Gia đình tan vỡ vì mẹ nghiện cờ bạc lâu năm
Mảnh đất của ông bà cho ba, công sức ba làm lụng cả đời mới xây được nhà, giờ đây sắp mất trắng ba sẽ sống sao?
Tôi sinh ra và lớn lên trong một vùng quê nhỏ. Gia đình không giàu có, cũng chưa bao giờ thật sự hạnh phúc và yên ấm như bao gia đình khác. Nhận thức được nỗi khổ của gia đình mà từ nhỏ tôi đã cố gắng rất nhiều trong việc học để mong có thể thay đổi được tương lai. Rồi những điều tôi cố gắng và mong muốn cũng đạt được. Tôi tốt nghiệp đại học, xin việc làm văn phòng tuy lương không cao nhưng đủ nhẹ nhàng, đủ sống, rồi tìm được một nửa của đời mình. Anh yêu thương tôi, gia đình chồng cũng tốt, ai cũng có học thức.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Cứ ngỡ cuộc đời tôi rồi sẽ có một ngã rẽ tốt hơn nhưng dường như cuộc sống đâu phải lúc nào cũng mỉm cười với mình. Bỗng chốc những thứ mà ba tôi gây dựng bao nhiêu năm giờ sắp mất tất cả trong tay mẹ. Từ bé tôi đã biết mẹ có thói quen c.hơi b.ài, vì chuyện đó mà gia đình nhiều lần bất hòa, chị em tôi sống trong cảnh thiếu thốn sự chăm sóc, quan tâm của mẹ.
Mẹ tôi thời đó còn làm nông nên thời gian do mình tự chủ. Mẹ hay nói dối ba là đi chợ hay về ngoại rồi lại đi c.hơi b.ài mãi đến tối muộn mới về, bỏ mặc chị em tôi cho ba chăm sóc, nhà chẳng có gì để nấu ăn. Ba phải vừa làm đồng vừa lo cơm nước cho chị em tôi, nhiều khi ba buồn rầu chán nản quá cũng chẳng muốn làm gì nữa. Chính vì vậy chị em tôi có tính tự lập hơn, mới lớp 4 tôi đã tự biết nấu ăn, dọn nhà, chăm bầy lợn. Em tôi bản chất rất ngoan nhưng vì không được sự quản lý kỹ càng của ba mẹ nên bỏ học sớm rồi đi làm. Còn tôi luôn cố gắng sống tốt, ngoan ngoãn vì gia đình, vì thương ba.
Mãi đến bây giờ, chị em tôi có gia đình cả rồi, mẹ cũng có cháu rồi nhưng vẫn thế. Mẹ đang thiếu một món nợ rất lớn, có thể bán cả căn nhà cũng không đủ để trả. Nhìn ba tôi gầy gò, cặp mắt buồn rầu sâu thẳm mà chị em tôi đau đớn vô cùng. Mảnh đất của ông bà cho ba, công sức ba làm lụng cả đời mới xây được nhà, giờ đây sắp mất trắng ba sẽ sống sao? Vợ chồng em tôi sẽ sống ở đâu đây?
Vì bài bạc mẹ đã mang nợ lớn như vậy mà chưa chịu dừng lại. Mẹ vẫn đi chơi mỗi tuần, đi thâu đêm suốt sáng, chỉ cần không đi làm là mẹ đi chơi mãi, quần áo không giặt, nhà cửa không hề dọn dẹp, cơm nước không lo. Mọi chuyện mẹ bỏ phí, phó mặc cho thằng em tôi lo cả. Mẹ dường như không còn đầu óc gì để suy nghĩ đến ai hay việc đó là đúng hay sai nữa. Nợ nần đã biến mẹ tôi thành con người vô tâm và ích kỷ. Mẹ đi vay mượn tất cả các dì, chị em tôi và mọi người khắp nơi, bao nhiêu cũng không đủ để mẹ trả.
Mẹ đang kêu bán mảnhđất cạnh nhà nhưng tôi nghĩ sẽ không ai mua đâu và cũng không đủ cho mẹ làm gì cả. Có thể bán cả căn nhà thì còn may là mẹ trả hết nợ. Nhưng rồi ba mẹ, vợ chồng em tôi sẽ sống ở đâu? Chẳng lẽ già rồi mà phải đi ở trọ sao? Giờ đây, tôi thực sự bế tắc không biết phải giúp gia đình mình như thế nào nữa. Từ khi lấy chồng tôi luôn cố giấu chồng mọi chuyện về mẹ, nhiều khi chồng về nhà tôi chơi nhưng thường xuyên không có mẹ ở nhà, tôi phải tìm lý do để biện minh cho mẹ. Có khi mẹ đi cả đêm tôi cũng chỉ dám nói với chồng là mẹ qua nhà ngoại ngủ. Tôi sợ gia đình chồng và chồng biết. Mong các bạn cho tôi lời khuyên.
