Gia đình không nhiều điều kiện, vợ vẫn muốn lo hết cho bên ngoại
Tôi muốn bỏ tất cả để ra đi nếu vợ một mực lo hết mọi chuyện, nhưng con tôi lại nói buồn khi không có mẹ.
Tôi hơn vợ 7 tuổi, có một con trai, đang ở nhà thuê. Tôi làm công tác quản lý văn phòng, vợ làm chung công ty. Ngoài công việc văn phòng, tuần 3-4 buổi tối tôi chạy taxi công nghệ để kiếm thêm thu nhập. Vợ tôi yêu thương chồng con, chu toàn việc bếp núc. Tôi cũng rất yêu thương gia đình nhỏ của mình. Thu nhập hai vợ chồng khoảng 15-20 triệu một tháng. Vợ tôi có một điểm là bất kỳ ai trong gia đình có chuyện, chỉ cần gọi điện, cô ấy luôn sốt sắng tìm cách chia sẻ, tư vấn, chạy chỗ này chỗ kia để hỗ trợ, sau đó vài ngày gọi lại xem thế nào để hỗ trợ tiếp. Tuy nhiên khả năng của cô ấy lại không có. Khi vợ can thiệp vào, làm sao tôi đứng ngoài được, đầu óc không yên.
Cha mẹ tôi đã già, 55-56 tuổi, ở quê. Cha làm phụ hồ, mẹ vừa bị ung thư mới đỡ, ở nhà trông con cho chú em và lo việc nhà. Gần đây bà đã gây một số nợ khá lớn, phải bán một phần đất trả nợ nhưng chưa xong. Em trai tôi bị tai nạn giao thông, chấn thương sọ não, sức khỏe yếu, vợ và con gái em bỏ đi. Em lấy vợ sau có con trai chưa đầy một tuổi. Tôi chưa giúp được gì nhiều, chỉ lo gạo thóc, đỡ đần ít tiền sống qua ngày.
Cha mẹ vợ tôi có hai con gái, đã ly dị. Mẹ vợ đi thêm bước nữa và có một con trai nhỏ, đang thuê nhà. Mẹ và chồng mới không có công việc ổn định, phải mượn tiền bà ngoại và chị em trong nhà, chơi hụi rồi vay nóng bên ngoài để mở quán buôn bán (gần 10 lần mở quán, mỗi lần 40-50 triệu) nhưng đều thua lỗ, nợ nần vì làm ít chơi nhiều, thiếu tính toán. Gần đây, chồng của bà bị tai biến, nợ nần giờ không biết làm sao, tiền viện cũng không có.
Em vợ tôi có chồng không hôn thú và một con gái nhỏ. Chồng nghiện ngập, cờ bạc, không nghề nghiệp. Trong thời gian chồng đi cai nghiện, em vợ đi làm ở nước ngoài và quen một người đàn ông lớn tuổi, chu cấp tiền bạc cho em. Từ nguồn tiền đó, em mua được miếng đất nhỏ để ở. Chồng cai nghiện về thì tiếp tục chung sống. Gần đây, anh ta quậy phá nên em vợ chia tay, muốn đi nước ngoài nên định gửi con cho vợ chồng tôi nuôi. Vợ tôi muốn nhận nuôi để em gái mình không vướng bận nhưng tôi không muốn vì con bé hay bệnh. Trong khi đó, vợ con tôi cũng hay bệnh, mỗi lần vậy hai vợ chồng phải nghỉ làm hoặc về sớm. Nếu nhận nuôi cháu, chắc cuộc sống khó thêm.
Video đang HOT
Bây giờ vợ tôi muốn nuôi cháu gái, muốn tôi có trách nhiệm với mẹ vợ. Xin lỗi tôi không đủ sức, gia đình nhỏ của tôi thì sao? Tôi muốn bỏ tất cả để ra đi nếu vợ một mực lo hết mọi chuyện, nhưng con tôi lại nói buồn khi không có mẹ. Tôi đã chia sẻ với vợ rất nhiều: ai cũng phải có trách nhiệm với những gì mình đã làm, con cái chỉ chia sẻ, hỗ trợ trong khả năng có thể, anh em cũng còn nhiều việc phải làm. Giờ cứ như vậy, chúng ta cũng khổ lây và không bao giờ có lối thoát nhưng vợ tôi chưa hiểu. Mong mọi người chia sẻ và cho tôi lời khuyên.
Theo vnexpress.net
Tâm sự của một phụ nữ hướng nội: Đôi khi tính cách kỳ quặc thật nhưng tôi không có vấn đề với đàn ông. Tôi vẫn muốn kết hôn và có con
Tôi là một người hướng nội, và không biết nên vui hay buồn, tôi cũng là một phụ nữ.
Tôi đã dành rất nhiều thời gian để nghĩ về những người phụ nữ như tôi, những khoảnh khắc mà chúng tôi thấy ghét cả thế giới, chỉ muốn đi tới một nơi thật xa, đóng lại mọi cánh cửa để trốn tránh tất cả mọi người.
Mỗi ngày trôi qua với một người phụ nữ hướng nội là một thử thách. Tôi không hề muốn phàn nàn gì cả, vì xét theo mặt bằng chung, tôi có một cuộc sống hoàn toàn ổn: Một công việc ổn định, một gia đình nhỏ đáng yêu, các mối quan hệ xã hội lành mạnh và một hình tượng tốt trong mắt mọi người. Tuy nhiên, chẳng điều gì là dễ dàng với một phụ nữ hướng nội cả.
