Giá ngày đó khi bị đánh một trận nhớ đời như thế, tôi biết điều mà rút lui…
Khi yêu, tôi hết lòng theo đuổi, khổ sở đến đâu cũng chịu. Còn bây giờ, khi tôi đã được mãn nguyện vì cưới được người đẹp về làm vợ thì tôi mới bàng hoàng, ngã ngửa về Hiền của mình
Tôi chỉ ước ngày đó khi bị đánh một trận nhớ đời như thế, tôi nên biết điều mà rút lui. (Ảnh minh họa)
Tôi kết hôn với Hiền đến nay đã được gần bốn năm và có một đứa con hai tuổi. Tôi nhớ hồi yêu Hiền, tôi đã phải lao tâm khổ tứ mới tán đổ Hiền. Vì cô ấy nổi tiếng dịu dàng, hiền thục và xinh xắn có tiếng của xóm. Đến nỗi, có lần tôi qua nhà Hiền chơi còn bị đám thanh niên ghen ghét chặn ở đầu ngõ đánh cho một trận thâm tím mặt mày. Tất cả cũng vì cái tội dám cả gan yêu một cô gái nết na, hiền lành như thế.
Còn bây giờ, khi tôi đã được mãn nguyện vì cưới được người đẹp về làm vợ thì tôi mới bàng hoàng, ngã ngửa về Hiền của mình. Tôi chỉ ước ngày đó khi bị đánh một trận nhớ đời như thế, tôi nên biết điều mà rút lui, còn hơn phải chấp nhận một cuộc sống với cô vợ tên Hiền mà chả hiền chút nào. Nhiều khi giận vợ quá tôi lại nói thẳng với cô ấy rằng nếu có cuộc thi cho những bà vợ đanh đá, thích tính toán và ích kỷ. Tôi sẽ cho vợ vào thẳng chung kết rồi giật giải nhất.
Nói thật cuộc sống của hai vợ chồng tôi không đến nỗi vất vả, thậm chí thừa của ăn của để. Tôi vốn là một bác sỹ chuyên khoa răng hàm mặt còn vợ là kế toán của công ty xuất khẩu nước ngoài. Nhưng vợ tôi lúc nào cũng chi li tính toán, ích kỷ trong mọi chuyện.
Tôi nhớ cách đây không lâu, khi nhà nước có chủ trương tăng lương cho cán bộ công viên chức. Hiền đã ngồi cả đêm cầm máy tính rồi vắt óc tính toán xem tháng này chồng được thêm bao nhiêu.
Sau một hồi cô ấy căng thẳng, vò đầu tính toán. Hiền quay sang bĩu môi bảo tôi rằng: “Ối dào, tăng có một tí mà bắt ngồi ê cả mông, rách việc”.
Video đang HOT
Đã thế, vợ tôi còn gọi điện đến bệnh viện hỏi đồng nghiệp của tôi tháng này có tăng lương hay thưởng gì không? Hiền làm các anh em bác sỹ ở đó được một phen cười há mồm còn tôi thì xấu hổ khôn cùng.
Hiền tính toán đến nỗi mỗi sáng, cô ấy không thèm vào bếp nấu nướng cho chồng con ăn. Cô ấy bảo nấu nướng vừa tốn ga, điện rồi bao nhiêu thứ linh tinh mà mất thời gian. Vì thế mỗi sáng, Hiền đều đặn đưa tôi 28 ngàn với quy định 25 ngàn tiền bát bún và 3 ngàn cốc trà đá. Nói là đưa đường hoàng thế, nhưng cô ấy lúc nào cũng kèm theo câu nhắc nhở ở sau rằng anh ăn gói xôi 10 ngàn thì có phải tiết kiệm được 15 ngàn mua sữa cho con không? Tôi nghe Hiền nói mãi nên cũng nhàm tai và cứ coi như không nghe thấy.
