Gía mà anh ngoại tình với phụ nữ em còn bớt đau khi biết đó là đàn ông
Sau nhiều năm lấy nhau chúng tôi vẫn chưa có con, gia đình nhà chồng thì cứ đổ lỗi tại tôi, nhưng chỉ có tôi và anh biết là do anh. Tôi cùng anh đi khám rất nhiều nơi, chạy chưa hết không biết bao nhiêu tiền nhưng vẫn chưa có kết quả. Vì yêu anh thương anh nên tôi đành nhận tiếng là không biết đẻ, để anh được an lòng.
Cuối cùng mọi chuyện vẫn không được êm xuôi, khi gia đình nhà chồng bắt anh bỏ tôi để cưới vợ mới, vì anh là con trai duy nhất trong nhà. Bố mẹ anh vốn nghiêm khắc lại cổ hủ chính vì vậy anh từ bé đã có tâm lý rất sợ mẹ. Đôi khi tôi thấy anh thật yếu đuôi và nhu nhược, nhưng vì yêu anh tôi nguyện gánh vác tất cả. Sự việc đi đến nước này tôi muốn nói thật với bố mẹ chồng nhưng anh vẫn không chấp nhận. Tôi bắt đầu lo lắng và nghi ngờ vào tình cảm anh dành cho tôi.
Từ khi lấy nhau về anh rất ít lần động chạm vào tôi, sau một thời gian anh chìa cho tôi xem tờ giấy anh mắc chứng hiếm muộn khó có con. Rôi anh bảo tôi vì vậy anh cũng không muốn gần gũi nhiều. Lúc nghe tin đó tôi như hóa đá, một tiếng sét đánh ngang tai khiến tôi đau đơn. Nhưng giờ đây chung sống với nhau hơn 2 năm trời, đến giây phút này anh lại muốn để ba mẹ đuổi tôi đi vì cái tội không phải của tôi sao.
Mọi chuyện chỉ vỡ lở khi tôi vô tình nghe đươc cuộc điện thoại của anh với gã nhân tình, “anh à mọi chuyện ngày càng căng rồi, ba mẹ em muốn em ly dị vợ, mà em thì không dám công khai chuyện kia. Vì ba mẹ sẽ biết em không hề bị vô sinh, giờ em phải làm sao. Mà em thì không thể cố gắng có con trong khi em không muốn”
Vào giây phút đây tôi điếng người, hóa ra tôi vẫn đang chúng sống với một người đàn ông mà không một người với các nhãn mác đàn ông trong khi tâm hồn là của con gái. Kẻ ngoại tình với anh không phải là con gái mà lại là con trai, tôi đau đớn bước vào đối diện với anh. Anh nhìn tôi sững sờ buông điện thoại.
Video đang HOT
“Em…em đã nghe hết mọi chuyện… thật ra…chỉ là hiểu lầm thôi…anh đang nói chuyện với người anh họ…”
Tôi tiến đến tát thẳng vào mặt anh ta, rồi nhanh chóng thu dọn hành lý và bỏ đi. Trước khi đi tôi quay lại nói, đơn ly hôn tôi sẽ gửi sau. “Giá mà anh ngoại tình với một người phụ nữ tôi còn bớt nhục nhã và đau khổ hơn lúc này, hoặc ít nhất anh một lần bảo vệ tôi, tôi cũng không cảm thấy hối tiếc vì đã từng yêu anh.”
Anh nhìn tôi, mặt cúi gằm đầy hổ thẹn, tôi bước đi trong sự ngỡ ngàng của gia đình nhà chồng. Họ chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng tôi cũng không còn sức để giải thích vào giây phút này.
Theo Tinhot360
Ghen với tình cũ, vợ tôi uống thuốc tự tử
Vừa mới cưới mà cuộc đời tôi thật thảm hại, nghĩ đến nát óc tôi vẫn không biết mình đã làm gì sai để mà vợ mình lại có thể có những hành vi nông nổi như vậy?
Người ta bảo "chỉ những người thiếu tự tin mới phải đi ghen tuông, ghen tuông đôi khi nó biểu hiện cho tình yêu nhưng nó cũng thể hiện bản thân người có thói ghen tuông có tính ích kỉ, thích chiếm hữu". Ngẫm đi ngẫm lại, tôi thấy những phân tích ấy giống hệt với vợ tôi, không chệch một từ nào!
