Giả làm thợ sửa ống nước, tôi đã cho gã nhân tình của vợ mất cả chì lẫn chài
Đúng là gã hiểu ý Phong, không để Phong phải mất công nhiều. Phong thực sự muốn cảm ơn gã quá. Phong vừa bước vào trong phòng bếp thì có tiếng chuông cửa. Một ả gái õng ẹo bước vào.
Cuộc sống của vợ chồng Phong đang vô cùng hạnh phúc thì đùng một cái, Phong phát hiện Vân ngoại tình . Thì ra sự êm ấm, hòa thuận, vợ chồng hiểu nhau bấy lâu nay giữa Phong và Vân đều là do Phong tưởng tượng ra. Thật ra điều này, đáng lẽ ra Phong phải tiên liệu trước được chứ.
Thận của Phong không được khỏe nên sức khỏe của Phong không được tốt lắm. Chuyện này Vân cũng đã biết ngay từ khi yêu Phong và Vân đã nói Vân sẽ chấp nhận tất cả. Vân chỉ cần có Phong là đủ rồi. Cảm động trước tấm chân tình của Vân nên Phong đã quyết định về chung sống một nhà với Vân sau nửa năm quen biết mà không hề suy nghĩ. Có lẽ tình yêu chưa đủ chín muồi nên chưa thể bền chặt. Bởi bằng chứng chính là mới kết hôn được hơn một năm thì Vân đã phản bội Phong rồi đấy thôi.
Thật lòng Phong không ngờ Vân lại thay đổi nhanh đến vậy. Có thể chuyện chăn gối, Phong khiến Vân không được thỏa mãn thực sự nhưng trong cuộc sống thường ngày, Phong cưng chiều, nâng niu Vân hết mực. Bất cứ yêu cầu nào của Vân, chỉ cần trong khả năng là Phong sẽ đáp ứng đầy đủ. Người ta còn cảnh báo Phong không nên chiều chuộng Vân quá bởi đàn bà được chiều chuộng quá rất dễ sinh hư. Nhưng Phong bỏ ngoài tai hết những lời nói đó, Phong tin Vân, tin tưởng vào tình yêu của mình. Và cái giá mà Phong phải trả cho sự tin tưởng quá đỗi chẳng phải là sự phản bội đó sao.
Hắn đã gián tiếp khiến cho Phong đau khổ vậy thì Phong sẽ tặng cho hắn vài thứ để cảm ơn về điều đó. (Ảnh minh họa)
Phong đã muốn buông tay khỏi hạnh phúc này nhưng thực lòng, Phong rất yêu Vân, rất cần có Vân. Có lẽ Vân chỉ là bị những cám dỗ nhất thời làm lầm đường lạc lối. Vậy là Phong lên kế hoạch kéo Vân về với mình. Phong thuê người theo dõi gã nhân tình của Vân. Và kết quả đúng như Phong dự đoán, ngoài Vân ra, hắn còn có một cơ số bộ sưu tập những người phụ nữ khác như Vân. Và những người phụ nữ đó cũng như Vân, tin tưởng rằng hắn chỉ yêu có mình mình. Hắn là một kẻ chỉ thích xài tiền mà không thích lao động. Chính vì thế mà hắn mới làm cái việc kiếm tiền trên chính thân xác của mình đấy thôi. Cười nhếch mép, hắn đã gián tiếp khiến cho Phong đau khổ vậy thì Phong sẽ tặng cho hắn vài thứ để cảm ơn về điều đó.
- Tôi ở bên công ty cấp thoát nước. Nước trong khu nhà này đang có hiện tượng ô nhiễm. Tôi được cử đến nhà ạnh để kiểm tra. – Phong chuyên nghiệp như một người thợ thực sự
- Anh vào đi nhưng nhanh nhanh lên nhé! Nhà tôi sắp có khách. – Gã giục giã
Đúng là gã hiểu ý Phong, không để Phong phải mất công nhiều. Phong thực sự muốn cảm ơn gã quá. Phong vừa bước vào trong phòng bếp thì có tiếng chuông cửa. Một ả gái õng ẹo bước vào.