Mang tiếng là có gia đình khá giả nhưng Hiền chẳng bao giờ chịu chi một đồng gọi là báo hiếu cho bố mẹ chồng. Nếu tôi có mua cho ông bà nội cái gì thì y như rằng Hiền kêu ca rồi tính toán và quy đổi ra tiền để mua bù cho nhà ngoại.
Con trai bác cả ở dưới quê lên xin ở nhờ gia đình tôi để ôn thi Đại học, tôi phải năn nỉ ỉ ôi mãi Hiền mới đồng ý. Cô ấy bĩu môi lại bảo: “Nhà trọ đầy ra đó không thuê lại cứ thích lợi dụng người khác. Nhà mình nào có bao giờ đi ăn bám nhà khác như thế đâu mà họ vẫn cứ thích nhờ vả như thế?”
Mặc cho vợ tính toán thiệt hơn, tôi nhất quyết đón cháu vào nhà ở. Đến khi nó hoàn thành kỳ thi rồi về quê, Hiền lại ngoa ngoắt xỉa xói tôi: “Ở trọ mà đến ba ngày cũng phải mất hơn triệu bạc chứ chẳng chơi. Nốt lần này tôi làm phước thôi đó, lần sau tôi thu tiền”.
Sống vợ chồng với nhau đã từng ấy năm thì cũng đồng nghĩa từng ấy thời gian tôi phải chịu đựng thói tính toán, ích kỷ của Hiền. (Ảnh minh họa)
Có hôm tôi gọi ve chai vào để bán mấy thứ linh tinh trong nhà. Thấy bà mẹ có mang theo đứa con chừng 2 tuổi, tội nghiệp quá nên tôi cho không mấy thứ đó mà chẳng lấy tiền vì cũng chẳng đáng bao nhiêu. Vậy mà Hiền từ trong nhà lại chạy lao ra giành lại và chửi tôi thậm tệ. Cô ấy nói lớn: “Anh khùng hay sao vậy? Anh có biết là mỗi thứ một ít cộng lại cũng bằng hai bữa ăn sáng của anh không? Anh cứ đi làm nên không biết chứ bán ve chai nhìn thế thôi mà nhà giàu đáo để đó”.
Lần đó, vì thấy vợ tôi làm ầm ĩ, lại đòi giá cao nên mẹ con chị ve chai từ chối không mua rồi chạy vội. Còn tôi lại đau đầu vứt đống đồ đó cho vợ muốn làm gì thì làm. Tôi không ngờ Hiền lại tính toán chi ly những thứ nhỏ nhặt như vậy.
Sống vợ chồng với nhau đã từng ấy năm thì cũng đồng nghĩa từng ấy thời gian tôi phải chịu đựng thói tính toán, ích kỷ của Hiền.
Đã bao lần tôi giải thích rồi khuyên nhủ Hiền bớt tính toán đi để cho cuộc sống thoải mái hơn nhưng cô ấy đâu có nghe, trong khi gia đình thì đâu phải thiếu thốn lắm. Vậy mà Hiền cứ bám lấy cái lối ích kỷ và chi ly ấy thì tôi biết phải làm sao bây giờ?
Theo Afamily
Ngã ngửa khi biết vợ đi ngoại tình
Vợ tôi rất ngoan ngoãn, đi về đúng giờ, chăm sóc chồng con chu đáo. Tôi không bao giờ nghĩ cô ấy ngoại tình, vậy mà.
Nhân câu chuyện của anh Hòa về chuyện chị vợ không còn ham muốn tôi cũng xin tâm sự chuyện của bản thân mình. Bây giờ tôi và vợ đã ly hôn, nhưng thực sự đó là điều tôi không mong muốn.