Tôi không phải gã đàn ông đẹp trai giỏi giang gì nhưng nói thật về khoản tán tỉnh các cô gái thì tôi không phải dạng vừa, nhiều người bảo tôi có duyên thầm nên mới nhiều cô xinh đẹp xin chết như thế! Tôi cũng như bao đàn ông khác, yêu chơi bời, yêu nghiêm túc, tình một đêm, nói chung đủ cả. Nhưng chơi bời đến độ nào cũng phải có điểm dừng, và Lê - vợ tôi chính là điểm dừng chân cuối cùng của tôi.
Ghen tuông khó tin...
Ngày đưa Lê về ra mắt họ hàng, ai cũng khen sao mà cái thân tôi cũng làng nhàng mà lại lấy được cô vợ xinh đẹp, dễ thương thế! Cái nhan sắc của Lê so với tôi thì trông tôi chỉ bằng một nửa. Nói thật, lúc tán tỉnh cô ấy, thấy cô ấy vừa ngoan lại vừa đẹp nên tôi quyết tâm sẽ lấy cô ấy làm vợ, và hình như chính vì cái quyết tâm ấy mà tôi bỏ hẳn thói trăng hoa, chỉ biết có mình Lê trong thời gian từ khi hẹn ò đến khi cưới. Có lẽ chính vì thế mà tôi không hề biết Lê có thói ghen tuông kinh khủng đến mức nào!
Nói ra đây thì bảo tôi nói xấu vợ, vì dù sao người sai dẫn đến cơ sự này thì nguyên nhân chính là tôi. Nhưng tôi kể ra cũng không phải để bao biện hay giải thích, chỉ là để cho ai đó đang lâm vào hoàn cảnh giống tôi thì hãy nhớ để ý đến người bạn đời của mình, đừng làm những việc mà khiến họ tổn thương dẫn đến hành động mất kiểm soát như vợ tôi.
Chuyện xảy ra ngay hôm cưới khiến tôi cũng ngạc nhiên vì tính cách của vợ. Chẳng là hôm ấy tôi có mời hai cô người yêu cũ đến dự lễ cưới, không yêu nhau nhưng vẫn xem nhau là bạn, chúng tôi vẫn nói chuyện bình thường với nhau chẳng có chuyện gì cả. Cho đến khi tôi và Lê đi đến bàn tiệc đó chúc rượu và cảm ơn thì có cậu bạn trêu "nào để vợ mời người yêu cũ hai chén rượu cưới, nhất cô Lê trói được anh Thành nhé!". Thế là vợ tôi nhìn hai cô người yêu cũ trừng trừng, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống, mặt thì xa sầm lại khiến tôi và bàn tiệc đó bối rối. Cô tình cũ lịch sự đứng dậy đưa ly rượu ra chúc tôi hạnh phúc thì Lê đột ngột bước sang bàn khác khiến chúng tôi ngỡ ngàng.
Ngại ngùng trước hành vi lạ lùng của vợ nhưng tôi vẫn cho qua để chờ đến tối nói chuyện. Vừa vào phòng tân hôn, tôi còn chưa kịp mở lời thì Lê đã mặt nặng mày nhẹ "Anh là đồ khốn! Tại sao anh dám mời hai con đó đến đám cưới? Anh có tôn trọng em không?", khiến tôi rất bực mình. Lê ít tuổi hơn hai bạn đó nhiều, vậy mà dám xưng con này con nọ, lại ứng xử thiếu lịch sự khi ở tiệc cưới, tôi nói vài câu cho vợ hiểu thì cô ấy sửng cồ lên "tôi không hiểu anh là loại đàn ông gì mà cưới vợ còn mời cả tình cũ đến dự? chắc sau đám cưới vẫn còn mong muốn lang chạ lại với nhau phải không?". Tôi quá bất ngờ trước những lời lẽ vu khống của vợ nên chỉ nói mấy câu rồi bỏ sang phòng bên cạnh ngủ. Đêm tân hôn đã trở thành một kí ức tồi tệ chẳng ra làm sao chỉ vì cái thói ghen tuông vớ vẩn của vợ tôi!
Sau hôm ấy, mấy cô bạn cùng lớp rủ tôi và vợ đi họp lớp coi như lại mặt, trò chuyện giao lưu với cô dâu mới. Tôi làm lành và rủ vợ đi, nhìn chung đi với vợ tôi mát mặt lắm vì vợ rất xinh đẹp, cũng biết cách nói chuyện, chỉ cho đến khi động đến vấn đề trai gái là vợ tôi như biến thành một con người khác, không hiểu ra làm sao nữa!