Video đang HOT
- Bao giờ thì có tiền thế anh? Em muốn sang nhà mới lắm rồi! – Cô ả nũng nịu
- Yên tâm đi, mấy cái mỏ của anh đang xuất tiền rồi cưng. Mấy mụ già hám trai, thật là ngu hết chỗ nói. Mà không ngu thì sao mình kiếm được tiền em nhỉ? – Gã cười hô hố
Vân nói như sắp khóc. Có lẽ Vân đã vỡ lẽ hết mọi chuyện và lương tâm đang cắn dứt trước Phong. (Ảnh minh họa)
Phong thật không hiểu nổi tại sao lại còn tồn tại một kẻ đê tiện như gã, gã làm cho cánh đàn ông bọn Phong mất mặt quá. Hai kẻ đó cứ mải mê với cuộc trò chuyện của mình mà không biết rằng toàn bộ câu chuyện đã được Phong lén quay lại.
Phong gửi đoạn video đó cho tất cả các con mồi của gã, trong đó có Vân, và để câu chuyện vui hơn, Phong còn lập một cái mail giả, gửi đoạn video đó cho phòng nhân sự của công ty gã và tung nó lên mạng xã hội. Một diễn viên đa tài như gã phải để nhiều người biết đến chứ. Gã mà không bị mất việc, mang tai tiếng thì Phong cứ gọi là đi bằng đầu. Mất cả chì cả chài thế này với gã, có thấm gì so với những thứ gã đã gây ra cho Phong.
- Em đi đâu vậy? – Thấy Vân xếp quần áo vào vali, Phong lo lắng hỏi
- Em không còn xứng đáng để được ở lại ngôi nhà này nữa. – Vân nói như sắp khóc. Có lẽ Vân đã vỡ lẽ hết mọi chuyện và lương tâm đang cắn dứt trước Phong
- Em… Đừng đi… Anh… Anh cần em… – Phải cố lắm, Phong mới nói hết được câu
Vân ngồi sụp xuống sàn nhà, khóc như một đứa trẻ. Sự cao thượng và rộng lượng của Phong khiến Vân cảm thấy xấu hổ vô cùng. Đánh kẻ chạy đi chứ ai đánh người chạy lại. Phong tin, sau sóng gió này, nắng sẽ về lại với gia đình Phong. Yêu thương chân thành sẽ nhận được báo đáp xứng đáng.
Theo Phununews
Lạy ô sin hãy ngủ với chồng tôi
Đã 2 lần như thế, tôi phải tự mình tạo điều kiện cho giúp việc gần gũi với chồng mình. Lần nào tôi cũng thấy đau đớn khủng khiếp
Tôi và chồng yêu nhau sâu đậm mới tiến tới hôn nhân. Chúng tôi rất lạc quan về tương lai và mong mỏi xây đắp mái ấm hạnh phúc vẹn tròn. Sự đời không được như người mong, dù tình cảm vợ chồng luôn tốt đẹp, yêu thương trân trọng nhau, nhưng cửa nhà lạnh lẽo vì đã gần 6 năm rồi, dù không kế hoạch gì nhưng tôi vẫn không có tin vui. Nguyên nhân cũng chỉ vì tôi bị bệnh phụ khoa khá nghiêm trọng. Và điều này nó ảnh hưởng rất nhiều tới quá trình thụ thai của tôi.
Mỗi lần phải đến bệnh viện phụ sản với tôi như một sự tra tấn cả thể xác và tâm hồn. Chưa khi nào tôi rời khỏi nơi ấy mà mắt không đỏ hoe. Tôi khóc vì lo lắng, vì tự ti, tủi nhục và ganh tị xé lòng trước các chị em đang mang trong người thai nhi nhỏ bé ẩn giấu trong chiếc bụng tròn căng hạnh phúc.
