Giả mang thai, ép nhà chồng cho cưới
Ngày cưới vốn đã định, bỗng dưng mẹ chồng lại hoãn, bắt sang năm mới được cưới. Không còn cách nào, tôi đành giả vờ có thai để ép nhà chồng cưới theo dự định.
Tôi và anh đã yêu nhau hơn 3 năm và được cả hai gia đình ủng hộ. Chỉ có mẹ anh không vừa lòng lắm, bà chê tôi hơi nhỏ con. Tuy nhiên, bà lại chẳng bao giờ thể hiện ra mặt là phản đối, chỉ thỉnh thoảng nói bóng, nói gió trước mặt tôi và anh là: Phụ nữ nhỏ con sau này sinh đẻ khó khăn. Con cái mà mang gen mẹ thì lùn, sau này khó lấy chồng, lấy vợ… Mặc kệ mẹ nói, chúng tôi chứ giả vờ như không biết, cố gắng tìm mọi cách để bà hài lòng.
Giữa năm nay, cảm thấy tình yêu đã chín muồi, tôi với anh quyết định làm đám cưới. Năm nay tôi 26 tuổi, nhiều người bảo tuổi này cưới không đẹp, nhưng năm sau chị gái tôi lại lấy chồng. Một năm không thể cưới cùng lúc hai người con gái, mà anh rể tương lai thì đang ở nước ngoài, năm sau mới về nước nên chỉ còn cách duy nhất là tôi cưới trước.
Tôi với anh cũng đi xem bói một số nơi, người ta đều bảo cưới được. Bàn chuyện với hai gia đình, chúng tôi rất vui mừng vì bố mẹ hai bên đều ủng hộ. Mẹ anh đi xem ngày và thống nhất là lễ cưới của chúng tôi sẽ diễn ra vào ngày 10.12 âm lịch.
Tôi với anh cũng đi xem bói một số nơi, người ta đều bảo cưới được. Bàn chuyện với hai gia đình, chúng tôi rất vui mừng vì bố mẹ hai bên đều ủng hộ. (ảnh minh họa)
Thế nhưng, đùng một cái, mẹ chồng gọi tôi và anh về nhà và bảo: Năm nay con 26 tuổi, cưới cũng được nhưng không được tốt cho cuộc sống về sau, cho nên đám cưới sẽ hoãn đến đầu năm sau.
Nghe mẹ anh nói mà tôi bàng hoàng, bởi dù 2 tháng nữa mới đến ngày cưới, nhưng gia đình hai bên và bạn bè thân thiết của tôi thì đều đã biết hết. Hơn nữa, năm sau chị gái tôi cưới, tôi làm sao cưới được. Nếu năm sau không cưới, đến năm 28 tuổi mà cũng kiêng, không lẽ phải đến năm 29 tuổi tôi với anh mới được làm đám cưới. Chưa kể, trong 2 năm đó, sẽ có biết bao chuyện xảy ra.
Thế nhưng, dù tôi với anh có giải thích thế nào, thì mẹ anh vẫn không thay đổi quyết định. Bà bảo, nếu năm sau không cưới được thì đành chờ đến năm con 29 tuổi vậy. Hai đứa còn trẻ, chờ một vài năm cũng không sao.
Video đang HOT
Biết là yêu nhau phải tin nhau, nhưng tôi vẫn vô cùng lo lắng. Bởi mẹ anh vốn đã không thích tôi, biết đâu đây là kế hoãn binh của bà.
Thuyết phục mẹ anh không được, tôi chỉ còn nước khóc với anh. Cũng như tôi, tự nhiên bị hoãn cưới, anh cũng rất hoang mang. Không lay chuyển được mẹ, anh bàn với tôi là lừa mẹ có thai, buộc mẹ cho cưới theo kế hoạch.
Nghe anh nói, mới đầu tôi không chịu, bởi hiện giờ tôi với anh vẫn chưa đi quá giới hạn. Nếu lừa mẹ có thai, đến khi cưới mà bị mẹ phát hiện thì ấn tượng của mẹ với tôi lại càng xấu.
Anh bảo, có phải mình lừa mẹ đâu. Trước sau gì cũng cưới, giờ hai đứa mình cố gắng “tạo người”, nếu may mắn thì sẽ sớm có em bé, đến khi sinh thì nói với mẹ là sinh sớm hơn so với dự định; còn nếu không thì đành phải lừa mọi người là em bị “sẩy thai” vậy. Chứ bảo chờ hai năm nữa, anh cũng không muốn, mà mẹ lại kiên định như vậy. Ngoài cách này ra, anh chẳng còn nghĩa ra cách nào khả thi hơn.
