Già hơn chồng, tôi còng lưng phục vụ
Anh ta ỷ thế tôi già hơn, phải lụy anh ta nên vòi vĩnh vợ tiền bạc để trả nợ, đi làm không đưa nổi một đồng cho vợ.
Tôi cưới chồng năm 32 tuổi, cái độ tuổi mà nhiều người gọi là “gái ế”. Cũng chẳng rõ vì sao, duyên số chưa tới hay tại tôi chưa đủ hấp dẫn mà tới tầm tuổi đó tôi chưa tìm được một người đồng hành suốt cả cuộc đời với mình. Cho tới khi tôi gặp người ấy, một chàng trai kém tôi 4 tuổi. Chúng tôi nhanh chóng kết hôn. Nhiều người trêu tôi: “Chậm mà chắc” khi vớ được chồng trẻ. Nhưng lấy nhau về, tôi mới thấm thía cái giá của việc đó là như thế nào.
Tôi và chồng làm khác cơ quan nhưng là đối tác của nhau trong làm ăn. Cũng chính trong lần gặp gỡ, trao đổi về việc mua bán hàng hóa giữa hai công ty, chúng tôi đã có cơ hội để trò chuyện. Chồng tôi khi ấy là người đàn ông khéo miệng. Có lẽ hầu hết dân kinh doanh đều như vậy. Chồng tôi vừa gặp đã gọi tôi là em luôn mặc dù thú thật, ngoại hình của tôi không hề trẻ so với tuổi. Đó cũng là điều khiến tôi cảm thấy tự ti về bản thân mình.
Sau lần trò chuyện đó, thi thoảng anh ta lại điện thoại cho tôi, nhắn tin hỏi thăm… Dần dần, tôi cảm mến anh ta từ lúc nào không biết. Điều đó cũng không có gì lạ vì tôi vốn đã lâu không yêu ai, tâm hồn như khô cằn, sỏi đá giờ đây gặp được người đàn ông tán tỉnh mình nên nhanh chóng mềm lòng.
Tuy nhiên, tôi không dám nói ra tình cảm vì tôi tự hiểu được vị trí, thân phận của mình. Nhưng thật bất ngờ, chính anh đã xin cưới tôi sau 4 tháng quen nhau. Tôi đã khóc ngay trong hôm đó và nhận lời. Dù sao tôi cũng 30 tuổi, tôi cũng cần có một gia đình, một người chồng. Tôi cưới trong sự ngỡ ngàng của nhiều người.
Anh ta tìm cách tán tỉnh tôi và rồi tôi cũng xiêu lòng (Ảnh minh họa)
Trước khi cưới 1 tháng, anh nói anh nợ nần từ thời đi làm, giờ họ đòi ráo riết nếu không trả thì dơ xấu mặt mày. Tôi đi làm bao năm nên cũng dành dụm được ít tiền vậy là đem đi trả nợ cho chồng. Tiền trước cưới, từ chụp ảnh, chuẩn bị lễ hỏi, áo quần… toàn do tôi đứng ra chi trả. Tôi cảm thấy buồn nhưng rồi cũng phải cố gắng cho mọi chuyện êm đẹp.
Tôi cứ nghĩ là do anh khó khăn nên mới vậy nhưng lấy nhau về tôi mới phát hiện ra rằng anh lấy tôi khi đó giống như việc cứu cánh cho cuộc sống túng thiếu của anh ấy. Trước đó anh ấy đang yêu một cô gái khác nhưng cô gái ấy cũng nghèo nên rồi anh bỏ cô ta và nhanh chóng chuyển qua tôi. Tôi đau khổ khi biết nguyên nhân như vậy nhưng giờ ván đã đóng thuyền tôi chỉ biết câm lặng chứ chẳng biết phải làm sao.