Hầu hết bạn bè tôi đều là người hướng ngoại, vì thế đôi khi họ cho rằng tôi chỉ giả vờ có những cảm xúc khó hiểu để gây sự chú ý. Những cuộc gặp gỡ đôi khi làm tôi thấy kiệt sức và cần phải mất vài ngày mới có thể lấy lại thăng bằng.
Nhưng đó chưa phải là tất cả. Những dòng tâm sự dưới đây được viết nên chỉ mong được sự thấu hiểu của những người giống tôi: Những người phụ nữhướng nội.
1. Mọi người thường áp đặt rằng phụ nữ thì phải khéo ăn nói
Ai cũng cho rằng phụ nữ thường nói nhiều và dẻo miệng hơn so với đàn ông. Chính những quan niệm áp đặt như thế khiến những người thích im lặng như tôi cảm thấy mệt mỏi. Tôi buộc phải giải thích với mọi người vì sự im lặng của mình, làm sao để mọi người không hiểu lầm rằng tôi đang khó chịu hay muốn phản đối ý kiến của ai đó... Nếu một người đàn ông im lặng, họ được coi là chín chắn và có phong thái. Nhưng khi một người phụ nữ im lặng - họ buộc phải sẵn sàng trả lời hàng tá câu hỏi chất vấn.
Nhưng với tôi, tôi sẽ chỉ nói những gì tôi muốn và khi điều đó là cần thiết, chứ không phải để gây sự chú ý.
2. Mọi người đều nghĩ tôi là người nhút nhát
Sao em ngại thế? Đây là câu hỏi thiếu tế nhị nhất mà một người đàn ông nên hỏi một cô gái khi thấy cô ấy im lặng. Phụ nữ hướng nội không ngại ngùng hay nhút nhát, họ chỉ không muốn trở thành trung tâm của câu chuyện mà thôi.
Thời điểm duy nhất tôi muốn mọi người chú ý đến mình là trong một cuộc họp bàn nghiêm túc với đồng nghiệp của mình. Vì thế, phụ nữ hướng nội không nhút nhát, chỉ là họ chưa thoải mái với bạn mà thôi.
3. Mọi người đều nghĩ tôi là kẻ có khuynh hướng chống đối xã hội
Thật tệ khi bạn sống trong thế giới của riêng mình, thì lại bị mọi người nghĩ là bạn ghét họ. Với phụ nữ hướng nội như tôi, đôi khi còn bị "chụp mũ" là ghét đàn ông hay không muốn kết hôn. Họ thường tỏ ra ngạc nhiên khi thấy tôi hẹn hò với một chàng trai tốt hay quấn quít với trẻ em kiểu như: "Cậu mà cũng làm được thế à?".
Tóm lại, chúng tôi hướng nội không phải vì chúng tôi ghét thế giới. Chúng tôi yêu những gì thân thương với mình, chỉ là chúng tôi cần nhiều thời gian một mình hơn đa số mọi người mà thôi.
4. Mọi người đều nghĩ rằng tôi có vấn đề với đàn ông
Đây là trải nghiệm không mấy vui vẻ của chính tôi. Vì tính cách của mình, tôi không mấy hấp dẫn đàn ông ở cái nhìn đầu tiên, và cũng không biết cách tỏ ra thu hút. Chính vì thế, mọi người thường cho rằng tôi có quá khứ không mấy hay ho với đàn ông dẫn đến phản ứng thù ghét.
Tôi đã suy sụp một thời gian cho đến khi nhận ra: Chẳng sao cả nếu mình không biết tán tỉnh đàn ông. Tôi có thể không cười, không nói, chẳng sao cả, tôi vẫn tìm được người đàn ông hiểu mình và có một gia đình hạnh phúc đấy thôi.
5. Mọi người đều nghĩ rằng bạn tốt nhất nên ở một mình
Đúng, là một người phụ nữ hướng nội đôi khi thật kỳ quặc. Bạn có thể mệt mỏi với đám bạn thân, hay thậm chí là người chồng tôi yêu và lũ nhóc tôi cưng nựng mỗi ngày. Tôi có đáng bị chỉ trích vì sống đúng với cảm giác của mình không?
Nếu rơi vào tình trạng đó, hãy tự nhủ rằng chẳng sao cả. Đôi khi hãy cho phép mình được ở một mình và tránh xa thế giới ồn ào này, vậy thôi.
Nếu bạn là một người phụ nữ hướng nội cùng với muôn vàn rắc rối khác, bạn cần phải làm mọi cách để sống sót giữa thế giới phức tạp này. Và đó chính là lợi thế của phụ nữ hướng nội: Chúng ta có thể vượt qua tất cả, dù chỉ có một mình!
Theo guu.vn
Tôi bị phụ nữ có chồng gạ gẫm vào nhà nghỉ và lây bệnh xã hội Tôi quen một người phụ nữ 24 tuổi, có chồng và đã ly thân. Chồng cô ta vừa qua đời không lâu và họ có một cô con gái nhỏ. Hình ảnh minh họa Tôi 26 tuổi, chưa lập gia đình, có công việc ổn định. Thời gian cách xa người yêu 3 tháng, tôi có quen một người phụ nữ 24 tuổi,...