Chồng tôi là một người đàn ông rất yêu vợ. Sau 3 năm hiếm muộn không rõ nguyên nhân, chúng tôi bắt đầu dắt díu nhau đi khám. Và biết được nguyên nhân do bị bệnh phụ khoa từ vợ, anh không một lời nào trách vợ. Thậm chí, anh luôn động viên tôi uống thuốc thang đều đặn và khám tái để bảo vệ sức khỏe bản thân, tạo tiền đề cho tin vui có con sau này của 2 vợ chồng.
Chính vì anh cứ đối tốt với tôi như vậy nên tôi càng thêm áy náy về bệnh tình của mình. Nhiều khi tôi có cảm giác như mình là một nhân viên năng lực quá kém, kéo lê cả bộ máy công ty đình trệ vậy. Trong khi đó, gia đình chồng tôi vốn là một công ty gia đình có quy mô khá lớn. Vì thế tôi biết chồng và nhà chồng rất coi trọng chuyện sinh con nối dõi kế thừa cơ nghiệp. Bởi thế, chồng đối xử như vậy, cảm giác tội lỗi và áp lực trong tôi ngày càng gia tăng.
Mỗi khi bên nhà chồng có người đến báo tin ai đó trong họ hàng vừa cấn thai, hay có đứa trẻ nào ra đời, mẹ chồng đều sang nhà thẳng thừng chẹp miệng với tôi rằng: "Phụ nữ mà không có con thì chẳng khác gì người giúp việc trong nhà cả". Nhiều khi, khó ở trong người, bà còn nói đông nói tây không biết thời trẻ tôi có phải hạng con gái ăn chơi sa đọa không. Hoặc nhiều lúc bà nghi ngờ tôi đã uống thuốc tránh thai quá nhiều hay quan hệ bừa bãi mà giờ mãi vẫn không có tin vui. Bị hỏi xiên xẹo hoặc hỏi thẳng như thế, tôi cảm thấy nhục nhã và dày vò lắm!
Bản thân chồng tôi là người nghĩ thoáng, lại có tư tưởng tiến bộ nên anh không coi trọng chuyện nối nghiệp. Thấy mẹ anh sốt ruột như vậy, anh vẫn hay an ủi vợ rằng: "Vợ chồng mình không có con thì sau này con chị hai nối nghiệp công ty. Cháu chắt cũng là người nhà, cũng cùng huyết thống cả thôi". Chính vì thế, nhiều lần, nghĩ mọi chuyện không thể đơn giản như vậy nên tôi từng bàn với chồng chuyện xin con nuôi. Anh thì chưa muốn như vậy còn mẹ chồng làm căng lên và nhất quyết không đồng ý.
Mẹ anh những lúc đó lại đến nhà đay nghiến tôi rằng: "Cứ tiếp tục thuốc men chạy chữa đi. Anh chị định để cơ nghiệp này về sau cho một đứa không cùng dòng máu thừa kế à. Anh chị có biết suy nghĩ không vậy?". Thật ra, không phải đến lúc mẹ chồng nói thẳng mặt như vậy tôi mới nghĩ thế. Mà ngay cả bản thân tôi, cũng không hoàn toàn tán thành ý kiến nhận con nuôi. Sau nhiều ngày nghĩ ngợi vì ám ảnh với những lời nhiếc móc của mẹ chồng, tôi đã lập ra một kế hoạch. Kế hoạch này chỉ có tôi và chị giúp việc trong nhà tôi biết. Chồng tôi tuy là nhân vật chính của kế hoạch này nhưng lại không hề biết chút gì về kế hoạch đặc biệt này.
Chẳng là, do ban ngày cả vợ chồng đều đã đi làn nên mọi việc ở nhà tôi nhờ cậy vào cả giúp việc. Hơn nữa, giúp việc của gia đình tôi cũng là một người chị họ xa dưới quê của tôi. Chị năm nay 36 tuổi nhưng tính tình hiền hậu và không chồng con. Chị đã ở với vợ chồng tôi từ hai năm nay, tính tình chị thế nào tôi hiểu rất rõ.
Tôi đã bàn bạc với chị, kể rõ sự tình của tôi và mong chị vì tình nghĩa hãy giúp tôi ngủ với chồng tôi để mau có một đứa trẻ bế ẵm. Bù lại, tôi sẽ gửi chị một khoản tiền đủ lớn để sau đó chị có thể về quê mua mảnh đất nhỏ, bán hàng mưu sinh đến tận cuối đời.