Video đang HOT
Ly hôn thì tôi thương con lắm, tôi cũng sợ bị người đời chê bai vì tôi lấy chồng muộn giờ lại bỏ chồng. Tôi phải làm sao đây? Tôi mệt mỏi và đau khổ quá! (Ảnh minh họa)
Từ khi tôi làm vợ đến khi sinh xong đứa con đầu lòng chồng tôi chưa bao giờ đưa tiền nổi cho tôi. Hàng tháng đi làm, anh ta giữ chặt để tiêu. Tôi hỏi thì anh ta nói tôi làm vợ phải có trách nhiệm lo toan, quán xuyến gia đình. Đã vậy, cứ thi thoảng khó khăn gì anh ta lại vòi tôi tiền. Nhà chồng được thể cũng chê tôi già hơn chồng nên cứ tự mặc tôi làm mọi việc không giúp đỡ, không khuyên can chồng tôi.
Tôi mới lấy chồng được hơn 2 năm nay thôi nhưng tôi mệt mỏi vô cùng. Tiền bạc là một phần nhưng tôi sợ cả đời phải sống bên người chồng luôn khinh vợ già hơn chồng để rồi ỷ lại và vòi vĩnh thì tôi sợ mình không chịu đựng nổi. Nhưng ly hôn thì tôi thương con lắm, tôi cũng sợ bị người đời chê bai vì tôi lấy chồng muộn giờ lại bỏ chồng. Tôi phải làm sao đây? Tôi mệt mỏi và đau khổ quá!
Theo Khampha
Liệu tôi có bị lộ chuyện mình đi vá trinh?
Sau nhiều năm chôn chặt bí mật vá trinh, một lần tôi trót nói với cô em họ, nên bí mật của tôi có nguy cơ đến tai chồng.
Tôi phải làm gì đây để giữ hạnh phúc của mình khi tôi biết chắc rằng chồng sẽ không bao giờ tha thứ vì tôi đã lừa dối anh bao năm nay.
Tôi là một người phụ nữ luôn muốn tạo cho mình một vỏ bọc hoàn hảo, mặc dù bản chất vốn sống khá thoáng, đặc biệt trong chuyện tình cảm. Tôi đã từng có một mối tình say đắm thời sinh viên và đi quá giới hạn với người yêu cũ. Do khá rành rọt về các biện pháp tránh thai nên rất may tôi chưa từng đã xảy ra sự cố nào đáng tiếc. Dĩ nhiên, tôi đã mất đi "cái ngàn vàng" từ mối tình đầu, nhưng nếu thời gian quay ngược lại, tôi vẫn sẽ yêu hết mình, trao tất cả tới người yêu đầu tiên của tôi.
Tuy tôi và người ấy yêu nhau nhiều, chúng tôi vẫn phải chia tay do bố mẹ anh ấy không đồng ý, họ lo ngại bởi khoảng cách nhà hai đứa quá xa xôi. Anh mặc dù rất yêu tôi nhưng vẫn muốn nghe lời bố mẹ. Sau một thời gian giằng co, tôi đành phải ra đi để tiếp tục cuộc sống của mình.
Hai năm sau khi ra trường, xin việc vào một công ty liên doanh, tôi quen người chồng hiện tại. Khi mới bắt đầu những ngày tháng yêu nhau, những cử chỉ, dáng điệu của anh ấy cho tôi thấy rằng anh là một người khá gia trưởng và có phần phong kiến. Bởi vậy ngày anh ngỏ lời cầu hôn cũng là ngày tôi thực sự lo sợ chuyện mình không còn trong trắng sẽ là một sự đả kích lớn. Tôi thấy anh là một người tốt, yêu thương tôi, nhưng có lẽ anh sẽ không thể nào chấp nhận được sự việc tôi đã không còn là một cô gái trong trắng.
Sau một thời gian dài suy đi tính lại và nghiền ngẫm thông tin trên mạng, tôi quyết định đi vá trinh để xóa sạch đi quá khứ trước đó. Mọi chuyện đơn giản hơn nhiều so với những gì tôi tưởng tượng.
