Gia đình ép tôi hủy hôn vì vợ sắp cưới bị viêm gan B
Chúng tôi không đồng ý viết giấy hủy hôn thì ba gửi một lá thư hủy hôn sang nhà gái, nói hai đứa không hợp nên hủy đám cưới, quà đính ước nhà gái cứ giữ.
Tôi 32 tuổi, vợ sắp cưới 30 tuổi, chúng tôi yêu nhau được một năm thì gia đình tôi sang xin cưới. Trong thời gian chúng tôi yêu nhau và đính hôn, gia đình tôi tỏ ra rất quý cô ấy. Vì gia đình tôi xin không làm đám hỏi nên xem lễ dạm ngõ là đính hôn luôn và hai đứa được cho phép gọi ba mẹ. Tuy nhiên, khi biết cô ấy bị viêm gan siêu vi B mãn tính (chỉ là viêm gan mãn tính, không phải xơ gan, ung thư…) thì gia đình làm áp lực buộc tôi hủy hôn khi ngày cưới đã gần kề.
Ảnh minh họa
Tôi rất buồn và lo lắng nhưng không dám nói cho cô ấy biết, nhưng cô ấy cảm nhận được tôi có điều lo lắng và gặng hỏi nên tôi kể. Cô ấy nói chỉ mong có công việc ổn định, làm vợ hiền dâu thảo, chăm sóc con cái và gia đình, không mong muốn làm bà này bà nọ. Vì vậy, nếu không được gia đình tôi chào đón thì thôi đừng cưới nữa. Cô ấy không giỏi, không giàu, không xuất thân danh giá nhưng tự hào mình là người chân thành và hết lòng với mọi người. Lòng tôi đau như cắt khi nghe vợ sắp cưới nói như vậy.
Video đang HOT
Cô ấy không một lời trách tôi phụ bạc. Tôi hận mình không bảo vệ được người sắp trở thành vợ, nhưng không biết phải làm sao cho tốt. Ba tôi bị cao huyết áp và từng tai biến nên tôi không dám cãi lời vì không biết hậu quả sẽ ra sao. Gia đình tôi có nhiều người theo ngành y nên ba lo lắng các cháu sinh ra không khỏe mạnh, sợ vợ tôi là gánh nặng cho tôi sau này. Tôi đã cố thuyết phục nhưng ba vẫn khăng khăng như vậy. Tôi thì không dám bất chấp làm theo ý mình. Người tội nghiệp nhất vẫn là vợ sắp cưới, người cô ấy cứ gầy rộc đi. Cô ấy đang theo phác đồ điều trị của bác sĩ và kết quả tốt lên qua từng lần xét nghiệm. Tôi không biết làm gì ngoài việc cùng cô ấy đấu tranh với bệnh tật để sức khỏe sớm ổn định. Nhưng vấn đề không chỉ có như vậy, ba tôi hủy hôn nhưng không chịu sang nhà gái nói chuyện, bắt hai đứa tôi viết tờ giấy hủy hôn để ba cầm sang nhà gái.
Vợ sắp cưới của tôi nhất quyết không viết vì cô ấy nói trên đời này làm gì có tờ giấy như thế, hai chúng tôi không muốn hủy hôn, đâu có hết yêu nhau mà phải viết giấy; hủy hôn là ý của ba tôi và ba cứ sang nhà gái mà nói như thế. Cô ấy còn bảo tôi rằng những chuyện khác không tính nhưng nếu tôi viết tờ giấy đó có nghĩa là tôi từ bỏ cô ấy, cô ấy sẽ hận tôi đến hết đời. Khi chúng tôi không đồng ý viết giấy hủy hôn thì ba không sang nhà gái mà gửi một lá thư hủy hôn, nói rằng chúng tôi chưa tìm hiểu nhau kỹ, không hợp nhau nên hủy đám cưới, quà đính ước nhà gái cứ giữ lấy.
Ba cô ấy sức khỏe vốn không tốt, nhận được thư xong bệnh không ngồi dậy nổi, gia đình cô ấy bức xúc, còn cô ấy khóc ròng. Tôi đau khổ, dằn vặt và thấy xấu hổ vô cùng, tự nhủ sẽ bù đắp cho cô ấy trăm vạn lần nhưng gia đình buộc cô ấy tuyệt giao với tôi vì ba tôi đã coi thường gia đình. Cô ấy gọi cho tôi và cứ lặp đi lặp lại “Em phải làm sao đây”. Chúng tôi chỉ khóc với nhau mà không biết bám víu vào đâu. Cô ấy là người thẳng thắn, lanh lợi, nhưng cũng sâu sắc và biết nghĩ, không phải người hoàn hảo nhưng tôi thấy vô cùng may mắn khi yêu cô ấy. Nếu chúng tôi không đi được đến cùng tôi cũng không tha thiết tìm người khác nữa.