Nghe anh nói, mới đầu tôi không chịu, bởi hiện giờ tôi với anh vẫn chưa đi quá giới hạn. (ảnh minh họa)
Biết anh nói có lý, nhưng tôi vẫn sợ. Là một người con gái truyền thống, sinh ra trong một gia đình gia giáo, từ nhỏ, bố mẹ đã dạy tôi phải giữ gìn trinh tiết đến lúc cưới. Nếu làm theo lời anh nói, tôi sẽ mang tiếng là người con gái hư hỏng, chưa cưới đã có bầu, phải cưới để chạy thai. Từ trước tới nay, tôi chưa làm gì để bố mẹ mình thất vọng, nếu biết tôi có thai, ép gia đình chồng phải cho cưới, bố mẹ tôi sẽ thất vọng lắm. Rồi hàng xóm, láng giềng, họ sẽ nhìn tôi thế nào…
Khi nói với những suy nghĩ này với anh, anh bảo: Biết là em phải chịu thiệt thòi nhưng vì hạnh phúc tương lai của hai đứa mình, đành phải nhắm mắt cho qua những ánh mắt, suy nghĩ của người khác…
Sau nhiều ngày suy nghĩ, tôi quyết định làm liều, đồng ý làm theo kế hoạch của anh. Một mặt, chúng tôi vừa cố gắng “tạo người”, vừa thông báo cho mẹ anh là tôi đã có bầu hơn 1 tháng.
Nghe tin tôi có bầu, mẹ anh dù không vui nhưng dưới sự khuyên bảo của bố chồng và mọi người trong gia đình đã đồng ý cho chúng tôi cử hành hôn lễ theo đúng kế hoạch.
Còn gia đình tôi, khi biết tôi đã vô cùng thất vọng. Bố tôi kìm nén lắm mới không quẳng cho tôi một cái tát. Ông chỉ bảo: Nuôi mày bao nhiêu năm ăn học, vậy mà mày lại bôi tro, trát trấu vào cái nhà này. Còn mẹ tôi chỉ biết ngồi khóc: Con dại, cái mang. May mà người ta còn cưới cho. Mẹ bảo, sau này về nhà chồng cố gắng nhường nhịn mà sống, chứ con gái có bầu trước thường hay bị nhà chồng khinh rẻ…
Biết là bố mẹ thất vọng, nhưng tôi chẳng còn cách nào khác. Vì hạnh phúc của mình, tôi đành có lỗi với bố mẹ. Tôi chỉ mong rằng, sau này tôi và anh sẽ sống thật hạnh phúc, để phần nào chuộc lại lỗi lầm của tôi với bố mẹ ngày hôm nay. Tôi cũng hi vọng mình sẽ sớm có bầu để lời nói dối của chúng tôi thành hiện thực…
Theo VNE
Con rể định lấy trộm tiền của mẹ vợ
Câu chuyện nói ra thì đúng là xấu hổ, vì người đó lại là chồng tôi.
Tôi không dám tiết lộ chuyện này, bố mẹ tôi cũng không dám nói với ai vì sợ ảnh hưởng tới cuộc sống của con cái. Dù đã là vợ chồng suốt mấy năm rồi, nhưng tôi cũng không thể nào tin tưởng anh. Vì người đáng tin hơn là bố mẹ tôi.
Có khi tôi muốn làm ầm chuyện này lên, để anh chừa cái tính xấu nhưng nghĩ đi nghĩ lại, anh là bố của hai đứa con của tôi, nếu làm như vậy thì chính tôi lại là người xấu mặt chứ chẳng riêng gì anh. Vả lại, anh cũng chưa lấy đi đồng nào của gia đình tôi cả.
Hôm đó, mẹ tôi có kể, mẹ mải làm việc ngoài vườn nên khi chồng tôi vào, mẹ đã không biết. Cửa nhà thì cứ mở như thế vì người ở quê, có mấy ai lấy cái gì. Vả lại, có lấy thì cũng không có gì mà lấy, tiền bạc thì cất kín, khó mà biết chỗ. Mẹ tôi thường hay để tiền dưới gối kéo khóa, thế nên, nếu không nói thì đúng là không ai biết cả. Có lần, mẹ vô tình tiết lộ, nhưng chỉ toàn con cái trong nhà nên ai nghĩ. Chuyện đó con có biết thì cũng chẳng sao, kể cả dâu hay rể.
