Gia đình hay “địa ngục trần gian”?
Thực sự tôi không biết nên bắt đầu từ đâu vì cuộc sống của tôi chỉ xảy ra mâu thuẫn chỉ từ những sinh hoạt thường ngày. Tôi đã kết hôn được 4 năm và 4 năm qua có lẽ với tôi là bốn năm của địa ngục và tủi hờn.
ảnh minh họa
Chồng tôi là một quân nhân nhưng dường như cái phẩm chất của một anh bộ đội đã mất đi lúc nào không ai hay. Niềm vui mà anh luôn tôn thờ là những cuộc vui thâu đêm suốt sáng với bạn bè, nếu tôi có phàn nàn thì anh ta liền đánh tôi.
Anh ta dường như chỉ biết đến niềm vui của riêng mình, chưa bao giờ anh ta cho mẹ con tôi đi chơi và nếu có bảo cho con đi chơi thì anh ta lo tốn tiền mặc dù anh ta không phải là người thiếu tiền. Ngôi nhà hiện tại chứng tôi mua nhưng phần lớn là từ tiền gia đình anh ta nên chỉ cần cãi nhau thôi anh ta luôn miệng chửi rủa tôi là ở nhà anh và đi xe máy của anh ta đi làm. Tôi đi làm thì anh ta đòi nộp tiền lương lại để anh ta quản và mỗi khi cần tiêu cái gì thì đành phải xin chồng thế là anh ta lại bảo đưa được mấy đồng lại còn lấy lại mặc dù tôi lấy là tiền xăng đi đường.
Tôi chưa bao giờ có hạnh phúc, được biết tiền lương của chồng và khi nào anh ta vui thì anh ta cho tôi 1 trăm để mua quần áo nhưng chỉ cần nói nhau thì anh ta nói luôn là tôi phải mặc quần áo anh ta may cho tôi. Tôi không hiểu anh ta thế nào nữa, lấy nhau gần ấy thời gian nhưng anh ta chưa bao giờ khen tôi lấy một câu, tôi làm gì anh ta cũng chê và nhạo báng cho rằng cái ngữ tôi mà làm được mặc dù tôi cũng học đại học ra.
Video đang HOT
Tôi đã khóc rất nhiều chịu những trận đòn của anh ta và những lời phỉ báng nhưng vì đứa con nhỏ tôi chịu đựng, nhiều lúc anh ta đánh tôi nhiều tôi đã đứng dậy và tát cho anh ta một cái thì lập tức anh ta điện ngay cho gia đình tôi để bắt gia đình tôi giáo dục lại tôi, có lần anh ta còn bảo mẹ anh ta đến nhà tôi để chửi gia đình tôi. Nhiều khi tôi chỉ muốn chết để sống cuộc sống của chính mình và không phải nghe những lời phàn nàn và dậy bảo của anh.
Tôi cũng 28 tuổi và anh ta 33 tuổi nhưng trong đầu anh ta luôn nghĩ tôi như con anh ta để anh ta dậy bảo từng tí một. Trong nhà nếu anh ta treo cái gì mà tôi chỉnh lại thì anh ta liền chửi tôi là đồ ngu đã không biết lại còn thích dậy khôn. Ngày rằm ngày tết anh ta không hề đưa tiền cho mẹ con tôi mua cái gì để ăn nếu nói thì anh ta bảo không cần ăn còn anh ta thì đi nhậu ngoài quán.
Còn phần con tôi thì tôi không phủ nhận là anh ta cũng rất thương con nhưng hàng tháng thì anh ta tính toán tiền mua sữa cho con tôi rất kỹ nếu quá là anh ta phàn nàn và kêu ca luôn. Tôi không hiểu anh ta là con người gì nữa. Tôi đã nhẫn nhục quá nhiều và chịu đựng đến nay tôi cảm thấy mình thật sự mệt mỏi nhất là sau chuyện anh ta sỉ vả tôi đã xin 1 trăm ngàn cho em gái mình. Vậy tôi rất mong mọi người hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo Vietnamnet
Phá thai xong, bạn trai lại mất tích
Yêu nhau được hơn 1 năm thì tôi trao thân cho anh. Đó là lần đầu tiên của người con gái trong sáng như tôi.
Và cũng sau lần ấy, anh ôm tôi vào lòng và nói: "Anh hạnh phúc lắm, cám ơn em đã cho anh là người đầu tiên". Nghe anh nói trong giọng nghẹn ngào, tôi cũng cảm thấy tự hào và hạnh phúc lắm. Tôi không hề hối hận khi đã trao thân cho người đàn ông đó.
Và cũng từ đó, chúng tôi thường xuyên qua lại với nhau. Anh cũng hứa hẹn với tôi đủ thứ, rằng sau khi ổn định công việc, anh sẽ đưa tôi về ra mắt và tính chuyện cưới xin. Những lần sau đó, tôi có từ chối thì anh luôn bảo không sao, đằng nào tôi cũng là của anh rồi, nên chuyện giữ gìn không còn cần thiết nữa, chỉ làm sao để hai đứa không có con là được. Vì có con sớm quá cũng không tốt khi chuyện cưới xin chưa được bàn bạc gì. Nghe anh nói vậy tôi có chút buồn nhưng không sai, anh nói đúng, vì đã cho rồi còn giữ làm gì nữa, giờ tôi cũng còn gì để mất nữa đâu.