Tôi định để cô ấy điều trị bệnh ổn định rồi hai đứa sẽ lên kế hoạch cho một tổ ấm, tất nhiên trong đó không có sự tham gia của gia đình tôi. Nhưng giờ chúng tôi gặp trở ngại vô cùng lớn lao từ gia đình cô ấy. Tôi không muốn cô ấy bị người nhà quay lưng, phải chịu thêm mất mát, tổn thương nào nữa nhưng chưa tìm ra cách nào cho tốt. Mong các anh chị có kinh nghiệm chia sẻ giúp, tôi nên làm thế nào để ba chịu sang nhà gái hủy hôn; làm thế nào để chúng tôi có thể được nhà gái cho phép cưới nhau khi sức khỏe cô ấy đã ổn định? Cảm ơn mọi người.
Theo Sơn/Ngoisao
Mẹ chồng xúi chồng ngoại tình kiếm con trai
Không sinh được con trai thì phải chấp nhận để chồng đi kiếm con trai bên ngoài, chứ không thì nhà bà mất giống.
Hai vợ chồng tôi cưới nhau được 8 năm, có 2 mặt con nhưng đều là con gái. Chồng tôi làm trong cơ quan nhà nước nên không thể sinh con thứ 3, vì nếu sinh con thứ 3 sẽ cản trở sự thăng quan tiến chức của chồng.
Vợ chồng tôi cũng xác định, con nào cũng là con, con trai hay con gái cũng chẳng quan trọng gì, vấn đề là mình phải nuôi dạy các con như thế nào cho tốt. Nhưng nhà chồng tôi thì không nghĩ vậy, bố mẹ chồng tôi chỉ có chồng tôi là con trai, nên việc tôi không sinh được con trai làm cho ông bà rất buồn.
Không sinh được con trai thì phải chấp nhận để chồng đi kiếm con trai bên ngoài, chứ không thì nhà bà mất giống.
Mỗi khi về quê, mẹ chồng tôi thường hay bóng gió, ý nói tôi không biết đẻ, rồi gia đình bà vô phước mới vớ phải đứa con dâu không biết đẻ như tôi. Nghĩ bà đã già, lại không hiểu biết nên tôi cũng chẳng chấp làm gì, nhưng mẹ chồng tôi thấy tôi không phản ứng gì bà lại nghĩ là tôi không hiểu ý bà nói nên lại càng thể hiện sự bực tức, cay cú. Có lần cả nhà đang ngồi ăn cơm, bà nói thẳng vào mặt 2 vợ chồng tôi và 2 đứa con rằng bà thèm một đứa cháu trai mà vô phước vớ phải đứa con dâu không biết đẻ. Cứ để thế thì nhà bà tiệt giống.
Chưa dừng lại ở sự bóng gió, bà còn điện thoại cho chồng tôi bảo vợ không đẻ được thì phải đi kiếm con trai bên ngoài, chứ để như thế này không ổn đâu. Đẻ toàn con gái sau này lớn lên chúng nó đi lấy chồng, lo việc nhà chồng, còn mình già cả chết đi không ai nhang đèn, hương khói.
Tất nhiên, chồng tôi là người hiểu biết nên đã phân tích cho bà hiểu rằng sinh trai hay gái là do anh ấy chứ không phải do tôi. Nhưng mẹ chồng tôi nhất định không chịu hiểu, bà đến nhà tôi khóc lóc và giao cho vợ chồng tôi phải đẻ thêm một đứa con trai. Chồng tôi không chấp nhận, và nói với mẹ chồng tôi rằng nếu sinh thêm đứa thứ 3 thì bao nhiêu năm phấn đấu của ah ấy cũng đổ sông đổ bể hết.
Cứ tưởng nói đến như thế thì mọi chuyện sẽ dừng lại, ai ngờ mẹ chồng tôi vẫn không nghe, thuyết phục chồng tôi đẻ thêm con trai không được bà thuyết phục anh ấy đi kiếm con trai bên ngoài, bà đã ngắm được một cô gái quá lứa lỡ thì ở làng bên, nếu chồng tôi đồng ý thì bà sẽ bảo trước với cô ấy rồi hôm nào anh về thì quê. Rồi bà quay sang bảo tôi, không sinh được con trai thì phải chấp nhận để chồng đi kiếm con bên ngoài, chứ không thì nhà bà mất giống.
Chồng tôi không đồng ý, nhưng tôi cũng chẳng biết anh cương quyết được đến bao giờ khi mà bố mẹ anh cứ nhất quyết phải có con trai mới thôi. Tôi bàn với chồng sinh thêm con nhưng anh không chịu, nên tôi lại càng lo lắng, nhỡ đâu một ngày anh giấu tôi đi gửi con ở đâu đó thì sao, giờ tôi chẳng biết nên làm như thế nào. Tôi có nên giấu chồng có bầu để sinh con không?.
Theo Nguoiduatin
Tôi đã bất chấp tất cả để cướp chú rể ngay trước ngày cưới của anh Đúng như tôi dự đoán, cô dâu chú rể và tất cả quan khách rất bất ngờ. Mặt anh trắng bệch hết nhìn tôi... Hồi 19 tuổi, tôi đã quen anh ấy. Chúng tôi yêu nhau 7 năm, tới tháng 9 năm 2014 thì anh nói lời chia tay. Khoảng thời gian yêu nhau, anh rất chiều tôi và luôn miệng nói sẽ...