Gia đình thuê thầy làm phép chia lìa chúng tôi
Biết anh từng ly dị, gia đình tôi tìm đủ mọi cách để chúng tôi ly tán, từ nói nặng nhẹ, van xin khóc lóc đến chửi bới…
Tôi 26 tuổi, anh hơn một giáp, ly dị vợ, có 2 con. Chúng tôi yêu nhau gần 2 năm, anh từng sinh sống tại nước ngoài, cách đây một năm, anh trở về nước để được gần gũi và tiến tới một mối quan hệ nghiêm túc với tôi. Tôi yêu anh vì sự điềm đạm, chu đáo và cung cách ứng xử bên ngoài xã hội, anh hiểu và rất tâm lý, lo toan cho tôi. Trong gia đình, anh hiếu thuận và sống có trách nhiệm, kính trên nhường dưới. Chúng tôi có nhiều điểm tương đồng và hòa hợp, đồng điệu trong tâm hồn, duy chỉ có điều cha mẹ và gia đình tôi một mực phản đối mối quan hệ này.
Ảnh minh họa: I M
Video đang HOT
Gia đình tôi chỉ là lao động bình thường nhưng rất trọng danh dự và cổ hủ phong kiến. Tôi ngược lại, sau khi tìm hiểu quá khứ của anh, ngay cả vợ cũ cũng rất tôn trọng và nói tốt về anh, cộng với việc hàng ngày tiếp xúc nên càng yêu anh và nhận ra anh là một nửa lý tưởng cho mình. Chỉ có điều, gia đình tôi tìm đủ mọi cách để chúng tôi ly tán, từ nói nặng nhẹ, van xin khóc lóc đến chửi bới, rồi tìm đến thầy làm phép để chia lìa chúng tôi.
Tôi hiểu những trăn trở của bậc cha mẹ, nhưng chưa bao giờ họ cho anh cơ hội, dù mỗi lần tới nhà, anh đều cư xử rất phải phép, lịch thiệp, nhưng gia đình tôi cư xử rất kém, tỏ mặt lạnh lùng không thiết nói chuyện. Tôi rất khổ tâm về điều này. Trước tôi bị bệnh, bác sĩ có khuyên nên sớm lấy chồng để tránh tình trạng vô sinh do để lâu ngày. Tuy nhiên gia đình bất hợp tác chuyện cưới xin nên tôi trì hoãn. Tôi rất lo lắng về khả năng sinh đẻ của mình và không biết phải làm thế nào để thuyết phục cha mẹ.
Tại sao xã hội còn định kiến nặng nề về những người ly hôn như vậy? Với đàn ông đã thế, phụ nữ sau ly hôn có khi còn chịu nhiều tai tiếng hơn. Mong những bạn đọc thông thái giúp đỡ tôi trong trường hợp này. Chúng tôi nên kiên trì thuyết phục hay phải “quyết tâm làm một vụ gì đó to tát” để thay đổi tình hình? Xin chân thành cảm ơn!
Theo VNE
Tự do cũng chẳng để làm gì...
Lần đầu theo anh về quê, khi bị vấp ngã bên sàn nước, mẹ nhẹ nhàng bảo: "Lần sau về con mang dép cho dễ đi". Lúc đó em nghĩ, giày cao gót đã gắn chặt với đôi chân em bao lâu nay, bỏ làm sao được?
Lần thứ hai, mẹ lại nhắc chiếc áo em mặc mỏng manh quá... Em lại nghĩ, dân xứ khỉ ho, cò gáy này thật khó chịu. Lần thứ ba, mẹ vuốt tóc em: "Con để tóc đen mới đẹp...". Em bực bội nghĩ thầm: "Bác chẳng có cơ hội nhìn thấy cái đầu xanh đỏ này nữa đâu!".
Sau lần đó, cô gái thị thành 23 tuổi là em tìm đủ mọi lý do để chia tay anh. Em nhớ lần đó anh bảo: "Nếu em chê anh quê mùa, thấp kém thì anh sẽ không níu giữ em vì cuộc sống của anh vốn thế...". Nhẹ nhàng vậy rồi mình chia tay.
Và em đã tìm được một nơi chốn thanh cao để không phải cởi giày cao gót, không phải mặc những chiếc áo vải thô kín cổ ngột ngạt... Nói chung là em đã tìm được tự do với một người cũng yêu quý tự do.
Ấy thế mà cuộc sống vẫn có những bất ngờ. Trước đây, em không bao giờ nghĩ rằng có ngày mình bỗng chán ngán với sự tự do mà mình đã mưu cầu. Thế nhưng điều đó lại là sự thật.
Giờ đây rất nhiều lần em tự hỏi: Tự do làm gì khi con người ta chẳng có chút quan tâm, trách nhiệm, nghĩa vụ với nhau dù mang tiếng là vợ chồng? Tự do làm gì khi bản thân mình cũng chơi vơi, không định hướng mình sống vì ai, vì cái gì và tại sao lại có mặt trong cuộc đời này?
Lẩm cẩm quá phải không anh? Em bắt đầu lẩm cẩm kể từ khi gặp lại anh. Kẻ quê mùa, thấp kém ngày nào giờ đang rạng rỡ bên tình yêu, hạnh phúc mộc mạc của mình. Em chợt nghĩ, có lẽ nào mất tự do cũng làm người ta hạnh phúc như những điều mà em đọc được trong nụ cười rạng rỡ và hào sảng của anh?
Theo VNE
Có không tình yêu... sét đánh? Tự dưng rồi bà xã tôi hỏi cắc cớ: "Theo ông thì có tình yêu sét đánh không?". Tôi chưa kịp thắc mắc thì bà ấy bồi thêm: "Có nghĩa là vừa gặp người ta đã yêu mê mệt, đòi sống chết với người ta như cái cô này...". Vừa nói, bà xã tôi vừa chỉ vô bức ảnh cô gái đẹp lộng...