Tôi không dám tiết lộ chuyện này, bố mẹ tôi cũng không dám nói với ai vì sợ ảnh hưởng tới cuộc sống của con cái. (ảnh minh họa)
Thế là, mẹ tôi bảo, khi mẹ thấy sốt ruột, sợ mở cửa lâu quá lại mất mát nên mẹ chạy vào nhà ngó xem. Lúc vừa vào tới nhà, mẹ đi vào trong rất nhẹ nên chồng tôi không biết. Anh đang ở trên giường lục lục cái gối. Lúc đó, mẹ tôi thật bình tĩnh không phản ứng hốt hoảng và kịp nhận ra anh. Còn anh thì lúng túng nhảy xuống giường bảo, con tưởng nhà không có ai ở nhà, con tìm cái cuộn chỉ.
Cuộn chỉ nào mẹ để ở đó, mà anh dùng chỉ làm gì, có dùng thì đi mua sao lại phải leo lên giường? Lúc đó mẹ tôi đã nghi ngờ con rể có vấn đề nhưng mẹ không nói ra. Vì mẹ sợ, chưa bắt được tận tay thì lại rách việc. Mẹ có mang chuyện này nói với tôi nhưng yêu cầu tôi giữ bí mật. Mẹ còn hỏi xem vợ chồng tôi sống có hòa thuận, tử tế hay không, và chồng tôi có hay bị cái tật ăn cắp vặt không.
Tôi buồn quá, trước giờ tôi chưa từng thấy chồng có tính ấy, hoặc là có mà tôi không rõ. Nhưng những gì tôi nhìn thấy thì anh đúng là một người đàn ông yêu vợ, thương con, tu chí làm ăn và biết chăm lo cho gia đình. Tôi cũng không ngờ là anh lại thích bòn rút của cải nhà người khác hay lại có tính ăn cắp. Nếu như những gì mẹ tôi nói là thật thì quả là đáng buồn. Dù là mấy năm vợ chồng nhưng tôi cũng không thể nào tin anh như tin bố mẹ tôi được. Bố mẹ không có lý do gì để làm cho tôi phải nghĩ ngợi về chuyện này.
Tôi buồn quá, trước giờ tôi chưa từng thấy chồng có tính ấy, hoặc là có mà tôi không rõ.(ảnh minh họa)
Trước đây, tôi thấy anh thi thoảng hay xuống nhà bố mẹ vợ lấy con cái, mấy ít rau về ăn. Anh bảo, nhà bố mẹ nhiều không ăn thì ông bà cũng không ăn hết. Thế nên, anh hay xuống đó xin về đỡ phải mua. Có nhiều thứ nhà có, anh cũng lôi về, như củi gỗ, đinh hay cái gì đó có thể tận dùng làm đồ trong nhà là anh lấy. Hoa quả thì bố mẹ tôi trồng nhiều, thế nên, anh hay xuống xách về ăn lắm. Anh còn nói với tôi, mình không lấy thì bố mẹ cũng không ăn, rồi lại người khác ăn hết, tội gì mà không lấy.
Khi đó, tôi không nghĩ những câu nói kiểu như vậy có hàm ý gì, nhưng giờ, tôi đã hiểu ra phần nào. Có vẻ, anh cũng là người ki bo, luôn nghĩ chuyện lấy đồ miễn phí từ nhà người khác thì phải. Thấy hai ông bà nghỉ hưu, nhàn hạ lại có chút của để dành nên anh tính chuyện bòn rút. Anh hay nịnh nọt bố mẹ tôi nhưng đổi lại, anh cũng lấy của bố mẹ rất nhiều thứ. Anh mua cho bố mẹ được cân hoa quả để lấy lòng thì phải mang về mấy cân. Nói thì nói vậy, nhưng vì anh là chồng tôi nên tôi không để ý. Nhưng giờ thì đúng là, không để ý không được.
Tôi bắt đầu nghi ngờ anh, tôi luôn dò xét thái độ của anh. Có khi tôi nói bóng nói gió về những người con rể khác của bố mẹ, rằng chẳng ai lo được cho bố mẹ xem anh có lờ mờ hiểu ra chuyện gì không. Chỉ hi vọng anh nhận ra thái độ của tôi, hi vọng anh sẽ không cư xử như thế nữa và biết mình nên làm gì khi mà được bố mẹ chồng đối xử quá tốt như vậy!
Theo VNE
Giận chồng ngoại tình, tôi bỏ thai Tôi không biết người đời sẽ nói tôi thế nào nhưng đúng là lúc này, tôi có chút ân hận. Ân hận vì đã đánh mất đi đứa con của mình. Có lẽ, tôi là một người mẹ ác độc. Kết hôn được 1 năm, tôi có bầu. Đó là đứa con tôi không mong đợi, nhưng anh thì khác. Ngày đó, anh...