Tôi biết đây là một yêu cầu điên rồ, nhưng nếu mọi người không ở hoàn cảnh của tôi, sẽ không thể nào hiểu được cái bước đường cùng của một phụ nữ hiếm muộn nhưng khát khao mang lại hạnh phúc trọn vẹn cho người đàn ông của mình. Tất nhiên, chị giúp việc không đồng ý. Song vì tôi cứ quỳ lạy, khóc lóc van xin chị 2 hôm liền, cuối cùng chị đã mủi lòng.
Sau khi chị giúp việc nhận lời, tôi bắt đầu tiến hành kế hoạch ngay tối đó. Đi làm về, là tôi lao vào dọn rượu và món nhắm ngon để chuốc chồng say. Tôi cố tình kích thích anh để anh nổi hứng rồi cầm tay anh, dắt vào phòng ngủ. Kế đến, tôi còn cầm tay chính ô sin nhà mình, đưa lên giường với anh rồi lẳng lặng ra ngoài đóng cửa để 2 người "vui vẻ".
Ở bên ngoài, tôi vừa buồn vừa đau lòng lại vừa háo hức chờ mong. Chị giúp việc thì mặc đầm ngủ của tôi, xức nước hoa của tôi, nằm trên giường của tôi và rên rỉ những âm thanh nhục dục đầy khoái cảm với chồng tôi. Còn tôi từ lúc đẩy chị giúp việc lại bên chồng, ra ngoài cửa, tôi ngồi bệt xuống và chỉ biết cắt chặt áo khóc lả đi.
Cứ sau mỗi lần "chinh chiến" với chồng tôi xong, chị giúp việc sẽ bước ra ngay để tôi vào nằm tiếp bên cạnh chồng nhằm "dàn cảnh" để anh không mảy may nghi ngờ nếu có tỉnh giấc. Hoặc sáng ra ngủ dậy thấy tôi nằm cạnh, anh vẫn nghĩ rằng đã ân ái với vợ.
Đã 2 lần như thế, tôi phải tự mình tạo điều kiện cho giúp việc gần gũi với chồng mình. Lần nào tôi cũng thấy đau đớn khủng khiếp. Khi nằm bên chồng, biết rất rõ anh vừa sung mãn với một người phụ nữ khác không phải là tôi, lại ngay tại vị trí tôi đang nằm, tôi thấy ghê tởm anh, ghê tởm bản thân mình.
Ám ảnh hơn với tôi còn là những tối tôi không "dàn dựng", không chuốc anh say, không cầm tay chỉ lối giúp việc lên giường với anh, là y như rằng chồng tôi cũng thủ thỉ đòi gần gũi vì anh bảo muốn có lại cảm giác lên đỉnh tuyệt vời như đêm trước. Tôi bàng hoàng, anh thật sự đã thăng hoa như vậy trong cơn say khi lên giường với giúp việc nhà chúng tôi sao?
Hiện tại, sau 2 lần gần gũi với chồng tôi, chị giúp việc vẫn chưa cấn thai. Trong khi trái tim tôi vừa đau đớn vừa ẩn chứa bao mâu thuẫn. Tôi đang tự hỏi, liệu tôi có nên tiếp tục kế hoạch "đúc con" cho chồng khi mọi chuyện đã đến nước này rồi không? Nếu mai này biết được chuyện tày trời này, anh có tha thứ cho người vợ khát con này không?
Theo Phununews
Bạn trai toàn để tôi chi trả các khoản đi chơi Nhiều lần đi uống cà phê tôi trả tiền, có hôm đi xem phim với người bạn của cậu ấy tôi nghĩ cậu sẽ trả tiền nhưng không, lại là tôi trả. Tôi 23 tuổi, có chồng và một con trai, chuyện về gia đình xin không bàn nhiều vì đã qua rồi. Gần đây tôi có quen vài người bạn, đa số...