Các bạn có trêu đùa là tôi đa tình lắm, ngày xưa làm bao nhiêu cô khóc nhè nên là vợ tôi phải cẩn thận, tôi thì bắt đầu cảnh giác với thói ghen tuông của cô ấy nên bảo các bạn đừng đùa nữa không thì "đổ giàn thiên lý" đến nơi! Mấy đứa bạn thấy tôi có vẻ sợ vợ lại càng trêu tợn, kể đủ thứ về những mối tình đã qua của tôi. Càng nói, tôi thấy vợ tôi càng im lặng, mỉm cười mà không hiểu trong lòng cô ấy nghĩ gì...
Từ lúc ở quán café về nhà cô ấy không nói với tôi một câu nào dù cho tôi có làm đủ mọi trò cười mà cô ấy vẫn thường cười nắc nẻ. Tôi thấy bực bội trong lòng vì cô ấy quá trẻ con, yêu đương đó chỉ là chuyện quá khứ, khi ấy tôi còn chưa biết cô ấy, bây giờ thì tôi đã thay đổi, cớ gì mà cứ phải ghen tuông với quá khứ, tôi thấy bực lắm!
Về nhà, cô ấy xuống bếp tự dưng cầm cái kéo cắt trụi hết đám hoa cắm trong bình, tôi hỏi "em làm sao thế?" thì cô ấy ném cho tôi ánh nhìn như lửa đạn. Tôi thực sự rất bực mình, không hiểu đầu óc vợ tôi ra làm sao nữa? Tôi gắt lên "em đừng có ghen tuông kiểu ngớ ngẩn như vậy nữa được không? Anh đâu có thèm ghen tuông với quá khứ của em đâu!" nói xong tôi bỏ đi thì cô ấy ném cái bình hoa xuống đất rồi đập phá gào thét rất đáng sợ! Tôi thực sự quá thất vọng trước cách ứng xử của cô ấy nên bỏ đi...đó là sai lầm của tôi...
Tôi vừa đi ra ngoài được 10 phút thì vợ tôi nhắn tin "em vừa uống thuốc ngủ tự tử" khiến tôi rụng rời chân tay, gọi điện không nghe máy, tôi quay về nhà thì đã thấy cô ấy nằm sõng xoài trên mặt đất, một vỉ thuốc ngủ được bóc gần hết! Tôi vội vàng đưa cô ấy đến bệnh viện cấp cứu, nhìn bác sỹ đưa cái vòi vào mũi của cô ấy để rửa ruột mà tôi quặn thắt cả lòng, vừa xót xa vừa giận cái thói ghen tuông vô lối của vợ, không hiểu tại sao cô ấy lại có thể nghĩ quẩn như thế?
Bác sỹ hỏi có phải vợ tự tử không? Tôi đành nói dối là uống nhầm thuốc và uống quá liều, họ hàng hai bên lao đến người thì chì chiết, người thì cảm thông, ầm ĩ ì xèo hết cả. Vừa mới cưới mà cuộc đời tôi thật thảm hại, nghĩ đến nát óc tôi vẫn không biết mình đã làm gì sai để mà vợ mình lại có thể có những hành vi nông nổi như vậy?
Từ hôm cô ấy nằm viện, tôi chỉ dám động viên và tuyệt nhiên không nhắc đến chuyện cũ. Nhưng cô ấy không muốn nhìn mặt tôi và yêu cầu bố mẹ không cho tôi vào thăm, mọi người thì nhìn tôi như kẻ tội đồ, tôi có thanh minh thì cũng chẳng ai tin. Thực sự, tôi mệt mỏi quá! Tôi đã làm gì sai? Ai mà chẳng có tình cũ chứ? Thói ghen đàn bà, tôi có nghe qua và có hiểu, nhưng ghen kiểu vợ tôi thì quả thật tôi ...sợ quá!
Theo Blogtamsu
Chiếc ô cướp đi hạnh phúc... Tôi yêu và dành tình cảm cho em đã nhiều năm mà luôn giấu kín trong lòng. Với lòng kiên trì của mình cuối cùng tôi cũng có được em. Nhưng tôi đâu ngờ rằng câu chuyện tình yêu của tôi chỉ vừa mới bắt đầu đã vợi kết thúc. Tôi chỉ có được em trong vài tiếng và đánh mất em chỉ...