Tôi đã trao cả tấm thân này cho anh, để anh cảm nhận được tình yêu của tôi và tin tưởng tôi hơn nữa. Cũng nhiều lần tôi nhắc nhở anh về chuyện có thai, tôi luôn sợ có bầu vì tôi chưa được về ra mắt gia đình anh. Chuyện cảnh giác với tôi cũng là điều dễ hiểu.
Tôi đã trao cả tấm thân này cho anh, để anh cảm nhận được tình yêu của tôi và tin tưởng tôi hơn nữa. (ảnh minh họa)
Nhưng lần đó, vì say rượu, anh đã không cẩn thận và làm tôi có bầu ngay sau đó khi chúng tôi ngủ chung trong nhà nghỉ. Nghĩ tới chuyện đó, tôi hốt hoảng biết nhường nào. Tôi thông báo cho anh biết tin mình có bầu. Suốt những ngày tháng không dùng cách tránh thai, tôi ăn không ngon, ngủ không yên để chờ kết quả. Và kết quả là như vậy đó. Que thử thai báo 2 vạch, tôi choáng váng, hoảng hồn, sợ rằng, nếu như cái thai lớn dần lên thì mọi chuyện bại lộ, trong khi tôi với anh chưa có ràng buộc nào ở phía hai bên gia đình.
Tôi sợ quá, bảo anh phải đưa tôi về nhà ngay, để nói chuyện với bố mẹ và tính cưới nhanh nhất có thể. Chỉ sợ cái thai quá lớn, tôi không còn mặt mũi nào để nhìn mọi người. Tuy là giờ người ta đã không quan trọng chuyện có bầu trước khi cưới, nhưng để to quá cũng không hay ho gì. Vậy mà anh cứ dửng dưng, cứ bảo đợi anh, cho anh thời gian, để anh sắp xếp công việc rồi đưa tôi về.
Đợi anh được 2 tuần thì anh nói tôi, &'bỏ thai đi em, vì thực sự bây giờ cưới quá sớm em ạ, anh chưa chuẩn bị gì, cũng còn đang muốn kiếm tiền, ổn định tí nữa rồi cưới. Em nghe anh, đừng lo nhé'. Nghe anh nói những lời đó, tôi đau lòng lắm. Nhưng anh bảo, cứ làm theo anh, anh hứa sẽ không bao giờ để xảy ra chuyện đó và chúng tôi sẽ sớm cưới nhau thôi.
Vì sợ hãi nếu cứ chần chừ cái bụng sẽ càng to hơn, cũng vì lo lắng chuyện cưới xin nên tôi nghe lời anh, quyết định bỏ đi đứ con trong bụng mình. Tôi đau xót và cảm thấy tội lỗi lắm, nhưng chẳng lường trước được chuyện gì. Giờ anh không đồng ý, tôi làm sao có can đảm làm một mình. Tôi đành phải chấp nhận chuyện này, và bỏ đi đứa con khi còn chưa hình thành.
Nhưng ngay từ ngày tôi quyết định đi phá thai, tôi đã cảm nhận được sự thay đổi ở anh. Càng thấy anh thay đổi, tôi càng không dám giữ lại đứa nhỏ, sợ bị anh bỏ rơi và nuôi con một mình. Tôi quyết định thật nhanh chóng, và anh chỉ kịp đưa tiền cho tôi, cũng không có ý định chở tôi đi. Tôi tủi thân vô cùng, vừa đi vừa khóc, có ai hiểu được tâm trạng của tôi lúc đó không. Mất con và nỗi lo mất người yêu thật sự là áp lực quá lớn với tôi.
Nhưng ngay từ ngày tôi quyết định đi phá thai, tôi đã cảm nhận được sự thay đổi ở anh. (ảnh minh họa)
Nhưng cũng từ hôm tôi phá thai xong, anh không còn liên lạc gì với tôi nữa. Anh bảo tôi hãy giữ mình, hãy chăm sóc sức khỏe, thời gian tới anh sẽ rất bân, không thể quan tâm tôi nhiều như trước. Tôi thấy tín hiệu không vui và bắt đầu nghi ngờ về tình cảm của anh. Sau đó, tôi có gọi cho anh nhiều nhưng dù là gọi bao nhiêu anh cũng không nghe máy. Anh cũng không hỏi thăm tôi, không quan tâm tôi, từ một tuần tới 2 tuần, rồi cả tháng luôn.
Sau đó, anh gọi cho tôi hẹn gặp và anh bảo, anh muốn dừng lại ở đây. Gia đình anh không đồng ý cưới tôi vì chúng tôi xung khắc. Anh bảo, chuyện này anh biết từ lâu rồi nhưng không dám nói, tới giờ anh mới dám nói với tôi vì sợ tôi sốc. Thực sự, bây giờ tôi còn sốc hơn nữa, vì sao anh lại làm tôi đau khổ như vậy, vì sao anh lại khiến tôi ra nông nỗi này. Anh để tôi có bầu rồi lại ép tôi đi phá thai. Nếu biết trước như vậy, anh còn yêu tôi, dụ tôi quan hệ với anh làm gì? Tôi đã hiểu và nghiệm ra, thực sự, anh chỉ là một gã Sở Khanh mà thôi!
Theo VNE
Phát sợ vì cơn cuồng ghen của chồng Vẫn biết ghen là biểu hiện chứng tỏ tình yêu, là gia vị để khẳng định tình cảm của những người đang yêu, hay các cặp vợ chồng. Nhưng việc chồng ghen tuông một cách mù quáng khiến cuộc sống của tôi ngày càng ngột ngạt. Tôi lấy chồng được 7 năm và có một cô con gái 6 tuổi. Tôi đi làm...