Theo Thảo/Ngoisao
Chồng ngoại tình rồi đổ lỗi do tôi không biết quan tâm
Khi tôi sinh bé thứ hai, anh một lần ngoại tình nhưng không cho là mình có lỗi, cũng không một lần xin lỗi, rồi cho bản thân cái quyền được như thế.
Tôi lập gia đình năm 2008, hiện có hai cháu, một trai một gái. Chồng tôi là bộ đội, trước có làm xa nhà nhưng đã chuyển được về gần, nhưng gần nhau thì dường như tình cảm chẳng được vun đắp mà dần dần những cuộc cãi vã chỉ nhiều thêm, sự tôn trọng ngày càng mất đi qua những lần cãi nhau đó. Lương tháng anh cao hơn vợ vì tôi chỉ là nhân viên bình thường, lương đủ ăn, chồng tôi rất ít khi chu cấp t.iền để nuôi hai đứa con. Có lúc anh cũng đưa nhưng chỉ đếm trên đầu ngón tay hoặc đưa vài trăm nghìn. Đấy là trước kia, còn giờ anh nợ nần chồng chất, nợ chồng nợ, cái nợ cũ chưa trả hết thì lại đi vay thêm nợ. Tôi không thể cản vì anh luôn lấy những lý do của mình để vay và t.iền lương hiện giờ anh chỉ đủ trả những món nợ đó, tôi vẫn phải tự mình nuôi con bằng những đồng lương ít ỏi của mình và cố gắng tiết kiệm phòng khi con ốm đau.
Ảnh minh họa
Anh có thêm tật uống rượu nhiều, bất cứ bạn bè xa gần gọi đi là anh có mặt dù mới quen hay không. Anh bảo trong đơn vị lúc tuần trực, hầu như uống và lúc hết trực về nhà với vợ con cũng uống. Thời gian anh dành cho bạn bè nhiều hơn cho vợ con. Công việc nhà, chăm sóc hai con một mình tôi cáng đáng, có mặt ở nhà thì anh phàn nàn nhà cửa bề bộn, chê tôi không biết làm thế nọ thế kia. Tôi đi làm cũng như anh, có lúc mệt mỏi, có lúc không kịp dọn dẹp nhưng anh không hiểu cho mà trách hoài, nhiều lúc tôi phát cáu. Anh đã không giúp tôi thì thôi lại còn lên tiếng trách móc.
Trước kia anh cũng hay ghen, từ những việc tôi đối xử, nói năng hết sức bình thường với bạn bè anh cũng cho là có tình ý này nọ làm tôi quá mệt mỏi. Khi tôi sinh bé thứ hai, anh một lần ngoại tình nhưng không cho là mình có lỗi, cũng không một lần xin lỗi, còn bảo tôi không biết quan tâm đến chồng và cho bản thân cái quyền như thế. Tôi không muốn con không có bố nên cố gắng bỏ qua mặc dù không được một lời xin lỗi từ chồng. Năm nay lại nghe người ta kể bắt gặp anh đi với người con gái khác, tôi thấy ngán ngẩm và cũng không muốn tìm hiểu thêm gì.
Tôi c nói chuyện nhưng anh vẫn chối, tôi kệ vì đi làm cả ngày tối mịt mới về nhà, sau đó lại chăm hai con nhỏ, còn đâu thời gian và sức để đi tìm sự công bằng cho mình. Tôi có nói chuyện với mẹ chồng nhưng mẹ là người hiền lành, lại bênh con trai nữa nên cũng chẳng có ai ủng hộ mình. Người ta bảo bộ đội yêu vợ lắm sao tôi thấy ngột ngạt trong hạnh phúc của mình. Giờ tôi phải làm sao? Có nên ly hôn hay vì hai đứa con mà cố gắng chung sống tiếp với anh?
Phương/Ngoisao
Bạn gái không dám lấy chồng vì sợ tan vỡ như bố mẹ Em không có niềm tin vào hôn nhân, cũng không có tự tin tiến tới hôn nhân. Em nói tôi đã sai lầm khi yêu em, sẽ hối hận nếu chọn em. Tôi và em hay tâm sự nhưng chuyện này là lần đầu tiên em kể. Em nói không nghĩ chúng tôi sẽ được lâu nên không muốn nhắc chuyện ba mẹ....