Tôi đã ngã ngửa khi biết vợ ngoại tình với người đàn ông khác (Ảnh minh họa)
Hai vợ chồng tôi cưới nhau được 9 năm, trước khi cưới chúng tôi cũng có hơn 1 năm yêu đương, tìm hiểu. Ngày còn yêu nhau, tôi đi công tác xa, thi thoảng mới về, vợ tôi cũng khá xinh đẹp, nên cũng có vài người đàn ông tán tỉnh, nhưng cô ấy vẫn chung thủy, và yêu tôi. Chính vì thế khi cưới nhau, tôi tin tưởng tuyệt đối ở vợ mình, chẳng bao giờ nghĩ cô ấy có thể phản bội mình để ngủ với một thằng đàn ông nào khác.
Vợ tôi là công chức nhà nước, hàng ngày đi làm về rất đúng giờ. Cô ấy cũng dành thời gian chăm sóc chồng, con rất chu đáo. Mỗi cuối tuần, cô ấy đều cải thiện món ăn cho bố con chúng tôi.
Cô ấy luôn miệng nói với tôi rằng, cả đời mình chỉ biết có mỗi một người đàn ông là chồng, ngoài ra chẳng có ai, nhìn cái cách cô ấy chăm sóc tôi và các con, cái cách cô ấy thể hiện và đối xử với tôi và những người thân của tôi, chẳng bao giờ tôi dám nghĩ là cô ấy ngoại tình.
Vậy mà vào một ngày, tôi thấy cô ấy nhận được điện thoại từ số của một người phụ nữ. Bình thường cô ấy đứng trước mặt tôi để nghe điện thoại, nhưng hôm đó cô ấy lại không dám nghe trước mặt tôi mà chạy sang phòng khác.
Tôi thấy lạ, nên cũng đi theo đứng nghe trộm cuộc điện thoại của vợ và người phụ nữ kia. Tôi không nghe được tiếng người phụ nữ kia nói những gì, nhưng nghe những lời vợ tôi đáp lại thi tôi đoán ra rằng vợ tôi quan hệ bất chính với chồng chị ta, nên chị ta dọa sẽ nói cho tôi và những người ở cơ quan vợ tôi biết. Vợ tôi van xin người phụ nữ ấy đừng làm vậy và hứa sẽ rời xa người đàn ông kia.
Nghe những lời vợ nói, tôi chẳng tin vào tai mình, tôi cũng chẳng đủ kiên nhẫn để tiếp tục nghe hết cuộc điện thoại. Tôi chạy đến rằng lấy cái điện thoại từ tay vợ, đập xuống đất và tát cho vợ một cái rồi bỏ đi.
Giống như những người phụ nũ khác, vợ tôi cũng van xin tôi tha thứ và hứa sẽ không làm như vậy với tôi nữa. Cô ấy nói chỉ yêu mình tôi, còn người đàn ông kia chỉ là phút bồng bột, thiếu kiểm soát.
Tôi cũng đã suy nghĩ rất nhiều, cũng muốn tha thứ cho vợ, nhưng không thể làm được điều đó, vì hình ảnh vợ và người đàn ông khác luôn ám ảnh cuộc sống của tôi, không để cho tôi yên. Tôi cũng không còn tin tưởng vợ nữa, nên quyết định ly hôn, mỗi người nuôi một đứa con.
Từ khi quyết định chia tay, tôi như trút đi được gánh nặng trong lòng, không còn phải nghĩ đến người phụ nữ ấy nữa, cũng không còn phải lo sợ đến một ngày người ta lại phản bội mình. Nhưng chỉ thương cho hai đứa con, chỉ vì bố mẹ bỏ nhau mà chúng phải chịu thiệt thòi so với các bạn.
Theo Đất Việt
'Ngã ngửa' khi thấy mặt người đàn ông ngủ cùng con gái 16 tuổi Trong bóng tối, tôi thấy một người đàn ông đang ôm con gái mình ngủ. Không giữ nổi bình tĩnh, tôi đã cho người đó một trận đòn nhớ đời. Tôi năm nay 49 tuổi, đang làm giám đốc một công ty tư nhân chuyên về may mặc. Còn vợ kém tôi hai tuổi, trước làm giáo viên nhưng về sau cô ấy...