Ngày ấy, tôi một mình lén lén lút lút đến một phòng khám tư gần Bệnh viện Phụ sản Hà Nội. Thấy tôi có vẻ bẽn lẽn, vị bác sĩ tư vấn tỏ ra khá ân cần, cởi mở. Ông ta nói vừa như trấn an, vừa mỉa mai: "Ôi giời, thủng thì mới vá, vá thì chỉ có khít... như máy khâu". Dù không mấy thiện cảm với người bác sĩ này, tôi vẫn quyết định lên bàn mổ.
Với tôi, vá trinh là một quyết định đúng đắn và sáng suốt nhất trong cuộc đời (ảnh minh họa).
Sau khoảng 40 phút trên bàn, không hề đau đớn, cũng chẳng mất máu nhiều như tôi tưởng, vị bác sĩ trẻ đẹp vỗ nhẹ vào vai cho biết ca vá víu đã hoàn thành tốt đẹp. Anh ta nói tôi có thể về nhà và không quên kê thêm một vài loại thuốc, dặn dò phải đi đứng nhẹ nhàng và đặc biệt trong vòng một tháng phải kiêng không được "quan hệ".
Bỏ ra 6 triệu đồng cho một chữ "trinh", tôi trở về nhà thoải mái và yên tâm hơn nhiều. Anh là người đàng hoàng, biết giữ gìn cho tôi nên mặc dù cả hai nhà đã dạm ngõ, gần đến ngày ăn hỏi, ngày cưới, anh vẫn không hề muốn "nếm trái cấm", một mực để đến đêm tân hôn cho "ngọt ngào".
Ba tháng sau ngày tôi đi vá víu, đêm tân hôn cũng đã đến trong sự hồi hộp xen lẫn một chút lo lắng. Đến khi nhìn thấy những giọt máu trên tấm ga trải giường, tôi đọc được trong mắt chồng mình sự hả hê và hãnh diện. Tôi thở phào nhẹ nhõm vì cuối cùng mọi chuyện cũng đã êm xuôi. Cho tới giờ, tất cả mọi điều mãi mãi là bí mật. Với chồng, tôi vẫn là một người phụ nữ thuần khiết, trong trắng đến vô ngần.
Tôi đã luôn cảm thấy hạnh phúc khi nghĩ mình đã có một quyết định đúng đắn. Nếu ngày đó tôi nói ra sự thật, có thể anh sẽ rời xa tôi hoặc nếu có tha thứ thì nó cũng sẽ là sự giày vò lớn đối với anh, điều ấy còn tàn nhẫn hơn gấp bội sự nói dối này. Tôi nói dối để sống bên anh trọn đời, điều đó có gì sai trái đâu nếu không muốn nói đó là một quyết định đúng đắn.
Nhưng chuyện cái màng trinh vá víu ấy của tôi sau bao nhiêu năm cất giữ có nguy cơ "lộ tẩy". Vào tuần trước, cô em họ chạy đến bên tôi khóc lóc. Nó thú nhận với tôi rằng giờ đây nó đang yêu say đắm một người đàn ông và có ý định tiến tới hôn nhân với anh ta. Nhưng nó đang sợ rằng, anh ta sẽ không chấp nhận nó bởi nó đã trót "đánh mất" với người yêu trước. Tôi không trách cứ em mà thay vào đó là tìm cách chỉ cho em hướng giải quyết.
Tôi mách cho em cách thức tôi từng làm, nhưng nó nhìn tôi đầy ngạc nhiên xen lẫn sự thất vọng. Theo quan điểm cô em họ, hành động đó là đáng xấu hổ nếu không muốn nói là vô liêm sỉ. Nó cho rằng dám làm thì phải dám chịu, không nên lừa dối người mình yêu như thế. Và điều mà em họ tôi muốn làm là thú thật mọi chuyện với người đàn ông đó, cho dù có thể sẽ bị anh ta bỏ rơi.
