thành đạt vừa "sạch sẽ", "tứ đổ tường" của đàn ông anh có mắc vào cái nào đâu? Đáng nhẽ chị phải sung sướng nhảy cẫng lên vì vớ được vật báu như anh, rồi hầu hạ anh như vua, chứ sao lại dám góp ý, muốn anh thay đổi?
Chính vì suy nghĩ ấy mà anh không ngừng soi mói và bới lông tìm vết để xỉa xói chị. Anh cho rằng, việc nhà cửa, cơm nước, chăm con và chăm sóc anh tất nhiên là của phụ nữ.
Chị bận đưa con đi học không kịp rửa bát, anh chửi chị là "hư hỏng". Chị ốm nằm bẹp giường, anh mua cho bát phở, không quên lẩm bẩm: "Phúc cho đời em lấy được người chồng tử tế, chứ không nằm đấy thì ai hầu".
Lần nào nói chuyện cũng vấp phải cái bản mặt vênh lên tận trời, cái lòng tự cao to như quả núi của anh, chị nản dần nản dần rồi hết sạch hứng thú với chồng.
Càng ngày chị càng nhận ra chỉ thích ở một mình, thích đi làm sớm, thích ở lại cơ quan tới thật muộn. Đi đâu chị cũng muốn chỉ có 2 mẹ con, hoàn toàn không muốn đi cùng chồng chút nào.
Công việc đã áp lực, nhưng kể cả áp lực hơn chị cũng chịu được, miễn là không phải nói chuyện với chồng và không phải nghe anh "chửi gà mắng chó" mỗi khi về nhà.
Chị luôn cảm thấy khó chịu khi nói chuyện với người đã đầu gối tay ấp với mình mấy năm qua, cũng là cha của cô công chúa 3 tuổi của chị.
Nhiều lúc, chị đã ước chồng có bồ, để anh ta biết thế nào là sợ hãi, để anh đỡ lên mặt dạy bảo người khác chỉ vì một lý do rất "củ chuối" rằng anh tài giỏi như thế, nên anh được phép hoạnh họe, bất kể vợ anh như thế nào.
Chị ước cuộc sống này chỉ cần con mà không có chồng, sẽ đỡ stress biết mấy. Chị hoàn toàn có khả năng lo cho mình và con đàng hoàng mà không cần người đàn ông này. Với chị, đàn ông là "loại" ích kỷ và hay đòi hỏi. Chị đã phục vụ hết hơi rồi mà còn chưa hài lòng, chỉ muốn được phục vụ hoàn hảo hơn nữa mà thôi.
Có người sẽ bảo, sao chán ngấy nhau rồi mà không li hôn đi? Chị cũng từng nghĩ tới điều đó, nhưng cứ nhìn vào đôi mắt trong veo của con gái là chị lại run tay chưa quyết được. Và rồi thể nào chồng chị cũng đi rêu rao: "Tôi tử tế, đàng hoàng thế mà cô ta vẫn đòi li hôn, chắc chắn là chạy theo giai rồi!".
Vì thế chị mới mong chồng biết... cặp bồ, để chị có cái cớ đàng hoàng mà rời bỏ anh, mang con theo sống cuộc sống của riêng mình.
Theo afamily
Cay đắng vì bị chồng và bồ xỏ mũi Dù quá khứ ấy đã qua, nhưng mỗi khi nhớ tới việc từng bị chồng và bồ phản bội trắng trợn, thậm chí bị xỏ mũi đến độ từng ăn, ngủ cùng nhân tình của chồng, những phụ nữ này vẫn thấy tởm lợm và cay đắng. 22 tuổi, Trang (Cầu Giấy, HN) trở thành một bà mẹ trẻ bất đắc dĩ vì...