Tôi đã phân tích cho cô em họ rất nhiều rằng ai cũng có sai lầm và điều quan trọng là biết sửa sai. Nếu không còn trong trắng là một sai lầm thì việc đi vá trinh đó chính là sửa sai. Sau khi về làm vợ, mình sống tốt và chung thủy với chồng là được, đâu có phải nhất thiết thú nhận mọi chuyện mới chứng tỏ tình yêu chân thành và là người có lòng tự trọng. Ai chẳng có bí mật của riêng mình.
Tôi đã phân tích cho cô em họ rất nhiều rằng ai cũng có sai lầm và điều quan trọng là biết sửa sai. (ảnh minh họa)
Tuy nhiên, bỏ ngoài tai tất cả những gì tôi giảng giải, khuyên bảo, em gái tôi vẫn một mực khẳng định, trước khi lấy nhau, vợ chồng nên thành thật với nhau tất cả, trong đó có chuyện trinh tiết.
Tôi không biết phải làm thế nào để thuyết phục, ngăn cản cô bé mình đừng thú nhận mọi việc mà hãy đi vá trinh. Điều khiến tôi cảm thấy lo lắng hơn hết là bí mật lâu nay tôi chôn sâu trong lòng có nguy cơ bị lộ và đến tai chồng tôi, bởi cô bé chơi khá thân với em ruột chồng tôi, tính nó lại rất thẳng thắn và dại dột.
Mấy ngày hôm nay, tôi lo nghĩ rất nhiều. Lỡ chồng tôi biết chuyện, liệu gia đình tôi sẽ ra sao? Bao nhiêu cố gắng của tôi sẽ tan vỡ trong chốc lát, hạnh phúc bấy lâu sẽ thành mây khói? Tôi phải làm sao bây giờ, tự thú nhận với chồng trước khi anh kịp biết chuyện, hay cầu mong may mắn sẽ đến với mình?
Không phải tất cả các ca "vá víu" đều thành công và hoàn hảo như trường hợp nêu trên. Khi vá màng trinh, nếu không đảm bảo an toàn sẽ dẫn đến một số nguy hiểm có thể gặp như sau: - Nếu tay nghề của bác sĩ không tốt, thực hiện tại những cơ sở y tế không đảm bảo, kém vệ sinh... có thể dẫn đến những nguy hiểm như: Màng trinh không liền gây chảy máu hoặc màng trinh bị bịt kín "cửa ra vào" khiến kinh nguyệt không thoát ra được gây tắc kinh, đau bụng... - Việc "cắt xén" không chuẩn cũng có thể khiến cho vết thương ăn rộng, gây viêm loét, nhiễm trùng... Thậm chí còn có thể dẫn đến tình trạng thủng trực tràng, rò trực tràng âm đạo, nhiễm trùng, viêm nhiễm vùng kín... - Dù chỉ là thủ thuật nhỏ, nhưng vá màng trinh vẫn có thể gặp các tai biến như mọi phẫu thuật khác là viêm, nhiễm trùng sau mổ, chảy máu... nếu không chữa trị kịp thời có thể gây ra các căn bệnh nguy hiểm ở âm đạo, thậm chí có thể dẫn đến vô sinh. Vì vậy, trước khi quyết định có thực hiện thủ thuật "làm mới cái ngàn vàng" hay không, bạn nên cân nhắc kỹ và đến gặp bác sĩ có chuyên môn ở các bệnh viện sản, phụ khoa có uy tín để tham khảo và được tư vấn kỹ càng.
Theo VNE
Em hạnh phúc không khi lấy chồng Tây? Anh biết, ngày đó anh say sưa học ngoại ngữ cũng chỉ vì em có mơ ước làm hướng dẫn viên du lịch. Mỗi người có một đam mê, một nghề, anh không cản trở ai cả. Anh cũng không có ý ngăn cản em, chỉ là anh góp ý với em, muốn em suy nghĩ thật kĩ. Làm hướng dẫn viên du...